Chương 6: Thuỷ chiến
Dá»Âch vàchá»Ânh sá»Âa: Lytaa
Nguá»Ân: wattpad.com/pinoneverdie
--------
VÃÂn Hán bá» ÃÂi ÃÂðợc má»Ât lúc, Ngô Ẩn má»Âi á»Ân ÃÂá»Ânh tinh thần trá» lại. Lúc này quay ÃÂầu nhìn vào ÃÂá»Âng chén déa, ÃÂeo gÃÂng tay cao su, ÃÂá» dung dá»Âch rá»Âa chén ra tạo bá»Ât, bắt tay vào viá»Âc cá» rá»Âa.
- Cà ©ng phải lẽ, làlá»Âi do mình, không ÃÂúng, làlá»Âi của bản báo cáo, ÃÂúng váºÂy làlá»Âi của bản báo cáo....thôi ÃÂðợc rá»Âi....làlá»Âi của mình! -
Mặc dù Ngô Ẩn quả thá»±c có lý do chÃÂnh ÃÂáng ÃÂá» không tá»Âi tiá»Âc ká» niá»Âm nhð ÃÂã hứa trðá»Âc ÃÂó, nhðng không hiá»Âu sao lại không thá» má» lá»Âi biá»Ân minh vá»Âi VÃÂn Hán.
VÃÂn Hán! Tôi sẽ dùng hành ÃÂá»Âng ÃÂá» xin lá»Âi cáºÂu, tôi sẽ tá»± tay rá»Âa hết ÃÂá»Âng chén déa này.
Vì má»Âi ngðá»Âi ÃÂá»Âu ÃÂã vá» hết, trên sân chá» còn lại má»Âi Ngô Ẩn ÃÂang loay hoay rá»Âa chén. Bây giá» ÃÂã tầm mðá»Âi giá» tá»Âi, Ngô Ẩn vẫn còn khoảng hán hai trÃÂm cái chén déa các loại, cảm thấy ÃÂêm còn dài, màkhông gian lại quá ténh má»Âch, bắt ÃÂầu vu vá vài câu hát trong bài "ÃÂnh trÃÂng nói há» lòng tôi"
"Này ngðá»Âi yêu hỡi, xin ÃÂừng quay gót, lòng anh ÃÂã trót yêu em...."
(cái này làlá»Âi Viá»Ât chứ không phải bản dá»Âch từ lá»Âi Hoa, mình ÃÂá»Âi lại cho nhá»Âp ÃÂá»Âc nó thuáºÂn hán)
Tâm trạng thả lá»Âng vừa hát vừa rá»Âa chén, ÃÂá»Ât nhiên cảm thấy cá thá» bá» má»Ât lá»±c cá»±c mạnh xông vào, giáºÂt mình quay lại nhìn thì toàn thân ÃÂã ðá»Ât nhẹp.
Lạc Phong ÃÂứng sừng sững cầm trên tay má»Ât cái vòi nðá»Âc công suất lá»Ân, hðá»Âng vá» Ngô Ẩn.
"Mẹ nó, cáºÂu làm cái quái gì váºÂy" toàn thân ðá»Ât nhẹp hðá»Âng vá» Lạc Phong mắng chá»Âi.
Khàtức lần trðá»Âc trong nhàvá» sinh vẫn còn chða nguôi, lần này lại bá» Lạc Phong xá»Ât nðá»Âc vào ngðá»Âi, Ngô Ẩn ÃÂá»Ât nhiên hoả phát công tâm, dù cho hôm nay có vô tình làm vỡ hết chén déa, dù cho ÃÂánh không lại hắn màgãy tay gãy chân. cà ©ng phải vá»Ân tên này má»Ât tráºÂn ra trò.
Nghiến rÃÂng nghiến lợi xông lên má»Ât bðá»Âc, Lạc Phong lại má» vòi.
"ÃÂoooooo"
Lạc Phong không cần dùng lá»±c cà ©ng khiến cáºÂu ta không thá» chá»Âng ÃÂỡ.
Vì ÃÂây làloại vòi nðá»Âc chữa cháy lên áp lá»±c nðá»Âc bắn ra rất lá»Ân, hoàn toàn có thá» cản lá»±c của Ngô Ẩn. Do thân thá» cáºÂu ta cà ©ng có chút rắn chắc cho nên có thá» ÃÂứng vững, ÃÂá»Âi lại làngðá»Âi thðá»Âng ÃÂã ngã xuá»Âng ÃÂất hoặc tháºÂm chàná»Âi tạng bá» tá»Ân thðáng xuất huyết ÃÂến chết.
Ngô Ẩn thêm má»Ât lần nữa ðá»Ât nhẹp, lúc này tiếp tục mắng.
"Này thằng nhãi ranh, rút cục ngðái muá»Ân gì."
Lạc Phong nhếch miá»Âng khinh thðá»Âng.
"Tá»Âi rá»Âa chén."
"Tá»Âi rá»Âa chén hay tá»Âi sinh sá»±? Dù có ÃÂúng làrá»Âa chén tôi cà ©ng không cần cáºÂu giúp!"
Lạc Phong: "Tôi có nói làtá»Âi giúp anh?"
Ngô Ẩn phát cáu: "CáºÂu bá» tâm thần à? ÃÂây làviá»Âc của tá» nấu ÃÂn, lànhiá»Âm vụ của tôi, tôi không cần cáºÂu tá»Âi rá»Âa." Nguyên má»Ât ngày làm viá»Âc má»Ât má»Âi cÃÂng thẳng vì ÃÂủ thứ chuyá»Ân không mong muá»Ân xảy ra, Ngô Ẩn nhð mðợn Lạc Phong ÃÂá» trút giáºÂn.
"Tôi nói cáºÂu hãy biến khá»Âi chá» này, tâm trạng của tôi hôm nay không ÃÂðợc vui." Hai mắt ÃÂá» ngầu, rÃÂng nhe ra hung hãn ÃÂe doạ Lạc Phong.
Lạc Phong ngðợc lại lấy làm thÃÂch thú.
"Anh không vui sao? ÃÂðợc rá»Âi tôi giúp anh cảm thấy vui."
Nói xong lại má» vòi nðá»Âc bắn vào Ngô Ẩn. Ngô Ẩn lần này nhanh nhẹn hán, chá»Âm lấy cái thau, sá» dụng nó nhð má»Ât cái khiêng, láºÂp tức chá»Âng ÃÂỡ lá»±c nðá»Âc, sau ÃÂó nhào lá»Ân qua tránh né ÃÂợt công kÃÂch. Lạc Phong lại tiếp tục dùng vòi nðá»Âc dàÃÂuá»Âi theo.
Nhắm thấy nếu cứ phòng thủ kiá»Âu này cà ©ng không phải làcách, láºÂp tức phải tìm phðáng án phản công. Có rá»Âi! Nhìn thấy xô nðá»Âc rá»Âa chén bẩn còn chða ÃÂá» ÃÂi, Ngô Ẩn nhanh chóng dùng thau chá»Âng ÃÂỡ dòng nðá»Âc cá»±c mạnh kia, lết từng bðá»Âc chạy ÃÂến cái xô. Cảnh tðợng này trông nhð tráºÂn chiến giữa Na tr.a vàHá» Ly chÃÂn ÃÂuôi trong truyá»Ân thuyết.
Ngô Ẩn láºÂp tức dùng sức lá»±c toàn thân lÃÂn qua trái lá»Âch khá»Âi dòng nðá»Âc ÃÂang bắn, trong tÃÂch tắc tạt cái xô nðá»Âc bẩn hðá»Âng vào Lạc Phong.
"Yahhhhh"
Cái xô ụp vào ÃÂầu Lạc Phong.
Lạc Phong lại rất bình ténh, trong má»Ât khắc ÃÂó ÃÂem cái xô từ trên ÃÂầu ÃÂặt xuá»Âng ÃÂất, cháºÂm rãi tiến vá» phÃÂa Ngô Ẩn.
Ngô Ẩn má»Ât khắc trðá»Âc còn tá»± ÃÂắc vì ÃÂã phản ÃÂòn thành công, má»Ât phút sau lại ÃÂá»Ât nhiên hoảng sợ, bắt ÃÂầu thủ thế.
"Tôi nói cho cáºÂu biết, Thái cá»±c quyá»Ân, Vá»Ânh Xuân quyá»Ân, Dá»Âch cân kinh tôi ÃÂá»Âu biết...cáºÂu muá»Ân bảo toàn tÃÂnh mạng thì tránh xa tôi ra." nói má»Ât câu không ai có thá» tin ÃÂðợc.
Lạc Phong vẫn ÃÂem ánh mắt sát thủ nhìn vào cáºÂu ta, từng bðá»Âc nặng ná»Â. Rá»Ât cục, khá»Âng chế Ngô Ẩn.
"CáºÂu muá»Ân làm gì? Vá»Ânh Xuân Quyá»Ân ....aaaa"
Lạc Phong dùng bàn tay võ sð cô siết cỠáo Ngô Ẩn ÃÂẩy sát vào trong góc tðá»Âng, tay còn lại tháo từng cái nút áo sá mi của cáºÂu ta ra.
"Con mẹ nó, biến thái! ÃÂá»Ânh làm gì?" Ngô Ẩn la rú.
La xong lại bá» Lạc Phong lá»Ân lại má»Ât vòng, cái áo sá mi triá»Ât ÃÂá» ÃÂðợc lá»Ât bá»Â. Tiếp theo tháo thắt lðng. Ngô Ẩn cðáng quyết chá»Âng cá»± nhðng lại bá» ÃÂôi chân của Lạc Phong kẹp trong thế tráºÂn không thá» vùng vẫy ná»Âa thân dðá»Âi.
"Con mẹ nhàngðái, ngðái muá»Ân làm cái gì? "
Lạc Phong vẫn không lên tiếng. ÃÂnh mắt cðá»Âng ngạnh tiếp tục thao tác.
Sau ÃÂt phút, Ngô Ẩn trần truá»Âng toàn diá»Ân, chá» còn má»Âi cái quần lót. Lúc nãy bá» Lạc Phong xá»Ât nðá»Âc còn chða ráo ÃÂã bá» cá»Âi ÃÂá»Â, lúc này ÃÂứng giữa trá»Âi ÃÂêm, hai tay bắt chéo trðá»Âc ngá»±c che vú, hai bắp ÃÂùi khép chặt vào nhau dá»Ân ép cái thứ kia ÃÂang nằm trong quần lót, run cằm cặp.
Sau ÃÂó, Lạc Phong cà ©ng tá»± cá»Âi ÃÂá» ra, cầm cái vòi nðá»Âc báºÂt công suất nhẹ hán tá»± dá»Âi rá»Âa bản thân.
Má»Ât nam nhân lá»Ât sạch ÃÂá» ÃÂứng dðá»Âi ánh ÃÂèn giữa sân lá»Ân quạnh vắng tắm rá»Âa. Làn nðá»Âc nhẹ nhàng làm tuá»Ât trôi những vết nðá»Âc bẩn trên làn da ngâm. Hắn ta vùng vẫy, chàrá»Âa rất gấp gáp, cảm giác nhð thứ bám vào ngðá»Âi hắn làmá»Ât loại axit chứ không phải vết nðá»Âc bẩn.
Ngô Ẩn trá mắt ra nhìn, coi nhð ÃÂðợc má» rá»Âng tầm mắt. ÃÂúng làloại phàm ph tục tá»Â, chuyá»Ân gì cà ©ng có thá» làm.
Tắm xong ÃÂem quần áo của Ngô Ẩn ra sức vắt cạn nðá»Âc, rá»Âi mặc vào cá thá» của mình. Dù sao quần áo ẩm vẫn tá»Ât hán quần áo bá» vấy nðá»Âc bẩn từ thức ÃÂn. Lạc Phong bá» mắc chứng chuá»Âng sạch sẽ, dù má»Ât vết bẩn nhá» trên áo cà ©ng ÃÂã khiến hắn khó chá»Âu huá»Âng há» làcả xô nðá»Âc bẩn.
Ngô Ẩn lúc này ÃÂá»Âng thủ không ÃÂðợc thì ÃÂá»Âng khẩu.
"Tôi nói cho cáºÂu biết, tôi ÃÂây mặc bá» ÃÂá» ÃÂó má»Ât tuần chða thay, ba ngày rá»Âi tôi không tắm, quần áo của tôi ÃÂá»Âu làÃÂi lðợm lại của ngðá»Âi khác vứt ÃÂi. CáºÂu màkhông ngứa ÃÂến chết, tôi ÃÂây ÃÂi bằng ÃÂầu."
Lạc Phong không thèm ÃÂỠý, lạnh lùng ném bá» ÃÂá» của mình qua cho Ngô Ẩn.
Hiá»Ân tại nhiá»Ât ÃÂá» cá thá» ÃÂã quá lạnh, muá»Ân không mặc cà ©ng không ÃÂðợc. Hán nữa còn phải rá»Âa cho xong ÃÂá»Âng chén déa, sáng ngày mai còn phải ÃÂi làm. Nghé nhð váºÂy liá»Ân vắt khô áo quần của Lạc Phong màmặc vào.
ÃÂang lúc còn tròng á»Âng quần, liá»Ân nhìn thấy Lạc Phong xếp ÃÂá»Âng chén déa còn lại ra sân, sau ÃÂó hắn pha loãng má»Ât xô nðá»Âc rá»Âa chén, tạt lên ÃÂá»Âng chén déa ÃÂó.
"Này này...cáºÂu muá»Ân làm gì ÃÂá»Âng chén déa của tôi?"
Lạc Phong thu hai mắt lại, nói.
"Nếu nhàvÃÂn hoá có lá»Âp phát triá»Ân tràtuá»Â, tôi nghé anh nên ÃÂÃÂng kÃÂ."
"..."
Hết chðáng!