Chương C67: Tẩy Trắng Thất Bại, Tôi Lại Bị Bôi Đen (28)
Năm sau, thời tiết quá lạnh, Linh Quỳnh không ra ngoài, mỗi ngày Nhạc Trung đùa giỡn Bạc Tuyết Nhiễu và quấy rầy Ngũ Hành ngủ đông, cuộc sống trồi qua rất nhanh.
Đảo mắt liền nhập xuân, xuân hồi đại địa, vạn vật hồi sinh.
Úc phủ gió êm sóng lặng, cũng bắt đầu nổi lên gợn sóng.
Đầu tiên là Úc Cao Dương bởi vì chuyện chính sách thuế trước đó, mà tức giận.
Sau đó chính là Úc Cao Dương Hạ triều trên đường trở về gặp phải, thích khách lần này không biết lai lịch gì, cư nhiên làm Úc Cao Dương bị thương.
Một đoạn thời gian tiếp theo, Úc Cao Dương cách năm lần năm liền xảy ra chút vấn đề, nghẹn khuất không chịu nổi.
Úc Cao Dương mỗi ngày đều tức giận tràn đầy, mọi người bên cạnh hắn đều gặp nạn theo.
Linh Quỳnh suy đoán có thể là nam chính bắt đầu động thủ.
Úc Cao Dương không bao lâu nữa sẽ ngã xuống.
Cùng Linh Quỳnh đoán không sai biệt lắm.
Hoàng đế đem chuyện săn bắn mùa xuân giao cho Úc Cao Dương, ai ngờ ở giữa xảy ra sai lầm, tổn thất một người một mình.
Úc Cao Dương tuy rằng sẽ không bởi vì làm hỏng chuyện mà bị phạt, nhưng những ảnh hưởng khác là không thể thiếu.
Những người ám chỉ bên cạnh hắn, nanh vuốt, sẽ luôn có người gặp nạn.
Dựa theo sự phát triển như vậy, thế lực của Úc Cao Dương sẽ dần dần thu nhỏ lại.
Dược lẫn có chút lo lắng, ở trước mặt Linh Quỳnh lo lắng.
Linh Quỳnh hoàn toàn không để ý tới những thứ này, mỗi ngày nên làm cái gì thì làm.
Giống như không có phát hiện ra thế cục hiện giờ, vẫn là Úc phủ đại tiểu thư vô ưu vô lự kia.
Thậm chí còn có tâm tình quản những cửa hàng bị cô làm thua lỗ.
Mỗi ngày đi sớm về khuya, Dược lẫn có đôi khi cũng không biết nàng có cái gì.
-
Tốc độ sụp đổ của Úc Cao Dương so với Linh Quỳnh nghĩ nhanh hơn rất nhiều.
Trước kia làm cái gì cũng thuận lợi, vậy hắn hiện tại chính là làm cái gì cũng không thuận lợi.
Một chuyện nhỏ, đều có thể làm cho Úc Cao Dương ăn ngon.
Tống Khải Nam cũng không biết thuyết phục một số đại thần như thế nào, phản bội vào thời điểm mấu chốt, giết Úc Cao Dương trở tay không kịp.
Đồng đảng đáng tin cậy bên cạnh Úc Cao Dương, từng người một bị nam chủ nhổ bỏ, thay thế hắn.
Hiện tại Úc Cao Dương cũng không phong quang như vậy, làm chuyện gì cũng không tiện.
Thư phòng Úc Cao Dương, mấy tâm phúc đang cùng hắn họp một cuộc nhỏ.
"Thiên Tuế gia, nếu không tìm cơ hội, đem họ Tống kia làm thịt."
Có người trực tiếp mạnh dạn đề nghị, những người khác cảm thấy khả thi, nhao nhao phụ nghị.
"Ta xem được."
"Thiên Tuế gia, ngài cho một câu."
Úc Cao Dương trầm mặt ngồi ở bên kia, không tiếp lời.
Không biết qua bao lâu, Úc Cao Dương mới lên tiếng.
"Tống Khải Nam ra khỏi quân, thân công phu của hắn, ai có thể giết được hắn?"
"Hắn ở trong quân uy vọng rất cao, tay nắm binh quyền, nếu không có một kích tất trúng, hậu quả gì, các ngươi có nghĩ tới không?"
Có người nói: "Vậy chúng ta cứ ngồi chờ ch.ết như vậy?"
Đáy mắt Úc Cao Dương thoáng hiện lên một tia âm ngoan, "Đương nhiên không thể. "
Tất cả những điều này anh vất vả xấy dựng, há có thể vì một Tống Khải Nam mà hủy hoại.
-
Phía bên kia.
Linh Quỳnh nghe Dược lẫn báo cáo tin tức gần đấy, đáy lòng chỉ có thể cảm thán hào quang nam chủ cường đại.
May mắn thay, cha đã không đi theo con đường cũ của chủ sở hữu ban đầu.
- Tiểu thư, Úc phủ chúng ta hiện tại chính là mục tiêu của mọi người, ngài có tính toán gì chứ?
"Có thể có tính toán gì, ta chỉ là một tiểu cô nương tay trầy gà." Linh Quỳnh nhìn móng tay mới làm của mình, chậm rãi lên tiếng.
"......"
Tiểu thư sao một chút cũng không sốt ruột.
Úc phủ nếu xảy ra chuyện, làm sao còn có cuộc sống tốt đẹp.
Dược lẫn so với Linh Quỳnh còn sốt ruột hơn, mỗi ngày đều ở trước mặt nàng xoay quanh, sầu đến tóc rụng từng cái một.
Một tháng nữa.
Dược lẫn vội vàng đem Linh Quỳnh từ ôn nhu hương gọi lên, "Tiểu thư, Thiên Tuế gia bảo tiểu nhân hộ tống ngài ra khỏi thành. "
Linh Quỳnh dụi mắt xuống, không quá nhẫn nại, "Buổi tối, ra khỏi thành làm cái gì?"
Dược lẫn lắc đầu.
Anh ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Thiên Tuế gia chỉ phân phó hắn đem Linh Quỳnh mang đi, càng xa càng tốt.
Linh Quỳnh từ trong lòng Bạc Tuyết Nhiễu ngồi dậy: "Bấy giờ đi?"
"Đúng vậy."
Linh Quỳnh khẽ nhíu mày, không biết đang suy nghĩ cái gì, một hồi lâu không nói gì.
Chỉ chốc lát sau, nàng từ trong ngực Bạc Tuyết Nhiễu đứng lên, một bên để cho Bạc Tuyết Nhiễu quanh cho nàng thay quần áo, một bên dặn dò Dược lẫn: Ngươi đi phòng bếp chuẩn bị chút cháo tổ yến, ta lát nữa đi thăm phụ thân. "
"...... vẫng. "
Sau khi nhảy ra ngoài, Linh Quỳnh quay đầu hỏi Bạc Tuyết Nhiễu: "Ca ca cảm thấy đã xảy ra chuyện gì?"
"Không biết."
Bạc Tuyết Nhiễu trong khoảng thời gian này cũng thu thập không ít tin tức về Úc Cao Dương.
Biết hiện giờ Úc phủ không tốt lắm.
Nhưng vẫn chưa đến mức ngã xuống.
Úc Cao Dương nắm giữ triều chính nhiều năm như vậy, thế lực rắc rối, không phải dễ dàng diệt trừ triệt để như vậy.
"Tháng này có phải là tháng cuối cùng không?" Linh Quỳnh nghiêng đầu: "Nửa năm đã đến rồi."
Bạc Tuyết Nhiễu sửng sốt một chút, nửa năm... Nhanh như vậy sao?
Nửa năm nay, hình như hắn cũng không làm gì cả.
Thời gian trồi qua trong chớp mắt.
"Chuyện ta đáp ứng, sẽ làm được, ca ca không cần lo lắng."
Linh Quỳnh cúi đầu, giọng điệu sa sút.
Bạc Tuyết Nhiễu môi mở ra, muốn nói lại thôi, cuối cùng trầm mặc giúp cô sửa sang lại tóc.
Dược lẫn rất nhanh đem cháo đưa vào.
Linh Quỳnh để cho hắn không cần đi theo, nàng mang theo Bạc Tuyết Nhiễu qua.
Trong khoảng thời gian này Bạc Tuyết Nhiễu vẫn đi theo Linh Quỳnh, cũng không làm ra cái gì sao?
Dược lẫn tuy rằng có chút lo lắng, nhưng cũng không dám ngăn cản.
Linh Quỳnh tự mình bưng khay đi về phía viện của Úc Cao Dương.
Linh Quỳnh đi một đoạn đường, ngại mệt, đem khay cho Bạc Tuyết Nhiễu quanh, "Ngươi trước giúp ta cầm, lát nữa đến viện cho ta. "
Tiểu cô nương từ trước đến nay yếu đuối như vậy, Bạc Tuyết Nhiễu không cảm thấy có gì không ổn.
Thế nhưng khi Linh Quỳnh xoay người lại, hắn nhìn chén cháo trước mặt này, tim đột nhiên tăng nhanh.
Người khác tặng đồ, Úc Cao Dương có thể cẩn thận kiểm tra.
Nhưng Úc Huyên Trúc tặng, Úc Cao Dương sẽ không hoài nghi.
Cơ hội tốt nhất đến mà không có báo trước.
Làm sao giết Úc Cao Dương, Bạc Tuyết Nhiễu không có yêu cầu, chỉ cần có thể giết hắn...
Nếu bạn bỏ lỡ cơ hội này, có lẽ sẽ không có cơ hội tốt hơn.
"Trong khoảng thời gian này, ta rất vui vẻ, cám ơn ca ca."
Linh Quỳnh thanh âm truyền tới, Bạc Tuyết Nhiễu kinh hãi một chút, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi lạnh dính dính.
Linh Quỳnh tiếp tục: "Mặc dù anh trai vẫn không thích tôi, nhưng không sao, tôi thích anh trai là được rồi".
"Ca ca có tâm nguyện gì không?" Linh Quỳnh xoay người, nhìn anh không chớp mắt: "Em nguyện ý làm bất cứ chuyện gì vì anh trai nha."
Bạc Tuyết Nhiễu lấy khay tay siết chặt, chậm rãi lắc đầu: "Không có."
"...... Ồ. "
Cô bé quay lại trong sự lạc lõng và tiếp tục đi về phía trước.
Cô im lặng và không nói gì nữa.
Bạc Tuyết Nhiễu nhìn bóng dáng cách đó vài bước, tâm loạn như ma.
-
"Thiên Tuế gia, tiểu thư tới rồi."
Úc Cao Dương một đoạn thời gian gần đấy, già đi không ít, tóc tóc tóc bạc trắng.
"Tiểu Trúc tới rồi." Úc Cao Dương trên lông mày có nếp nhắn thật sâu, bởi vì hắn giãn nở nụ cười, nhạt đi không ít.
"Ta đến thăm phụ thân." Linh Quỳnh ngoan ngoãn tiến lên.
Úc Cao Dương tuy rằng cao hứng, nhưng càng nhiều là lo lắng: "Không phải để Cho Dược lẫn đưa ngươi ra khỏi thành sao? Sao còn chạy tới chỗ ta?"
"Phụ thân muốn ta đi, khẳng định có lý do của phụ thân. Nhưng phải mất một thời gian dài không thể gặp cha tôi, làm thế nào tôi có thể đi như vậy. "
Linh Quỳnh đặt khay xuống, "Ta nghe hạ nhân nói, phụ thân cũng không ăn gì, ta chuẩn bị cho phụ thân một chút cháo. "
Úc Cao Dương tươi cười từ ái, "Coi như ngươi có chút lương tâm. "