Chương 90: Tứ mỹ thị chủ, bức thượng Lương Sơn
Những trận pháp ở Lương Sơn đại lục đều có nguồn gốc rất xa xưa, nhưng trong dòng chảy vạn năm của lịch sử thì Na Di trận pháp có thể giúp người khác di chuyển cả trăm vạn dặm chỉ trong nháy mắt, được xếp vào trong những loại trận pháp đỉnh cao còn sót lại. Tiểu Na Di trận pháp tuy rằng kém hơn nhiều so với Na Di trận pháp chân chính nhưng trong nháy mắt có thể dịch chuyển được trăm dặm cũng đủ để khiến Lạc Thủy chân nhân vô kế khả thi rồi.
"Một Thần Y làm sao lại có được loại trận pháp đỉnh cao này?" Linh Tiên ngạc nhiên tự hỏi.
"Hừ, xem ra Thần Y này chỉ sợ là không đơn giản!" Lạc Thủy chân nhân giận dữ thu hồi Lưu Tinh Tiên, quay đầu lại hạ lệnh: "Lập tức mở rộng bán kính trăm dặm, lật tung không chừa gốc cây ngọn cỏ nào, hừ, bản chân nhân không tin hắn có thể chạy thoát dễ dàng như vậy."
o0o
Cách thành Thiên Thủy khoảng 200 dặm, ở hạ du của sông Thiên Hà, thôn Ngõa Đường.
Trong một căn nhà gỗ nhỏ chợt lóe lên những tia sáng chói mắt, trên nền nhà bỗng xuất hiện một hình trận pháp, rồi có vài bóng người xuất hiện từ hư không.
"Ca ca!!"
"Công tử!!"
"Thiếu chủ!!"
Những giọng nói khẩn trương, lo lắng tràn ngập không gian. Tô Tinh ói ra một ngụm máu, nửa quỳ trên mặt đất, nhờ có Thời Viện nhanh tay lẹ mắt chụp một bên vai hắn không thì có lẽ Tô Tinh đã nằm thẳng cẳng rồi.
"Nhanh lên! Đưa công tử vào trong phòng đi." Ngô Tâm Giải xuất hiện từ trong tinh thai, vừa hoảng hốt vừa khẩn trương.
Thời Viện vội vàng dìu Tô Tinh vào trong phòng, đừng nhìn nàng nhỏ bé mềm mại như thế, nhưng khí lực không phải là tầm thường.
Chúng nữ nhanh tay cởi quần áo của Tô Tinh ra, thảm cảnh bên trong làm cho các nàng cảm thấy tê tái cả cõi lòng.
Cái Lưu Tinh Tiên thật sự là quá độc ác, một vết thương dài kéo từ vai cho đến đùi, miệng vết thương lở loét, thâm tím, sâu tận xương tủy, trông cực kì kinh hãi. Cũng may là Ngô Tâm Giải đã đem Kim Ti Ngư Lân giáp mặc cho hắn, không thì vết thương này sẽ còn đáng sợ gấp vài lần.
"Vết thương nhỏ thôi mà!" Tô Tinh cố gắng nở nụ cười an ủi các nàng.
"Ca ca, đừng gắng sức nữa, để muội chăm sóc vết thương cho huynh." Bàn tay trắng nõn của An Tố Vấn nhanh chóng lấy ra mấy bình nhỏ, rồi đổ ra một ít bột phấn lên miệng vết thương.
Từ miệng vết thương bốc lên một làn khói mỏng, trong giống như bị hơ lửa. Bột phấn khiến Tô Tinh đau thấu tim gan, hắn cố gắng mở miệng hỏi: "Muội muội, đây là cái gì thế!"
"Tiếp Cân Tán, Tô Tinh ca ca, cố chịu đựng một chút đi!" Trong lòng bàn tay của An Tố Vấn ngưng tụ lại những dòng ánh sáng trắng nhu hòa, rồi chậm rãi tràn lên miệng vết thương của Tô Tinh, ôn hòa như lưu thủy dịu dàng làm giảm đau nhức cho hắn. Một lúc sau, An Tố Vấn lại đút vào miệng Tô Tinh mấy viên đan dược khiến hắn cảm thấy chóng mặt rồi từ từ mất đi ý thức.
"Thiếu chủ không sao chứ?" Lâm Anh Mi bất an hỏi.
"Anh Mi tỷ tỷ, ngươi cũng có vết thương mà, để Tố Vấn giúp ngươi chữa trị." An Tố Vấn không vội trả lời.
"Ta không sao." Lúc này mối quan tâm lớn nhất của Lâm Anh Mi chính là Tô Tinh.
"Ca ca không có việc gì." Địa Linh Tinh Thần Y nói như vậy khiến cho tam nữ yên lòng.
Thời Viện thở phào một tiếng, rồi nghiến răng nghiến lợi nói: "Lão đạo sĩ thúi kia thật ngoan độc, lần sau bổn tiểu thư sẽ đến môn phái của lão trộm sạch, không để lại cả cái qυầи ɭót, có vậy mới giải được mối hận trong lòng, hừ!"
"Hên là ngươi lanh lợi làm được một chiêu lừa quá tuyệt." Lâm Anh Mi vừa nhận trị liệu của An Tố Vấn vừa nói, nếu không có Thời Viện đánh lừa một đám tinh giả kia thì mọi người khó lòng mà đào thoát được.
Thời Viện liếc nhìn Ngô Tâm Giải đang ngồi bên cạnh Tô Tinh: "Là Tâm Giải tỷ muốn ta làm như vậy."
Lâm Anh Mi cũng liếc nhìn Ngô Tâm Giải đầy tán thưởng, đúng không hổ là Trí Đa Tinh a.
"Tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Các tinh giả kia xem ra sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu."
"Chờ thiếu chủ tỉnh lại rồi tính."
Không biết thời gian trôi qua bao nhiêu lâu, Tô Tinh chậm rãi mở mắt ra. Đập vào mắt hắn là khuôn mặt xinh đẹp của Ngô Tâm Giải đang nằm úp bên cạnh, xem ra vẫn là được nàng chiếu cố. Tô Tinh chợt cảm thấy ấm áp trong lòng, đưa tay vén tóc ra khỏi trán nàng.
Ngô Tâm Giải như cảm giác được Tô Tinh đã dậy, cũng chậm rãi tỉnh lại, vừa nhìn thấy Tô Tinh, bao nhiêu mệt mỏi của nàng đều tan biến hết.
"Ngươi cứ đi nghỉ ngơi cho khỏe đi." Tô Tinh âu yếm nói.
Ngô Tâm Giải mỉm cười lắc đầu, trừng mắt nhìn hắn: "Công tử, chàng cuối cùng cũng đã tỉnh lại, Tâm Giải thiếu chút nữa là không kìm chế được bản thân mà đoạt đi tấm thân trinh trắng của công tử rồi."
(DG: Hừ hừ, hừ…)
Tô Tinh trợn mắt, không thèm để ý tới nàng. Hắn chậm rãi đánh giá gian phòng ngủ, trong phòng chỉ có một bộ sách, một ít gia cụ bằng gỗ, một cái bình trà nhỏ, một bộ tranh chữ, thoạt nhìn trông đơn sơ bình dị, trong không khí thỉnh thoảng còn ngửi được mùi dược liệu.
Ngô Tâm Giải thấy hắn tò mò, liền nói cho hắn biết sự tình.
Lần này, Tô Tinh đã ngủ gần hai ngày. Nhờ vào y thuật cao minh của Tố Vấn nếu không phải mất mấy tháng mới hồi phục được, hiện ở trên người hắn chỉ còn lại một vết sẹo dài.
Hai người thu xếp một chút rồi đi ra khỏi phòng ngủ bước vào phòng khách, Thời Viện đang nghiên cứu các loại cơ quan, vừa nhìn thấy Tô Tinh liền buông đống tài liệu trong tay, vẻ mặt vui mừng bay tới ôm chằm lấy hắn. Thân thể đẫy đà mềm mại của nàng dính sát vào người Tô Tinh, mà hắn đối với sự nhiệt tình quá mức của nàng cũng cảm thấy có phần xấu hổ, đỏ mặt. Ngô Tâm Giải đứng bên cạnh liền che miệng cười trộm.
Cùng lúc đó, Lâm Anh Mi cùng An Tố Vấn cùng bước vào không ngừng hỏi han tình trạng của Tô Tinh, sau khi chắc chắn hắn không có việc gì hai nàng mới nhẹ nhàng thở ra.
Từ khi cùng Thiên Hùng tinh kí hạ khế ước đến nay, có thể nói lần này là lần đầu tiên hắn bị thương nặng tới vậy, tinh bảo đúng là cực kì đáng sợ, Tô Tinh đưa tay sờ sờ Kim Ti Ngư Lân giáp bị đánh vỡ, trong lòng không khỏi cảm thán đúng là may mắn a.
"Tinh huống gần đây thế nào? Quý Thủy Kiếm Tông đã tìm tới cửa chưa?" Tô Tinh vội hỏi.
"Tấn Vấn muội tính toán thực chu toàn, nơi này là phạm vi thế lực của Thiên Hà kiếm phái, Quý Thủy Kiếm Tông cũng không dám làm càn ở nơi này nên rất nhanh đã rời đi." Ngô Tâm Giải tặc lưỡi khen.
"Nhưng mà sự tình lại có điểm ác liệt." Thời Viện hé miệng nói, ở thời điểm Tô Tinh hôn mê, Ngô Tâm Giải muốn Thời Viện đi hỏi thăm tình báo bên ngoài để dễ dàng có đối sách thích hợp.
Tình hình ở bên ngoài đang hết sức ác liệt. Cùng với tin tức Quý Thủy Kiếm Tông phát ra Thập Minh Sát Lệnh thì tin tức Thiên Hùng tinh Lâm Xung đã kí hạ khế chủ đã nhấc lên một hồi gió lốc ở Thương Long giới. Tất cả tinh giả mỗi khi đàm luận về đề tài Tinh Tướng thì đều nhắc đến Lâm Xung cùng thiếu chủ của nàng, Tử Lôi Ma Đầu. Tuy rằng toàn Thương Long giới đang truy sát Lâm Xung cùng Tô Tinh nhưng thật sự dám ra tay thì lại không nhiều.
Một trận chiến xử lí cả hai gã hàng tinh giả cùng tinh tướng còn có giết ch.ết một tinh hải tu sĩ đã cực kì rung động rồi, mà hung thủ lại là thiếu chủ đầu tiên của Thiên Hùng Tinh trong gần cả ngàn năm qua. Nghe qua là biết không dễ dàng trêu chọc được, ngẫm lại thì chỉ có một ít môn phái như Thanh Hư Đạo mới dám ra tay thôi, đương nhiên những hàng tinh giả muốn thừa nước đục thả câu không phải là ít.
"Tố Vấn xin mạn phép nói một câu, hiện tại chúng ta đang ở đầu ngọn sóng, Tô Tinh ca ca nên trốn tránh một khoảng thời gian đi, chờ tình thế yên lặng lại thì hãy xuất hiện." An Tố Vấn nói rất có đạo lý, hiện tại Thương Long giới đang có trào lưu truy sát thiếu chủ Lâm Xung, nếu hắn xuất hiện thì chắc chắn sẽ là công địch của nhiều người, nên tốt nhất là phải lẩn trốn.
Mà Tô Tinh hiện tại cũng cần gia tăng trình độ luyện khí, cùng tìm một nơi dưỡng sức, nếu có thể đem Thiên Cương Địa Sát Tử Vi Ngũ Hành kiếm Mộc Hành kiếm luyện chế ra thì đó chính là một lợi khí mạnh nhất của hắn để đối địch.
"Nhưng mà đã có bốn mươi chín khỏa xích tinh rồi, chỉ còn kém ba khỏa nữa là bước sang giai đoạn tiếp theo Sinh Nhật Cương, đại khái là chỉ mấy tháng sau nữa thôi, chỉ sợ chúng ta sẽ bỏ lỡ nó." Ngô Tâm Giải nhíu mày.
"Đăng Phong Chu đã tổn hại, Tô Tinh lại chỉ mới là tinh vân trung kì không thể ngự kiếm phi hành được." Thời Viện suy nghĩ: "Nếu bị các tinh giả khác phát hiện e rằng chúng ta sẽ lành ít dữ nhiều, cho nên với thực lực bây giờ chúng ta không thể tham gia Sinh Nhật Cương được."
Lâm Anh Mi cũng gật đầu đồng ý với Thời Viện, việc cấp bách bây giờ không phải là chuyện Sinh Nhật Cương.
"Nếu ta có thể học được ngự kiếm thuật thì tốt rồi." Tô Tinh thở dài, nếu như không có hàng loạt phiền phức như vậy thì có lẽ hắn đã học được rồi. Một trận chiến ở Thạch Ma Sơn vừa xong hắn phải nhanh chóng luyện hóa tinh lực bạc nhược của hai tinh tướng, mắt thấy sắp hoàn thành, nhưng mà lại bị Lưu Tinh Tiên đánh cho tổn hao nguyên khí rất nhiều, hiện tại tinh lực của hắn đang gặp phải bình cảnh, muốn đột phá đến tinh vân hậu kì cũng phải mất trên dưới ba tháng nữa.
"Tô Tinh ca ca không cần phải sốt ruột!" An Tố Vấn khuyên nhủ.
Ngô Tâm Giải nhìn chằm chằm An Tố Vấn, đột nhiên hai mắt sáng ngời, khóe môi xuất hiện một nụ cười thần bí: "Tâm Giải thật ra có một biện pháp giúp cho công tử chỉ mất mấy ngày là có thể tiến vào tinh vân hậu kì."
"Ngô Dụng ngươi thật là có biện pháp sao? Không được làm hại thiếu chủ!" Lâm Anh Mi cùng Thời Viện khẩn trương hỏi.
Ngô Tâm Giải mỉm cười: "Tâm Giải làm sao có thể hại thiếu chủ được, Tâm Giải chỉ là muốn thiếu chủ được hưởng diễm phúc tề thiên thôi mà."
"Diễm phúc tề thiên? Đó là biện pháp gì vậy?"
Ngô Tâm Giải liếc nhìn sang An Tố Vấn như nhìn một con mồi sắp sa lưới.
"Ta không có loại đan dược như thế!" An Tố Vấn vừa thấy ánh mắt của Ngô Tâm Giải như thế liền bật thốt lên.
Ngô Tâm Giải mỉm cười tinh nghịch hỏi: "Tố Vấn muội muội, ngươi có thích Tô Tinh công tử hay không?"
"Đương nhiên rồi!" An Tố Vấn nói một cách thản nhiên, có lẽ nàng nghĩ Ngô Tâm Giải đang đề cập tới tình huynh muội.
Nhưng Tô Tinh thì khác, hắn vừa thấy nụ cười của Ngô Tâm Giải thì biết nàng muốn gì: "Tâm Giải, ngươi không phải là muốn ta cùng Tố Vấn ký hạ Đấu Tinh khế ước đó chứ?"
"Đúng thế." Thiên Cơ Tinh gật đầu.
"A?!" Mấy người cùng ngẩn ra, nếu là trước kia thì mọi người sẽ nghĩ rằng đầu óc của Thiên Cơ Tinh đã bị hỏng hóc, nhưng mà lúc này Tô Tinh đã kí hạ khế ước với ba tinh tướng rồi.
"Tâm Giải tỷ cứ thích nói đùa, Tô Tinh ca ca kí hạ với ba người hoàn hảo như ba tỷ mới là xứng đáng, mà phần muội thì tựa hồ không có gì đặc biệt cả." Địa Linh Tinh Thần Y lắc đầu cười nói.