Chương 46: - Còn Em Thì Sao?
Nhân Mã nhanh chóng bay qua Hàn Quốc, điều được bệnh viện Thiên Bình đang ở anh vội lái xe đến đấy thăm cô. Lao nhanh vào phòng bệnh là gương mặt thẫn thờ, trắng bệch thiếu sức sống.
- "Thiên Bình! Em không sao chứ?" – anh lo lắng hỏi
- "Anh đến rồi à? Đến để sỉ nhục em sao? Em mất hết tất cả rồi đấy, mất hết rồi" – Thiên Bình ngước mặt lên trần nhà cười nhạt nhoà
- "Bình nhi, anh tin em. Xin lỗi vì lúc đó anh nóng giận, chúng mình làm lại từ đầu nhé?" – Nhân Mã ôm lấy cô
- "Sau này em làm ra chuyện gì anh sẽ tha thứ cho em nữa chứ?" – Thiên Bình đáp
- "Ý em là...?" – anh ngập ngừng
- "Scandal có thể đến với em một lần nữa, anh sẽ tha thứ em nữa phải không?" – Bình lau nước mắt nói
- "Được rồi em nghỉ một lát, anh mua cháo cho em" – Nhân Mã ôn tồn đặt cô xuống
- "Em muốn ăn cháo anh nấu" – Thiên Bình nắm tay áo anh lại
- "Được đợi anh nhé" – Nhân Mã tươi cười
Hôn nhẹ lên má cô anh vui vẻ xuống phố mua đồ nấu cháo. Vì cháo đích thân nấu nên thành ra hơi lâu anh phải về căn hộ ở Hàn Quốc bắt tay vào làm. Kể ra một tháng anh đến đây ở có một lần đâm ra nhà cửa không sạch cho lắm tính gọi nhân viên vệ sinh đến dọn dẹp nhà cửa thì có sẵn bà nhân viên trước nhà nên bảo vào dọn cho anh luôn. Anh trong bếp nấu ăn, bà nhân viên dọn dẹp ở ngoài vừa dọn vừa mở thời sự coi. Đa số là tài chính – kinh tế thị trường vì anh muốn nghe để biết thêm tình hình thị trường Hàn Quốc hằng ngày một cách rõ hơn.
- "Trời ạ cô diễn viên Libra ch.ết thực rồi" – bà lão đang lau nhà nói
- "Sao bà lại nói thế?" – Nhân Mã giả ngây thơ
- "Con gái tôi trước đây là fan của cô Libra nhưng vì scandal mới nổi nên con bé chuyển sang ghét. Cái hội anti của cổ sắp tiến tới bệnh viện công kích đó cậu" – Bà nhân viên thật thà nói
Ngay sau câu đó Nhân Mã vội chạy đến bệnh viện, lái nhanh nhất mức có thể. Vừa đến cửa phòng anh lại nghe giọng cô và một người đàn ông nói chuyện.
- "Em tính thâu tóm Lưu Thị sao? Anh tưởng em đừa thôi chứ?" – tên đàn ông lo lắng
- "Em không đùa em sẽ khiến Lưu Thị thân bại danh liệt" – Thiên Bình chắc nịch nói
Sau câu đó Nhân Mã tức giận mà phá cửa xông vào thấy Thiên Bình thay một bộ đồ đen ôm sát cơ thể áo khoác ngoài bên cạnh chính là Hoàng Tuấn mặc vest màu kem.
- "Có chuyện gì? Lưu thị...? Rốt cuộc em đang nói gì thế?" – Nhân Mã hỏi
- "Tôi cũng tính nói với anh đây! Tới rồi càng tốt...Tôi đã thu được hết bằng chứng Lưu Thị trốn thuế trong 4 năm. Tin này tung ra nhất định sẽ khiến tập đoàn tâm huyết của ba anh theo đó mà tiêu tan" – Thiên Bình cười lớn đập tập tài liệu xuống bàn
- "Em điên rồi à? Rốt cuộc nhà tôi làm gì có lỗi với em" – Nhân Mã nắm chặt lấy bản báo cáo tức điên máu
- "Tôi không điên có trách thì trách cha anh quá thâm hiểm. Anh từng nhớ tôi nói với anh tôi muốn kế thừa tập đoàn nhà tôi chứ, anh không thấy lạ khi tôi đột nhiên quay sang làm diễn viên à? Tất cả là tại lão già gian xảo đó, ông ta lén thu mua cổ phiếu Trương Gia dưới danh nghĩa SS thế là nuốt trọn Trương Gia nhưng làm bộ làm tịch giúp nhà tôi tai qua nạn khỏi. Nói cho anh biết Trương Gia bị lão ta hút cạn kiệt ngân quỹ bây giờ nó chỉ được cái vẻ ngoài. Uổng cho ba tôi một lòng coi lão là bạn thân, ba anh cuối cùng cũng là lão già bán cả bạn mình. Tôi nhất định sẽ khiến Lưu Gia nhà anh sụp đổ" – Thiên Bình hét lên
Nhân Mã nhất thời nóng vội tát cô một tiếng kêu rõ to mà trầm giọng nói mỉa mai "Cô nghĩ trốn thuế bốn năm mà không bị chính phủ phát hiện? Nực cười cô quá ngây thơ rồi giờ cô giao bằng chứng cho họ thì vẫn lặng im nhưng Trương Gia nhà cô chính thức phá sản. Lúc đó Trương Lão Gia biết sản nghiệp tâm huyết cả đời của ông ấy bị chính con gái phá nát thì sẽ sao nhỉ?"
Sắc mặt Thiên Bình bắt đầu tái nhợt, chuyện này cô chưa hề nghĩ đến chỉ biết Lưu Thị có một thế lực lớn mạnh chống lưng, nhưng có mơ cũng không ngờ thế lực đó lại là Chính Phủ. Thế thì cô biết đi kiện cáo ai chứ, cô lắc đầu trợn to mắt "Lưu Nhân Mã tôi nhìn lầm anh rồi, Lưu Đại Tổng Tài quả nhiên danh bất hư truyền"
Nói rồi cô ngây người bước đi để lại hai người đàn ông trong phòng bệnh. Hoàng Tuấn ngồi xuống ghế đưa anh điếu xì gà rít một hơi mà nói "Tâm huyết cả đời của ba Thiên Bình sẽ không từ bỏ? Có thể cậu không biết lúc biết ba cậu âm mưu chiếm đoạt cô ấy gục ngã đến mức nào đâu? Đến ngày hôm nay tôi không nhớ cô gái này đã khóc bao nhiêu lần nữa"
Nhân Mã cũng ngồi xuống nhận lấy điếu xì gà mà hút phả ra làn khói đến ngây người. Anh chán nản day day thái dương mệt mỏi "Thương trường như chiến trường nếu cô ta có bản lĩnh thì cậu bảo cô ta đến gặp tôi, Lưu Thị sẵn sang nghênh chiến" Nhân Mã nói rồi vứt điếu xì gà xuống đến sân bay về lại Mỹ (kể từ bây giờ mấy sao của chúng ta đều ở Mỹ là trụ sở chính của tập đoàn hết nhé, Việt Nam thì thi thoảng lại về thôi)
Vừa về đến công ty thì anh gặp bóng hình nào rất quen thuộc đang cãi nhau với phòng phỏng vấn của anh chính là Ngọc Huyền. Cô nhanh chóng chạy lại phía anh hớn hở bắt chuyện "Nhân Mã hôm nay em đến dựa vào sơ yếu lí lịch em phải được nhận chứ?". Nhân Mã nhận hồ sơ trên tay Ngọc Huyền lật ra xem, tốt nghiệp đại học Yale của Mỹ ngành quản trị kinh doanh. Anh tiến lại bàn phỏng vấn đưa cho một người đang ngồi đấy chậm rãi ra lệnh "Ngày mai cho cô ấy làm thư kí của tôi" xong quay bước đi không nói một lời nào nữa. Phải nói tâm trạng hôm ấy của Ngọc Huyền vui quá trời cô ta mời mấy người trong Darknight đi bar một bữa.
- "Nhã Uyên cậu là may mắn nhất rồi đấy, được làm bạn gái Bạch Dương cơ đấy" – Thục Nguyên ngưỡng mộ nói
- "Còn Diệu Lan nữa được trở về cùng Kim Ngưu đáng chúc mừng nha" – Bảo Uyên nâng ly rượu lên
- "Mấy con nhỏ Angel cuối cùng thua tụi mình mà thôi" – Ngọc Huyền lắc nhẹ ly rượu trên tay
- "À Đại Tỷ với anh Thiên Yết dạo này thế nào rồi" – Nhã Ân quay sang hỏi
Gia Tuệ không trả lời ngồi uống hết ly rượu trên tay rồi chai này sang chai khác, nhắc đến Thiên Yết như là nhắc đến hồi ức mà cô cảm thấy giá lạnh. Nụ cười ngọt ngào, ánh mắt dịu dàng, lời nói nhẹ nhàng tất cả cử chỉ đó từ nhỏ đến lớn cô chưa thấy một lần nhưng chỉ cần bên Cự Giải là nó xuất hiện. Không biết trùng hợp hay vô tình nữa gặp ngay mấy sao nam đến bar giải quyết chuyện thế là mấy chị kia đu theo mấy anh về nhưng do Gia Tuệ say quá Thiên Yết cũng đành đưa cô ta nghỉ tạm phòng ở đây. Đưa sắp đến phòng thì gặp ngay Quốc Thành đang đi tới, Thiên Yết lạnh lùng mà bước ngang đưa cô đặt trên giường Kingsize.
Quốc Thành chậm rãi tiến vào dựa vào tường nhẹ nhàng trên môi thoáng nụ cười mỉm nói "Anh...Cự Giải cô ấy đang ở ngoài bar? Nếu thấy cảnh này chắc mọi chuyện thú vị lắm đây" Ngay lập tức Thiên Yết không nói không rằng Thiên Yết chạy nhanh ra khỏi phòng mà vội vàng đi tìm cô thì thấy cô mặt đỏ phừng phừng chạy về phía khu phòng VIP.
- "Ê cậu đi đâu thế?" – Song Tử kéo vội Thiên Yết
- "Chạy...theo...Cự" – anh hơi mệt nói
- "Uầy uống đỡ đi! Đuổi bắt tình yêu cho tốt nhé không là tuột khỏi tay đấy" – Song Tử đưa ly rượu cho Thiên Yết anh uống cạn ly rồi chạy theo cô vào căn phòng bên cạnh phòng Gia Tuệ.
- "Cự Nhi...em..." – anh choáng mặt ôm đầu
- "Thiên, anh bị sao vậy trả lời em đi" – Cự Giải đỡ người Thiên Yết
- "Anh nóng quá" – Thiên Yết đè Cự Giải xuống
Cô ngây người nhìn anh, trời đánh chắc chắn tên Song Tử lừa cô. Dám nói Thiên Yết bị ốm nằm trong phòng nhờ cô tới xem bọn họ bận việc chứ để dụ cô à? Cự điên người vội đẩy anh ra tiến đến mở cửa cơ mà cửa thế nào lại bị bọn nó khoá lại mới ch.ết.
- "Đừng đi, anh...nóng lắm" – Thiên Yết ôm lấy cô từ đằng sau đè cô vào tường mà mãnh mẽ hôn lấy cánh môi anh đào ấy. Anh bế cố đặt xuống giường cởi nút áo hôn nhẹ vào xương quai xanh bàn tay không an phận luồn vào trong áo ngực cởi ra.
- "Thiên Yết....anh sẽ không hối hận chứ?" – Cự Giải lo lắng đẩy anh ra nhưng với sức của cô cho dù tốt gấp mấy thì cũng bị anh cưỡng chế lại. Thiên Yết gần như mất hết lý trí nhanh chóng lột sạch đồ cô ra, một choáng hai người không còn mãnh vải che thân. Hơi thở Thiên Yết hỗn loạn dập dìu vừa dùng môi lưỡi từ từ quấn lấy bầu ngực phập phùng của cô, ngậm lấy nụ hoa lưỡi nhẹ nhàng trêu đùa rồi lại tiến xuống khu vực bí mật kia hôn nhẹ nhàng lên nơi ấy, dùng ngón tay tiến vào khiêu khích cái nơi "thần bí" ấy khiến tâm trí Cự Giải dần nóng lên khẽ rên "...Ưm..." Anh tiếp tục trêu trọc những nơi nhạy cảm của cô tới khi cô khẽ gọi tên anh "...Thiên...xin anh đấy..!"
Anh gầm nhẹ một tiếng khàn khàn, đồng thời nâng người anh dậy, ấn eo cô xuống!! Phút giây anh ở trong cơ thể cô khiến cô kêu lên thảm thiết nước mắt chảy dần xuống gò má. Lần đầu tiên quả là đau như xé nát cả cơ thể ra vậy! Cả hai triền miên suốt cả buổi tối thức dậy cô thấy khắp người là dấu hôn, nhìn vết máu trinh tiết của mình thì cảm thấy rất ngại ngùng nhưng cũng rất vui. Nhưng bên cạnh không thấy Thiên Yết đâu, cô ngồi dậy đi tìm thì phía dưới đau nhức hết thảy làm hơi khó di chuyển. Để che đi dấu vết hậu ái tình Cự Giải mặc áo tay dài cổ lọ đi ra khỏi bar.
Còn về phần Thiên Yết khi tỉnh dậy cực sốc nói không nên lời. Nhìn người con gái bên cạnh và mình càng ngạc nhiên hơn và quan trọng hơn là anh thấy vết máu mờ ám trên ga giường. Người con gái khẽ mở mắt ngồi dậy nhìn anh hỏi "Thiên Yết...anh...chúng ta?" Gia Tuệ vội vàng che người. Thiên Yết chán nản ngồi dậy vào phòng tắm mặc áo quần rồi rời đi ngay sau đó. Lao xe nhanh vào dòng người đến trụ sở thì gặp ngay bốn thằng bạn nhe răng cười tươi rói
- "Thế nào? Hôm qua sướng không?" – Kim Ngưu huých vai anh
- "Uầy khỏi cảm ơn là tôi làm đấy!" – Song Tử cười như nắng ban mai
- "Mẹ nó, lũ khốn các cậu" – Thiên Yết nổi điên đập bàn
- "What? Chẳng lẽ Cự Giải nổi điên với cậu? Nhưng mà gạo nấu thành cơm rồi khỏi lo đi" – Bạch Dương vẫn xem tài liệu
- "Gạo nấu thành cơm...nhưng Cự Giải thì không mà là Gia Tuệ" – Thiên Yết tức tím mắt gầm
- "Đ** mẹ thằng lờ Quốc Thành, làm ăn kiểu đó với bố" – Song Tử đập sấp tài liệu xuống bàn thì Thiên Yết nhìn nghi hoặc. Mấy chàng bèn kể hết Quốc Thành bảo bọn nó hạ dược Thiên Yết với Gia Tuệ để Cự với Thiên làm lành sẵn tiến tới hôn nhân còn nó với Gia Tuệ về một nhà cơ mà thằng chó đó nó lại để Thiên Yết với Gia Tuệ. Hai người bị chơi thuốc thảo nào lâu đến thế. Kỳ này thằng đó ch.ết chắc....
*Hai tháng sau:
Hôm nay là sinh nhật Thiên Yết tụi nó chỉ tổ chức trong gia đình. Mười hai chòm sao đều có mặt còn cho dù có một số người nào đó chia cắt nhưng vẫn tươi cười mà chúc mừng anh. Buổi lễ tổng lại có 12 sao, ba mẹ Thiên Yết và thầy cô.
- "Nào chúc mừng em sang tuổi 20 nhé" – Thầy Hàn Âu nâng ly rượu lên
- "Chúc thầy cô sớm về một nhà" – Nhân Mã xí xọn chen ngang
- "Uầy ba tháng nữa chứ mấy" – cô Xà Phu nắm tay thầy tình cảm
- "What? Phụ hoàng nhanh thế cơ à vậy phải sinh lại cho tụi con một đội bóng đấy nhé" - Sư Tử lém lỉnh nói
Cả đám cười ha hả vui ơi là vui. Bỗng Gia Tuệ tiến lại gần ba Thiên Yết nói chuyện gì đó cho hai người họ. Ngay sau đó mặt ba Yết đen kịt lại kêu anh vào phòng nói chuyện. Sau lúc Thiên và Tuệ bước ra khỏi phòng thì cũng là lúc buổi tiệc kết thúc.
- "Chúng tôi có chuyện muốn thông báo" – Gia Tuệ vui vẻ đứng cạnh anh nói
- "Nghiêm trọng lắm à? Nhìn mặt Thiên không tốt lắm" – Xử Nữ lo lắng hỏi
- "Tháng sau hai tôi sẽ kết hôn" – Gia Tuệ khoác tay anh trìu mến nói
Nghe tin như sét đánh ngang tai mọi người gần như im lặng hoàn toàn. Riêng Cự Giải chiếc ly trên tay cũng rơi xuống từ lúc nào. Thiên Yết đẩy tay Gia Tuệ ra nhanh chóng tiến lại ôm bả vai cô nhẹ nhàng nói " Cô ấy mang thai con của anh, anh sẽ chịu trách nhiệm"
Ngay lúc này đây Cự rất muốn mở miệng mắng chửi anh, muốn đánh anh nhưng tất cả như nghẹn lại. Cô ngồi gục xuống những mạnh vụn thuỷ tinh làm máu chảy ra, nước mắt theo đó mà chảy theo đau lòng hỏi:
"Cô ấy mang thai con của anh còn em thì sao?"