Chương 23: Biến lớn ?
- Ưm...hưm...oáp
Tiếng ngáp cực kì thoải mái, mang đầy vẻ lười biếng chứng tỏ người này vừa trải qua một giấc ngủ cực kì ngon và sâu. Thời tiết như cũng muốn phối hợp với tâm trạng vui vẻ, bình yên của cậu trai này. Bầu trời hôm nay quang đãng lại còn có tiếng chim hót trong trẻo đâu đây nhưng cảnh tượng chưa kéo dài được bao lâu....
- Ngủ ngon không Song Ngư? - ai dà mặt ai mà quen quen vậy cà? Nhưng mà nãy giờ ngủ đã quá nên mắt hơi mờ chả thấy cái đeos mẹ gì cả.... À ông Jack
- Nếu em đã ngủ dậy rồi thì mau cút về lớp học cho tôi, còn ở đó mà vươn vai dụi mắt
- À chắc thầy hiệu trưởng chưa nói cho ông biết, lớp tụi tôi không cầm phải học bì trong 2 tháng này sẽ không cần kiểm tra, sắp tới còn được đi chơi riêng nữa - Song Ngư ngay lập tức đáp lại với vẻ mặt đắc ý, sau khi nói xong còn cố ý nhướng một bên lông mày cố tình chọc tức ông thầy của mình.
- Em đang hoang tưởng cái gì đó? Hôm nay thầy hiệu trưởng đi khảo sát không hề có mặt ở trường, em đang nghĩ mình ở trong tiểu thuyết thiếu niên cẩu huyết gì thế? - Thầy Jack với nụ cười hiền từ, làm khuôn mặt vốn đã đẹp trai nay lại chói sáng nhưng thiên thần giáng thế nhưng từng lời nói của ông lại nhưng cầm hàng ngàn con dao đâm vô rồi rút ra, rồi lại đâm vô và rút ra trái tim nhỏ bé của Song Ngư.
- Giờ thì mau đi về lớp đi.
- Ông....
Song Ngư với vẻ mặt khó hiểu, thiểu não lết từng bước về lớp học. Hắn không tin, rõ ràng là ông hiệu trưởng đã nói như vậy mà, sao thằng cha này lại dám cãi cấp trên. Vẫn giữ niềm tin mãnh liệt là mình đúng, Song Ngư chạy nhanh về lớp với mục đích hỏi đám kia, đúng rồi vì bọn nó cũng có mặt ở đó mà.
Vừa về tới lớp, chưa ổn định được sau cú sốc tinh thần thì hắn đã phải chứng kiến thêm một cảnh tượng hãi hùng nữa. Lớp E... Bọn nó đang học hành cực kì nghiêm túc, còn siêng năng nghe giảng bài thậm chí vừa nghe vừa ghi chép lại mới đau chứ.
Song Ngư hắn cảm thấy chóng mặt, hôm nay là cái ngày đ mẹ gì mà bao nhiêu chuyện kì lạ đều ập lên đầu mình, chắc tối nay phải về uống miếng Dạ hương cho tỉnh táo.
Tự mình bước vào lớp học, không khí trong đây cực kì ngột ngạt, chẳng biết vì cái gì mà bọn nhỏ chăm chỉ học, không dám ngước đầu lên càng không dám nhìn ngó xung quanh nhưng vừa thấy Song Ngư bước vào, mắt đứa nào đứa nấy lại sáng rỡ, nhìn hắn như đang nhìn một đấng cứu thế. Chính xác là vậy, vì lớp E thiếu Song Ngư thì như là rắn mất đầu, các bạn hỏi vì sao? Khi có quậy phá gì đó mà bị bắt thì đương nhiên cả đám sẽ đẩy Song Ngư ra chịu trận vì hắn có võ, đương nhiên Song Ngư sẽ không biết điều này vì đơn giản hắn cứ nghĩ đẩy hắn ra chính là cầu xin hắn bảo vệ bọn nó. Song Ngư cứ nghĩ mình là anh hùng của bọn nhỏ, còn cả đám lại coi hắn là một thằng lính quèn hi sinh không hơn không kém.
- Anh Ngư, anh đi đâu thế chúng em chờ anh nãy giờ. - Không thèm để ý thầy Nam còn đang đứng trên bục, Thiên Yết vội chạy lên nắm lấy vai Song Ngư mà lắc lấy lắc để.
- Mày nói cho tao biết có phải lớp mình được miễn kiểm tra, đình chỉ và được đi chơi riêng có đúng không - Mặc kệ câu hỏi của Thiên Yết, Song Ngư vẫn đang báu víu lấy niềm tin mãnh liệt của mình.
- Mày nói cái đéo gì thế, nãy giờ học sml đi chơi cái củ lòn gì. À, có phải anh Ngư có bí mật thầm kín là thích đọc teenfic nên giờ bị nhiễm phải không? Nhưng mà thật ra tao nghĩ mày đang mơ đấy. Thấy mày ngủ ngon quá, chưa thằng nào muốn ch.ết nên đéo dám kêu mày dậy, ai ngờ hậu quả lại khó lường thế này...bla...bla - Song Ngư đang cảm thấy mình mong lung như một trò đùa, lại như đang lạc trôi giữa đời. Khúc sau hắn thấy tai mình ù ù cạc cạc chẳng nghe gì rõ, đại khái cái gì mà ngủ một giấc liền từ đầu gấu thành thằng thiểu năng rồi tùm lum hết. Song Ngư tự cảm thấy mình như một thằng khùng!...
Tình anh em thắm thiết keo sơn như mấy chiến sĩ lái xe không kính của Ngư và Yết được thầy Nam chứng kiến không thiếu một chi tiết, khoé miệng ông giật giật, liến đuổi hai thằng về chỗ còn không đuổi ra khỏi lớp luôn. Sấp nhỏ phía cũng đang thấy mình không cảm xúc của Hồ Quang Hiếu, đơn giản là vì bọn nó đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lớp học lại tiếp tục như cũ mặc dù nhìn vào cứ tưởng nghiêm túc nhưng thật ra đứa nào cũng như đứa nấy - đang làm việc riêng. Nhìn sơ thì thấy trước mắt là Bạch Dương đang chui ở dưới gầm bàn ăn cơm sườn, cục sườn trong mồm gặm tới gặm lui nãy giờ chưa xong tới nỗi nó ướt đẫm tring nước miếng, mùi nước mắm tràn ngập cái lớp học chỉ mỗi thầy Nam là không ngửi thấy, kể ra thằng này cũng sướng đã nguy hiểm còn xếp nó ngồi ngay bàn cuối. Mà cạnh bên nó chính là cái thằng còn nguy hiểm hơn - Song Ngư, vẫn đang ngồi nghĩ lại cuộc đời mình đã đóng góp gì cho Đảng, cho nhà nước chưa. Phía trên cách một bàn thì thấy Sư Tử và Song Tử đang ngồi solo tiến lên, thằng nào thua phải ngồi nghe bài ca lá đu đủ của Son Tùng liên tục 2 tiếng không ngừng ; Xem ra kèo này nguy hiểm tính mạng, chẳng đứa nào muốn thua nên bọn nó chơi vã cả mồ hôi. Xéo xéo qua kia thì thấy Cự Giải đang đọc hentai24h, nó đọc bằng điện thoại mà nhìn cặp mắt nó kìa, ɖâʍ tà hết biết, còn có tiếng nuốt nước miếng sụt sụt như đang húp tô mì tôm nữa chứ. Thỉnh sư phụ Minh Ốm thu nhập thằng nhóc này, giúp nó tu hành chín quả để đi giúp đời giúp người giống Người đi ạ. Kế bên Cự Giải là Kim Ngưu dựng cuốn sách chắn trước mặt say sưa ngủ, còn đầu tư thêm cái gối đầu nhỏ nhỏ hình cục cứt cute. Coi bộ đang mơ gì phê lắm mà thấy mặt nó sướng sướng, lâu lâu còn phát ra tiếng kêu nho nhỏ:" đừng bóp đít em mà ". Ôi thôi tao thua! Tha cho tao, tao không muốn biết nó đang mơ gì đâu, thôi qua đứa khác . Phía bên dãy bên kia, cũng là dãy bàn cuối chính là Thiên Bình, Xử Nam đang bàn về chuyện bạn An đi phương tiện nào sẽ nhanh hơn, bọn nó coi chừng tranh cãi cũng gây gắt lắm, đại khái Xử Nữ thì chọn kiểu bạn An lái máy bay vong quanh thế giới còn Thiên Bình thì theo hướng bạn An đi bộ leo dốc kiểu vintage cổ điển, còn có Thiên Yết bàn trên quay xuống đốc thêm, thấy bên nào có lợi hơn thì nhảy qua bên đó, khiến hai thằng đang cãi lộn cũng phải khó chịu, xém xíu nữa là ăn hai cái dọng ngã sml rồi. Bảo Bình - đứa trẻ được coi là bình thường nhất trong đám này, ngồi ngay giữa lớp đang lợi dụng kh ai để ý chụp lấy chụp để, mục đích là chụp lại làm bằng chứng để chỉ điểm cho ông Nam, từ đó xin ổng con 10 môn Anh 15". Khuôn mặt ưa nhìn tràn đầy vẻ hưng phấn, thỉnh thoảng còn cười rộ lên lộ hàm răng đều đều xinh xinh, khuôn mặt vốn đã dễ thương nãy lại như phủ thêm một lớp hào quang, trông đáng yêu vô cùng. Bằng một duyên cớ nào đó, Ma Kết và Nhân Mã lại ngồi cạnh nhau, thằng nhóc tóc xanh lá đang ngồi chăm chú vẽ, có vẻ như đang tập trung dữ lắm. Đôi mắt xinh đẹp ẩn sau cặp mắt kính căng chặt, còn đôi tay thì tỉ mỉ vẽ từng nét, để zoom gần lại nào, chắc là một tuyệt tác nghệ thuật nào đây. Ôi mẹ ơi! Thì ra nó đang vẽ cảnh H của một bộ yaoi, vốn dĩ nó tỉ mỉ vẽ chính là đang vẽ đôi chân thon dài đang dang rộng của tiểu thụ kìa. Nét mặt lộ đầy vẻ ɖâʍ tặc xen lẫn thích thú. Mà tất cả đang đã được Nhân Mã thu hết vào tầm mắt, hắn cứ nhìn chằm chằm Ma Kết, với một tâm tư rối bời, tự hỏi vì sao lần trước thấy nó và Xử Nam hôn nhau thì tim thắt lại một cái, nhìn rồi lại nhìn mãi để xem có may mắn tìm lại được cảm giác đó không nhưng thật ra hắn cũng đang tự gián tiếp tìm một lý do để lừa bản thân, vì hắn không muốn tin vào cảm xúc của chính mình. Thôi nói chung chuyện khá là rối rắm, cứ để bọn nó từ từ tự giải quyết với nhau.
Chẳng hiểu sao, thầy Nam chẳng hề hay biết gì, vẫn cứ thao thao bất tuyệt giảng bài. Mãi đến khi cửa lớp bật mở, dang người cao lớn dong dỏng bước vào, khuôn mặt đẹp trai không lẫn vào đâu được, lại là thầy Jack. Như có tật giật mình, 12 thằng không hẹn mà cùng ngẩn đầu lên nhìn ổng, việc chạm mặt thầy Jack quá thường xuyên như vậy khiến chúng nó tự hỏi cả trường có mấy chục cái lớp học sao cứ chọn cái lớp này mà ám thế. Nhưng hôm nay lại khác, thầy Jack không tới phạt cái lớp này mà chính là tìm Song Tử. Không hiểu sao, mỗi lần gặp ông Jack thì mặt Song Tử lại tái đi. Hai người kéo nhau ra ngoài nói chuyện, lớp học lại tiếp tục nhưng có gì đó không ổn, cuộc nói chuyện ngoài hành lang kia, ngày càng to hơn khiến tụi nhỏ trong lớp không khỏi tò mò mà ngó ra xem. Nhưng càng ngày tiếng nói chuyện lại to hơn nữa xem ra Song Tử và Thầy Jack đang chính là cãi nhau rồi. Mặt Song Tử cậu ấy đỏ lên, như trút hết tức giận vào người đàn ông đứng đối diện, nhưng ngược lại Thầy Jack rất bình thản còn mang một dáng vẻ có gì đó lạnh lùng, hắn ta chỉ chậm rãi phun ra vài từ chẳng biết là gì nhưng khiến mặt Song Tử càng đỏ thêm. Chính Sư Tử cũng ngạc nhiên, mặc dù chứng kiến Song Tử bao lần bị bắt nạt, cậu ta chỉ cam chịu chứ bao giờ giận dữ tới mức này. Thầy Nam muốn ra ngắn nhưng một linh cảm nào đó lại nói cho anh biết, việc này cứ để hai người giải quyết, mình không nên xen vào. Dần dần cuộc cãi vả cứ kéo dài mãi, khiến học sinh các lớp gần đó cũng tò mò ngó ra cửa sổ lớp học. Đỉnh điểm là khi Song Tử vì quá giận mà tung một cú đấm vào ngay má trái thầy Jack, khiến hắn không kịp phòng bị mà ngã xuống. Song Tử ngay sau đó liền chạy đi, Sư Tử thấy thế không thể để bạn mình như vậy liền rượt theo sau. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến mọi người không ai kịp phản ứng. Học sinh các lớp khác tàn tán to nhỏ với nhau, cho tới khi thầy Nam giật mình để ý đến tình hình kêu các thầy cô ổn định lại lớp thì hành lang mới không còn hỗn loạn như nãy nữa. Anh kêu Ma Kết chạy theo bọn nó xem sao vì dù gì Ma Kết cũng là đứa trẻ biết quan sát, khi nào cần nghiêm túc thì nghiêm túc, khi nào cần giỡn thì giỡn. Khoảng 10" sau, thầy giám thị khác tức tốc chạy đến, báo với thầy Nam và thầy Jack cùng lên phòng hiệu phó có việc. Trái với sự bùng nổ cảm xúc của Song Tủ thì Jack chỉ lẳng lặng đứng dậy, phủi người và thong dỏng bước đi nhự chưa từng có chuyện gì xảy ra, để lại thầy Nam vẫn đứng đó nhìn với hàng lông mày nhíu chặt vào nhau...