Chương 30
Trong căn phòng được trang hoàng thật lộng lẫy là một chiếc bàn dài đặt ngay chính giữa căn phòng được chiếu rọi bởi ánh sáng mờ nhạt vàng cam từ chiếc đèn chùm pha lê lấp lánh.
Ở một phía đầu bàn, Taurus nhàn nhã thưỡng thức bữa ăn của mình, động tác thật nhẹ nhàng, hưởng thụ tưởng chừng như không quan tâm đến bất kì thứ gì nhưng đôi mắt anh vẫn gắt gao quan sát con người đang ngồi ở phía đối diện.
Virgo trông thật hợp với chiếc váy ấy, theo anh. Cơ thể hơi gầy của cô vừa vặn tôn lên vẻ kiêu sa của chiếc váy và đồng thời nó cũng tôn lên làn da trắng nõn của cô.
Động tác của cô thật chậm rãi, nhẹ nhàng như không có gì, như la trước đây.
Nhưng là...
Lúc trước...
Cô với anh luôn luôn ăn cùng nhau như thế này, cho đến khi chuyện đó xảy ra...
~o0o~
Virgo từ khi bị Aquarius bắt, cô đã được biết mọi thứ về loài vampire này, để trở thành cống phẩm dâng lên cho hoàng tử của dòng tộc vampire. Cô cam chịu điều đó, và chưa bao giờ cô nghĩ về việc trốn đi vì căn bản cô vốn là cô nhi. Sẽ không ai lo cho cô, không ai tiếc thương cho cái ch.ết của cô, vì cô khôn có một ai cả.
Virgo cô độc lắm. Cô không có lấy một người bạn mà chỉ có những kẻ thù. Những kẻ ganh ghét, khinh bỉ, coi thường và sợ sệt cô. Thay vì có những giấc mơ về tương lai tươi đẹp, cô lại có những cơn ác mộng dai dẳng về sự cô độc trong suốt những năm qua.
Vì vậy, đối với cô, mọi chuyện có thế nào cũng được. Cho dù cô có trở thành một cái xác không hồn thì liệu có ai quan tâm cô? Nhưng biết đâu... Biết đâu khi cô trở thành một tế phẩm cho loài vampire này, cô sẽ có được sự quan trọng? Cô khao khát họ sẽ nhìn về phía cô nhưng rồi lại không biết phải làm gì khi họ làm thế.
Vì vậy, khi nhìn thấy Taurus, nhất thời những liên tưởng của Virgo về vị hoàng tử bí ẩn đã được thay thế bằng sự ngưỡng mộ và tò mò.
Từ khi cô tới đây, Taurus luôn luôn dành thời gian cho cô. Anh cho cô đặc quyền được gọi thẳng tên anh, cho cô một căn phòng rộng lớn cùng những bộ váy áo lộng lẫy và mọi thứ mà cô muốn, nhưng anh chưa bao giờ đòi hỏi máu của cô, cô tự hỏi chẳng lẽ máu của mình không phải là dòng máu hiếm giống như những gì Aquarius nói chăng?
- Taurus? - Virgo nhìn anh đang làm việc, đầu hơi nghiêng nghiêng ngắm nhìn dáng vẻ tuyệt vời của anh.
- Hửm? - Taurus không ngước lên nhìn cô mà chỉ nói một tiếng biểu thị cô nói tiếp.
Taurus bây giờ thật sự rất mệt mỏi vì tên kia đã đi rồi, bỏ lại cho anh ngoài câu chào còn có cả núi công việc của hắn ta mà không thể không làm, vì vậy nên anh phải thay hắn giải quyết hết những công việc này, thật sự là bận bù đầu nhưng đối diện trước những hành động dễ thương của Virgo, anh vẫn muốn dành thời gian nói chuyện với cô.
- Tại sao anh không hút máu của em?
Taurus nghe cô hỏi, lập tức dừng bút. Anh quay sang nhìn cô với ánh mắt cực kì khó hiểu nhưng cũng rất ấm áp.
Taurus vốn nghĩ cô sẽ không thích bị hút máu nên luôn cố sử dụng hết khả năng để ép bản thân mình không bị cơn đói làm cho mờ mắt vì máu của cô thật sự rất thơm, mùi thơm ngào ngạt ấy luôn lan toả khắp nơi trong lâu đài nên anh luôn phải rất cẩn thận về việc kìm chế bản thân. Vậy mà cô lại hỏi về vấn đề này.
- Em muốn anh làm vậy sao? - Taurus cười nhẹ nhìn Virgo đang giương đôi mắt xinh đẹp nhìn anh hỏi ngược lại.
- Kh... Không phải!
Virgo đỏ mặt chối! Cô cúi gằm mặt xuống không dám nhìn anh. A... Ai ngờ lại bị anh trêu như vậy cơ chứ?
- Thật ra không phải là anh không muốn hay không thích đâu nên em đừng để tâm. - Taurus xoa xoa đầu Virgo - Mà là anh không muốn làm thương tổn em. Cảm giác khi bị cắn đau lắm đấy!
Virgo nghe Taurus nói, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp. Cô ngước lên nhìn anh.
Khuôn mặt Taurus đẹp như bức tượng của thần mặt trời Apollo với mái tóc mềm và mượt bao quanh khuôn mặt góc cạnh khiến cho cô dù nhìn thế nào cũng không thấy chán mà ngược lại còn cảm thấy rất hưởng thụ.
Taurus nhìn khuôn mặt ngẩn ngơ của cô, môi anh cong lên thành đường vòng cung rồi kéo cô sát lại phía mình, đặt lên đôi môi đỏ mọng của cô một nụ hôn dài.
~o0o~
Virgo đi theo Taurus dạo một vòng trong khu vườn rộng lớn. Cô ngắm nhìn mọi vật xung quanh đây, mọi thứ vẫn vậy, không hề thay đổi kể từ nhiều năm về trước. Những khóm hoa xanh dương mà cô không biết vẫn trổ bông và xinh đẹp như ngày nào.
Lúc trước cô và anh hay ngủ trưa ở khu vườn này.
Cô nhớ anh không hề thích ngủ trưa dưới ánh nắng ban ngày nhưng vì cô, anh đã xây một cái chòi nhỏ được để ngay giữa con sông xanh "Memory" và được nối với bờ bằng hai cây cầu gỗ với những chạm khắc tinh xảo. Vào mùa đông, nước trong hồ đóng băng lại tạo thành một sân trượt cực rộng. Cô nhớ anh đã dạy cô trượt băng trên con sông này. Tuy nhiên mặc dù đã tập rất nhiều suốt cả mùa đông nhưng cô vẫn không thể nào trượt khá lên được.
Khi nhìn mặt hồ đã bị đóng băng lại trên dòng sông, trong đôi mắt mông lung của mình Virgo bắt đầu nhìn thấy ảo ảnh anh và cô đang nắm tay nhau đứng trên mặt hồ, bàn tay to lớn của anh nắm lấy tay cô kéo đi. Hình ảnh đó khiến cho cô giật mình, chẳng lẽ cô vẫn thích anh nhiều đến vậy?
- Em đang nhìn gì vậy? - Taurus thấy cô dừng lại thì quay lại hỏi, theo ánh mắt của Virgo nhìn về phía cái hồ rộng lớn bị đóng băng, anh nhất thời sững người.
Đây là nơi mà anh từng yêu thích nhất, nhưng sau chuyện đó, nơi đây đã trở thành nơi anh ghét nhất. Chiếc chòi cũng không còn được sử dụng thêm một lần nào nữa.
Tất cả là tại những việc đã xảy ra tại đây.
~o0o~
Virgo giơ cao bàn tay mình, đôi mắt ngắm nhìn những tia nắng xuyên qua kẽ tay chiếu vào ánh mắt cô.
A... Đã đến mùa xuân rồi và cô đã ở King Nostle được nửa năm. Virgo khẽ mỉm cười khi nghĩ đến việc này. Cô lại nhìn người đang làm cái đệm cho mình ở đằng sau mà không khỏi vui vẻ. Nửa năm rồi và anh vẫn bên cô. Thật sự rất ấm áp! Anh không quan tâm đến tình yêu lắm nhưng vẫn dành cho cô những cảm xúc ngọt ngào, có khi nào anh đang yêu cô không? Cô có thể có suy nghĩ đó không?
- Thưa hoàng tử, Giselle đang đợi người ở chính điện. - Một người đàn ông vào thông báo cho Taurus.
Cô thấy anh có khách liền lập tức ngồi dậy, ngoan ngoãn định về phòng nhưng khi quay lại để chào Taurus, cô lại thấy trong đôi mắt ấm áp của anh đang bị sự bất ngờ và nghiêm túc chiếm hữu. Tại sao thế? Người tên Giselle này là ai? Tại sao lại có thể khiến cho anh trở nên như vậy?
- Virgo, em về trước đi! - Taurus thấy Virgo đang chần chờ không bước đi liền hối thúc cô.
Anh muốn cô tránh xa người phụ nữ này.
- Ơ... Vâng...
Virgo nghe anh nói vậy liền lập tức xoay người định trở về phòng nhưng ngay trước khi cô kịp bước ra khỏi cái chòi, đã có một người bước vào.
- Virgo!
Một người phụ nữ ôm chặt cô khiến cô giật mình đông cứng lại nhưng rất nhanh sau đó cô đã phản ứng. Cô cựa quậy muốn thoát khỏi đối phương nhưng sức của cô lại không tài nào bì được khiến cho nhất thời cô không thể cử động. Tuy nhiên, chưa kịp để cô nghĩ thêm điều gì khác thì một cánh tay rộng lớn đã kéo về.
Không cần quay lại Virgo cũng biết, người đó là Taurus. Vì vậy nên cô không hheef lo lắng mà nhìn thẳng vào người vừa mới giữ chặt mình và nhất thời cảm thấy ngỡ ngàng, đối phương chỉ là một người phụ nữ mà thôi!
Cô ta có một cơ thể nhỏ nhắn và gầy guộc đến mức cô có thể nhìn thấy được từng chiếc xương qua lớp da sần sùi màu bánh mật đó. Khuôn mặt xương xấu già dặn không được đẹp lắm với đôi mắt được che dấu sau lớp kính đen nhưng có gì đó nói cho cô biết là người này đang nhìn mình.
Đôi môi khô nhợt màu của bà ta phát ra những tiếng gì đó, cô đoán là tiếng Anh vì cô nghe được chữ "mother" nhưng thật sự thì cô không hề biết tiếng Anh. Tất cả mọi người khi gặp cô đều nói chuyện bằng tiếng Việt khiến cô nhất thời quên mất cô đang ở Anh.
- Taurus, bà ấy nói gì vậy? - Virgo quay lại hỏi Taurus.
Khuôn mặt anh lạnh lùng nhìn người đàn bà vẫn đang huyên thuyên về một điều gì đó nhưng cô chắc chắn anh đang rất tức giận khi mà bàn tay đang nắm tay cô vẫn đang vô thức siết chặt lại khiến cho cổ tay cô nhói lên từng cơn. Tuy cô biết rõ nếu cô kêu lên, Taurus sẽ buông tay ra nhưng không hiểu sao cô lại im lặng. Nhẹ nhàng, bàn tay của cô khẽ siết tay anh, đôi mắt ngay thẳng nhìn anh, chờ đợi.
Taurus nhanh chóng cảm nhận được cái siết tay của cô, anh khẽ cười nhìn cô rồi lại quay sang nói gì đó với người phụ nữ. Tuy không hiểu gì hết nhưng cô vẫn tiếp tục đứng đó, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đứng đối diện. Cô có một cảm giác cực kì sợ hãi người phụ nữ này.
- I"m your mother! (Ta là mẹ của con!)
Bỗng nhiên, người phụ nữ đó nắm lấy bàn tay còn lại của cô gào lên. Virgo mở to mắt đầy ngạc nhiên và sợ hãi.
Cô hiểu câu nói này. Nhưng lại không muốn hiểu nó. Bà ta là mẹ cô sao? Không thể nào! Rõ ràng mẹ cô đã ch.ết rồi kia mà?
- Virgo, bà ta đang nói dối! Em đừng tin bà ta! - Taurus cũng nhận ra được cô hiểu câu nói ấy nên lập tức nói với cô, đồng thời ra lệnh đuổi người phụ nữ đó đi - Chúng ta về thôi!
Taurus muốn kéo cô về nhưng không ngờ cô lại đứng lặng yên, dứt khoát không chịu bước đi theo anh.
- Taurus, bà ta nói có thật không? - Virgo ngước nhìn Taurus, không hiểu sao giờ phút này cô thật sự mong mẹ còn sống.
- Không! - Taurus khẳng định chắc chắn với cô.
Virgo nhìn anh, cảm thấy thật kì lạ. Nếu vậy, tại sao lại có một người tự nhận là mẹ cô xuất hiện?