Chương 40: Kế hoạch phá sản

"Tin tức mới nhất: Một máy bay bay từ Quảng Châu đến Seoul - Hàn Quốccủa Sân bay quốc tế Bạch Vân Quảng Châu đã bị nổ vào lúc 14h25" theo giờ đại phương. Vụ nổ đã làm 256 người bị thương, 15 người ch.ết và 59 người mất tích. Hiện cảnh sát của tỉnh Quảng Châu đang nỗ lực tìm kiếm những người mất tích...."


- Này Nhân Mã, cậu giỏi tiếng Trung nhất chỗ này. Cậu thử nói xem có phải vừa rồi họ nói là máy bay bay đến Hàn Quốc đúng không? - Song Ngư mặt thẫn thờ, nghi vấn hỏi Cự Giải ngồi bên cạnh xem điều mình vừa nghe có phải là sự thật không.


- Đúng... đúng là như vậy. Chuyến bay đó, lẽ ra, 40" trước chúng ta đang ở trong đó. Không phải sao Xử Nữ? - Nhân Mã khẳng định, mặt tái mét nhìn Xử Nữ đang nhìn chằm chằm vào cái TV.


- P... Phải. Chúng ta... lẽ ra đang ngồi trên chuyến bay đó và... - Xử Nữ cũng không khác Nhân Mã là bao, mặt cũng tái mét nhìn vào TV như không thể tin nổi chuyện gì vừa diễn ra trên chuyến bay đó.


- Chắc chắn là có người sắp đặt vụ việc này. Không thể nào mà tình cờ chuyến bay của chúng ta bị nổ như vậy được - Bảo Bình là người bĩnh tĩnh nhất. Xoa đầu suy nghĩ những nghi vấn trong chuyện này.


- Cậu nói phải, chắc chắn là có người sắp đặt. Nhưng là ai mới được? - Xử Nữ nghe Bảo Bình nói thì lấy lại bình tĩnh.


available on google playdownload on app store


- Còn ai vào đây nữa, ngoại trừ... - Bảo Bình cười khinh bỉ, nhìn ra ngoài cửa sổ như đang nhìn một ai đó. Điều cô vừa nghĩ chắc chắn không sai, vì không ai ngoại trừ mấy người đó ra có gan lớn làm chuyện này cả.
-------------------------------------
Seoul - Hàn Quốc.


- Đó, xong 4 đứa. Việc giải quyết quá nhanh gọn - Mira sau khi nghe tin tức thì cười lớn. Cuối cùng thì cũng đạt được mục đích của mình, loại bỏ được những thành phần không đáng sống.


- Cứ ở đó mà cười đi, việc không đơn giản vậy đâu cưng - Hana mở cửa bước vào, nhàn nhã ngồi xuống ghế rồi cười như chọc tức Mira.


- Mày nói thế là có ý gì? - Mira đập bàn nhìn Hana. Nó nói thế chẳng lẽ kế hoạch của cô thất bại. Không, cô đã tính toán đường đi nước bước rất kĩ càng, không thể có sai sót gì hết. Cả kể hộp đen máy bay cô cũng đã cho người đi tiêu hủy rồi mà.


- Tất nhiên ý của tao là cái kế hoạch ngu ngốc của mày đã phá sản rồi. Ở trên chuyến bay đó, không hề có 4 đứa kia. Chúng nó đã rời sang chuyến bay khác rồi - Hana thư thái uống trà, khoanh tay nhìn Mira đang vô cùng sốc trước mặt.
- Mày... mày nói cái gì? - Mira như không thể tin vào tai mình.


- Tao nói kế hoạch của mày đã phá sản rồi. 4 con nhỏ kia không hề ch.ết, chúng đang sống nhăn răng và đang tìm ra kẻ đã làm nổ máy bay đấy. Nghe kĩ chưa - Hana quát lớn. Con nhỏ Mira đó, luôn luôn tự đắc về kế hoạch của mình, bây giờ nghe tin phá sản thì ngồi nghệch mặt ra đó. Cho đáng đời.


Hana tặng cho Mira một cái nhìn đầy khinh bỉ rồi bước ra khỏi phòng làm Mira tức điên nhưng phải cắn răng chịu đựng. Một ngày nào đó, cô sẽ xử hết từng đứa một, không chừa đứa nào.
----------------------------------------------


- Này, mày nghe tin gì chưa? - Kim Ngưu mở cửa phòng tập, đi vào bên trong, nơi có những con người đang ra sức tập luyện không ngừng nghỉ.


- Tin gì mày? Hay lại có em nào xinh xinh nhắn tin tán tỉnh mày hả? - Song Tử hí hửng trêu Kim Ngưu. Từ hôm qua đến giờ nhìn anh này yêu đời phết, lắm lúc giở giở điên điên lại hát một câu, ỷ mình là giọng ca chính nữa chứ.


- Chuyện đấy nay đã không còn hot nữa rồi. Cái tin này là tin cực sốc, sốc đến tận não, tận.. - Kim Ngưu chưa nói xong đã bị Ma Kết nhảy vào họng.


- Thế rốt cuộc là máy có nói không? - Ma Kết gằn từng chữ. Đến mật với thằng trâu điên này, có cái tin thôi mà nó kéo lê kéo thê, liên ma liên miên mãi mà chưa nói nổi chữ đầu.


- Đây đây thưa ông anh. Cái tin này là chuyến bay bay từ Quảng Châu đến Seoul bị nổi rồi. Mà nghe nói chuyến bay đó là chuyến bay mà mấy nhóc nhà mình sẽ bay về. Nhưng mà may mắn thay, anh quản lí đã rời sang chuyến bay lúc 11h đêm rồi nên mấy ẻm không sao. Nhưng mà vẫn là tiếc cho mấy người trên máy bay... - Kim Ngưu lườm nguýt Ma Kết trước khi nói. Sau khi thông báo xong còn thở dài đầy vẻ tiếc nuối. Nhưng mà chưa kịp nói xong câu cuối thì Ma Kết đã đùng đùng chạy ra khỏi phòng tập như một tên điên khiến không ai hiểu nổi. À, thực ra là tất cả mọi người đều hiểu, trừ anh trâu ngu ngốc ra. Ahihi.


- Nó bị làm sao vậy chúng mày. Sao mà nó vô duyên thế, tao chưa nói xong mà đã bỏ đi rồi - Kim Ngưu mặt ngơ ngác mắt lác nhìn Ma Kết chạy ra, hỏi một câu rõ ngu làm cho mấy người con lại muốn đánh cho anh một trận nhưng thôi, cũng thông cảm cho cái đứa chưa có người yêu như nó. Không phải họ không quan tâm, mà là nghe tin mấy người kia an toàn thôi là đã tốt lắm rồi.


- Ơ, nhưng mà nó bỏ đi thì ai sáng tác bài hát chủ đề bây giờ. Còn 1 tháng nữa comeback rồi - Sư Tử nhận ra một vấn đề vô cùng phức tạp.
- Ừ nhỉ, thế thì làm gì giờ? - Kim Ngưu mặt đã ngơ nay càng thêm đơ nhìn mấy người xung quanh như để tìm kiếm câu trả lời.


- Để tao làm cho - Song Tử hí hửng giơ tay nhận nhiệm vụ và đã bị anh Sư Tử cốc cho cái vào đầu đau điếng.
- Mày lo thân mày đi. Mấy bài hát của mày có bao giờ được Manhi hyung (nhạc sĩ của công ty) cho làm bài hát chủ đề đâu. Vậy nên, đừng có mà mơ tưởng nữa - Sư Tử nói.


- À, vẫn còn một người có thể làm việc này - Thiên Yết bỗng nhiên nghĩ ra khiến mấy thanh niên kia chăm chú hết sức.
- Ai vậy? - Sư Tử hỏi.
- Kim Ngưu, mày nghĩ là ai - Thiên Yết hất mặt về phía Kim Ngưu như để ám chỉ điều gì đó.


- À, biết rồi - Kim Ngưu không hề chần chừ mà nghĩ ngay đến người đó khiến cho 2 tên còn lại không hiểu chúng nó đang nói tới ai.
- Nhưng mà, anh Xà Phu đang ở Pháp rồi, khi nào mới tập vũ đạo được - Song Tử hỏi.


- 2 ngày nữa anh ấy về rồi, không nhớ gì hả con nhợn này - Thiên Yết đá vào chân Song Tử khiến anh chàng mếu máo. Anh đâu có tội tình gì đâu mà suốt ngày bị bắt nạt thế này.
-----------------------------------


- Sao, mấy hyung muốn em sáng tác bài hát chủ đề cho nhóm mấy huynh á? - Thiên Bình như không tin nổi, sức của cô đâu thể làm nên việc lớn thế này.
- Đúng vậy, tại vì tên Ma Kết đó đã đi đâu đó rồi nên không có ai cả, đành nhờ vào em vậy - Sư Tử hí hửng nói.


- Nhưng mà, em đâu đủ sức để làm chuyện này. Nhóm mấy hyung là nhóm cực kì nổi tiếng, mà em mới debut, tài năng thì không có, làm sao đủ sức được. Em không làm được chuyện này đâu - Thiên Bình chối bay chối biến, cô không thể nào nhận vụ này được.


- Đừng nghĩ phức tạp như vậy, em cứ nghĩ là sáng tác cho nhóm mới debut thôi, hay là sáng tác chơi thôi cũng được - Kim Ngưu thấy Thiên Bình có vẻ căng thẳng thì nhanh chóng đưa ra lời khuyên.
- Sao em có thể nghĩ như vậy được. Em không... - Thiên Bình chưa kịp nói xong thì đã bị Thiên Yết nhảy vào họng.


- Bọn anh đã đến tận nơi nhờ rồi, em định không giúp sao? - Giọng nói trầm lặng, khí chất đầy người, tiếng nói vô cùng có trọng lượng của Thiên Yết khiến cho Thiên Bình dù vô cùng không muốn nhưng vẫn phải đồng ý.


- Nếu.. nếu mấy anh đã nhờ vậy... thì em sẽ giúp - Thiên Bình ngấp ngứng nói. Có lẽ vì Thiên Yết ra mặt nói mà Thiên Bình đồng ý khiến cho Kim Ngưu đôi chút khó chịu. Tại sao khi anh lên tiếng cô không đồng ý mà đợi đến lúc Thiên Yết lên tiếng thì cô đồng ý ngay.


- Vậy xong việc rồi mình về trước - Kim Ngưu khó chịu đứng dậy, đồng sầm cửa một cái khiến mấy người kia ngơ ngác, không hiểu anh bị gì.
- Haz, kệ nó đi. Mà Cự Giải đâu vậy em, sao anh không nhìn thấy từ nãy nhỉ? - Song Tử ngó ngó nghiêng nghiêng tìm Cự Giải khiến cho Thiên Bình không giấu nổi bộ mặt nham hiểm.


- Vậy mục đích chính của anh đến đây là để tìm chị Giải hả? - Thiên Bình cười nham hiểm nhìn Song Tử khiến anh nổi da gà.


- Em nói không sai Thiên Bình. Mục đích chính của nó tới đây là để tìm Cự Giải mà, chứ không phải lo cho nhóm đâu. Anh hiểu tính của nó quá mà - Vâng, và bây giờ đã xuất hiện một thánh chuyên phản bạn.


- Đâu có, mục đích chính là vì nhóm mà, chứ không phải là tìm Cự Giải đâu - Song Tử xua tay chối bay chối biến.
- Mày nói vậy không sợ Cự Giải giận sao? - Thiên Yết lộ bộ mặt nham hiểm không khác gì Thiên Bình ra nhìn Song Tử rồi hất mặt về phía cửa để nhắc anh.


- Cự Giải à, nghe anh giải thích đã - Song Tử thấy Thiên Yết hất mặt về phía cửa thì quay lại nhìn, không ngờ Cự Giải lại đứng sờ sờ ở đó. Nhưng đến lúc đứng dậy giải thích thì cô đã giận dỗi bỏ đi rồi.


- Ủa, 2 người đó làm hòa từ bao giờ vậy. Thấy hồi trước anh Song Tử còn không thèm nói chuyện với chị Giải mà - Thiên Bình ngơ ngác nhìn. Theo một số tờ báo lá cải mà chủ biên chính là Nhân Mã tỉ tỉ thì Song Tử và Cự Giải giận nhau mà.


- Hazz, em cập nhập tin tức chậm quá rồi đó Thiên Bình. 2 đứa nó làm hòa rồi, mà công lớn là do anh đấy. Thấy anh giỏi không? - Sư Tử được một phen vênh mặt tự hào.
- Không ạ - Thiên Bình lắc đầu trả lời ngay tức khắc khiến Sư Tử tiu nghỉu, Thiên Yết thì sặc cười.


- Em không cần phải phũ với anh như vậy đâu Thiên Bình - Sư Tử cười khổ nhìn Thiên Bình. Dù gì thì anh cũng là anh rể tương lai, đâu thể phũ nhau như vậy được.
- Hehe - Thiên Bình cười nhăn răng.


- Vậy thôi nhé, em đồng ý giúp rồi đấy, không được thất hứa. Bọn anh về đây. À, anh nhờ em một chuyện nữa - Thiên Yết đứng dậy chuẩn bị ra về. Trước khi về không quên nhờ vả một việc nữa.


- Chuyện gì ạ. Anh cứ nói - Thiên Bình gật đầu đồng ý. Thiên Yết định nói nhưng nhớ ra có một tên chuyên phản bạn đang đứng lù lù ở đây thì lại quay ra nhìn hắn, ý nói đuổi hắn ra ngoài. Tên kia thì nhanh chóng hiểu ý và rút lui trước khi bị giết.


- Anh có thể nhờ em chăm sóc Song Ngư được không. Em thân với cô ấy nhất nên dễ chăm sóc hơn. Vì bọn anh sắp comeback rồi nên không dễ dàng chăm sóc được. Cô ấy lại là người hậu đậu, không thích bộc lộ cảm xúc của mình nên anh hơi lo - Thiên yết nói, ánh mắt chứa đầy sự quan tâm khiến Thiên Bình không khỏi nổi da gà. Chỉ là yêu nhau thôi mà, có cần sến súa như vậy không. Cô là cô rất ghét mấy cái thể loại đấy.


- Vâng, em sẽ giúp - Thiên Bình đành phải gật đầu. Vì cô biết không đồng ts thì cuối cùng vẫn phải đồng ý thôi.
- Vậy anh về đây, nhờ hết vào em - Thiên Yết nói rồi đi thẳng ra cửa. Ở trong phòng, Thiên Bình cười khổ. Không biết giữa cô và Song Ngư ai mới là người hậu đậu hơn đâu.


------------------------------------------------
- Cự Giải à, đợi anh đã - Song Tử chạy nhanh hết sức để đuổi kịp Cự Giải. Sao cô ấy người nhỏ mà chạy nhanh thế không biết.
- Cuối cùng cũng bắt được em rồi - Song Tử nắm chặt tay của Cự Giải mặc cô vùng vẫy như gặp tên siêu biến thái.


- Bỏ ra nhanh - Cự Giải cố gắng giựt tay của Song Tử ra nhưng không được. Tất nhiên vì anh là con trai nên khỏe hơn rồi.
- Không bỏ, nghe anh giải thích đã - Song Tử thở hồng hộc nhưng vẫn cố gắng nói.
- Không thích - Cự Giải không chần chừ gì hết mà ngay lập tức cự tuyệt.


- Vừa hôm qua nói là nhớ người ta, ngày nào cũng sẽ đến tìm. Thế mà hôm nay đã nói là không đến tìm rồi. Được lắm đồ 2 mặt - Cự Giải gằn từng chữ khiến cho Song Tử cười khổ.


- Anh không cố ý nói thế mà. Vì họ trêu anh nên anh mới không nói thôi. Hiểu cho anh đi - SOng Tử hết sức giải thích nhưng có vẻ Cự Giải không muốn hiểu thì phải.


- À, hóa ra anh sợ họ trêu nên mới không nói. Anh được lắm, biến cho khuất mắt tôi đi - Cự Giải thừa cơ đá vào chân Song Tử khiến anh thả tay ra mà ôm chân. Cự Giải liền chạy ngay đi khi có cơ hội khiến Song Tử chỉ biết nhìn theo mà không biết nên làm gì nữa. Rốt cuộc thì phải giải thích thế nào cô ấy mới hiểu đây.


-----------------------------------------
- Nào, nhanh lên, anh quản lí đang giục dưới sảnh kìa - Xử Nữ đi vào phòng giục mấy cái đứa chuyên môn lề mề chậm chạp.
- Biết rồi, khổ lắm, nói mãi - Song Ngư và Nhân Mã đồng thanh bĩu môi.


- Biết rồi sao còn không làm mà còn đứng đấy nói. Muốn ngắm gà hỏa thân không? - Xử Nữ dùng ánh mắt giết người để đe dọa Song Ngư và Nhân Mã.
- Bảo Bình, cậu ở lại 2 ngày ở đây thì phải nhớ giữ ấm cơ thể đấy, biết chưa? - Xử Nữ nhắc nhở Bảo Bình lần thứ n.


- Biết rồi biết rổi. Cậu biết từ nãy giờ cậu nói câu này bao nhiêu lần rồi không? - Bảo Bình chán nản nhìn Xử Nữ.
- Nói nhiều vậy cũng chỉ vì quan tâm cho cậu thôi. Chứ không quan tâm thì đã không thèm nói rồi - Xử Nữ lườm Bảo Bình. Người ta quan tâm còn không muốn.


- Nào, đi thôi, xong rồi - Nhân Mã và Song Ngư lại đồng thanh rồi kéo Xử Nữ đi luôn, trước khi đi không quên tạm biệt Bảo Bình và đóng cửa.
*Cốc cốc*
- Mấy cậu lại quên gì hả? - Bảo Bình uể oải chạy ra mở cửa vì tưởng mấy người kia quên đồ.
- Anh....
--------------------------------------- Hết chương 40 ------------------------






Truyện liên quan