Chương 10
Dưới con đường thơ mộng đầy nắng và gió các sao nữ đến trường một cách thong thả, mỗi người một phong cách riêng. Bảo Bình lạnh lùng, Thiên Bình bí ẩn, Nhân Mã tinh nghịch, Xử Nữ nghiêm nghị, Cự Giải thì nhẹ nhàng, Song Ngư ngây thơ vô (số) tội khiến cho những học viên ở đó phải ngưỡng mộ.
- Oa, nhìn họ trông thật xinh đẹp!
- Ừm, ước gì mình được một nửa của mấy bạn đó.
- Nghe nói là họ đã đánh bại chị Jess lúc mới nhấp học đó!
- Thật không?
- Trên diễn đàn của trường chủ đề đó đang hot đó!
…
Vẫn còn nhiều lời bàn tán khác nhưng các sao không hề quan tâm đâm thẳng xuyên thủng vào lớp của mình. Lớp 10S nằm cuối hành lang của tầng một, được trang bị đầy đủ tiện nghị cho bài học. Vừa vào lớp, các sao nữ chia tay nhau vào chỗ ngồi mà cô chủ nhiệm đã sắp xếp.
Lúc này các sao nam cũng vừa vào kéo theo cả một lũ fan hâm mộ vào lớp nhao nhao như ong vỡ tổ hỏi toàn mấy câu cũ rích. Nhưng đặc biệt nhất là sao nam ai cũng trả lời một cách nhiệt tình dĩ nhiên tảng băng di động Thiên Yết không ai dám đến gần.
Các sao nữ vừa mới đặt mông xuống ghế chưa được bao lâu thì thấy cảnh tượng này đôi lông mày của ai cũng nhíu lại.
- Mấy người trật tự dùm cái đi!- Mã nhi hét lên nhìn bọn si tình.
Tất cả im lặng nhưng chỉ được một lúc, một con nhỏ ăn mặc lòe loẹt như con vẹt đi lên chỉ thẳng mặt Mã khinh thường.
- Nè cô kia, cô tưởng mình vào được lớp S được học cùng với mấy hotboy mà lên tiếng dạy đời bọn tui nha.
Cả lũ con gái đều đồng ý gật đầu, các sao nam thì ngồi đó xem kịch hay.
Xử Nữ gõ tay xuống bàn theo một nhịp điệu thở dài.
- Haizzz… Không biết là ai nên ghen tị ai!
Ngư ngố gật đầu, giọng lưỡi độc địa.
- Trường này không vệ sinh sạch sẽ hay sao mọi người ạ! Tui cứ nghe thấy tiếng ruồi vo ve nãy giờ.
Nói xong các sao nữ phá lên cười, cọn con gái kia tức lộn ruột nhưng không làm gì được vì mải giữ hình tượng trước các hotboy.
- Cô nói ai là ruồi cơ!
- Đã xấu lại còn điếc, tôi thấy cô hớp với biệt danh này nhất đấy.
Thiên Bình nhẹ nhàng đi sau lưng cô gái lòe loẹt đó thì thầm khiến cho cô ta giật nảy mình, đôi mắt mở to.
- Từ… từ… lúc nào mà…?
Bảo Bình lúc này mới rời mắt khỏi cuốn sách đập xuống bàn cái rầm khiến cho ai cũng giật mình, nhiệt độ trong phòng không hiểu sao giảm đột ngột, lạnh giọng.
- Một là biến khỏi mắt tôi. Hai là… làm hóa thạch cho tôi nghiên cứu.
Ai cũng rùng mình trước câu nói của Bảo, Thiên Bình cũng đã quen với việc này nên cũng không có gì là lạ chỉ ngồi xuống xem kịch hay.