Chương 16
- Song Ngư… Song Ngư!- Cự Giải khẽ lay người Song Ngư, đôi mắt ruby nheo lại đầy bất an nhìn Ngư.
Nghe tiếng gọi, Song Ngư bừng tỉnh, đôi mắt lục hiện lên đầy lo lắng. Đây là lần thứ ba cô mơ giấc mơ như vậy rồi. Xử Nữ rót cốc nước đưa cho Ngư.
- Lại gặp ác mộng sao?- Xữ Nữ ngồi xuống cạnh Song Ngư lo lắng hỏi.
Song Ngư khẽ gật đầu. – Lần thứ ba rồi! Mình cứ có cảm giác người phụ nữ đó liên quan tới mình.
Cự Giải không khỏi lo lắng cho bạn mình. Nghe Song Ngư nói vậy, cô giật thót vội biện minh.
- Chắc là do cậu lo lắng quá thôi! Giấc mơ mà! Mau thay quần áo đi để đi học!
Song Ngư cũng đồng ý với ý kiến của Cự Giải, bước xuống giường chuẩn bị đồ để đi học. Xử Nữ khẽ nheo đôi mắt nâu sắc sảo nhìn Cự Giải trong lòng có một dự cảm không lành nhưng cũng không vội hỏi.
Vừa xuống đến nơi, mọi người đã ngồi vào bàn ăn đầy đủ. Song Tử vội nhắc nhở.
. – Mau ngồi vào bàn nhanh lên, mọi người đang chờ cô đó!
- Đồ con rùa! Cô không biết vì cô mà bao nhiêu người phải đợi à?- Sư Tử như ăn phải củ dáy bắt đầu công kích Song Ngư.
Song Ngư cũng chẳng phải hạng vừa, trở lại với trạng thái tươi tỉnh hàng ngày.
- Phúc ba đời nha anh mới được đợi cơm tôi đấy! Anh nên biết trân trọng đi.
Mái tóc đỏ rực của Sử Tử như muốn thiêu đốt mọi thứ khinh khỉnh đáp lại.
- Cô nghĩ tôi cần cái phúc đó lắm.
- Vậy thì sao anh không ăn trước đi, cần gì phải đợi.
- Cô nghĩ tôi muốn đợi chắc?
Nhân Mã ngồi ăn bên cạnh chêm vào.
- Thì vừa nãy Xử kêu mọi người ăn trước sao anh không ăn?
Sư Tử nghe vậy đỏ mặt tía tai gầm lên khiến cho Mã nhi suýt sặc cơm.
- AI KHIẾN CÔ LẮM MỒM!!
Xử Nhi vội ngăn lại, lắc đầu. Hai người này như nước với lửa vậy, gặp nhau là cãi nhau.
Bảo Bình nhàn nhã lau miệng phong thái như quý tộc, giọng nói thì cứ như âm hồn.
- Đừng nói tôi không nhắc mọi người. Sắp vào lớp rồi.!!!
Nghe thấy vậy mấy người lắm chuyện kia mới im lặng tập trung vào ăn. Bảo Bình ôm quyển sách lên, quay đi.
- Tôi vào lớp trước, mọi người đi sau!
Thiên Yết thấy vậy cũng đứng dậy.
- Bảo, đợi mình!
Song Tử cũng đứng dậy nói vội.
- Mọi người ở lại, tôi đi trước. – Nói xong liền gọi hai người đi trước. – Ê hai người kia đợi tôi!!
Thiên Bình nhìn theo, đôi mắt đượm buồn nhưng nhanh chóng biến mất. Nhân Mã ngồi cạnh huých vai.
- Thiên Bình, bà đợi tôi! Tôi ăn nốt miếng.
Thiên Bình gật đầu, dù gì cô cũng dư thời gian, Kim Ngưu bắt đầu cạy khóe.
- Khiếp, con gái con đứa ăn như heo không biết giữ hình tượng gì cả.
- Khỏi cần anh lo, cái hình tượng đấy không ăn được, không phải giữ làm gì.- Nhân Mã tay cầm nốt miếng bánh mì nhét vào miệng.
- Về sau không biết ai xấu số khi lấy phải cô!- Kim Ngưu lắc đầu khi thấy tướng ăn của Mã.
Mã bĩu môi, khinh thường. – Tôi nói cho anh biết, tôi có người trong mộng rồi, anh không phải lo. Xí!!
Nói xong liền quay sang Bình nhi. – Đi thôi, tui ăn xong rồi!!
Thiên Bình gật đầu, khoác balo lên vai dung dăng dung dẻ cùng Nhân Mã đến trường.
Còn Kim Ngưu khi nghe tin động trời kia, lòng anh có gì đó khó chịu không thể diễn tả thành lời, bông hoa trên bàn ăn dần héo lại đến khi nó rụng rời. Kim Ngưu nhanh chóng lấy sách đi học.
Một lúc sau Sư Tử cùng với Song Ngư đến trường nhưng vẫn không quên công việc đó là cãi nhau khiến cho đoạn đường nhộn nhịp hẳn lên. Xữ Nữ đi cuối kiểm tr.a lại các cửa rồi khóa lại mới yên tâm đi. Vừa quay lại, Xử giật bắn người khi thấy dáng người cao, khuôn mặt đẹp như tượng đôi mắt màu bạc lạnh lùng đang nhìn về phía cô.
Xử đi gần lại hỏi.
- Sao anh vẫn chưa đi?
Ma Kết lúc này thấy Xử đi mới đi theo sau, trả lời.
- Tôi đợi cô!
Người con gái nào mà nghe được câu này từ một chàng trai, không những thế lại là một chàng trai cực kì đẹp trai, trong lòng sẽ sướng như điên. Nhưng Xử Nữ thuộc trong số ngoại lệ.
- Không dám! Anh đợi tôi làm gì?
- Không biết, tự dưng tôi lại muốn đợi.
Ma Kết dửng dưng đáp lại, tay đút túi quần. Xử chi biết lắc đầu không nói gì đi đến trường. Trên đường ai cũng nhìn họ với ánh mắt ngưỡng mộ bởi vì họ quá đẹp đôi cộng thêm khung cảnh thơ mộng nữa lại tôn lên vẻ đẹp của họ.
Vừa đến trường lớp 10S tiếp tục gây sự chú ý ai cũng nhìn họ với ánh mắt lo sợ. Vào lớp, nhóm nữ đã ngồi quanh lại bàn tán.
- Mọi người có để ý rằng hôm nay chúng ta được chú ý không?- Xử Nữ bắt đầu lên tiếng cuộc bàn tán.
- Thì hôm nào chúng ta chẳng được chú ý!- Song Ngư chống tay lên bàn đáp.
- Như hôm nay tôi thấy họ nhìn mình với ánh mắt kì kì sao á?- Xử rất nhạy cảm nhận ra sự khác thường.
- Chắc bà tưởng tượng ra thôi. Làm gì có gì.- Nhân Mã trấn an.
Đám con trai nghe được cuộc nói chuyện vội chen vào.
- Họ cảm thấy hôm nay các cô xấu hơn mọi hôm nên mới nhìn.- Song Tử chen vào.
- Anh thì đẹp hơn ai?- Bảo Bình bỏ quyển sách xuống tham gia vào cuộc nói chuyện vô nghĩa đó khiến ai cũng bất ngờ.
Bời vì trước đây, mấy chuyện buôn dưa lê, vỉa hè này Bảo không bao giờ hé răng cho dù một câu.
- Tôi không đẹp thì lấy đâu ra một cái fan club hùng hậu như vậy!- Song Tử khá bất ngờ nhưng vì thể diện vội lôi chiếc smart phone ra khoe fan của mình.
Bảo nhếch mép tỏ vẻ khinh thường. – Mắt chúng nó bị đui hết nên mới hâm mộ tên này.
- AAA! Bảo Bình đây là câu dài nhất từ trước đến giờ của bà.- Cự Giải hét lên như phát hiện ra châu lục mới.
Bảo Bình cũng khá là bất ngờ, tự hỏi: “Mình nói nhiều thế cơ à?!”. Mọi hành động của Bảo Bình đều được Thiên Yết thu hết vào tầm mắt của mình, đôi lông mày khẽ chau lại tỏ vẻ khó chịu. Ngay từ đâu, anh đã không thích tên Song Tử rồi, chưa có ai có thể khiến cho tiểu Bảo nói nhiều như vậy trong khi mới quen được vài ngày. Tay của Thiên Yết nắm lại, sát khí tỏa ra khiến cho Song Tử lạnh gáy.Ma Kết thấy vậy liền vỗ vai đứa em trai của mình khiến cho Thiên Yết bừng tỉnh. Sức mạnh của Thiên Yết nếu không khống chế được sẽ gây ra hậu quả khôn lường. Tình yêu đúng là khiến cho ai cũng phải mờ mắt.
- TIN HOT, TIN HOT!!
Thiên Bình hớt ha hớt hải chạy vào, hét lên. Mọi người nghe vậy liền tập trung hết sự chú ý vào Bình nhi.
- Chuyện gì mà cô chạy như ma đuổi vậy?!- Kim Ngưu bỏ miếng snack vào miệng nhanh nhảu hỏi.
Thiên Bình ngồi xuống, đôi mắt tím khẽ đảo sang phía Song Ngư.
- Tin Song Ngư thách đấu với nhóm Ngũ đại đó lan truyền khắp cả trường rồi. Trên bảng tin của trường dán đầy kìa. Mọi Người háo hức trận này lắm.
Sư Tử vỗ vào vai Song Ngư khích đểu.
- Giờ cô trở thành người nổi tiếng rồi! Chúc mừng!
- Cảm ơn câu chúc của bạn Sư Tử!- Song Ngư lườm Sư Tử cháy cả lông mày, gạt tay của bé Sư xuống.
Ngay cả Thiên Yết người lạnh như tảng băng cũng tham gia câu chuyện.
- Chắc Song Ngư sẽ thắng thôi!
Thiên Bình lắc đầu, tay gõ bàn.
- No..no! Người này thực lực khác hẳn người trước đấu với Xử Nữ! Cô ta từng là học sinh lớp S nhưng vì có chúng ta nên cô ta đã bị đẩy xuống lớp A. Cơ hội chiến thắng có lẽ là 40-60.
- SAO!!- Tất cả mọi người ở xung quanh đều hét lên bất ngờ.
Thiên Bình lắc đầu, vì sự thật nó là như vậy. Muốn thắng được Alice còn phải dựa vào sự may mắn của Song Ngư.
Cả lớp bỗng rơi vào không khí trầm mặc. Tiếng chuông reo lên, ai nấy đều di chuyển vào chỗ của mình. Cô Nana lên lớp tiếp tục dạy những bài giảng thường ngày, không ai để ý vào bài bởi những bài này trong cung điện đều đã được học qua.
Máu…
Timely ẩn thân bên cạnh khẽ thì thầm vào tai của Thiên Bình.
- Ta ngửi thấy mùi máu ở gần đây!
Thiên Bình khẽ đảo mắt xung quanh lớp, khi cô Nana vừa quay lên làm ví dụ câu thần chú Bình nhi đã nhanh chóng nhìn thấy một ít máu dính vào đôi guốc mà đỏ cô ta đang đi.
Đôi môi nhếch lên thành hình bán nguyệt như vừa phát hiện ra điều gì thú vị. Mọi chuyện diễn ra đúng như cô dự đoán. Tuy biểu cảm tinh ranh đó chỉ xuất hiện chưa đầy một giây nhưng đã bị Thiên Yết nhìn thấy. Đôi lông mày khẽ chau lại suy nghĩ gì đó nhưng rất nhanh chóng giãn ra trở về khuôn mặt lạnh băng hằng ngày.
Giờ học nhanh chóng kết thúc, cô Nana biến mất ngay sau đó. Sau giờ nghỉ trưa cũng là lúc thách đấu. Sàn đấu lúc này đã chật kín người, ai cũng mong chờ trận đấu này, một người là học sinh lớp S, một người luôn đứng đầu trường về mọi mặt không những vậy lại còn là đàn chị.
Các sao đến sàn đấu ngay sau đó, Song Ngư đã đi vào phòng chờ. Xung quanh sàn đấu đã được bao bọc bởi kết giới chắc chắn bất cứ loại sức mạnh nào cũng không thể phá được. Ai cũng hò hét, cổ vũ cho Alice không những vậy băng rôn càng làm thêm sống động không khác gì đấu trường thực thụ.
Khẽ thở hắt ra, mái tóc xanh đã được buộc cao khuôn mặt ngây thơ, xinh đẹp cau lại. Tiếng trọng tài vang lên khiến cho tim cô đập thình thịch, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi.
- XIN MỜI HAI THÍ SINH BƯỚC LÊN SÀN ĐẤU! TÔI XIN NHẮC LẠI, XIN MỜI HAI THÍ SINH BƯỚC LÊN SÀN ĐẤU!!
- Cẩn thận! Không được giết, chỉ được bắt sống!- Giọng nói đầy uyển chuyển của một người vang lên sau lưng Alice.
Alice không nói gì, chỉ gật đầu lướt ngang qua người đó, mái tóc trắng tung bay trong gió, đôi mắt xanh vô hồn không có một chút cảm xúc nào ra khỏi phòng chờ đi lên sàn đấu.