Chương 79: Lâu rồi
“Em vào nhà trước đi, giờ anh đi làm.” “Anh đi làm!!” Nigi ngạc nhiên khi nghe Fuu bảo thế. Rõ là đó giờ anh không hề nghe đến chuyện này. “Ừ! Làm bán thời gian thôi.” Nói rồi, anh thơm lên trán cô, một nụ hôn thật dịu dàng, rồi vẫy tay chào cô gái. Nigi bước vào cánh cửa mà lòng vẫn mang nỗi tò mò, làm bán thời gian à, cô thấy cũng hay đó, chắc là anh muốn kiếm thêm một chút thu nhập cho sở thích hay... những ngày hẹn hò chẳng hạn. Cô đỏ ửng mặt chạy ngay vào phòng tắm. Xem ra, anh là một người con trai biết tự lập ấy chứ, thay vì mấy người khác chỉ suốt ngày dựa dẫm vào tài sản cha mẹ có. Một vài tia tự hào về anh lóe lên rõ thấy. Nigi, nhất định sẽ không rời bỏ anh đâu.
Sau khi vừa xem phim vừa nhâm nhi bữa tối, Nigi thong thả ngồi vào bàn học. “Xem nào! Hôm nay có hóa với toán thôi!” Cũng sắp tới kì thi giữa kì rồi, cô tự nhủ phải cố gắng chuyên tâm học tập hơn thôi. Cơ mà, chợt nhớ ra điều gì đó, Nigi liền giở cuốn lịch trên bàn ra xem. Đúng là, bốn ngày nữa là đến ngày Valentine mất rồi. Mười bốn tháng hai à, sao mà trùng hợp thế này, cô cũng chỉ vừa mới hẹn hò với anh tức thì. Nếu vậy thì, cô cũng muốn làm gì đó, cho anh. Nigi nằm ườn ra trên bàn thở dài “Trời ạ, rốt cuộc nên làm gì đâyyyy”
“ Làm gì hả nhóc?” Tiếng Fuu nói vào tai Nigi đột ngột khiến cô giật bắn cả người lên “Ahhhh... Anh... anh ở đây từ khi nào vậy...?” “Anh mới về tức thì thôi. Sao vậy?”Fuu đứng thẳng người dậy, vác chiếc áo trên vai, để lộ phần bụng và ngực trần đầy nam tính và quyến rũ trước mặt Nigi. “A...anh...anh mặc áo vào đi!!!” Cô lấy tay che mặt lại nhưng vẫn không thể giấu đi cái bối rối của mình. Anh cố nhịn cười, chỉ nhoẻn miệng một chút thôi. Cái cô nàng này, đâu phải lần đầu thấy anh thế này đâu mà còn bày đặt ngại. Cơ mà, hình như là thật chứ không phải giả vờ. Ghìm giọng lại, anh nói “Thì, giờ chuẩn bị tắm, mà bộ có gì à?” “Không...không có gì đâu ah... Anh...đi tắm đi!!!” “Rồi rồi” Sau đó, anh bước chân vào nhà tắm nhà cô. Fuu đi rồi, cô lại gục mặt xuống bàn “Cái đồ biến thái!!!” Cố lấy lại bình tĩnh, cô tiếp tục bài tập của mình. Mà còn vụ Valentine sắp tới, không biết anh ấy thích gì nhỉ? Mà ngày đó, người con gái sẽ tặng quà cho người con trai họ yêu, như một lời bày tỏ. Socola à, biết anh thích loại gì nhỉ, hay thích ăn kiểu socola nào nhỉ. Cô vừa chống cằm vừa mơ màng suy nghĩ “Lại nghĩ gì nữa đây?” Lại là Fuu, anh lại xuất hiện đột ngột kế bên cô như thế. Lần này thì Nigi không giật mình nữa, cô liếc đôi mắt sang nhìn anh cạnh bên “Không có g...” Anh ta, lại không mặc áo, như muốn khoe cơ thể săn chắc còn vương vài giọt nước chảy dọc theo chiều các đường gân và cơ. Cái gì thế này, nó quyến rũ quá. Hệt như mấy người mẫu ảnh bìa vậy, cô ngơ ngác mà đỏ bừng mặt. “Em mới là người biến thái đó!” Bị gọi biến thái, cô phản ứng lại ngay “Cái...cái gì!!?” “Chứ sao nữa, nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào anh.” Bị nói trúng tim đen rồi, cô quay trở về với bài vở một cái rụp, không thèm để ý anh nữa. Fuu kéo ghế ngồi bên cạnh, ngắm nghía Nigi mặt vẫn đỏ ửng ráng tập trung vào bài làm. “Xong rồi!” “Giỏi nhỉ” “Đó giờ!” “Ngoan!” Dứt lời, Fuu kéo ngay Nigi vào người, rồi bế cô lên đặt lên giường “Anh đợi nãy giờ!” Lần này, Nigi không thể ép bản thân ngăn cản lại những cái hôn cũng như những cái sờ soạng của bàn tay anh. “Ah...” “Không chống lại à?” Fuu cười nhếch mép trong khi đang âu yếm cô bé của Nigi. Cô không nói gì, ngại ngùng liếc mắt sang chỗ khác. Không chần chừ, Fuu kéo tuột chiếc quần nhỏ của cô xuống, anh bắt đầu lướt xuống chỗ nhạy cảm đó. “Anh vào đây!” Đã lâu rồi, cảm giác sung sướng này lại quay về.