Chương 12: Từ mấu chốt thứ mười hai - Người yêu và được yêu
Buổi tối hôm đó tôi làʍ ȶìиɦ cùng anh, hoàn toàn là do hưng trí mà ra, khiến tôi muốn hôn anh.
Tôi ở trong thân thể anh, tay xoa nắn ngực anh, loại cảm giác này đột nhiên khiến tôi yêu thích không buông tay, tôi để hai cái đùi anh quấn lấy eo mình, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ vành tai anh.
Tôi thấy anh mím môi, lồng ngực kịch liệt phập phồng, mặt mũi ửng đỏ, tôi ghé vào bên tai anh nhỏ giọng nói: "Anh kêu ra đi, em muốn nghe."
Đôi mắt anh khép hờ lướt mắt nhìn mặt tôi một vòng, sau đó tôi nghe thấy một tiếng rên rỉ nhỏ bé khàn đặc, tôi cảm thấy rất thú vị, hai tay vừa xoa vừa ấn đùi anh, động tác dưới háng tăng lên, quan sát biểu tình của anh dần dần trở nên ch.ết lặng.
Tôi thấy anh nhíu nhíu mi, tôi chạm vào chỗ nào đó khiến anh chợt mở to hai mắt, há miệng liều mạng hô hấp mấy ngụm, đột nhiên nâng tay ôm lấy tôi, giọng anh như thể động vật nhỏ đang thoi thóp nức nở mở miệng nói bên tai tôi: "Chậm, chậm một chút." Anh nói, "Xin em."
Tôi dừng động tác của mình lại, thò tay xuống chỗ thắt lưng của anh tìm kiếm, hai tay bắt lấy mông anh, xoa bóp một lát, buồn cười: "Chịu không nổi?"
Đầu anh gục trên hõm vai tôi, hô hấp phả vào sau gáy tôi, một hồi lâu như thể đã miễn cưỡng kiềm chế được mình mới khàn giọng khẽ cười: "Có khả năng là thân thể anh muốn kéo dài khoái cảm cho nên mới không chịu đại não khống chế buột miệng nói ra như vậy."
Anh nói chuyện như vậy trên giường, thật đúng là....
Phong tình khó hiểu.
Cho nên tôi thò tay lột hai cái tay đang vắt qua lưng tôi của anh xuống, hai tay tách đùi của anh sang hai bên, nghe thấy anh há miệng hừ nhẹ, một bàn tay hình như còn muốn ngăn tôi lại, đại khái do bị tôi hung hăng cắm vào khiến cho không còn khí lực, nâng lên được nửa thì lại rủ xuống.
Tôi đẩy hai đùi anh ra, cúi đầu ra vẻ không quan tâm bắt đầu hung hăng đâm rút.
Thấy dương vật anh đứng thẳng, trên đỉnh rỉ cả nước, tay anh thò xuống tựa hồ muốn chạm vào mình, tôi cơ hồ không cần tự hỏi cũng thò tay cản lại, kéo tay anh bắt anh tự giữ lấy đùi mình: "Tự anh nâng, đừng để rơi."
Tôi nghe thấy anh rên lên, tóc anh sũng nước dính vào trên trái, che mất phân nửa khuôn mặt, hình như đang muốn trốn tránh cái gì nên mặt anh hướng vào gối đầu chứ không ngẩng lên.
Một tay anh nâng đùi mình lên, ngay cả tay cũng run rẩy không ngừng, tôi nâng một cái đùi khác của anh lên, chỉ lo hung hăng đâm vào trong.
Thấy mặt anh như thể sắp vùi vào gối đầu hoàn toàn, tôi thò tay chạm vào cái nơi đáng thương hề hề không có ai trìu mến của anh, liền cảm thấy thân thể anh run mạnh một cái, cái tay đang nâng đùi mình chịu không được trực tiếp buông ra, anh nâng tay kéo gối đầu che đi non nửa khuôn mặt mình.
Tôi nghe thấy anh dùng cái giọng nức nở mỏng manh lên án tôi: "Trên một phương diện nào đó...." Anh dừng lại một hồi lâu, hô hấp bình hoãn nhưng vẫn kín đáo mang theo tiếng rên rỉ đứt quãng, "Em trên giường thật sự rất xấu."
Tôi đẩy đùi anh sang hai bên để áp xuống, động tác nơi nửa người dưới tăng lên, thấy anh liều mạng vùi mặt vào gối, tôi cảm thấy vô cùng buồn cười, trên giường anh có một ít hành động nho nhỏ khả ái vô cùng.
Tôi ɭϊếʍƈ một vòng bên gáy anh, hỏi: "Anh không thích thế à?"
Anh lại run run, ngay cả đùi dưới tay tôi cũng run, tôi làm chậm lại, cứ chọc chọc lối vào, tóc anh ướt hết cả, thân thể như thể chỉ muốn lật lại để vùi mặt mình vào trong gối đầu.
Tôi rút tay mình qua, đơn giản trực tiếp khiến anh trở người, nghe thấy anh kêu lên một tiếng ngắn ngủi, hai tay tôi vạch kẽ mông anh ra rồi lại đẩy mình tiến vào.
Lưng anh lại không khống chế nổi run rẩy, tôi áp người lên trên ấn xuống một nụ hôn, đến gần bên tai anh ɭϊếʍƈ một chút, hỏi anh: "Cảm thấy thế nào?"
Giọng anh đứt quãng truyền ra từ gối đầu: "Anh cảm thấy....Em bắt nạt anh." Anh khàn giọng nói như vậy, tôi có chút muốn cười, lại nghe thấy anh nói tiếp, "Cơ thể anh nghẹn khó chịu lắm, thế nhưng đại não lại bởi vì em mà thúc giục cơ thể anh càng hưng phấn hơn." Anh nói, "Anh hoàn toàn không thể khống chế nổi bản thân mình."
Anh thật là...
Tôi gấp đùi anh lại nhẹ nhàng bắn một chút, buồn cười: "Có lẽ lúc này anh chỉ cần rên rỉ hai tiếng, sau đó nói rất thoải mái thì đã là đáp án tiêu chuẩn rồi,
Anh rên lên, sau tai đỏ hết cả.
Tôi đối mặt với ót anh nói: "Em muốn hôn anh."
Liền thần anh vô cùng cố gắng nâng đầu mình lên khỏi gối đầu, rất cố sức muốn xoay người trở lại, tôi hơi hơi rút khỏi cơ thể anh, có ý muốn giúp anh có tư thế thoải mái hơn một chút.
Mặt anh rất hồng, biểu tình trên mặt khiến người ta cảm thấy anh khó có thể chịu đựng, thế nhưng anh vẫn thuận lợi xoay người, anh nâng đôi mặt đỏ ửng lên lẳng lặng nhìn tôi.
Tôi cúi đầu hôn xuống.
Tối hôm đó tôi bắn vào bên trong, sau khi làm xong hai chúng tôi lẳng lặng nằm trên giường, hình như anh mệt lắm, ôm tôi hít thở rất nhẹ.
Tôi vỗ vỗ cánh tay anh: "Anh không đi tắm rửa à?"
Anh dừng một chút, giọng rất khàn, lên án tôi nhẹ bẫng: "Trên giường em thật sự rất xấu."
Tôi cảm thấy rất đáng cười: "Đúng không?" Tôi nói, "Trái lại anh trên giường thật sự có chút khả ái."
Anh dừng lại một chút, nói sang chuyện khác: "Anh nghỉ một chút rồi đi tắm rửa." Anh nhỏ giọng, "Hiện tại anh ngay cả một ngón tay cũng nâng không nổi."
Tôi nghiêng đầu nhìn anh: "Anh không cảm thấy không công bằng sao?"
Anh chớp mắt, không nói chuyện.
Tôi phân tích cho anh nghe: "Anh bởi vì thích một người dẫn đến một lúc nào đó người ấy sẽ đến nói cũng thích anh." Tôi nói, "Anh có thấy công bằng không?"
Hô hấp của anh tưởng chừng như dừng lại, một lát sau anh mới buông mắt xuống nở nụ cười: "Em nói như vậy....", Anh nói, "Sẽ khiến anh cảm thấy em đang nói cho anh biết rằng sâu thẳm trong nội tâm em cũng thích anh đấy."
Năng lực lý giải của anh khiến tôi cảm thấy ưu thương, số lần chúng tôi lên giường tuy rằng không nhiều nhưng hẳn là đã được mấy lần, chẳng lẽ tôi lại xem hành vi này là vì thỏa mãn nhu cầu của người khác mà uổng phí nhu cầu của mình hay sao?
Nghe anh nói: "Nếu em có thể đáp lại tình cảm của anh thì sẽ chỉ có vui vẻ." Anh nói, "Không có không công bằng."
Tôi giải thích ý tôi cho anh nghe: "Là như vậy, anh thích một người dẫn đến người đó thích anh, nếu như tiền đề biến mất, anh không thích người đó nữa thì người ấy cũng không chắc chắn phải thích anh nữa." Tôi nhìn anh, "Nghĩ như vậy, còn chưa cảm thấy không công bằng sao?" Tôi nói, "Quan hệ giữa hai người hoàn toàn dựa vào một mình anh."
Anh nghĩ nghĩ, hình như cảm thấy rất kỳ quái, "Vì sao lại cảm thấy không công bằng, chẳng lẽ không nên biết ơn sao."
Tôi ngờ rằng anh không thể hiểu nổi một vài vấn đề của tôi, tựa như tôi không thể hiểu nổi rất nhiều cảm xúc của anh.
Tôi giải thích cho anh nghe: "Trong một đoạn tình cảm mà chỉ có một mình anh cố gắng mà người còn lại cứ bị động tiếp thu sự cố gắng của anh, như vậy mà anh cũng không cảm thấy không công bằng sao?"
Anh nhìn tôi, không nói gì, tôi nghĩ anh vẫn không hiểu ý tôi muốn nói.
Tôi nghĩ nghĩ: "Có tối em cùng Trần Ứng Giai ngồi trong phòng xem Brokeback Mountain." Tôi nói, "Sau khi xem xong cậu ta nói
Del Mar thâm tình quá.
"
Mạc Kiệt
ừ
một tiếng.
Anh nhất định rất phiền khi tôi lại nhắc đến Trần Ứng Giai, haha. Tôi kéo anh lại, thò tay chầm chậm di động trên da thịt trần trụi của anh, "Jack là người đồng tính, không có Del Mar anh ta sẽ đến với một người đàn ông khác, thế nhưng Del Mar không phải, Del Mar không yêu đàn ông không yêu đàn bà, anh ta chỉ yêu Jack."
Mạc Kiệt bị tôi kéo vào trong lòng thì hô hấp đều nhẹ hơn một tí, một lát sau anh mới mở miệng nói: "Thì làm sao?" Trong giọng anh mang theo ý cười, "Bởi vì là gay nên chân tâm của anh ta bị chiết khấu bớt à?"
Tôi nghĩ là tôi chạm phải dây thần kinh nào của anh rồi, cảm thấy buồn cười: "Nếu không có Jack, chắc là Del Mar sẽ cùng một người phụ nữ chung sống an an ổn ổn, sinh con trai nuôi con gái, sau đó ch.ết già." Tôi nghĩ nghĩ, "Anh ta có khả năng vẫn gặp được tình yêu, thế nhưng...."
Mạc Kiệt quay đầu nhìn tôi không chớp mắt.
Tôi cố gắng tổ chức lại từ ngữ, về tình cảm giữa hai người, người chủ động và người bị động, phân ra yêu và bị yêu.
Sau đó tôi thấy Mạc Kiệt mím môi dưới cười: "Vì sao nhất định phải phân biết tình cảm như thế?" Anh nói, "Nói cho cùng thì kết quả bất quá cũng là hai người yêu nhau mà thôi."
Tay tôi gãi gãi lưng cho anh, giọng nói của anh đột nhiên im bặt, sau đó tôi thấy anh nâng một tay lên ngăn động tác của tôi lại, anh nói tiếp: "Lúc anh đọc sách đạo sự đều giảng chủ luận cho bọn anh nghe, nó nói mục đích bao giờ cũng chứng minh thủ đoạn là chính xác." Anh kéo tay tôi ra trước mặt mình thưởng thức một trận, "Rất nhiều chuyện thực ra đều dẫn đến một kết quả, dẫu quá trình có thế nào thì kết quả cũng là hai người đến với nhau, thế thì còn rối rắm gì nữa.
Tôi thất thần.
Anh nói rất đúng, rõ ràng là một chuyện rất đơn giản, người yêu cũng là yêu, người được yêu cũng là yêu, kết quả không phải đều là như nhau hay sao?
Anh nói làm tôi shock, anh rất lợi hại.
Gặp quỷ, tôi cảm giác như mình hoàn toàn là tự nhiễu dong nhân* trước mặt anh.
*người tầm thường thì thích khuấy động mọi thứ lên và tự làm khó mình
.
Tay tôi xoa xoa ngực anh mấy cái, anh thò tay muốn bắt lấy tay tôi, tôi bắt lấy đầu ɖú anh, nghe anh hừ một tiếng rồi mới thu tay trở về, dán vào lỗ tai anh nói: "Em vào phòng tắm giúp anh tắm rửa nhé?"