Chương 11: Lần đầu của tôi và Gia Tuấn
Tôi từ trong suy tư vùng vẫy thoát ra, nhìn xuống đồng hồ, không ngờ tôi đã một mình ngồi ở KFC hơn một tiếng đồng hồ rồi.
Ngồi lên xe taxi trở về, tôi vô lựcmà lê bước, lê mãi tới khi vào nhà. Mặt cũng không rửa, bụi bặm chồngchất, ném mình tới trên giường.
Lui vào trong giường, giường tựa như có đinh, tôi trằn trọc, không tài nào ngủ được.
Đối diện chiếc giường là một bứctranh thêu do tôi thêu, ”Tình định ái tình hải” (*theo mình hiểu là:Biển tình yêu yên ả). Có một khoảng thời gian tôi điên cuồng thích thêutranh, mua về cả đống đồ thêu, ban đầu Gia Tuấn lúc về nhà buổi tối còngiúp tôi kéo sợi, giúp tôi làm ký hiệu trên vải, nhưng sau thì anh cũngxem đến chán ngán rồi. Anh đang xem tivi, tôi ở ngay bên cạnh thêu hoa,thêu được một nửa thì, tôi ồn ào: “Gia Tuấn, cổ với sau lưng em thật làmỏi à!”
Anh bỏ điều khiển từ xa xuống, đôitay bắt đầu bóp vai, xoa lưng cho tôi, tôi phát ra tiếng ư ử rất thoảimái, nhắm mắt lại, tôi nói: ”A, thoải mái hơn.”
Tay Gia Tuấn dần dần hạ xuống, từđầu vai tôi bắt đầu đi xuống phía dưới, đi qua dưới nách, xoa mò tớitrước ngực tôi, tôi cười ha ha, ”Vượt giới hạn vượt giới hạn rồi.”
Nhưng anh căn bản vẫn không ngừng,đôi tay dịu dàng vuốt ve trên nơi tròn đầy của tôi, tôi bắt đầu tan ratựa như khối pho mát, khô nóng không gì sánh được, sau đó nụ hôn của anh rơi xuống, rơi lên đầu vai tôi, như là bướm hôn hoa vậy.
Tôi nhắm mắt lại, nằm ở trên giường, người anh nằm xuống, toàn bộ phủ lên tôi, nặng nề như là núi, cũngnướng tôi như một khối than.
Mỗi một lần quá trình, Gia Tuấn đềutruy cầu sự tinh tế và hoàn mỹ, nếu như lần đó anh có hơi mệt mỏi, làmkhông tốt, thì sau đó anh sẽ ôm tôi, ôn nhu vuốt ve tôi, dùng môi hôn mà bồi thường tôi. Có một khoảng thời gian, anh thích đột kích tôi vào lúc sáng sớm, trong mông mông lung lung, tôi tựa như sa vào trong suối nước nóng, da thịt toàn thân mở hết ra, nghênh đón dòng nước ấm áp, hoàntoàn thả lỏng chính mình.
Gia Tuấn, không nghi ngờ gì, tôi vô cùng yêu tất cả về anh, từ đầu sợi tóc đến tận ngón chân.
Cũng chính là Gia Tuấn, đã biến tôi từ một thiếu nữ ngây ngốc thành một người đàn bà.
Ngày hôm đó, chúng tôi đang tròchuyện ở nhà anh, hệ thống sưởi còn chưa bật, có hơi lạnh, tôi ngồi ởtrên sô pha, trên người đắp một tấm ga giường, anh thì ngồi ở trên sànnhà, dưới mông lót một cái đệm, chúng tôi đang đánh bài tiến lên, vừatrêu đùa vừa đánh bài.
Lúc này tôi nghe thấy dưới lầu có tiếng người bán rong rao hàng, ”Kẹo hồ lô.”
Tôi lập tức vứt bài, chân trần lê dép chạy xuống dưới lầu, ”Kẹo hồ lô, kẹo hồ lô.”
Gia Tuấn túm lấy áo khoác đuổi theo tôi ra ngoài, anh lo lắng gọi tôi: ”Đinh Đinh, Đinh Đinh.”
Chạy xuống năm tầng, người bán kẹohồ lô đã đi xa rồi, tôi vội vàng vẫy vẫy một tờ tiền mười đồng ở đằngsau mà gọi: ”Kẹo hồ lô dừng lại dừng lại.” Thế nhưng hắn không có nghethấy, tôi vội vã chạy đuổi theo hắn, thế nhưng dép không cho chạy nhanhđược, trong gió lạnh tôi tựa như một chiếc lá khô chạy thất tha thấtthểu, một phút không cẩn thận tôi liền ngã sấp xuống đất, mặt đất trướcmặt rất ẩm ướt, tôi bổ nhào xuống, tay với ngực dính đầy nước bùn, bàntay cũng trầy xước, tôi lập tức như tìm thấy cớ mà khóc lớn lên.
Gia Tuấn đuổi kịp tôi, anh đắp áo khoác lên người tôi rồi kéo tôi lên, ”Em thế nào lại chạy đến thành cái dạng này rồi?”
Chân anh dài, chạy cũng nhanh, rấtnhanh đã đuổi tới được người bán hàng rong, mua được kẹo hồ lô về, khianh cầm hai xiên kẹo hồ lô trở về, tôi còn đang đứng ở trên bậc thangdưới lầu nhà anh, tủi thân lau nước mắt.
Gia Tuấn đi tới trước mặt tôi, anhlấy tay lau nước mắt cho tôi, tôi nhìn mặt anh, trong chớp mắt, mặt anhgiãn ra, ánh mắt nhìn thần sắc của tôi, tất cả đều là che chở cùng trách cứ.
”Đinh Đinh.” Anh dịu dàng gọi tôi, ”Em thực sự là lười biếng không nghe lời.”
Sau đó anh ôn nhu dắt tay tôi, đưatôi lên lầu, vào nhà xong, anh thấy quần áo trước ngực tôi toàn là bùnnhão, liền kéo tôi tới phòng vệ sinh lau chùi cho tôi.
Nước ào ào đổ xuống, tôi đứng ở trước mặt anh, ta anh hạ xuống khuy áo tôi, miệng hít vài cái, hầu kết lại nuốt động vài cái.
Dưới ngọn đèn mập mờ trong phòngtắm, tôi nhìn thấy ngọn lửa nóng rực trong mắt Gia Tuấn, tim tôi nhấtthời cũng trở nên đập kịch liệt, nhìn vào mắt anh, cặp đồng tử đen trắng phân minh kia khiến tôi một trận ý loạn tình mê, tôi mê đắm khuôn mặtanh tuấn, đường nét khuôn mặt khắc sâu, còn cả khóe môi tú dật của anhnữa.
Anh nhìn vào mắt tôi, ánh mắt càngngày càng ôn nhu, trong màn hơi nước tôi nhìn thấy khuôn mặt anh dầnphóng to trước mặt tôi, anh nghiêng đầu tới hôn môi tôi. Đầu lưỡi nhẹnhàng đẩy môi tôi mở ra, tôi liền giống như nhấp vào đỉnh ngọn kem trắng ngọt ngào KFC kia, cảm giác trơn mướt nổi lên trong lòng.
Chúng tôi hôn nhau say đắm, tay anh vuốt ve đằng sau lưng tôi, luồn vào từ y phục đằng sau lưngtôi, mở khóa áo lót của tôi ra, hơn hai mươi năm qua, lần đầu tiên cóđàn ông như vậy thâm nhập đi vào sâu đến mức này, tôi vừa ngượng ngùngvừa sợ. Khi anh hôn lên trước ngực tôi, tôi xấu hổ gần như muốn tìm mộtcái hốc mà chui vào.
Một trận trời xoay đất chuyển, tôirốt cuộc đã bị anh bế tới trên giường, tôi thực sự rất sợ, trong lúchoảng loạn, tôi túm lấy một cái gối đậy lên mặt.
Cho tới bây giờ, lúc nhớ lại tôi đều cảm thấy ngọt ngào cùng đau xót. Cảm giác lần đầu tiên khiến tôi rấtđau, cơn đau khi anh xông vào khiến tôi hối hận không kìm được mà bậtkhóc: ”Em không muốn nữa, em không muốn nữa…”
Những ngày yêu nhau ngọt ngào, khắc cốt ghi tâm như vậy.
Từ lúc đó, Gia Tuấn đối với tôi thậm chí còn tốt hơn trước rất nhiều, có một lần, anh từng vuốt tóc ôn nhunói cho tôi biết: ”Đinh Đinh, em biết không, em là người đàn bà đầu tiên hoàn toàn thuộc về anh.” Tôi có chút hồ đồ, đàn ông thực sự xem trọnglần đầu tiên của phụ nữ như vậy sao? Tôi không rõ, nhưng tôi rất may mắn vì đã trao lần đầu tiên cho người đàn ông yêu nhất này.
….
Tôi vùi đầu trong ổ chăn, rớt nước mắt.
Gia Tuấn, trong lòng tựa như uốngphải một vò giấm chua đã chôn giấu được trăm năm, chất chua xộc thẳngvào khoang mũi, từng tầng lại từng tầng axit chua lan tràn trong vị đạo.
Tôi yêu anh như vậy, hai năm yêuđương, bốn năm hôn nhân, hơn hai nghìn ngày đêm, hiện giờ tôi mới hiểura, Gia Tuấn của tôi, thì ra tôi yêu anh đến như vậy, tôi giống như đãtan chảy trong sự yêu chiều của anh, nhưng vì sao, vì sao anh muốn lyhôn với tôi?