Chương 9: Chân tướng của thần tượng
Lộ Nhiên lúc này chẳng nghĩ tới việc sẽ đi đâu, tất cả tinh thần của cậu đều đặt trong hai chữ “Lão đại” kia rồi: “Lão… Lão đại”
“Khụ khụ” Lâm Mộ Trì cũng không ngờ mình lại lỡ lời bị bại lộ, quên đi, tùy tiện cậu ấy. Vì vậy, anh kéo tay Lộ Nhiên, “Đi thôi.”
Lộ Nhiên còn chưa thoát khỏi tinh thần kích động khi gặp gỡ Lâm Mộ Trì thì đùng một cái lại rơi vào trạng thái “Đây là lão đại Σ(°△°|||)”, tựa như đang bay trên ba tầng lầu vậy.
“Tùy tiện ngồi đi, anh đi lấy cho em ly nước.” Lâm Mộ Trì khách khách khí khi mời Lộ Nhiên vào phòng, sau đó đi lấy nước cho cậu. Lộ Nhiên囧囧 hồi hồn, nhìn nhìn xung quanh, đây là một gian nhà ngoại trừ WC thì chỉ có một phòng… Muốn tui ngồi đâu đây? Chiếc ghế duy nhất trước bàn máy tính chất đống quần áo và sách vở ┑( ̄Д ̄)┍ Nơi này có chỗ nào ngồi được… Ngoài trừ giường và sàn nhà!!
Lâm Mộ Trì lấy nước xong, vừa quay đầu lại đã thấy Lộ Nhiên lộ vẻ mặt ngây dại: “Ách, xin lỗi. Anh cho rằng còn đang ở trong phòng làm việc = = Cứ ngồi lên giường đi, đừng khách khí.”
Lâm Mộ Trì nói xong liền đi chỉnh lý mấy thứ gì đó trên bàn trên giường. Thế nhưng, Lộ Nhiên lại nghĩ tùy tiện ngồi lên giường của thầy giáo là không lễ phép. Vì vậy cậu chỉ có thể xấu hổ nhận chén trà, dùng chén che mặt, chỉ để lại cặp mắt đảo xung quanh —– Laptop tùy ý đặt ở trên bàn, trên giá bên cạnh còn có headphone, đừng nói là trên giá đầy sách, mà ngay cả trên ghế, trên giường cũng chất đống sách vở, mở ra xem toàn là báo cáo nghiên cứu chuyên môn gì gì đó? Tùy tiện mở thử cái tủ ra, bên trong toàn là mì ăn liền với cháo Bát bảo… Còn có cả hai hộp trà Đông qua = = Trong lòng thầm nghĩ, đây chính là trà anh mời cậu đi.
“Hơi bừa bộn một tý, gần đây phải nộp báo cáo, còn phải quản lí… mấy đứa bọn em…” Lâm Mộ Trì gãi đầu giải thích, trong lòng tự mắng sao mình không dọn dẹp gọn đồ, gây ấn tượng không tốt cho Tiểu Nhiên.
“Có báo cáo phải làm mà vẫn đưa em đi thăm ký túc xá hằng ngày, còn kéo em đi các loại giao lưu vô nghĩa sao?” Tiểu dã thú trong lòng Lộ Nhiên yên lặng ngẩng đầu, loại khí chất ôn nhu này, cái cách khiến người ta cảm thấy ngốc nghếch này, không phải là Lâm Trì thì còn có thể là ai! Lộ Nhiên chất vấn, “Còn có thể mỗi ngày ở trên hội fan nói chuyện phiếm, lại chạy đi hát hò cho em nghe?”
“Đây… Anh không phải…” Lâm Mộ Trì lần đầu tiên cảm thấy mình thật là ngốc.
“Lão đại TUT thật là anh sao… Giấu em lâu như vậy…” Đầu óc Lộ Nhiên nóng lên, nhào vào trong lòng Lâm Mộ Trì, “TUT rất 囧 vừa nãy cư nhiên ở trước mặt lão đại nói chuyện về lão đại TUT”
Lâm Mộ Trì giống như đang mơ, tay vô thức ôm Lộ Nhiên thật chặt, không muốn buông ra, loại cảm giác ấm áp này thật lâu rồi anh mới cảm nhận được.
“Lão đại là người xấu TUT Lần đầu tiên nghe giọng của anh, em đã nghĩ đây là lão đại a TUT Đáng tiếc lúc đó bị anh xoay vòng vòng!!” Lộ Nhiên tiếp tục ở trong lòng Lâm Mộ Trì khóc lóc om sòm.
“Uy uy uy = =” Lâm Mộ Trì rất 囧.
“Hành! Dám lừa lão tử lâu như vậy!” Lộ Nhiên đột nhiên hổn hển thả anh ra, “Mau mau! Kí tên cho lão tử! Nếu không em sẽ đem chuyện anh lừa gạt quần chúng nhân dân công bố ra ngoài!”
Lâm Mộ Trì tiếp tục 囧 = = Hài tử này đang nghĩ cái gì vậy, “Em… Dám uy hϊế͙p͙ thầy hướng dẫn, muốn bị sai đi ch.ết sao ╰_╯”
Lộ Nhiên rụt rè ngẩng đầu lên, được rồi, một thời oanh liệt đã qua TUT
“Nếu không thì em mở máy tính lên mạng đi. Sắp có off fan, lần trước em out sớm, anh quên không nói cho em.” Lâm Mộ Trì vô cùng bình tĩnh nói.
Lộ Nhiên ngoan ngoãn nghe Lâm lão sư nói, mở máy online. Trên nhóm rất yên tĩnh, vì vậy —–
Đại mã lộ: Cả nhà ơi =.= Sắp có off fan?
B: Tiểu lộ tử! Rốt cục cũng gặp được cậu…
D: Ân… Cả nhà định tổ chức off ở Nam thành. Hai ngày nữa tôi đến Nam thành công tác, tiện thể đến gặp các tình yêu luôn.
A: Đồng ý ~ Tiểu C cũng nói cô ấy ngày nghỉ sẽ đến Nam thành, chúng ta offline đi TUT
“Lão đại, chúng ta có thể nghỉ tập quân sự vào ngày nghỉ chứ?” Sau khi nhận được cái gật đầu của Lâm Mộ Trì, Lộ Nhiên cười ha hả reply —–
Đại mã lộ: Được được, tôi cùng lão đại cũng rảnh rỗi!
Bánh bao: Tôi nhìn thấy JQ ﹁_﹁
Bánh bao: Điện thoại ﹁_﹁ Chắc chắn là máy tính đã nhường cho Tiểu lộ tử rồi.
A, B, D: !!!!!!
Lâm Mộ Trì cùng Lộ Nhiên đều yên lặng, sự thật mà bánh bao nói…
Lâm Trì: Cứ bàn với nhau đi, out đây.
Đại mã lộ: Gặp lại sau (﹂ω﹂lll)
Lâm Mộ Trì vô cùng thỏa mãn nhìn Lộ Nhiên log out, vuốt cằm đắc ý nhìn thành quả giáo dục của mình, mà Lộ Nhiên gần đây có chuyện gì cũng đến nói cho Lâm Mộ Trì.
“Ngày mai không cần đến phòng làm việc đâu. Tập quân sự cả ngày rồi, nghỉ ngơi một chút, ngày sau anh dẫn em đi off.” Dù thế nào cũng không che giấu được khí chất tinh anh, Lộ Nhiên lại nhớ tới lần đầu tiên nghe được thanh âm của Lâm Trì chính là tưởng tượng đến một người con trai tinh anh đeo kính gọng vàng, đột nhiên ý thức được TUT trước mặt tui đây chính là Lâm Trì đại nhân của tui nha! Một điểm cũng không giống như trong tưởng tượng, Lộ Nhiên bộng có cảm giác vỡ mộng!
Lâm Mộ Trì dặn dò Lộ Nhiên chút việc của ngày mai, đối xử vẫn công bằng với thân phận của thầy hướng dẫn giao cho cậu ít công việc.
“Ngày mai anh phải đi X đại tham gia hội nghị nghiên cứu, sẽ không ở trong trường. Em an tâm nghỉ ngơi, xong việc anh sẽ đến tìm em.” Lâm Mộ Trì suy nghĩ một chút, còn nói, “Trước đây chắc là đã khiến em mệt mỏi rồi, sau này sẽ không như vậy nữa.”
Ngạch… Lộ Nhiên không biết phải nói gì. Cậu cũng vì ở trước mặt lão đại mắng lão đại mà cảm thấy xấu hổ không thồi = = Mà Lâm Mộ Trì , rốt cuộc cũng hiểu, anh tiếp cận cậu một mực vì muốn vui vẻ ở bên cậu thôi.
Ngày đó Lâm Mộ Trì khi quay lại ký túc xá thì tới ký túc nam sinh, đương nhiên chính là kiểm tr.a đột xuất theo thông lệ, nhưng mà lần này anh thu nhỏ phạm vi kiểm tr.a —- anh chỉ ở trong ký túc của Lộ Nhiên quan tâm tới bạn bè của cậu một chút, rồi cũng rất tiêu sái rời đi.