Chương 10: Tôi là gay
Countd1009:
Không đáng sao? Trêu đùa cậu cần bày trò lớn vậy sao? Chẳng lẽ cậu là con gái? Hắn muốn theo đuổi cậu?
Ánh trăng kinh qua:
Gái cái đầu anh! Anh mới là gái ấy! Dù sao tên tiểu nhân kia thấy tôi thuận mắt, trăm phương ngàn kế muốn phá tôi!
Worle có thể tưởng tượng được được dáng vẻ tạc mao của Hồ Thiên Long ngồi trước máy tính lúc này. Nếu bình thường, chính mình nhất định sẽ cười đắc ý một trận. Nhưng hôm nay lại ngạnh ở yết hầu, thế nào cũng không thấy thoải mái.
Countd1009:
Tôi có việc, đi trước, lát nói chuyện sau.
Worle càng nghĩ càng buồn bực, càng nghĩ càng không rõ, chính mình tới giờ ngoại trừ
thỉnh thoảng đùa giỡn một lần hai lần, còn lại đều cư xử lịch thiệp, vì sao ấn tượng của Hồ Thiên Long với mình lại kém đến vậy?
Đúng vậy, ngay từ đầu là anh dụng tâm kín đáo, có mục đích đặc thù mới tiếp cận Hồ Thiên Long. Nhưng mà không ngờ sau khi thấy hắn, mới phát hiện đối phương là người thú vị như vậy. Phản ứng như mèo thật sự khiến anh không khống chế được dục vọng muốn đùa giỡn. Dần dần, thậm chí còn vứt mục đích ban đầu ra phía sau. Càng nhìn hắn càng thấy thuận mắt, càng xem càng thích.
Nếu bạn có hảo cảm với một người, lại phát hiện ra người đó vô cùng chán ghét bạn, cảm giác này thật sự rất khó chịu!
Worle xử lý văn kiện một chút, lại vẫn không thể tĩnh tâm tập trung vào công việc. Anh đứng lên tự pha cho mình một ly cà phê, lại ngồi xuống xem vưn kiện, không đến 10 phút, anh lại mở qq ra, gọi thư ký vào hỗ trợ gõ chữ. Kỳ thật tiếng Trung của hắn không tồi, nghe nói xem không thành vấn đề, nhưng mà viết còn không tốt, chỉ chờ để người khác viết thay.
Countd1009:
Còn ở đó không?
Ánh trăng kinh qua:
À, anh làm xong rồi?
Countd1009:
Đúng vậy.
Countd1009:
Rốt cuộc tên tiểu nhân kia làm gì với cậu, sao cậu lại cho rằng người ta nhìn cậu không thuận mắt?
Ánh trăng kinh qua:
Chính tai tôi nghe hắn nói.
Worle kinh ngạc, chính mình nói với hắn như vậy hồi nào? Anh còn chưa ra lệnh, thư ký đã thực tự giác gõ chữ, dù sao anh cũng thực sự rất ngạc nhiên.
Countd1009:
Chính miệng hắn nói với cậu hắn không vừa mắt cậu?
Ánh trăng kinh qua:
Không phải. Tôi ở trong WC không cẩn thận nghe thấy hắn nói với người khác.
Worle hồi tưởng một chút, hình như đúng là có chuyện như vậy. Chẳng lẽ là lần cùng Vương Dịch đến bàn chuyện với Hồ Sưu? Lúc ấy Hồ Thiên Long ở trong WC đúng lúc nghe thấy anh nói chuyện với Vương Dịch sao?
Vậy thì quá trùng hợp rồi? Đâu phải là diễn phim cẩu huyết đâu! Hơn nữa anh nhớ lúc đó anh cũng không nói là không vừa mắt hắn mà. Chỉ nói là hắn rất thú vị, có thể chơi đùa…. Ặc, không chừng mấy câu này làm tổn thương lòng tự tôn của hắn, cảm thấy mình coi thường hắn.
Countd1009:
Có phải có hiểu lầm gì không, có lẽ hắn có ý đó đâu.
Ánh trăng kinh qua:
Hiểu lầm cái gì? Chính là ý đấy! Dù sao hắn coi thường người khác. Anh đừng nói tốt cho hắn, anh không biết hắn chính là quỷ đáng ghét, chờ anh gặp rồi anh sẽ biết hắn khiến người ta chán ghét cỡ nào. Tôi nói với anh!#$###$#@$%^*
Hồ Thiên Long đúng là như một oán phụ, lên án tội trạng của Worle với Countd1009. Nói một mạch không ngừng nghỉ cũng không sợ tay bị rút gân. Đến cả chính Worle cũng không khỏi hoài nghi người hắn nói là mình sao? Anh có làm chuyện gì khiến người người oán thán sao? Mấy tội danh đó nhiều nhất anh chỉ thừa nhận mình từng đùa giỡn đối phương hai ba lần thôi mà.
Ánh trăng kinh qua:
Tóm lại, hắn chính là một tên mặt người dạ thú, lòng lang dạ sói! Ai cũng không thấy bộ mặt thật của hắn, còn tưởng rằng hắn là thanh niên tốt!
Countd1009:
Không ngờ, bình thường tôi nói với cậu thế nào cậu cũng không trả lời quá hai câu, sao vừa nhắc đến người kia cậu lại kích động như vậy?
Ánh trăng kinh qua:
Kích động cái gì?! Tôi đây là phẫn nộ!
Countd1009:
Được rồi, tôi thấy biểu hiện của hắn giống như nam sinh trung học bắt nạt cô gái mình thích chút thôi, hắn hẳn là thích cậu lắm?
Nói xong câu này, cả ba người đều chấn kinh.
Tay thư ký đang gõ chữ run lên, còn chưa kịp hỏi có thật sự muốn gửi tin không thì tin tức đã gửi sang rồi.
Hồ Thiên Long chấn kinh, tin này ngang bằng nói với hắn Bush và Bin Laden là anh em ruột, sao có thể thế được? Nhưng mà nghĩ lại, hình như cũng đúng, chẳng lẽ…
Không thể nào không thể nào! Không thể thế được, mình cũng không phải con gái! Hai người đàn ông, sao có thể thế được… Tùy rằng tự nhủ là không thể, nhưng mặt Hồ Thiên Long vẫn không nhịn được mà đỏ lên, miên man bất định…
Nhưng mà khiếp sợ đến chỉ sợ là chính bản thân Worle. Câu nói kia là anh bỗng dưng nói ra. Đáng sợ chính là, nhà tâm lý học từng nói, con người nói sai hoặc bỗng dưng nói ra điều gì đó thì đều phát ra từ tiềm thức. Chẳng lẽ sâu trong nội tâm, khi chính mình còn chưa phát hiện, thật sự đã coi trọng tên Hồ Thiên Long kia?
Worle đuổi thư ký ra ngoài, lại tự pha cho mình một ly cà phê, chậm rãi tự hỏi. Anh tự liệt kê ra 30 điều phản bác luận điểm này, cuối cùng cảm thấy vừa lòng, mới khôi phục bình tĩnh trở lại máy tính tiếp tục đánh chữ.
Countd1009:
Sao vậy Không nói? Chẳng lẽ tôi nói trúng? Hay là nói, kỳ thật cậu thầm mến người ta?
Ánh trăng kinh qua:
Xi! Tôi khinh thường không thèm trả lời, đừng nói đến chuyện này vốn dĩ không thể, mà ông đây còn thật sự không thích bị tên quỷ đáng ghét kia bám lấy, tôi cũng sẽ không thích hắn!
Câu này mười phần khí thế, ai biết được lúc này mặt Hồ công tử đỏ bừng như đèn lồng?
Nhưng mà những câu này thật sự đả kích tự tôn cùng kiêu ngạo của Worle. Anh Worle • Offen • Walker Fei, thiên tài của gia tộc Bạo Phong trong truyền thuyết, từ khi sinh ra xung quanh đã không thiếu người ca ngợi tán thưởng, ngưỡng mộ anh, yêu quý anh, người yêu anh nhiều như nước dưới sông. Có khi nào thì chịu cảnh bị lạnh nhạt thế này? Nếu không phải vì lúc trước muốn trả thù tên tiểu tử Á Châu này anh cũng sẽ không cố ý tới Thiên Triều làm việc, thậm chí có lẽ còn không thèm liếc mắt nhìn thằng nhóc này một cái!
Hồ Thiên Long chẳng qua là một tên tính cách không được tự nhiên, tính tình táo bạo, diện mạo bình thường, tiểu trạch nam lôi thôi! Nếu nói ghét, phải là anh nói ghét bỏ tên tiểu trạch nam kia mới đúng chứ, dựa vào cái gì mà hắn nói ghét bỏ anh?
Nếu nói tới Worle, người ngoài tuyệt đối không nhìn thấy khuyết điểm, chẳng những vẻ ngoài đẹp trai, thông minh, hành xử lịch thiệp, thái độ thân sĩ, trong mọi trường hợp đều là tiêu điểm của mọi người, nhìn thế nào cũng thấy mọi việc thuận lợi. Nhưng chỉ người trong gia tộc bọn họ mới biết, vị thiên tài ngăn nắp này chỉ có vẻ ngoài, trong bụng là một đống mưu mô. Vấn đề lớn nhất là từ khi còn nhỏ, anh ta đã rất thích nhớ thù.
Nếu bạn không cẩn thận đắc tội anh ta, có lẽ ngay lúc đó biểu hiện của anh ta sẽ vô cùng lịch sự, sẽ không nổi giận với bạn, có thể bạn còn bị sự rộng lượng của anh ta thuyết phục. Đáng tiếc, bạn chờ xem, không được bao lâu, chuyện không tốt sẽ rơi xuống đầu bạn. Bạn sẽ không hoài nghi chuyện này là do vị thiên tài «phong độ lịch sự » kia làm, cũng sẽ không nghi ngờ là do anh ta trả đũa bạn.
Nhớ ngày đó, Worle trăm phương nghìn kế chủ động tiếp cận Hồ Thiên Long, kỳ thật cũng chỉ là bởi vì một chuyện lông gà vỏ tỏi ……
Countd1009:
Ặc? Hắn trông xấu lắm sao?
Ánh trăng kinh qua:
Đúng vậy, điển hình của tinh tinh lông hồng.
Hồ Thiên Long nói những câu này đúng là nghĩ một đằng nói một nẻo.
Khóe mắt Worle giật giật, anh là tinh tinh lông hồng? Không phải, dáng người của anh là tiêu chuẩn của người mẫu chân dài rắn chắc, lông cũng màu vàng, không phải tinh tinh lông hồng!
Ánh trăng kinh qua:
Nhưng mà đây không phải vấn đề chủ yếu, quan trọng là cả hai đều là đàn ông. Hai người đàn ông có thể ở cùng nhau sao? Tôi lại không thấy vậy.
Thiếu thư ký phiên dịch, những câu này Worle có một hai chữ không hiểu, nhưng đại khái vẫn hiểu được ý của hắn.
Countd1009:
Sao thế? Cậu kỳ thị đồng tính luyến ái?
Ánh trăng kinh qua:
Không phải thế, đương nhiên tôi không phản đối.
Countd1009:
À? Vậy nếu tôi nói tôi là gay thì sao?