Chương 4

Tỷ tỷ và Ác Long tiên sinh phân tích nói: Bởi vì tiểu Vương tử = đứa trẻ nhân loại ≈ đứa trẻ ≈ đứa trẻ ác long, liền bởi vì hành vi biểu đạt sự đói bụng của tiểu Vương tử = đứa nhỏ ác long, cho nên tiểu Vương tử = đứa nhỏ ác long. Nên chỉ cần chăm sóc tiểu Vương tử dựa theo phương thức chăm sóc đứa nhỏ ác long là được.


Ác Long tiên sinh cảm thấy tỷ tỷ nói rất có đạo lý.
Vì vậy, căn cứ theo (Cần thiết! 100 chiêu nuôi đứa nhỏ trong nhà) tỷ tỷ lưu lại, Ác Long tiên sinh bắt đầu lịch trình nuôi nấng tiểu Vương tử.


Quá trình nuôi nấng tiểu Vương tử có rất nhiều xung đột, ví dụ như không cẩn thận cho ăn nấm có độc, làm hại tiểu Vương tử suýt chút nữa đi đời nhà ma; liền như muốn mang tiểu Vương tử cảm thụ được một chút cảm giác trời xanh, vừa quay đầu liền phát hiện tiểu Vương tử từ trên lưng rồng rơi xuống; lại ví dụ như, thời điểm tỷ tỷ đến thăm hắn, đứa cháu nhỏ tới cùng tỷ tỷ suýt đem tiểu Vương tử nuốt vào…


Đương nhiên, Ác Long tiên sinh cũng trong quá trình nuôi nấng tiểu Vương tử cảm nhận được rất nhiều lạc thú, giống như đồ len của mình rốt cuộc cũng có đất dụng võ may cho tiểu Vương tử vô số quần áo, mà tiểu Vương tử làm người mẫu cũng rất thích; liền như bằng hữu bốn phía của mình đều ướt ao có thể có một đứa nhỏ đẹp như thế, trước đến thăm tiểu Vương tử, thuận tới tới viếng thăm hắn ngày càng nhiều; lại như, tiểu Vương tử buổi tối khả ái mềm mại gọi mình ba ba đòi ôm một cái, mong Ác Long tiên sinh kể cho nó chút chuyện cổ tích trước khi ngủ, sau đó ở trong ngực mình chậm rãi đi vào giấc ngủ…


Nói tóm lại, mặc dù hoàn cảnh gian nan, thế nhưng dưới sự nỗ lực chăm sóc của Ác Long tiên sinh, tiểu Vương tử lại như mầm cây nhỏ khỏe mạnh trưởng thành, hơn nữa càng ngày càng đẹp.


Mái tóc tiểu Vương tử dài ra màu vàng, Ác Long tiên sinh không quá để ý, cũng chỉ có thể cột cho cậu thành một cái đuôi ngựa, hơn nữa đôi mắt trong suốt màu xanh lam cùng ngũ quan như điêu khắc, mỗi khi cậu cười lên, Ác Long tiên sinh cảm thấy tâm mình đều đánh mất.


available on google playdownload on app store


Tiểu Vương tử năm nay đã mười ba tuổi, vốn cánh tay thịt thịt khi trưởng thành đã trở nên mảnh khảnh, tiếng nói cũng dần thay đổi, Ác Long tiên sinh nghe tỷ tỷ nói đứa nhỏ lúc này sẽ tiến vào thời kỳ phản nghịch, chủ yếu hành vi biểu hiện cảm xúc gắt gỏng, tư tưởng khác biệt, phản kháng cha mẹ, còn có đưa ra một ít vấn đề kỳ quái.


Quả nhiên ngày đó, tiểu Vương tử chạy đến trước mặt Ác Long tiên sinh, nghiêm túc hỏi: “Ba ba, con rốt cuộc là từ đâu tới?”


Ác Long tiên sinh khẩn trương đổ mồ hôi, phút chốc não hắn bổ sung nếu tiểu Vương tử biết thân thế của mình sẽ lên án hắn chia rẽ cậu cùng với cha mẹ ruột, sau đó giận giữ rời đi tìm kiếm cha mẹ mình, lưu lại một lão long ch.ết đi trong hối hận cùng cô đơn dằng dặc… Ác Long tiên sinh nghĩ đi nghĩ lại, suýt chút nữa khóc lên.


Thế nhưng hắn lại nhớ tới giáo huấn của tỷ tỷ, đối mặt với hài tử phản nghịch nhất định phải ôn hòa nói thật, không thể đối xử với bọn họ như lừa gạt hài tử, cho nên Ác Long tiên sinh xây dựng xong tâm lý, bắt đầu giải thích thân thế tiểu Vương tử.


Ác Long tiên sinh nói xong, khẩn trương nhìn tiểu Vương tử.
Tiểu Vương tử từ từ thở dài một hơi: “Quả nhiên là như vậy.”
Ác Long tiên sinh nắm móng vuốt mình, cố làm bản thân không khóc.


“Nếu thế ba ba, người không nên gọi con là tiểu Vương tử, mà là tiểu công chúa mới đúng.” Tiểu Vương tử nghiêm túc nói.
Ác Long tiên sinh vẻ mặt mờ mịt.


“Con nhìn quyển kia (Học cấp tốc! Làm thế nào để trở thành một con ác long), bên trong nói, bắt tới là tiểu công chúa, mà không phải tiểu Vương tử. Con bị hài tử bị người bắt tới, cho nên, con hẳn là tiểu công chúa mới đúng.”
Vẻ mặt Ác Long tiên sinh tiếp tục mờ mịt.


Tiểu Vương tử nhìn Ác Long tiên sinh đờ đẫn, lôi kéo móng vuốt Ác Long tiên sinh, có chút áy náy nói: “Xin lỗi ba ba, con không phải muốn chỉ trách ba… Con sau này cũng sẽ không lục lội bậy bạ sách của ba, ba không nên tức giận nha?… Nếu như ba vẫn muốn gọi con là tiểu Vương tử, người cứ tiếp tục gọi đi.”


Ác Long tiên sinh oa một tiếng ôm lấy tiểu Vương tử.
“Con chính là tiểu công chúa của ba ba ô ô ô ô!”






Truyện liên quan