Chương 12: Ác ma đại nhân xảy ra xung đột với sếp
Thông tấn xã lá cải.
Theo nguồn tin chưa qua kiểm chứng.
Quân Tư Vũ thế nào lại hôn mình a!!!
Liêu Thần bị hôn đến không biết phải làm sao, muốn đẩy ra nhưng không đủ sức, chỉ có thể để mặc hắn tàn sát bừa bãi trên môi mình. Y cảm giác được Quân Tư Vũ đang hướng miệng mình mà thổi khí, đầu lưỡi linh hoạt khiêu mở hai hàm răng, trong lúc cả hai còn triền miên dây dưa, hình ảnh thị trấn hay là thứ ma chướng gì đó bỗng nhiên co rút, biến thành một trận cuồng phong thổi vụt qua. Đôi mắt màu băng lam thâm thúy của ác ma đại nhân khẽ mở, nhìn ảo ảnh đang gào thét bên ngoài cửa xe, thật lâu sau, rốt cục buông Liêu Thần ra, nhìn y lúc này đã đơ cứng thành đá, nói, “Ma chướng qua rồi.”
Vừa dứt lời, khuôn mặt của ác ma đại nhân cùng nắm đấm của Liêu Thần có cuộc tiếp xúc thân mật đầu tiên.
“Đồ biến thái ch.ết tiệt!” Liêu Thần mắng, đang muốn bạo phát, lúc này giật mình ngẩng đầu, lại thấy cảnh vật phía trước đã hoàn toàn khác lạ, sừng sững trước mắt chính là thắng cảnh Phi Bộc sơn, y hệt như trong sách quảng cáo du lịch, dưới chân núi là quốc lộ uốn lượn vòng quanh, còn có khách sạn ôn tuyền nằm giữa sườn núi vẫn sáng đèn, thậm chí có thể thấy cả biển hiệu đèn neon sáng nhấp nháy.
“Tôi chỉ là không muốn ma chướng phát hiện ra nên mới tìm cách giúp ngài giấu hơi thở thôi à!” Quân Tư Vũ cực lực chống chế.
Liêu Thần đau đầu xoa trán, chuyện này đúng là hoang đường! Hết vụ hiện tượng siêu nhiên lại đến lượt Quân Tư Vũ phát cuồng mà hôn mình, được rồi, y phải tin tưởng, nhất định phải tin tưởng Quân Tư Vũ là bất đắc dĩ mới làm như vậy, do hắn mê tín quá mức a. Có lẽ vừa rồi chỉ là ảo ảnh hoặc mấy thứ hiện tượng bí ẩn kiểu như thủy quái Tây Tạng hay đĩa bay gì đó chẳng hạn, hiện tại các ngàng khoa học lý luận còn chưa giải thích được, bọn họ chẳng qua xui xẻo nên mới đụng phải!
Liêu Thần càng nghĩ càng hỗn loạn, chỉ tay vào mặt ác ma đại nhân, nghiêm khắc nói, “Quân Tư Vũ, tôi mặc kệ anh có phải đồng tính luyến ái hay không, nhưng anh nhớ kĩ cho tôi! Tôi không phải thứ đồng bóng như anh! Tốt nhất đừng có giở trò!”
Liêu Xuyến Xuyến lúc này mơ hồ ậm ừ, có vẻ đã tỉnh ngủ, dụi dụi mắt nhìn Liêu Thần cùng ác ma đại nhân hình như vừa xảy ra mâu thuận, vội vàng hỏi, “Anh hai, có chuyện gì vậy?”
“Không có gì.” Liêu Thần mạnh mẽ áp chế lửa giận, không muốn để cho em gái biết đến hành vi xấu xa của Quân Tư Vũ.
“Na? Em vừa nghe thấy cái gì mà đồng tính luyến ái?” Radar hủ nữ không thể bắt nhầm sóng đâu nha. Liêu Xuyến Xuyến hai mắt lóe sáng.
“Không có gì, vừa rồi nghe được trên radio có chuyên mục nói về đồng tính luyến ái thôi.” Quân Tư Vũ tỉnh ruồi chối tội.
Kỳ thực, ở Ma giới, chuyện yêu đương đồng tính đều hết sức tự do, Ma hoàng các triều đại cũng có không ít người lựa chọn nam giới để bầu bạn. Quân Tư Vũ cảm thấy chuyện đó không có gì là xấu xa, hơn nữa, đối với Liêu Thần, hắn lại có một loại ham muốn chinh phục, người này càng tỏ ra ngạo mạn, hắn càng muốn thấy dáng vẻ thuần phục của y dưới tay mình.
Thân là ma nhân, cá tính của hắn lại không bừa bãi như những ma nhân khác trong tộc, muốn làm gì thì làm, mà là độc lập độc hành, tự sướng với việc áp chế ma tính cường bạo thị huyết bẩm sinh của mình, cũng bởi kiềm chế càng lâu nên thời khắc cuối cùng bùng nổ lại càng mang đến khoái cảm cực hạn! Trong quan niệm của hắn, cơ hội mang đến khoái cảm cực hạn là cái gì không quan trọng, quan trọng là … có thể đạt đến thứ cảm xúc vừa tao nhã lại vừa cực đoan kia — vì vậy, hắn nhiệt tình kiềm chế, cuối cùng cũng nhiệt tình giết chóc cùng chinh phục.
Cho nên vô luận là [sát Thần] hay nhân viên dọn WC, đối với hắn đều không thành vấn đề, chỉ cần có thể chinh phục đến cùng, hơn nữa vừa rồi cũng đã hôn, tuy chỉ là sự cố ngẫu nhiên, nhưng lại làm hắn tin tưởng, chính mình ở nhân gian lượn một vòng, khiến hắn vì tiền mà lụy, chỉ có thể là con người quất cường, tự cho mình ăn trên ngồi trốc thiên hạ – Liêu Thần mà thôi.
Ác ma đại nhân nghĩ đến đây, không khỏi nở nụ cười tà mị, hiện tại hắn một chút cũng không nóng lòng, con mồi đã nằm ngay trước miệng, cứ từ từ vỗ béo rồi làm thịt mới thú —————————————————————————————————————————————————————- Nhưng mà, ăn y rồi, sau này lấy ai tăng lương cho mình? = =!
Lý trí của ác ma đại nhân nổi lên rồi.
Quý ngài Ma tộc cấp cao đây có một khuyết điểm —– đôi khi, thú tính lại không thắng nổi lý tính a ………
Liêu Thần cũng đang tâm phiền ý loạn, cảm xúc không thể kiềm chế khiến cả người y run run, thống khổ dâng lên khi hình ảnh Quân Tư Vũ hôn y chảy ngược vào trong não, cùng với nỗi sỉ nhục sâu sắc, là bí mật y đã cố gắng dìm sâu, che lấp dưới tận đáy lòng …
Trong khoảng thời gian được cử đi du học, y ở cùng phòng với một cậu sinh viên trẻ tuổi người Nhật, vốn là thiếu gia con nhà giàu. Ngay từ đầu, y vẫn nghĩ mình cùng gã kia chính là hảo bằng hữu, lại không ngờ vào đêm mưa gió đó, gã thiếu gia chuốc rượu cho y đến say mèm, kéo lên giường …… Từ đó về sau, gã ngang nhiên thể hiện thái độ độc chiếm đối với Liêu Thần. Lúc này, Liêu Thần mới dần dần biết được, thì ra gã là đại thiếu gia của một tổ chức hắc đạo, còn chưa nói đến tương lai sẽ tiếp nhận chức vị đại đương gia, đứng đầu gia tộc hắc đạo lâu đời và hùng mạnh nhất Nhật Bản —– Đằng Nguyên Tông Giới!
Hai người ở chung một năm, Liêu Thần rốt cục không thể chịu nổi tình yêu cuồng bạo chiếm hữu của Đằng Nguyên, tự sát, thật may là ch.ết hụt. Gã thiếu gia kia sau đó chỉ có thể im lặng thả tự do cho Liêu Thần, cho y về nước.
Thế nhưng, sau khi về nước Liêu Thần lại phát hiện, chính mình đối với nữ giới đã không còn cảm giác, đây đều là do tên Đằng Nguyên kia hại, khiến y chịu phải sang chấn tâm lý quá nặng nề. Cho nên đối với cái gọi là đồng tính luyến ái, Liêu Thần thực căm hận đến tận xương tủy! Là do Đằng Nguyên hủy hoại cuộc đời y!!
Y đã quyết, tuyệt đối không cho phép mình rơi vào tay bất cứ một gã đàn ông nào nữa! Liêu Thần căm hận liếc sang Quân Tư Vũ, bỗng nhiên nhịn không được cười lạnh —– Chỉ là một tên công nhân dọn WC, không có tôi xem anh có ra đường cái mà ngủ không! Còn dám đối với tôi …… Được rồi! Quân Tư Vũ, chờ coi!
Trong mắt hiện lên một tia độc ác, Liêu Thần cố gắng đè nén tâm tình, bày ra bộ mặt của thương nhân ngoài cười trong không cười, nói, “Được rồi, tổ trưởng Quân, tôi tin vừa rồi chỉ là hiểu lầm nho nhỏ giữa chúng ta, cũng đã khuya, mau đi tìm chỗ nghỉ trọ trước đã.”
Dứt lời liền khởi động ô tô.
“Chắc chắn là ngài đang nghĩ cách trừ lương hoặc là chỉnh tôi một trận.” Quân Tư Vũ thản nhiên đem tâm tư của Liêu Thần nói toạc ra, “Được rồi, vậy tôi cũng muốn nói cho ngài biết mục đích của mình luôn. Dù sao chuyện tới nước này cũng chẳng còn gì đáng sợ nữa.”
Tay lái Liêu Thần không khỏi run lên.
Liêu Xuyến Xuyến mở to hai mắt, mong chờ một màn bày tỏ nồng nàn!!
“Tăng lương cho tôi! Tám trăm đồng không đủ tiêu! Nếu không tăng lương cho tôi, tôi đem xăng tới văn phòng của ngài rồi tự thiêu!”
Ác ma đại nhân cười lạnh nói, quyết tâm [lành làm gáo, bể làm muôi], bày ra vẻ mặt âm độc so với Liêu Thần hồi nãy còn muốn hơn, áp đảo hoàn toàn.
Nụ cười trên gương mặt Liêu Xuyến Xuyến lập tức đông đá — ách, đúng là cách thức đe dọa tàn khốc nha! Quả nhiên tình yêu thuần khiết chỉ có trong BL tiểu thuyết thôi!
Mà Liêu Thần cũng sợ ngây người.
Nửa phút sau, cả ác ma đại nhân lẫn túi hành lý đều bị đá xuống xe, Liêu Thần tức giận bỏ lại hắn, nghênh ngang lái xe rời đi. Ác ma đại nhân xem ra đập chuột vỡ bình, thấy nịnh bợ cấp trên không có khả năng thành công liền nảy sinh ý định đe dọa lãnh đạo, bắt y tăng lương cho mình. Liêu Thần, ngươi thật sự là rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt!
Ác ma đại nhân lạnh lùng cười, vác túi hành lý lên vai, lủi thủi bước đi.
Hết chương 12