Chương 68: Ác ma đại nhân trong kì nghỉ phép
Tuy rằng chuyến bay chỉ kéo dài vài tiếng đồng hồ nhưng ác ma đại nhân vẫn có một khoảng không gian riêng trên máy bay. Cả khoang phòng được bài trí theo phong cách hiện đại độc đáo mà Diana thích, nhìn vào có cảm giác như một phi thuyền vũ trụ. Thêm nữa là dù bên ngoài mưa to gió giật lớn đến cỡ nào, cùng với vẻ vững vàng ấm cúng trong máy bay là hoàn toàn trái ngược, ngay cả tách hồng trà trên bàn cũng không hề có dấu hiệu bị rung lắc chút xíu nào hết.
Đời người mấy ai có cơ hội được đặt chân lên máy bay tư nhân, vậy nên ác ma đại nhân nhất định phải tranh thủ cơ hội làm vài việc mà hắn đã ấp ủ từ lâu, một trong số đó là được tắm trên máy bay.
Nhanh chóng lột sạch quần áo rồi nằm dài trong bồn tắm rộng thênh thang, ác ma đại nhân vừa ngắm nhìn cảnh mưa gió ầm ầm ngoài cửa sổ vừa thảnh thơi kì cọ sạch sẽ, thi thoảng với tay sang bàn đá cẩm thạch bên cạnh nhón một miếng điểm tâm ngọt hay cầm ly nhâm nhi vài ngụm sâm-panh, nước ấm vừa đủ, còn có chế độ phun sóng mát-xa, trên radio thì đang phát nhưng bản tình ca ngọt ngào du dương, aiz, cuộc sống của kẻ có tiền thật không tồi chút nào. Ác ma đại nhân gẩy gẩy đám bọt bông trên người, thở dài cảm thán.
Ngay lúc ác ma đại nhân đang sung sướng vầy nước, máy bay đã bay đến vùng giáp ranh cao nguyên Trung Á, bên dưới mặt đất là những dải núi trùng điệp kéo dài bất tận, xuyên qua kết giới được hình thành từ ma pháp trận, vùng đất bí ẩn được che giấu bởi ma lực suốt mấy ngàn năm cuối cùng cũng hiện ra ở nơi giao nhau giữa hai lục địa Á – Ấu, đây cũng chính là nơi được mệnh danh vùng đất huyền thoại Shangri-La – vương quốc Teresa Hills. Nơi này vì trận đại chiến Thiên – Ma mấy ngàn năm trước mà hình thành kết giới tự nhiên, người ở bên ngoài chỉ có thể nghe nói đến mà chưa bao giờ đặt chân vào được, lại thêm lối sống và vắn hóa truyền thống riêng biệt càng làm nơi này trở nên khác lạ. Ba trăm năm trước, vương tộc TeresaHills nội chiến, chỉ vì muốn đoạt được ngai vàng mà đồng ý giao dịch với ác ma, từ đó về sau chịu sự thao túng của ma quỷ, và quả thực là Diana đã lợi dụng khế ước để nắm giữ toàn bộ TeresaHills.
Ở Teresa Hills, Diana được tôn kính như hoàng hậu, cô ta đã từng được gả cho quốc vương, đáng tiếc cho vị vua trẻ tuổi kia sớm qua đời, ngay cả con nối dõi còn chưa kịp có, thành ra toàn bộ quyền lực đều thu về tay Diana, lần này cô ta lợi dụng quyền thế, trước mặt quần chúng nhân dân dõng dạc tuyên bố đã tìm ra người em mất tích nhiều năm của quốc vương —– Quân Tư Vũ, dự định tiếp theo sẽ đưa Quân Tư Vũ lên ngai vua, trở thành tân quốc vương của Teresa Hills.
Có lẽ Teresa Hills hiện tại là nơi duy nhất không bị mưa gió quét qua, lúc phi cơ đáp xuống, bầu trời trong xanh tràn ngập ánh nắng, tuy rằng địa hình cao nguyên nhưng cảnh sắc đẹp chẳng khác nào thiên đường, lẫn trong núi non trùng điệp là lòng hồ màu xanh biếc như bảo thạch phẳng lặng êm đềm, đỉnh núi nhấp nhô phủ trắng màu tuyết, trải xuống sườn núi là một dải xanh mướt của cỏ cây, mà dưới chân núi lại là một mảnh cỏ hoa rực rỡ, cùng với những dải kiến trúc phong cách cổ điển sừng sững dựng lên, dường như ở đây đã dừng lại ở khoảng thời gian của thế kỷ thứ XVI, không có bầu không khí ô nhiễm của thế giới hiện đại, người dân mặc áo vải dài, thân thiện chất phác, lối sống sinh hoạt nhàn nhã thảnh thơi.
Trước khi Quân Tư Vũ bước xuống phi cơ đã kịp thay một bộ trang phục hoàng tộc —– Bên trong là áo dài thêu kim tuyến tinh xảo, bên ngoài là áo khoác hoa lệ có in hoa văn dành riêng cho người của hoàng tộc, đai lưng nạm đủ loại đá quý nhiều màu. Đứng bên cạnh hắn là Diana trong trang phục váy dài truyền thống màu tím đầy sang trọng, bờ vai ngọc ngà trắng nõn khoác hờ thêm tấm khăn lụa mỏng trong suốt, đầu đội vương miện đủ để nói lên địa vị của cô ta ở nơi này.
Bên ngoài sân bay là một hàng dài các quý tộc đại thần đang đứng chờ, vừa thấy bóng dáng Diana xuất hiện, tiếng kèn trống chào đón lập tức vang lên, nghi thức đưa rước cứ rộn ràng như thế mà diễn ra.
Quân Tư Vũ ngồi trên xe lăn tận hưởng cảm giác được chào đón nhiệt liệt. Các đại thần quý tộc không cần ai nhắc đều nhất nhất dùng tư thế quỳ một gối, thành kính hôn lên vật tượng trưng cho vương quyền trên bao tay của hắn —— chiếc nhẫn gắn mặt bảo thạch màu tím.
Sau khi nghi lễ hoan nghênh kết thúc, hai người ngồi lên xe ngựa nạm vàng tiến về cung điện tráng lệ của TeresaHills. Từ đây trở đi, cuộc sống làm vua của ác ma đại nhân bắt đầu.
***************************************
Lối sống của một vị vua thông thường đương nhiên là xa hoa, phóng túng khỏi phải bàn. Quân Tư Vũ vừa vào đến tẩm cung, thoải mái lăn lên chiếc giường king-size hoa lệ, còn chưa kịp đánh một giấc thì cánh cửa lớn khắc hình nữ thần hoa sen đã mở ra, hai đội mỹ nữ nối đuôi nhau tiến vào, người nào người đấy phục sức đều lả lơi mỏng manh hết cỡ, cô sau so với cô trước lại càng sệch-xy hơn. Dưới sự dìu dắt của người hầu cận, các cô e lệ xếp thành hàng chờ Quân Tư Vũ lựa chọn.
Quân Tư Vũ phất phất tay, ý bảo mình không có hứng. Người hầu cận đành phải dẫn đám người đẹp lủi thủi đi ra, sau đó quay lại nói với ác ma đại nhân, “Các đại thần đều hi vọng bệ hạ mau chóng chọn được hậu phi, sớm sinh quý tử kế thừa vương quốc. Xin bệ hạ hãy chọn lấy một người để thị tẩm đêm nay, nếu không các nàng sẽ bị khép vào tội làm bệ hạ mất hứng mà chịu hình phạt chém đầu”
“Thật đúng là tàn khốc.” Quân Tư Vũ ngồi trên giường cảm thán, “Vậy ngươi giúp ta chọn đại lấy một hai người đi.”
Người hầu cận vội quỳ xuống nói, “Tiểu nhân không dám, xin bệ hạ hãy tự mình xem qua.” Nói đoạn lại vỗ tay mấy cái, hai hàng mỹ nữ lại nối đuôi nhau rụt rè bước vào, trên mặt mấy cô đều loang loáng vệt nước mắt, xem ra là bị hình phạt chém đầu dọa sợ rồi.
Quân Tư Vũ quét mắt nhìn qua một lượt, sau đó vu vơ chỉ vào cặp chị em song sinh trông có vẻ lanh lợi, nói, “Để hai người này ở lại là được rồi, những người khác cho lui về đi.”
“Vâng.” Người hầu cận nhận lệnh sau đó quay sang phân phó, “Hồng Sa, Tử Sa, hai người đêm nay được chọn làm người hầu hạ quốc vương.”
Cặp chị em song sinh kia dáng vẻ như chỉ vừa bước qua tuổi mười sáu, nghe tin đêm nay được chọn đến thị tẩm đều vui mừng ôm chầm lấy nhau.
Thế là ác ma đại nhân trái ôm phải ấp, một người nũng nịu dựa vào ***g ngực hắn, một người nhẹ nhàng giúp hắn mát-xa. Tội cho hai cô gái nhỏ mới bị hắn thi triển chút mị lực đã mê đến thần hồn điên đảo, mềm nhũn cuộn tròn trong ***g ngực hắn như hai chú mèo con. Ơ, nhìn kĩ lại thì đúng là hai con mèo lông xám đang cuộn người nằm thật kìa.
“A! Sao chúng ta lại hiện nguyên hình rồi?” Con mèo có tròng mắt đỏ hồng vừa mơ màng nhìn thấy móng vuốt của chính mình thì lập tức kêu lên.
“Chị! em cũng bị biến thành mèo rồi!” Con mèo mắt màu tím cũng ngao ngao kêu lên. Hai đứa cảnh giác nhìn về phía ác ma đại nhân vẫn đang ngả ngớn nằm trên giường, gầm gừ, “Quả nhiên ngươi không phải là con người bình thường! Còn có thể vạch trần thân phận của chúng ta! Ta nhất định phải báo lại cho Diana đại nhân!”
“Đừng lo! Trở thành thú cưng của ta chính là niềm vinh hạnh cho các ngươi rồi.” Ác ma đại nhân lười biếng nhắm mắt nghỉ ngơi, ngón tay vươn ra ngoắc ngoắc vài cái trước mặt đám mèo, hai con thú nhỏ liền không lên tiếng được nữa, dù có há mồm cũng không thể phát ra âm thanh.
Đến khi hai con mèo nhỏ cong lưng cảnh giác lui lại phía sau, ác ma đại nhân lúc này mới mở ra đôi mắt màu u lam sâu thẳm, phất tay giải trừ cấm chế trên người nó, hỏi, “Diana định động tay động chân gì ở cái vương quốc thâm sâu cùng cốc thế này vậy?”
“Ngươi … ngươi, ngươi không phải là Quân Tư Vũ!” Mèo mắt tím oa oa kêu lên.
“Ngươi là ai? Ngay cả với Diana đại nhân mà cũng dám giấu diếm thân phận!” Có vẻ như trong hai đứa thì mèo mắt đỏ thông minh già dặn hơn chút.
“Ở Ma giới, mọi người đều gọi ta là Băng Lam đại công tước.” Ác ma đại nhân nâng tay đỡ cằm, mỉm cười nhìn hai con mèo nhỏ.
“Là Thánh ma!!!!!” Thú nhỏ đáng thương, ngay cả lông đuôi cũng xù lên rồi.
Ác ma đại nhân lúc này mới vươn tay túm lấy gáy một con nhấc lên, nói, “Nếu ta đoán không lầm thì có lẽ bên dưới tòa lâu đài này là nơi cất giữ công trình bí mật của Diana, còn các ngươi là thuộc hạ thân tín của cô ta phải không? Giờ dẫn ta đi xem một cái coi!”
“Chúng ta chỉ là ma vật cấp thấp, không hề hay biết chuyện của Diana đại nhân! Xin Thánh ma tha mạng!” Hai con mèo nhỏ kêu khóc thảm thiết.
“Vậy thì dùng mũi của các ngươi đi, tìm ra nơi bí mật trong cung điện này cho ta. Đừng ép ta phải ra tay san bằng chỗ này.” Ác ma đại nhân thản nhiên uy hϊế͙p͙.
“Hu hu hu chúng ta cũng đâu phải là chó ……” Mèo mắt tím nhăn mặt đau khổ, nhưng thoáng nhìn qua nụ cười lạnh lùng của ác ma đại nhân thì theo bản năng lập tức im bặt, không dám lên tiếng nữa, đành phải ngoan ngoãn cùng chị gái bắt chước loài chó chúi mũi xuống sàn nhà đánh hơi tìm đường.
Quân Tư Vũ khoác áo bào của quốc vương theo hai con mèo đi ra khỏi phòng ngủ, thủ vệ bên ngoài thấy thế liền bước tới ngăn cản, “Bệ hạ, hiện tại đêm đã khuya, vì sự an toàn, xin ngài không nên tùy ý đi lại.”
“Ta là quốc vương của nơi này, chẳng lẽ không có quyền đi dạo một chút sao?” Ác ma đại nhân hỏi.
“Đây là mệnh lệnh của hoàng hậu, xin quốc vương thứ tội.” Thủ vệ kia lôi địa vị của Diana ra làm lá chắn, hiển nhiên chứng tỏ người nắm thực quyền cao nhất ở đây chính là cô ta.
“Thủ vệ! Mau đi báo cho Diana đại nhân!”
“Hắn chính là Thánh ma đó!” Hai con mèo thi nhau kêu lên, sau đó nhanh như chớp kéo nhau chạy trốn.
“Thánh ma?!!” Hai gã thủ vệ còn chưa kịp phản ứng lại đã bị ác ma đại nhân dùng tia chớp màu lam đánh xỉu, nhưng còn hai con mèo lắm miêng vừa kịp chạy trốn kia vẫn không ngừng loan tin, “Thánh ma đến đấy! Thánh ma đột nhập cung điện!”
Thì ra hầu hết người trong cung điện này đều là Ma tộc thủ hạ dưới quyền Diana!
Mái tóc ngắn của Quân Tư Vũ trong nháy mắt đã biến dài ra, trở về hình hài nguyên dạng của đại ác ma. Trước khi hai con mèo nhỏ kịp loan tin khắp cung điện, ác ma đại nhân nửa khụy chân ngồi xuống, bàn tay áp lên nền nhà cẩm thạch bóng loáng, lầm bầm niệm chú, chỉ một giây sau, toàn bộ cung điện đều bị lớp băng màu lam nhạt bằng ma pháp bao phủ làm cho đông cứng lại, hai con mèo lúc vừa nhảy lên cũng triệt để biến thành hàng đông lạnh, treo lơ lửng giữa không trung.
Giờ phút này, Diana còn đang bận thực hiện nghi thức thần bí trong căn phòng bí mật nằm sâu bên dưới cung điện vậy nên không hề hay biết gì về rắc rối đang xảy ra bên trên, cô ta đứng đối mặt với tế đàn, miệng lẩm nhẩm cầu nguyện, bàn tay cầm ly đựng máu tươi của chín mươi chín loài sinh vật rãi lên bề mặt tấm phù điêu tựa như đang tiến hành nghi sức hồi sinh vật gì đó.
Trung tâm của tế đàn là một cỗ quan tài bằng thủy tinh trong suốt được phủ hoa hồng đen xung quanh, nằm bên trong quan tài là một cỗ thi thể hình thù quái dị, trên khuôn mặt hung tợn bị rạch phá chằng chịt lúc này từ từ mở mắt ra, dùng giọng nói khàn khàn cất tiếng, “Lukyl …… Đóa hồng kiều diễm của ta …… Em không nghe thấy tiếng rên rỉ đang vang vọng khắp lâu đài này sao?”
“Tình yêu của em, nơi này chỉ có em mà thôi, chỉ có em sắp mang đến cho ngài sự hồi sinh. Em đưa tế phẩm của chúng ta đến rồi, linh hồn thuần khiết mà em đã phải tìm kiếm khắp nơi, rồi em sẽ hủy diệt hắn, đấy hắn xuống vực sâu tuyệt vọng để đối lấy sự hồi sinh cho ngài!” Diana mặc áo choàng hoa hồng đen dài thượt, nghiêng người dựa tới gần quan tài, dịu dàng thủ thỉ.
“Không … Em nhầm rồi …… Lukyl …… Dao động ma pháp này …… Ta vô cùng quen thuộc …… Kẻ đã giết ta hơn một ngàn năm trước …… Kẻ tà ác … sa đọa … ngoan độc …… Kẻ trơ tráo đó! Ta biết thứ dao động ma pháp này! Ta biết hắn! Kẻ mà ta sẽ không bao giờ muốn nhắc tên! Vũ Uyên!! Hắn!!! Đến rồi!!!!!” Cỗ thi thể bỗng kích động vùng vẫy, vươn bàn tay đầy móng vuốt cháy đen nắm chặt lấy thành quan tài.
“Đó là ảo giác thôi, tình yêu của em. Ngài đã phải chịu đựng đau khổ lâu quá rồi …… Tên yếu đuối, vô dụng Vũ Uyên kia thực sự đã ch.ết! Ngài thầm chí còn không tưởng tượng ra nguyên nhân hắn ch.ết buồn cười tới mức nào đâu! Em đã tận mắt chứng kiến, cả người hắn đầy máu, vì sinh non mà ch.ết, kẻ ngu xuẩn bị tình cảm che mờ lý trí, cam tâm tình nguyện mang thai cho gã đàn ông khác! Ha ha ha ha ha ……” Diana che miệng cười khẽ, giọng cười không giấu diếm vẻ khinh miệt vô tận.
“Bông hồng ngốc nghếch của ta, em nhất định đã bị hắn lừa gạt rồi! Khi em còn chưa sinh ra thì khắp Ma giới đều biết đến sức mạng và sự xảo trá của hắn! Hắn đã cướp đi vinh quang của ta! Địa vị của ta! Hắn đã cướp đi tất cả những thứ đáng lẽ phải thuộc về ta!” Cỗ thi thể dịu dàng vươn tay vuốt lên khuôn mặt xinh đẹp mềm mại của Diana.
Hết chương 68