Chương 24-2: Bí ẩn (2)
Cũng gần tới giờ vào tiết. Các học sinh cũng vào lớp học. Thuần Hi Thiên đi cùng Thượng Quan Dương rất nhanh đã đi đến lớp học của mình. Hóa ra hai người cũng đều học cùng một lớp. Vừa bước vào trong, Tiểu Thiên liền sinh ra chút hứng thú với không gian trang nhã bên trong căn phòng.
Lớp Z này cũng không phải là bình thường, người trong lớp này không phân tuổi tác, tập trung là Thiếu gia, Tiểu thư thiên chi kiêu tử của mấy gia tộc lớn. Thỉnh thoảng có vài người xuất thân từ gia đình bình thường học cùng nhưng những người này không phải có bộ óc tiềm năng thì thuở nhỏ hẳn cũng là thần đồng. Mà lần này Thuần Hi Thiên bước vào lớp này với xuất thân là người bình thường như những người này đây. Vì những nhân vật học sinh với xuất thân như vậy, phòng học đương nhiên khác hẳn so với những phòng học còn lại. Phần Ưu tiên này cũng không phải là chỉ một chút.
Lớp học rộng rãi thoáng mát trang trí đơn giản nhưng sang trọng, bàn ghế cũng là làm từ một loại gỗ quý tỏa ra mùi hương thơm ngát, bên cạnh lớp học còn có một phòng bếp có mấy loại thức uống đã được pha sẳn, có thêm một vài món điểm tâm tuy không phong phú như dưới nhà ăn nhưng trông cũng khá ngon mắt được đặt trong tủ kính. Phía sau dường như là phòng nghỉ có cả vài chiếc giường và lắp luôn một chiếc ti vi 50 inch ở giữa, là ti vi 3D, bên dưới còn có máy chơi game của Sony... quả nhiên là mọi thứ đều chu đáo cả.
Hiển nhiên Tiểu Thiên cũng không ngạc nhiên lắm, càng không biết rằng Phúc bá chọn là phòng đặc biệt dành cho học sinh quý tộc hoặc những học sinh có trí lực hơn người tuyển qua vô vàn những vòng thi sát hạch kĩ càng mới chọn được ra hết thảy gần 40 người trong phòng học này. Bởi vậy khi Tiểu Thiên cùng Thượng Quan Dương bước vào ngay lập tức thu hút cặp mắt của người khác.
Ánh mắt của cô gái nhỏ nhanh chóng nhìn thấy cô bạn nhỏ mới quen đang hào hứng cười với cô kia, nhanh chóng đi về phía cô ấy. Ban đầu lúc tan lễ khai giảng ra, Tiểu Thiên và Doãn Thanh Thanh đi cùng nhau, nhưng đi chưa được mấy bước đám người Hoa Mỹ Kiều đã đi đến trước và chắn ngang đường của hai người. Bộ dáng không giải quyết chuyện Tiểu Thiên khiến ả mất mặt thì không xong với ả ta đâu, nhưng cuối cùng lại được Diệp Luân giải vây, cậu nói là có chuyện cần nói với Doãn Thanh Thanh nên hai người đành đi trước, Tiểu Thiên sau đó đi đến phòng ăn.
" Này cậu có quen với Thượng Quan Học trưởng sao?" Doãn Thanh Thanh tò mò hỏi. Bạn nhỏ mới quan này của cô thực sự rất thần thần bí bí a, nếu nói Doãn Thanh Thanh cô không thích cùng gia đình tham dự mấy buổi tiệc xã giao nhàm chán, vốn hiểu biết về nhân vật có hạn thì thực sự trước giờ chưa nghe đến thân phận Thuần Hi Thiên, nhưng cô gái nhỏ này cả gan thách thức không những là Hoa Mỹ Kiều còn với cả Tô Khải Phong thì hẳn cũng phải có lai lịch không nhỏ, nếu không thì cũng là lớp người có địa vị về mặt chính trị trong xã hội.
Lời nói này vừa dứt, Tô Khải Phong đi vào, ánh mắt hắn ta liền chú ý đến bóng dáng của Tiểu Thiên đang định trả lời câu hỏi của bạn học Thanh Thanh. Bước chân nhanh chóng đi qua, sau đó ngoài dự đoán của mọi người, đột nhiên anh ta cúi đầu sau đó chào cô. " Chào đồng học Thuần, chuyện lúc nãy đã làm khó bạn, mong bạn bỏ qua."
OANH!!! TÔ KHẢI PHONG XIN LỖI. CMN chuyện gì xảy ra thế này!!! Toàn thể ba mươi mấy ánh mắt đang chờ xem cuộc vui liền hóa thành ngây ngốc, đơ ra như bị sét đánh, há hốc hàm dưới suýt dài tới đất... Nhưng nguyên bản chủ nhân lại không cảm thấy có điều bất thường, ngược lại Tiểu Thiên còn thấy đây là một điều vô cùng hợp lí nữa. Ai biểu rõ ràng là chuyện cậu ta không làm, người ta thêm thắt vào để làm khó cô mà cậu ta không nói một lời nào, không phải là dung túng người khác làm vậy sao Nhưng người ta cũng đến xin lỗi rồi còn khá nghiêm túc nữa, nên không thể đánh kẻ mặt cười được. " Coi như không có gì là được." Còn nở nụ cười vô cùng thân thiện với Tô Khải Phong nữa.
Khi cô vừa nâng môi cười, hai lún đồng tiền liền hiện lên, đôi mắt đen thanh thuần sáng trong thuần khiết, gò má hơi hồng hào, môi anh đào cong cong, nhìn vô cùng thanh khiết, đáng yêu. Ngay lập tức đuôi mù những con mắt đang nhìn chầm chầm về phía bên này, đặc biệt là Tô Khải Phong. Khi nhìn lại vẫn là khuôn mặt bình thường mà thôi, một giây lóa mắt trước đó chỉ là ảo giác, nhưng lại khiến cho cậu ta có chút ngây ngẩn trái tim trong ngực đập nhanh hơn một nhịp.
" Coi như thức thời." Lời này là Hoa Mỹ kiều nói, ả ta cùng An Mục Khê, vốn đã vào lớp ngay sau Tô Khải Phong cũng bị hành động này của cậu ta làm cho kinh ngạc. Lời xin lỗi này của Tô Khải Phong quả thực vô cùng có sức nặng.
Trái ngược lại bộ dáng hống hách của ả ta, An Mục Khê lại cười cười nhìn Tiểu Thiên, sau đó vô cùng thân thiện chào hỏi. " Chào đồng học Thuần rất vui được làm quen với bạn." rồi giơ tay ra phía trước chờ Tiểu Thiên bắt tay đáp lại. Hành động này hiển nhiên là làm cho mọi người còn lại cũng thấy ngạc nhiên. Nhưng An nhị Tiểu thư này bao giờ cũng dịu dàng và dễ gần như vậy, chưa từng thấy đi gây chuyện với ai, một người như vậy không hiểu sao lại thường đi chung với con khổng tước thích xòe đuôi Hoa Mỹ Kiều kia không chứ? Hành động này của cô nhanh chóng lấy được thiện cảm của những người còn lại, một vài người cũng lên tiếng chào hỏi qua lại, những người học trong lớp này đều đa phần đã quen biết nhau từ trước chỉ có Tiểu Thiên là người mới thôi.
Sau màn chào hỏi, mọi người đều nghĩ không ra vì sao Tô Khải Phong lại đi xin lỗi đồng học Thuần này, nhưng người ta đã có ý ngã mũ, ai cũng đều đoán thân phận của Tiểu Thiên hẳn là không nhỏ cho nên cậu ta mới làm vậy. Dầu gì cũng chỉ là một lời xin lỗi, đổi lại kẻ làm sai mà không chịu thừa nhận và sửa sai mới khiến người ta cảm thấy đáng ghét.
Liền sau, cô chủ nhiệm của lớp Z nhanh chóng xuất hiện, là một người phụ nữ trung niên mang cặp kính cận hơi trễ, dáng vẻ thành thục và chững chạc, đối với thân phận của những học sinh bên dưới cũng không quá để ý. Sau khi thông báo rõ lịch học trong tuần, của toàn năm học, sắp xếp và phân phó thành phần lớp gồm có lớp trưởng là Cao Thái Hân - con gái của tập đoàn sản xuất ô tô nổi tiếng, lớp phó là Nhạc Thuơng - con trai cục trưởng III, cô giáo Thải cho tan lớp.