Chương 128
" Lâm Khả Tâm, chẳng lẽ cô quên hậu quả của việc đối nghịch tôi rồi? Thừa dịp tôi còn chưa nỗi giận mau lại đây."
Không còn cách nào, Lâm Khả Tâm chỉ còn hướng đến phòng ngủ, nhưng chân cô lại như sắt, một bước đi rất nặng nề.
Đi vào phòng ngủ, Tư Đồ Viêm đứng bên giường, mà nữ nhân kia đã nằm ở một tư thế cực kì xinh đẹp
"Như thế nào lại chậm vậy, qua đây." Ngữ khí lạnh lùng của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm không có chút tư vị gì, cô trầm mặc, không nói.
"Như thế nào, miệng đã câm, đừng nói với tôi ngay cả lổ tai cô cũng bị điếc nha?"
"......Không có" Lâm Khả Tâm vô lực hồi đáp
"Nếu không có, thì lại đây." Nghe anh nói vậy, Lâm Khả Tâm ngoan ngoãn đứng sau anh, mà anh nhìn về người nữ nhân, trêu đùa: " Em có gì cần cô ta làm không?"
Người phụ nữ nghĩ nghĩ, sau đó hấp dẫn túm cavạt Tư Đồ Viêm, một bên túm anh tới gần mình, khoảng cách chỉ còn lại mấy mm
"Em chỉ muốn anh." Nữ nhân dùng âm thanh khàn khàn nói.
"Sẽ như em mong muốn" Tư Đồ Viêm dùng âm thanh không to không nhỏ như là cố ý cho Lâm Khả Tâm nghe, sau đó anh quay đầu nhìn về phía Lâm Khả Tâm.
Mà cô chỉ cúi đầu, không nhìn bọn họ, trong mắt không thấy rõ tình tự.
"Ai cho cô cúi đầu? Ngẩng đầu lên, tôi muốn cô phải nhìn chúng tôi từ đầu tới cuối." Tư Đồ Viêm một lần nữa ra lệnh nói.
Lâm Khả Tâm chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt còn mang theo lệ quang, mà anh không biết từ lúc nào đi tới trước mặt cô.
"Cô nghe được lời chúng tôi nói chưa?" "Nghe được"
"Lặp lại lần nữa" "............"
"Tôi nói, cô lặp lại lần nữa"
Lâm Khả Tâm ngẩng đầu, ánh mắt có chút phẫn nộ, bi thương, vốn những lời nói đó nghe 1 lần thôi đã như dao cắt vào tim rồi, huống chi là lập lại lần nữa?
Nhưng Tư Đồ Viêm vẫn vậy, ngoại trừ cô lặp lại thì còn lựa chọn nào khác? "Cô ấy nói, cô ấy muốn anh"
Nói xong, Lâm Khả Tâm nghiêng đầu về hướng khác, cô nhăn mặt cố nén nước mắt
Tư Đồ Viêm lấy tay nắm cằm của Lâm Khả Tâm, đem mặt cô đối diện với anh: "Tôi đã nói rồi, tôi muốn cô nhìn chúng tôi."
"Em......Đã biết." Lâm Khả Tâm nói xong, vùng khỏi tay anh. "Nghe được cô ấy muốn tôi, kia còn không giúp tôi cởi quần áo?"
"Em thì sao?" Nữ nhân xinh đẹp chu môi đỏ mọng, khiêu khích nhìn anh.
Tư Đồ Viêm thay đổi sắc mặt, cố ý làm trò trước mặt Lâm Khả Tâm: " Quần áo của em đương nhiên là anh cỡi rồi, như thế nào lại giao cho người khác?"
Nghe được đáp án mình muốn, nữ nhân đắc ý nở nụ cười, sau đó khiêu khích nhìn về phía Lâm Khả Tâm nhưng đang nói 「Xem, anh đối với tôi thật tốt, còn cô cái gì cũng không 」.
Về phần Tư Đồ Viêm, anh quay đầu nhìn Lâm Khả Tâm: "Sao còn đứng yên ở đó? Đứng ở đó giống cái đầu gỗ làm gì?"
Đối với yêu cầu của anh, tuy rằng cô muốn nói -" Anh có tay không tự chính mình cởi được sao"- Nhưng hiện tại đây không phải lúc, vì vậy cô vươn tay, cởi áo cho anh.
Đầu tiên là áo khoác, rồi đến sơ mi, sau đó là quần, Lâm Khả Tâm vốn tưởng rất đơn giản nhưng thật tế không giống cô nghĩ.
Đương lúc cô giúp anh cởi bỏ nút áo sơ mi, đây là lần đầu cô quan sát gần gũi lòng ngực của anh, mùi hương trên người anh làm cho tim cô đập nhanh hơn, thậm chí mỗi cút áo, mặt cô liền nóng hơn một chút.
Lúc cái nút cuối được cởi ra, nhìn thấy lòng ngực kiên cố cân xứng của Tư Đồ Viêm, Lâm Khả Tâm không khõi nghĩ đến chút nữa thân hình hoàn mỹ này sẽ day dưa trên giường với nữ nhân khác, mà tay cô cũng run run.
"Em không làm được." Lâm Khả Tâm lui 2 bước, cô hoàn toàn đầu hàng.
Tư Đồ Viêm vốn định tiếp tục làm khó Lâm Khả Tâm nhưng lại nghe người phụ nữ trên giường kêu: "Viêm, so đo với cô ta làm gì? Người ta chờ không kịp rồi~"
Tư Đồ Viêm dùng nửa con mắt nhìn Lâm Khả Tâm " Lâm Khả Tâm, nể mặt cô ấy lần này tôi sẽ không so đo cùng cô, nhưng nếu nửa đường cô dám chạy đi, cô liền xong đời."
Nói xong, anh dùng tư thế cực kỳ khêu gợi cởi bỏ khoá quần, lưu loát cởi quần ra rồi chậm rãi hướng người phụ nữ đó đi đến.
Thấy anh mỗi lúc một xa hơn, Lâm Khả Tâm thiếu chút nữa nhịn không được liền chạy đến ôm anh, cầu anh đừng làm vậy, nhưng cô biết nếu cô làm vậy thì hậu quả chỉ tệ hơn.
Dù sáo chính cô sáng nay cũng hỏi anh có thích cô không, thì tối anh liền đem người phụ nữ khác về, anh rõ muốn để cô hiểu anh không thích cô, không phải sao?
Ý thức được điểm ấy, Lâm Khả Tâm không có vươn tay ngược lại gắt gao nắm chặt, để tránh sự hèn mọn trong lòng.