Chương 14: Thuyết phục
Hắn thấy cô khóc trong lòng hắn khó chịu lắm, không để ý đến mẹ của cô hắn nhàu lại ôm lấy cô
"Em không được khóc, tôi không cho phép em khóc"
Hức thật buồn cười tôi khóc là quyền của tôi liên quan gì đến anh, cô đẩy hắn ra
" Buông tay ra khỏi người tôi "
Hắn mới nhớ lại là hắn chạy lại đây để bắt cô, hắn ra hiệu kêu bọn đàn em của hắn vào lôi cô đi
" Anh làm cái quái gì thế?"
Hắn sờ mặt cô nhẹ nhàng lướt xuống mái tóc dài óng ả
" Em không nghe lời tôi còn muốn bỏ trốn, nên tôi phải bắt em"
Mẹ kiếp hắn xem mình là cái gì chứ? Đồ chơi của hắn à? muốn làm gì thì làm chắc. Cô vùng vẫy liên hồi
" Thả ra, có ngon buông ra tôi xử đẹp hết từng đứa "
Hắn lại giễu cợt cô
" Đã không còn sức sao cứ thích tỏ vẻ mạnh mẽ làm gì?"
Cô nhấn mạnh
" Anh tôn trọng tôi một chút, mẹ tôi còn sờ sờ ở đó "
Hắn mới bắt đầu chú ý phía sau hắn là một người phụ nữ tuổi trung niên, mái tóc dài đen và kèm theo vài sợi bạc được bới cao lên. Tuy cách ăn mặc đơn giản nhưng nhìn bà thật tao nhã, hắn cuối đầu trước bà
" Cháu chào bác ạ "
Cả cô và bọn đàn em của hắn đều há hốc mồm, ngạc nhiên. Hắn đường đường là chủ tịch uy nghi của tập đoàn lớn giới thượng lưu 10 người hết 9 người phải cung kính hắn, giới hắc đạo phải gọi hắn là đại ca mà bây giờ hắn lại cuối đầu chào một bà già không tên không tuổi, Tổng Tài ơi phong độ hằng ngày của anh đâu rồi
Mẹ của cô ngạc nhiên hỏi lại
" Cậu là ai? Sao lại quen con gái của tôi? Sao lại cho người bắt nó, tôi xin cậu hãy tha cho con bé nó còn nhỏ người non dạ nếu có gì mạo phạm thì tôi sẽ dạy dỗ lại nó"
Chợt hắn cắt ngang
" không cô ấy không làm gì hết!"
Bà thở phù
" Vậy sao cậu lại bắt nó, cậu và nó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Cô nói vào
" Dạ không, không có chuyện gì đâu ạ hihi "
Hắn cười mỉm
" Dạ cháo là cấp trên của em ấy, cháu muốn cho em ấy vào công ty cháu làm "
Bà lại ngạc nhiên lần nữa
" Con gái tôi mới 17 tuổi chưa vị thành niên, sao có thể vào công ty làm được "
Hắn cười xoà và bắt đầu tiếp chuyện với bà, hắn diện đủ mọi lí do để bà cho phép cô làm ở công ty hắn
Cái tên hỗn đảng này rốt cuộc muốn làm gì đây?
Một Lát sau
Mẹ cô tươi cười với hắn
" Tôi mong cậu sẽ giúp cho con gái tôi tìm được một vị trí tốt trong công ty, tôi chỉ có một đứa con này thôi hi vọng lớn nhất là nó được hạnh phúc người làm mẹ như tôi cũng yên lòng "
Hắn bắt tay với bà
" Cháu sẽ thu xếp ổn thỏa bác cứ yên tâm "
Rồi đột nhiên hắn dắt tay cô ra khỏi cửa nhà mà mẹ cô không hề phản khán, cái quái gì thế này?
" Mẹ sao mẹ không cản hắn lại"
Bà mỉm cười với cô
" Con đi nhớ giữ gìn sức khỏe, có rảnh thì về thăm mẹ "
Cô lại ngạc nhiên
" Cái gì hả trời "
Một lát sau cô được hắn đưa lên xe mà chưa hiểu rõ sự tình, sao mẹ cô lại dễ dàng bị hắn thuyết phục như vậy, thấy hắn vẫn im lìm cô bắt chuyện
" Rốt cuộc anh đã nói gì với mẹ tôi?"
Hắn ung dung
" Em không cần biết, chỉ cần em nhớ kĩ là bắt đầu từ hôm nay em sẽ sống chung với tôi"
Tổng Tài ngang ngược này, ý hắn là sao
" Này đừng có quá đáng.... Ưm ưm"
Lại một lần nữa đôi môi nhỏ nhắn của cô lại bị vây cuồng bởi nụ hôn của hắn
Hắn luồn lách vào trong hút cạn hết mật ngọt trong đôi môi nhỏ nhắn như một quả dâu mộng, cô lại một lần nữa bị khuôn mặt anh tuấn của hắn làm bấn loạn sau đó lí trí trở nên mơ hồ. Đắm chìm trong nụ hôn của hắn. Cô muốn đi sâu hơn vào trong hắn nữa....