Chương 18: Ngoài mình ra không ai được chạm vào cô ấy

Hắn chạy lại xem sự tình ra sao thì thấy những vết tát trên đôi gò má bé nhỏ của cô, mặt hắn biến sắc đôi mắt trở nên đáng sợ như một con hắc điểu. tức giận trừng trừng nắm chặt tay cô sờ vào đôi má
" Là ai đã đánh em?"
Cô sợ xanh tái mặt mài


Trời ơi hắn đáng sợ quá. mình chỉ đánh bọn họ có vài cái thôi thấm thía gì với lúc họ đánh mình. Cô suy diễn trong đầu là Lãnh Thiên Hàn sẽ bên vực họ và sẽ xử tội cô
Nhưng mình không làm sai mắc chứng gì phải sợ tên ác ma đó, có giỏi thì giết tôi đi


" Bọn họ đánh tôi trước, tôi chỉ đánh có mấy cái thôi mà bọn họ nhảy nhàu lên la toáng ~~~ " vừa nói cô vừa chỉ tay vào chỗ Liên Liên, Mỹ Kì và Mỹ Mỹ


Cô nhắm mắt lại chờ đón sự trừng phạt của Lãnh Thiên Hàn. Đánh tôi đi, đánh đến ch.ết đi tôi cũng không bao giờ xin lỗi cái lũ nhà giàu ác ôn đó
Chợt " chụt chụt chụt " hắn hôn lên chỗ vết tát mà bọn họ đã tát cô, hôn bằng tất cả tình yêu đang rực cháy trong lòng hắn


Cô ngượng ngùng đỏ mặt
" Cái đồ biến thái này.... anh lại lên cơn à "
Hắn một tay ôm chặt lấy cô một tay chỉ về phía ba cô gái đang há hốc mồm ra, và nói


" Nghe đồn thiên kim của Hạ Gia ngoan hiền và có phép tắc thật nực cười vì lời đồn sai sự thật, các cô dám làm thế với vợ sắp cưới của tôi. Hậu quả về sau tự lo mà chuốc lấy "
Hắn dắt tay cô ra khỏi bửa tiệc, còn cô thì đứng nhảy xựng lên


available on google playdownload on app store


" Cái gì? cái gì vợ sắp cưới? Anh đừng nói bừa hức hức "
Hắn nhấc bổng cô lên
" Vợ à. em đừng gây sự nữa "
Cô vùng vằn vùng vặc
" a a a đồ hồn đản, ngang ngược thả tôi ra "
Còn bọn họ thì cảm thấy rợn tóc gáy với câu nói của hắn môi mấp máy, mặt tái nhợt mất dần sức sống


********* Lúc trên xe********
Cô nằm ngủ một cách yên bình còn hắn thì nhìn vào khuôn mặt bé nhỏ tựa như thiên sứ đang ngủ của cô, Hắn nhẹ nhàng ép sát vào môi cô và khẽ khẽ trao nhau một nụ hôn ấm áp
Rồi hắn rút điện thoại ra gọi cho tên trợ lí
Đầu dây bên kia


" Dạ chủ tịch gọi giờ này có gì sai bảo ạ "
Hắn
" Mau thu mua hết cổ phần bên Hạ Phong sao đó cho Hạ Phong một phát chìm trong lịch sử. cậu đã hiểu rồi chứ "
Đầu dây bên kia
" Chủ tịch cứ yên tâm mà giao nhiệm vụ này cho tôi "
Nói xong hai bên đều cup máy


Chỉ có duy nhất Lãnh Thiên Hàn ta mới được chạm vào cô ấy những người khác sẽ phải chịu một cái kết huyết lệ
****************************
Sáng hôm sau
Hắn chở cô đi học bằng chiếc xe Benz màu đen sang trọng, cô hồi trên xe mặt bí xị như cái bánh bao chiều
" Sao mặt của em không vui?"
Cô nói trổng
" Buồn ""


Hắn
" Tại sao em buồn?"

" Kệ tôi "
Hắn
" Em không được giấu tôi bất cứ chuyện gì"

"" kệ xác tôi đi "


Chả là hôm nay là ngày Đường Hạo Lạc phải vào trường cô với tư cách là nhà tài trợ ngân sách cho trường, cô đang lo âu vì khi gặp anh cô sẽ đối mặt với anh như thế nào đây? chẳng lẽ phải nói với anh là cô đang làʍ ȶìиɦ nhân của Lãnh Thiên Hàn.
Một lúc sau
Tới cổng trường của cô


Hắn dắt cô bước ra khỏi xe với bao nhiêu ánh nhìn ghen tỵ, cô xua tay hắn ra
" Tổng Tài đây là trường học "
Hắn
" Được rồi, chiều nay tôi sẽ đón em "
Cô gật đầu rồi chạy tít vào trong sân trường không thèm oảnh mặt nhìn hắn


Cô đang đi với tâm trạng lo âu và buồn bực thì chợt có người sau lưng bịt mắt cô lại
" Nha đầu này, tóm được rồi nhé "
Biết ngay lại là cái trò trẻ con của Hạo Nguyệt
" Hạo Nguyệt à, đừng đùa kiểu đó nửa ".
Hạo Nguyệt chu môi


" Hôm nay cậu có gì lạ lắm! bình thường mỗi ngày vào lớp cậu đều tươi cười mà...
"
Cô chối lia lịa
" Không có, mình ổn mà "
Hạo Nguyệt xua tay
" Nhìn cậu không ổn tí nào, có chuyện gì buồn hãy chia sẻ với tớ!"
Cô cười mỉm
" Bạn hiền của tôi ơi đã nói là không sao mà "


Hai người hí hửng vào trong lớp, nói chuyện với Hạo Nguyệt một hồi khiến cô cảm thấy bớt lo sợ hơn. đây được gọi là sức mạnh của tình bạn!
Hạo Lạc vào ngay phòng học của cô, ôm lấy ôm để
" Ơn trời may quá! em đây rồi ".
Cô đỏ mặt
" Hạo lạc ca đừng làm vậy, đây là lớp học mà "


Hạo lạc
" Anh ôm bạn gái của anh chứ có ôm ai đâu, ai cười hở mười cái răng "
Chợt Hạo Nguyệt giả bộ ho lên
" Ừm, ừm đây là lớp học nha "
Nhược Băng
" Cậu này, lại chọc tớ nửa rồi "
Hạo Nguyệt chắp tay sau mông
" Thôi, thôi ta đi dạo chỗ khác để người ta còn âu yếm bạn trai "


Nhược Băng + Hạo Lạc hét lên
" Nha đầu này, cậu (em)"
Nói xong Hạo Nguyệt chạy một mạch ra khỏi lớp, còn Hạo Lạc thì nắm tay Nhược Băng cười mỉm
Hạo Lạc. Ca Ca em có nên nói sự thật cho anh biết không, em có làm tổn thương tình cảm của anh không. Ông trời ơi sao ông lại nhẫn tâm thế này?






Truyện liên quan