Chương 3: Trận bóng giao hữu
Tuy Avi và Ken mới vàotrường chưa lâu nhưng cũng biết thế nào là bóng rổ. Với chiều cao lí tưởng của chàng, ngay lập tức từ lúc vào lớp đã bị bọn con trai trong lớp lôi kéo đichơi bóng rổ. Avi vốn dĩ than thiện, hơn nữa nhiệm vụ chỉ có bắt Ken, thế nênlúc rảnh rỗi vẫn chơi với mấy đứa trong lớp. Ken thì đầu tiên cũng chẳng hứngthú gì. Lúc bọn bạn hăm hở rủ rê thì cậu chỉ dùng khuôn mặt lạnh te mà buôngmột câu
-"Không cóhứng."
Thế đấy. Cái mặt chưnghửng của lũ bạn chẳng làm cậu phiền lòng, bước đi không ngoái nhìn lại một cái.Thế nhưng tình cờ nhìn thấy lũ bạn chiều hôm đó hăng hái chơi trên sân, Kenbỗng thấy nóng người lạ. Sau đấy cũng chẳng để ý gì nữa, lao vào chơi luôn.
Cứ thế, chỉ sau 2 ngàychơi cùng, lũ con trai trong lớp trước đó vẫn hằng tự hào về tài bóng rổ củamình, ngay khi Avi cùng Ken gia nhập đã lập tức trở thành cái nền cho 2 chàngthanh niên này, bởi đằng cấp của họ, nói siêu đẳng cũng chẳng ngoa.
Sân bóng đông đúc nhữngngười. Vô địch khối 11 năm nay nghe nói có một ngôi sao mới khá nổi. Chẳng khókhăn gì để nhận ra, ngôi sao không ai khác ngoài cậu nhóc lúc sáng mặt mũi đỏbừng tới gặp Vy Vy để xin hẹn. Nghe đâu cậu ta vừa chuyển từ trường chuyên thểdục thể thao sang. Chơi bóng rổ rất cừ. Nhờ có cậu ta mà đội bóng lớp cậu từchỗ chẳng có gì nổi bật trong trường, sau mấy trận đấu đã trở thành vô địchkhối 11.
Khi đội bóng lớp Vy Vybước vào sân, ngay lập tức tạo nên được làn sóng ồ lên của khán giả. Không cầnnhìn Vy Vy cũng đoán được nguyên do là Ken với Avi. Vy Vy vốn dĩ không định đi,nhưng vì lớp đấu giao hữu nên bọn con gái trong lớp ép cô đi. My My nhận nhiệmvụ tới thúc giục cô đã ngăn chặn thành công cái kế hoạch Makeno của Vy Vy. LúcVy Vy đang định nhân cơ hội hỗn loạn để lỉnh về thì đã bị My My túm gáy, lôixềnh xệch tới sân bóng không chút thương tiếc.
Vừa vào sân, khối 11 đãtấn công ngay. Vy Vy không hiểu mấy về bóng rổ. Thế nên dù có nhìn ngang dọckiểu gì, Vy Vy cũng chỉ có thể kết luận vô địch khối 11 đang dẫn đầu tỉ số nhờnhìn vào cái bảng to đùng ghi kết quả. Lớp Vy Vy dường như chưa có ý định tấncông. Chỉ chơi nhịp nhàng. Nhưng tới giữa trận, khối 11 có vẻ chủ quan lơ làphòng thủ. Lớp của Vy Vy ngay lập tức nắm lấy sơ hở, tấn công dồn dập, thể hiệnrõ đẳng cấp của Vô địch trường. Kết quả trận giao hữu thì không cần nói cũngbiết. Lớp Vy Vy thắng. Ngay từ đầu cái kết quả này đã rõ ràng rồi. Vy Vy có thểdễ dàng nhận xét, hầu hết khán giả đều không mấy ngạc nhiên trước kết quả, đixem đấu chẳng qua là để ngắm hot boy.
Vy Vy uể oải đứng dậy,nhìn sang My My.
-"Về được chưavậy?"
My My không trả lời cô.Cô bé chỉ ngồi im đảo mắt nhìn theo một dáng người. Rồi như không đắn đo gì, MyMy đứng dậy bước tới chỗ Avi.
Vy Vy tròn mắt nhìn theoMy My như thể My My trúng tà vậy. My My không mấy để tâm. Vẫn thẳng bước. Chỉmất vài giây để Vy Vy hiểu ra My My định làm gì. Cô nuốt nước bọt. Cái đồ ngốcấy bắt đầu lộ rõ ra rồi. Vy Vy đoán không sai. Khi Vy Vy đuổi kịp My My tới chỗAvi đang đứng, cô nghe tiếng My My vang lên rành mạch
-"Avi. Cậu rảnhkhông? Chúng ta hẹn hò."
Trong khi Avi với tất cảnhững người vây quanh, ngoại trừ Vy Vy ra, đều trố mắt nhìn My My thì cô bé chỉmỉm cười. Biết ngay mà. My My chẳng biết ngại bao giờ. Thích là muốn cho bằngđược, không có khái niệm nhường với bất kì ai trừ Vy Vy. Mấy hôm nay Vy Vy đãthấy lạ rồi. My My ở trên lớp tuy vẫn ngủ như thường, thế nhưng lúc tỉnh dậyvẫn cố đưa mắt tìm Avi rồi mới ngủ tiếp. Vy Vy liếc một cái qua My My. Cô bévẫn trưng ra cái nụ cười làm bọn con trai điêu đứng ra. Liếc sang Avi, Avi vẫnđứng im như tượng, miệng không khép lại nổi. Đối với Avi, Thiên sứ cấp cao mànói, chuyện tình cảm là tối kị.Trước giờ bọn con gái vây quanh Avi chỉ tặng quàcho cậu là chủ yếu. Quá lắm thì cũng xin ôm một cái. Avi không lấy gì làm nhỏmọn, chỉ xem đó như là tình cảm bạn bè. Còn hẹn hò. Không phải là dưới nhângian này tình nhân thường HẸN HÒ sao?
-"Thế nào?" MyMy lên tiếng hỏi, có vẻ hơi khó chịu vì phải đợi lâu. Avi thì vẫn đứng im lìm,choáng không nói nổi một câu. Đám người xung quanh bắt đầu lấy lại tinh thần.Tiếng xì xào cũng nổi rộ lên
-"Cô gái này là aivậy? Sao lại dám rủ Avi của bọn mình hẹn hò chứ? Nó nghĩ nó là ai?" Mộtcon bé lên giọng chảnh choẹ
-"Có phải My My12A không? Gan gớm nhỉ, dám rủ Avi đi."
-"Ui dời. Cũng loạithấy treo là đeo vào. Thật chẳng ra làm sao"
Vy Vy nghe bọn kia bàntán mà nổi hết cả máu điên. Cô nổi xung lên
-"Này. Liên quan gìtới mấy người không hả?"
-"Chị Vy Vy cũngmột giuộc với Con bé này hả?" Tiếng một đứa con gái õng ẹo vang lên, nghelà biết cố tình õng ẹo đưa đẩy.
-"Sao? Có vấn đề gìhả?" Vy Vy hất hàm
-"Đâu có sao đâu.Chỉ là thấy chị Vy Vy không hợp với loại gái này thôi."
Vy Vy nghe thế mà sôimáu. Cái gì mà loại này loại nọ chứ? Cô gằn giọng
-"Loại này loại nọgì? Ý cô là sao? Bạn ấy có thế nào cũng hơn cái loại thọc mạch như cô. Còn mấyngười." Vy Vy đưa mắt quét khắp bọn lắm chuyện vây quanh. "Không maubiến đi thì đừng trách tôi ác."
Bọn con gái trong trườngđương nhiên từng nghe qua tiếng Vy Vy. Chẳng ai dại gì mà đụng vào hết. Thế nênchỉ một lát sau đã rủ nhau lỉnh hết. Để lại Vy Vy, Ken, My My và Avi.
-"Cảm ơn nhé."My My quay sang cười với Vy Vy.
-"Có gì đâu."Vy Vy giả bộ ngó lơ. Rồi cô quay sang phía Ken đang lung túng không biết nên đihay ở, kéo cậu đi khuất.
-"Này. Sao lại kéotôi?" Ken bị lôi đi một đoạn mới vùng ra khỏi tay Vy Vy, thắc mắc.
-"Chẳng lẽ cậu địnhđứng đấy làm kì đà cản mũi hả?" Vy Vy không nhìn Ken, đáp vẻ hững hờ.
-"Ờ…"
Hình ảnh hôm qua lại vụtlên trong đầu Ken. Mặt cậu từ từ đỏ dần lên. ch.ết tiệt. Sao hôm qua tự nhiênlại hành động như vậy chứ? Đúng thật là… Vy Vy thì vẫn im lặng. Cô không phảikhông ngượng. Nhưng lại trốn tránh hình ảnh về nụ hôn hôm qua. Nhưng chính cái imlặng của Vy Vy làm Ken thêm rối. Nếu cô nổi giận quát lên thì Ken còn dễ chịu.Hơn nữa, câu hỏi hôm qua của cậu Vy Vy vẫn chưa trả lời. Chẳng thà cô từ chốihẳn còn đỡ hơn cứ để thế này. Tất nhiên là Ken chỉ mong muốn câu trả lời khôngphải là từ chối. Hay là cứ liều hỏi một phen.
Ken thở hắt một cái. Cậunhìn lên, đang định mở miệng thì thốt nhiên sững sờ.
Vy Vy đang ngẩng đầunhìn trời. đôi môi hồng như khẽ mỉm cười, nhưng lại như không cười. Mái tóc hômnay được xoã ra, bay bay trong gió. Ken không nhìn lên trời. Cậu không thắc mắctại sao Vy Vy lại có vẻ mặt như vậy. Ngay lúc này đây, trong mắt Ken chỉ có VyVy. Dường như cái ch.ết cũng không thể làm cậu rời mắt khỏi người con gái này.Không khác gì một bức tranh hoàn hảo. Vy Vy đẹp như một thiên sứ vậy.
-"Thiếu gia. Thiếugia." Kun khẽ hắng giọng, nhỏ thôi. Chỉ đủ đên Ken giật mình. Kun vừa điloanh quanh về, nhìn thấy Ken như thế cũng có phần ngạc nhiên nên khẽ nhắc cậu.
Ken lấy lại vẻ mặt lạnhlùng thường ngày. Vy Vy cũng thôi nhìn lên bầu trời trong xanh, quay sang nhìnKen.
-"Ờ…" Ken hắnggiọng. "Tôi có việc. Về trước đây." Nói rồi nhanh chân bước thẳng,không ngoái lại nhìn.
-"Này." My Myhươ hươ tay trước mặt Avi, sốt ruôt. "Tóm lại có đi hay không?"
-"Ơ…" Avi lúcnày mới tỉnh. "Đi đâu?"
-"Trời đất. Đi chơivới tôi."
-"Ơ…" Avi cúimặt, đôi tai đỏ bừng. "Không đi đâu."
-"Sao lạikhông?"
-"Vì… Thì vì tôikhông thích hẹn hò."
-"Tốt thôi."My My nhún vai. Thật ra thì cô cũng mang máng đoán ra Avi sẽ không đi. Nếu đithì đâu còn là Avi nữa chứ? Trước nay My My vẫn biết. Avi đối xử rất tốt vớimọi người. Nhưng tất cả cũng chỉ xem là bạn. Không hề có tí tình cảm nào.
-"Xin lỗi."Avi lí nhí. Thật mất mặt. Thiên sứ cao cấp mà phải đi xin lỗi người phàm.Chuyện này trước nay Avi chưa bao giờ nghĩ tới. Nhưng mấy lần đi làm nhiệm vụdưới trần gian Avi cũng học được chút chút. Ít ra cũng biết làm người kháckhông vui thì phải xin lỗi. Avi không chắc My My có buồn hay không. Nhưng cậucảm thấy ít nhiều cũng cần có câu xin lỗi.
-"Không sao."My My lại cười tươi. "Nhưng này. Tôi không từ bỏ đâu. Nhất định sẽ làm choanh thích tôi."
Nói rồi cô bé quay mặtbước đi, để lại Avi ngơ ngẩn với trái tim đang đập loạn xạ. Một lúc sau, cậulắc lắc đầu, nói khe khẽ
-"Ngốc. Thiên sứđâu biết tới tình cảm đó"
-"Hôm nay có pháthiện được tên nào không?" Ken ngồi trên chiếc ghế đen, hỏi Kun. Cậu nhóctiểu yêu vừa bay tà tà xung quanh Ken dò xét, vừa nheo nheo mắt, tay vuốt cằm,ra chiều "Thiếu gia yêu rồi hả?". Ken không những không nổi giận haysút cậu nhóc bay dính luôn vào tường như những lần cậu ta đùa hơi quá đà mà cònnhởn nhơ như không thấy, không nghe, không biết
-"Hình như cóạk."
-"Sao lại hìnhnhư?" Ken nheo mắt
-"Lúc chiều tôi cóthấy mang máng một bóng đen. Nhưng hắn nhanh quá. Nên không biết được là oanhồn hay thần ch.ết."
-"Vậy hả? Đằng nàocũng không có việc gì. Cứ đi xem đã. Thấy hắn ở đâu?"
-"Cánh đồng cỏ cạnhHồ Uyên Ương."