Chương 3
Cô như vậy, tỉnh lại sau một giấc ngủ sâu. Thì ra mình vẫn còn sống. Cô nhìn xung quanh, cười đến lạnh. Nhìn tay cô đi, băng bó như một cái xác ướp. Lại còn bị xích vào giường, như là sợ cô trốn thoát vậy.
Người hôm qua chẳng phải là Lãnh Tử Phi Tình hay sao. Người đàn ông nổi tiếng lãnh huyết như chính cái tên của mình. Những ai gặp qua mới biết được, người đàn ông này nguy hiểm bao nhiêu. Nhưng là, đã gặp rồi thì không còn mạng quay về.
Cô tức giận, giật mạnh sợi xích trói tay nhưng chỉ khiến bản thân đau hơn.
"Khốn kiếp..."
Dứt lời, cánh cửa liền bật mở. Anh bước vào, khuôn mặt âm trầm, mắt hơi híp lại, trên tay còn cầm một khay thức ăn. Hẳn là dành cho cô đi.
Anh cầm cháo, múc một ít đưa lên miệng cô. Nói đàn bà ngoan cố không phải là không có lí. Nhìn xem, tấm gương tiêu biểu đang ngồi đây này.
Ngoan cố, tốt, rất có cá tính!
Cô huơ tay đẩy muỗng thức ăn kia ra, làm cháo rơi trên người anh. Anh nhíu chặt mày, bản thân vốn là người ưa sạch sẽ lại bị vấy bẩn như này anh không chịu nổi liền cởi bỏ áo ra lộ ra thân thể cường tráng.
"Ăn!" Ngữ khí anh lạnh lùng, hẳn là đã mất hết kiên nhẫn rồi.
Anh liền múc một thìa khác cho vào miệng mình. Tiện tay đập vỡ phần còn lại xuống sàn. Hung hăng giữ chặt gáy cô hôn xuống.
Hai tay cô bị trói nên không có sức khoán cự. Răng liền được anh tách ra, đẩy cháo vào trong cho cô nuốt xuống.
Nhưng chỉ là bón một ít cháo thôi mà, nhưng dường như không đơn giản như vậy.
Môi cô có sức hút mãnh liệt, một khi đã chạm vào thì anh không thể rời bỏ. Cứ như vậy ra sức cắn môi cô. Tay cũng từ từ mà luồng vào trong váy áo của cô. Xoa nắn nhẹ nhàng hai cái bánh bao. Váy ngủ mặc cũng như không mặc, nhìn thấy được cả thân thể. Quần áo của cô bao gồm nội y đều không còn nguyên vẹn từ hôm qua. Nên anh đặt biệt đi mua đồ ngủ cho cô, cũng đặt biệt không mua nội y, để nhìn xem thân thể cô có quyến rũ bao nhiêu, nhưng là, lại ngoài trí tưởng tượng của anh.