Chương 30: Hỏi quỷ
Trương Úc Giai nhìn thấy Diêu lão đầu vào buổi trưa sau khi ăn cơm, cậu tranh thủ hai giờ nghỉ ngơi để đi ra, vừa lúc Diêu lão đầu nói phải đến gần đây làm việc, cho nên hai người liền hẹn gặp.
Trương Úc Giai vốn cho chỗ lão nói ít nhất cũng là một nơi có thể nói chuyện, không ngờ lại đi đến cổng một toàn nhà dân cũ kỹ phía sau bệnh viện, khi cậu đi vào đã nhìn thấy một bóng người vội vã ở cách đó không xa, nói thật, ngày ngày ở phòng làm việc, cho nên tiếng bước chân của lão Trương Úc Giai cũng có thể nghe ra, huống chi trên người lão còn đeo một cái đầu lâu, khuôn mặt u u xanh biếc, cùng chói chang ngày hè thật sự thành đối lập rõ nét.
Lúc này, Diêu Mạnh Đạt mới từ một căn phòng cũ kỹ đi ra, vẻ mặt đắc ý, thấy Trương Úc Giai tới , liền giương lông mi chữ nhất của lão lên nói: “Mấy ngày không thấy, âm khí trên người của cậu càng nặng, chẳng lẽ tên quỷ kia không bài độc cho cậu?”
“Có ý gì?”
“Nhìn tình huống của cậu, đã đến trình độ xuất ra, nếu không xuất ra…, trên người của cậu nhất định bắt đầu xuất hiện vết đốm, bình thường ở bên hông hoặc là trên lưng.”
Bị Diêu lão đầu vừa nói như thế, Trương Úc Giai đột nhiên nhớ tới khối ruồi màu đen bên hông mình, bèn vén áo lên, không ngờ mấy ngày không chú ý nó, vậy mà đã lớn như móng tay rồi, đụng đụng vẫn hiện lên màu nâu xanh, cho nên cậu có chút bất an nói: “Đây là thứ gì ? “.
“Đây là âm độc, tôi cũng đã nói với cậu, cậu là người đã ch.ết một lần, mệnh hiện tại của cậu là con quỷ kia đổi cho, mệnh bị sửa lại rất yếu, hơn nữa dương khí rất thấp, vết đốm trên người cậu chính là chút âm khí đẩy ra, nó nhiều bao nhiêu thì âm khí trên người cậu thịnh bấy nhiêu, nếu là đợi nó lớn vượt qua tim và nội tạng của cậu, vậy cậu chẳng khác nào một con quỷ. ” Diêu Mạnh Đạt vừa nói vừa thu thập những thứ đồ lập tràng của lão, sau đó không nhanh không chậm xuống lầu, vẻ mặt lạnh nhạt, giống như là đang nói một chuyện còn nhỏ nhặt hơn mặc áo ăn cơm.
Nhưng Trương Úc Giai không thể bình tĩnh, cậu chưa từng nghĩ tới mình biến thành quỷ sẽ là cái dạng gì, nếu thật sự biến thành quỷ, vậy cậu thật sự là hai bàn tay trắng rồi, cho nên lập tức theo sau nói: “Vậy làm sao bây giờ ? Chẳng lẽ sửa mệnh cũng không thể sống lâu dài sao?”
Diêu Mạnh Đạt nghe lời này xong, không vui không buồn nhìn cậu, vẻ mặt kia cực kỳ quái dị, một lúc lâu mới nhếch lông mày chữ nhất của lão, nói: “Hai người mấy ngày không làm rồi?”
“Không cái gì? ” Trương Úc Giai sau khi nghe xong sửng sốt, nhìn lại vẻ mặt gian tà của lão đầu này, bỗng dưng hiểu rõ tâm tư của lão, cho nên lập tức nói: “Lão đừng nói mò, chúng tôi rất trong sạch.”
“Cắt! ” lão đầu liếc mắt giễu cợt một tiếng, tiếp tục thong thả nói: “Vật này trừ không được, nhưng có thể khiến nó dừng sinh trưởng, biện pháp duy nhất chính là không trong không sạch, quá trong sạch sẽ xảy ra vấn đề.”
Trương Úc Giai đã dự đoán trước lão đầu này không đứng đắn, nhưng không nghĩ tới lại không đứng đắn như vậy, nhưng gừng càng già càng cay, cậu trong lòng biết mình đấu không lại lão, thuận miệng nói sang chuyện khác: “Mới vừa rồi ông có nhìn thấy một người đi qua không?”
“Cậu nói tên bác sĩ kia?”
Trương Úc Giai sửng sốt: “Ông biết gã? Vậy đầu lâu gã mang trên người, ông có nhìn thấy không?”
“Đó không phải là đầu lâu, đó là bù nhìn lưu dương, là một vài tiểu quỷ khống chế những thằng quỷ thiếu đạo đức, bởi vì bù nhìn lưu dương không thể đầu thai, âm khí quá thịnh, cho nên bọn chúng chỉ có thể bám vào ngoài thân ba tấc, ba tấc cũng gọi là khe hở dương.”
Trương Úc Giai vừa nghe lời này trong nháy mắt có chút hiểu rõ, cậu cảm thấy mỗi lần phẫu thuật có Lưu Kỳ thì nhất định có kỳ hoặc, thì ra chính là cái bù nhìn này giở trò quỷ, tiếp tục như vậy còn không phải càng có nhiều người gặp nạn? Cho nên lập tức lại hỏi: “Vậy vậy bù nhìn kia phải dám trên người gã bao lâu a?”
Diêu Mạnh Đạt liếc liếc nói: “Cái này xem ý kiến của thằng quỷ thiếu đạo đức kia, nếu là gã nguyện ý, cả đời cũng có thể, loại chuyện này chúng ta không xen vào, giống như chuyện nhà các cậu.”
Trương Úc Giai vừa nghe lời này, ttức giận nói: “Hôm nay ông làm sao có thời gian tới, tôi còn tưởng rằng ông lần trước bị quỷ dọa dậy không nổi chứ.”
Diêu Mạnh Đạt vừa nghe xong, trong nháy mắt đen mặt, phải biết rằng một đại sư khu quỷ xảy ra chuyện như vậy quả thực chính là rất mất thể diện, hôm nay còn bị tên nhóc láu cá này đem ra nói, quả thực là không đất dung thân, nhưng rốt cuộc gừng càng già càng cay, rong ruổi sa trường nhiều năm như vậy, tâm tình của lão cũng được luyện đến thành thục, chỉ khì khì liền trở lại bình thường, nói: “Thằng ranh kia, không biết kính già yêu trẻ như vậy, sẽ gặp báo ứng.”
Trương Úc Giai lờ đi những lời này của lão, lập tức vào vấn đề chính, nói: “Chuyện tối hôm qua tôi nói với ông, ông có cách giúp tôi không?”
“Loại chuyện này đương nhiên là đợi lúc cô ta đi ra thì hỏi, nếu không, chẳng lẽ cậu muốn đi ra đường hỏi là ai hại cô ta?”
“Vậy ông bảo tôi tới làm cái gì? ” trong khi nói chuyện, Trương Úc Giai đã đi theo lão xuống hành lang dưới tầng một.
Nói thật, tòa nhà dân xây dựng đầu những năm 1970 căn bản đã thành nhà không an toàn, bởi vì tính hạn chế của quan niệm kiến trúc trước đây, thiếu bệ chống thấm nước và hệ thống thoát nước, phần lớn đều bị nước mưa xối thành màu đen thui, chỗ bóng râm còn có khối lớn rêu xanh, có nơi xi măng bong ra từng khối lớn còn nhìn thấy cả gạch và bùn, phía trên đều là chữ ” đập bỏ” được đội phá dỡ và di dời dùng thuốc màu đỏ vẽ lên, phần lớn người cũng đã chuyển đi, chỉ còn lại hộ không chịu di dời, thỉnh thoảng truyền đến một tiếng gọi ầm ĩ cũng có thể vang vọng thật lâu, làm cho người ta cảm giác u ám.
Diêu lão đầu cầm la bàn trong tay, miệng thầm thì những chú ngữ nghe không rõ ràng lắm, đi thẳng đến một kho hàng dưới đất cửa đã bị phá, này mới dừng lại, nói: “Muốn hỏi chuyện tên quỷ kia, tôi cuối cùng tìm được hai người thông dịch rồi, nếu không, chẳng phải là hỏi suông? !”
Những lời này của Diêu Mạnh Đạt, mới đầu Trương Úc Giai không nghe hiểu, thấy lão két két đẩy ra cánh cửa sắt lâu năm không sửa, sau đó rón ra rón rén tìm một xó xỉnh bắt đầu lập đàn, lúc này mới đại khái rõ ràng lão có lẽ là muốn bắt quỷ, nhưng làm cậu không rõ chính là, lời của con quỷ kia cậu nghe không hiểu, chẳng lẽ lão có thể nghe hiểu sao?
Nhưng không đợi Trương Úc Giai mở miệng, Diêu Mạnh Đạt đã giơ ngón trỏ lên chỉ về phía cậu, xuỵt nói: “Cẩn thận dọa nó chạy mất, cậu liền theo chịu tội đi.”
Trương Úc Giai thấy lão có chút thần thánh, cho nên lập tức câm nín, sau đó chuẩn bị ra khỏi cửa ở bên ngoài lẳng lặng chờ lão, dù sao chuyện ở nhà vệ sinh nữ ngày đó cậu đến nay vẫn còn sợ hãi, vì không muốn giẫm lên vết xe đổ, cậu quyết định làm người đứng xem là được.
Nhưng chân người luôn sẽ không ý thức được mà đi sai đường, cái cục (trận) này cậu đã tiến vào, lúc muốn đi ra ngoài sẽ rất khó.
Lúc cậu chỉ còn cách cánh cửa kia hai bước, cánh cửa sắt đổ nát đột nhiên đóng lại, lực lượng mạnh mẽ kia khiến cho sắt ở mặt trên vênh lên rơi đầy đất, mà ánh sáng lúc đầu cũng chỉ có thể xuyên qua cánh cửa hỏng kia chiếu vào hai vệt sáng mờ, lại bị đóng như vậy, giờ chỉ có thể nhìn thấy phía trên lốm đa lốm đốm, một trận âm phong đánh tới, thổi đến độ Trương Úc Giai cả người đều nổi da gà.
“Cần khủng bố như vậy không? ” Trương ÚC Giai giả bộ bình tĩnh nói, đi về phía bóng dáng của Diêu lão đầu.
Diêu lão đầu lại lần nữa phát ra tiếng xuỵt, sau đó đặt một đồ vật lạnh như băng vào trong tay của cậu, Trương Úc Giai mới đầu cho là một khối băng, nhưng sờ soạng hồi lâu mới nhớ tới, đây chính là khối ngọc tử kia, còn là bảo vật gia truyền. Mà sau khi đưa bảo vật cho cậu, lão cũng không bảo cậu đứng hay là ngồi, tóm lại làm Trương Úc Giai đứng cũng không được mà ngồi cũng xong, cuối cùng dứt khoát kề sát tường, cố gắng làm mình không trúng thương.
Một lát sau, chỉ nghe tiếng chuông bạc thanh thúy vang lên, liền thấy một đốm lửa nhỏ từ xa bay tới, tốc độ kia không nhanh, giống như cố ý chờ thứ gì, mỗi lần vang lên mấy tiếng thì dừng lại một chút, sau đó tiếp tục đi.
Đốm lửa nhỏ càng ngày càng gần, Trương Úc Giai dần dần thích ứng bóng tối, ánh mắt rốt cục thấy rõ đó là một lá bùa cháy, vì vậy Trương Úc Giai không khỏi kỳ quái, nghĩ phòng này cũng chỉ rộng khoảng là 8m, như vậy cái kho hàng dưới đất, cho dù lớn cũng không lớn hơn bao nhiêu, làm sao bây giờ nhìn lá bùa kia bồng bềnh trên không trung giống như là gara âu hun hút của một tòa cao ốc vậy, huống chi cậu nhớ được lúc cậu mới tiến vào thấy vách tường không có xa như vậy, chẳng lẽ cậu vừa gặp phải mê hồn trận?
Vừa nghĩ vậy, cậu lập tức nhìn về phía bên cạnh Diêu Mạnh Đạt, thấy lão đang hết sức chăm chú nhìn lá bùa kia, Trương Úc Giai lúc này mới yên tâm, để cho an toàn, cậu vẫn là đứng bên cạnh Diêu lão đầu thì hơn.
Vừa ngồi xuống không lâu, liền thấy lá bùa kia ở cách đó hơn 5m thì dừng lại, sau khi tự mình cháy hết giấy liền biến mất, mà cùng lúc lá bùa biến mất, kia trên mặt đất đột nhiên có lửa bốc lên, lửa là màu lam yếu ớt, không có ánh sáng mãnh liệt, âm u giống như ma trơi, hình dáng thành một hình tròn, ở giữa còn theo ngọn lửa xuôi về sau cháy bùng lên, từ xa nhìn lại giống như trước đó đã bày xong trận, thậm chí cũng không có nhìn thấy Diêu lão đầu là lúc nào đi qua bố trí.
Vì an toàn, Trương Úc Giai lại nhích đến gần Diêu lão đầu, cố gắng làm cho mình ở trong trạng thái ẩn thân, nhưng Diêu lão đầu đột nhiên đứng dậy, sau đó hai tay sau lưng đi về phía ngọn lửa lam kia, cho đến khi tới bên cạnh mới dừng lại, sau một lúc lâu mới nói: “Nếu mày không nói ra chỉ có một con đường ch.ết.”
Một câu vừa dứt, không bao lâu liền thấy trong trận xuất hiện một bóng người màu đen như ẩn như hiện, cô ta giống như bị trận lửa màu lam kia giữ lại, chỉ cần vừa động sẽ dính vài ngọn lửa, đốtđến mức cô ta không ngừng kêu la, thanh âm kia giống như xương khô đến từ trong mộ, nghe vào có thể làm cho người tê tâm liệt phế, mà hết lần này tới lần khác cô ta lại rất không an phận, không ngừng phản kháng với trận pháp kia, làm Trương Úc Giai nghe được thanh âm này lục phủ ngũ tạng cũng trào lên, buộc phải lấy tay che lỗ tai, dù vậy, màng nhĩ của cậu vẫn âm ỷ đau .
Lúc này, chỉ từ kẽ tay nghe Diêu lão đầu ríu ríu nói: “Mày nói nhiều điều kiện như vậy, tao chỉ có thể đồng ý một cái, một mình mày chọn một cái đi.”
Trương Úc Giai sửng sốt, như sói tru quỷ rú thế này mà lại coi như đang nói chuyện? Ngược lại bội phục chính là cậu cũng nghe hiểu.
Diêu lão đầu dứt lời, cái bóng kia lại vùng vẫy, ngọn lửa lam theo tiếng gào thét mà trên dưới vui vẻ toán loạn, bởi vì bóng người màu đen trong suốt kia, ngược lại giống như ma trơi rồi.
Lúc này, Diêu lão đầu lại nói: “Được, tao đồng ý với mày.”
Nhưng ngay sau đó, lão cầm lấy tử ngọc trong tay Trương Úc Giai, tử ngọc vừa rời tay Trương Úc Giai, Trương ÚC Giai nhất thời cảm thấy dễ chịu đi rất nhiều, không ngờ cậu hồi lâu cũng không làm cho tử ngọc kia ấm lên, ngược lại bị tử ngọc kia làm cho đông lạnh đến mức cả người run rẩy.
Ước chừng qua mười phút đồng hồ, lão đầu lại cùng bóng đen kia nói mấy câu, sau đó thu bóng đen kia vào trong tử ngọc, mà bóng đen vừa biến mất, ma trơi kia tự nhiên cũng tắt, không lâu sau cái kho hàng dưới đất này liền nóng bức đến ch.ết người, giống như lập tức trở lại thực tế, vì thế Trương Úc Giai có chút tò mò hỏi: “Ông và con quỷ kia nói cái gì? “.
Diêu Mạnh Đạt cười khanh khách liếc cậu một cái nói: “Hiệp nghị của người và quỷ tại sao có thể tùy tiện nói cho cậu biết, nhưng mà buổi tối cậu sẽ biết thôi.”
Trương Úc Giai sau khi nghe xong trong bụng hung hăng nguyền rủa một hồi, sau đó không quên nói: “Quỷ hẹp hòi.”
Diêu Mạnh Đạt cũng không tức giận, lúc ra khỏi cửa kho hàng thấy phía sau cửa có dán hai tờ phù, thở dài nói: “Tên lớn đã chạy rồi,nhưng không cần gấp gáp, tôi đã thu tên nhỏ, nó sớm muộn gì cũng phải tới tìm tôi.”
Trương Úc Giai sửng sốt, “Ý ông là vừa rồi bên trong có hai con quỷ?”
Diêu Mạnh Đạt gật gật đầu nói: “Vốn có ba, năm ngoái bị tôi thu một, tôi xem hai tên quỷ kia cũng không phạm tội nên giữ lại, kết quả bọn chúng không biết bị cái gì kích thích, hại nhiều người, tôi đành phải thu bọn chúng.”
Trương Úc Giai trong lòng chợt lạnh, tình cảm của lão đầu này chính là không đáng tin, bắt quỷ còn có thể để quỷ chạy, đoán chừng đây chính là nguyên nhân kỹ thuật không đến nơi đến chốn, giống như ngày đó, mặc dù Dương Duẫn Trạch đem chuyện kia nói có chút lề lối, nhưng cậu vẫn cảm thấy, nếu sau này lão đầu ch.ết…, nói không chừng chính là bị quỷ…
Trương Úc Giai đang hừng hực khí thế, Diêu lão đầu bỗng nhiên xoay người nói với cậu: “Nhóc con, nếu cậu còn dám ở trong lòng nguyền rủa tôi, có tin tôi để cho tên quỷ bên cạnh cậu tối nay giúp cậu bài độc cả đêm không.”
“Ông… ” Trương Úc Giai vừa chột dạ vừa tức giận, trừng mắt nhìn hồi lâu, cuối cùng nghĩ đến hình ảnh bị tên mạnh mẽ chưa thỏa mãn dục vọng kia đè, cuối cùng ỉu xìu khí thế.