Chương 54

Mạc Tu Lăng và Bạch Sơ Tuấn cùng một đám người bước vào “Non-sleep City”, vẫn là nơi tụ tập quen thuộc. Mạc Tu Lăng rất không muốn đi, nhưng bị Ngô Thúc Nguyên liên tục oanh tạc điện thoại cho nên cuối cùng cũng phải đầu hàng. Lần này tụ hội, chủ yếu là bởi vì kẻ luôn luôn không màng đến hôn nhân – Lý Khánh Anh tiên sinh sắp cáo biệt cuộc sống độc thân, chuẩn bị bước vào “nấm mồ hôn nhân”. Đối với bọn họ, giá trị thật của hôn nhân quá ít, chỉ là vì gia tộc mà kết hôn với một người môn đăng hậu đối, nếu may mắn thì cưới được một người hiểu lý lẽ, còn nếu không may thì cả đời này chịu ai oán.


Tân lang Lý Khánh Anh không bi quan như vậy, vẻ mặt như giáo viên chủ nhiêm mà nói: “Các cậu cũng nên thay đổi cái nhìn về hôn nhân đi. Dù sao cũng vẫn phải lấy vợ, không bằng tự tìm cho mình một người tính cách hợp mà sớm hạ thủ. Trước tiên phải biết rõ ràng gia thế đối phương, đến lúc đó hai nhà biết nhau cũng sẽ vui vẻ. Như vậy rất tốt, vừa được tránh được mâu thuẫn, mà trong lòng cũng dễ chịu không ít.”


Bạch Sơ Tuấn yếu ớt cười: “Hoá ra là cậu chủ động tấn công tiểu thư nhà họ Trương.”
Lý Khánh Anh vẻ mặt khinh bỉ: “Chúng mình là tự do yêu đương.”


“Khoác lác!” Ngô Thúc Nguyên cũng lắc đầu, thứ hôn nhân này, có thể không đi gặp mặt thì tốt nhất đừng đi.


Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía người duy nhất đã có gia đình: “Phát biểu cảm nhận một chút đi chứ! Cậu là người duy nhất có tư cách lên tiếng đấy.”
Mạc Tu Lăng sờ cằm: “Uống rượu đi!”


Lý Khánh Anh hèn mọn nhìn hắn: “Thật không nể tình. Không thể cho mình một chút ý kiến sao?”
Mạc Tu Lăng uống một ngụm rượu lớn: “Mình có ý kiến thất bại, cậu muốn nghe không?”


available on google playdownload on app store


Lý Khánh Anh đã nhận ra điểm không tốt, nhìn Bạch Sơ Tuấn và Ngô Thúc Nguyên: “Cậu ta có ý gì thế?”
Bạch Sơ Tuấn tỏ ra không liên quan: “Sao mình biết được.”


Ngô Thúc Nguyên nhìn Mạc Tu Lăng, lúc này mới ngồi vào bên cạnh Mạc Tu Lăng: “Không phải phụ nữ duy nhất, đáng không?”


Bạch Sơ Tuấn cảm thấy hứng thú, nhưng không dám mở miệng. Lý Khánh Anh không giống, cảm thấy hứng thú đương nhiên sẽ mở miệng: “Đang nói ai vậy? Ai có thể khiến cho thiếu gia của chúng ta phải mượt rượu tiêu sầu?”


Mạc Tu Lăng cũng không để ý tới bọn họ: “Các cậu thế nào đều vây bắt mình? Uống đi!”


Ngô Thúc Nguyên nhìn không được: “Thật không biết cậu nghĩ gì nữa. Năm đó sao lại cưới Giang Nhân Ly chứ? Diện mạo xinh đẹp thì làm được cái quái quỷ gì. Trái tim vẫn đặt lên người khác. Hôm qua mình trông thấy cô ta và Tả Dật Phi đi dạo phố, không khác gì một đôi tình nhân. Mình còn đi theo bọn họ, thấy bọn họ vào một căn hộ, hình như là chung cư. Người ta ở đó vui vẻ còn cậu ở đây uống rượu. Mạc Tu Lăng, cậu còn tiếp tục như vậy mình thực không dám nhận là quen biết cậu. Thật không có tiền đồ.”


Lý Khánh Anh vừa nghe, nhất thời tá hỏa: “Là tên tiểu từ nào không muốn sống vậy? Bà xã của Mạc Tu Lăng cũng dám mơ tưởng. Chúng ta phải cho hắn biết tay mới được, cho hắn biết trời cao đất dày là gì. Chúng ta không làm thì thôi, đã làm thi fphari làm đến nơi đến chốn, khiến hắn phá sản là được rồi, khiến hắn khóc cũng không tìm ra được nguyên nhân.”


“Vậy là quá dễ dàng cho hắn rồi.” Bạch Sơ Tuấn lắc đầu: “Tìm một người đưa hắn đi giải quyết, đỡ phiền phức.”


Ba người bọn họ suy nghĩ nửa ngày, đột nhiên phát hiện mình đúng là đang hát kịch. Ngược lại, Mạc Tu Lăng vẫn ngồi thong dong uống rượu: “Các cậu tiếp tục đi.”


Ngô Thúc Nguyên bao nhiêu hào hứng đều bị một câu của Mạc Tu Lăng lau khô: “Cậu rốt cuộc muốn như thế nào, để mấy anh trai này còn nghĩ cách chứ?”


“Mình muốn gì?” Mạc Tu Lăng đột nhiên có chút cô đơn, anh cười: “Cô ấy hai năm trước không được như ý muốn, bây giờ sẽ thành toàn cho ấy! Để cô ấy đi, để cô ấy đi tìm cuộc sống cô ấy muốn.”


Ngô Thúc Nguyên và Lý Khánh Anh đều cảm thấy khó tin.


Bạch Sơ Tuấn nhìn phản ứng của Mạc Tu Lăng, thoáng ra vài phần lý trí: “Chắc chắn giữa hai người có chuyện nên mới như vậy?” Anh lại suy nghĩ một chút: “Thật đúng là kỳ lạ, bên này xuất hiện một Diệp Tư Đình chẳng biết từ đâu ra, bên kia cũng lại xuất hiện Tả Dật Phi. Ông trời dường như rất muốn hai người đối địch nhau.”


Ngô Thúc Nguyên cũng cảm thấy Bạch Sơ Tuấn nói có lý, anh ghé sát vào Mạc Tu Lăng: “Em Đình đó tôi cũng rất thích, không yếu ớt, không kiêu ngạo, vẻ đẹp rất đáng yêu. Thật đáng tiếc. Có điều hiện tại có một Diệp Tư Đình cũng không tồi.”


(Đúng là sở thích của những kẻ tầm thường! Mờ mắt vì cái vẻ nhu mì giả tạo của con gái mà không biết!)
Mạc Tu Lăng trừng mắt: “Đừng nói lung tung, Đình là Đình, Diệp Tư Đình là Diệp Tư Đình, bọn họ không giống nhau.”


“Không giống, không giống.” Bạch Sơ Tuấn lập tức phụ họa.
Mạc Tu Lăng cảm thấy mất hứng: “Các cậu toàn vây bắt chuyện mình. Bỏ đi, tâm tình muốn uống rượu cũng bị các cậu làm biến mất sạch rồi.” Anh đứng dậy chuẩn bị rời đi.


Ngô Thúc Nguyên còn muốn ngăn, nhưng bị Bạch Sơ Tuấn kéo lại.
Mạc Tu Lăng đi hai bước liền xoay người nhìn bọn họ: “Chuyện của mình, các cậu không cần lo.”
Đây là anh tỏ thái độ để bọn họ không ra tay với Tả Dật Phi.


Mạc Tu Lăng đi rồi, Ngô Thúc Nguyên mới nhìn Bạch Sơ Tuấn: “Cậu vừa rồi sao lại ngăn mình chứ?”


Ngay cả Lý Khánh Anh đều đã nhìn ra, anh lắc đầu: “Cậu không thấy tâm tình không cậu ta không tốt sao? Cậu đề cập đến Diệp Tư Đình làm cái gì chứ, còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn sao?”
“Tu Lăng không phải luôn đối xử với Đình rất đặc biệt sao?”


Lý Khánh Anh vẻ mặt hiểu rõ, anh lắc đầu: “Đặc biệt cũng không phải là tình yêu.”
(yeah! Em thích anh Khánh Anh rồi à nha :X)
“Có ý gì?”


“Mình nghĩ Tu Lăng không hẳn thích Đình, cậu ấy đối tốt với cô ta là một chuyện, nhưng thích thì không phải. Cậu ấy không bao giờ giữ khoảng cách với Đình, giống như em gái vậy. Nhưng các cậu xem, vừa rồi cậu ta như vậy, Giang Nhân Ly và Tả Dật Phi ở cùng một chỗ, cậu ta còn có thể thong dong không sợ hãi, một là vì không bận tâm, hai là vì quá yêu. Mình nghĩ, cậu ấy là loại thứ hai.”Lý Khánh Anh phân tích một hồi. (Oa, anh Lý Khánh Anh, wo ai ni a~~~)


Bạch Sơ Tuấn rất tán thành: “Đúng vậy. Nếu như là người khác, trước mặt mọi người bị nói ra chuyện vợ hắn đi cùng một người đàn ông khác chắc chắn sẽ nổi giận. Đó là tôn nghiêm tối thiểu. Nhưng Tu Lăng thái độ như vậy là sao chứ? Ý của cậu ta là Giang Nhân Ly hai năm trước không thể cùng Tả Dật Phi, nếu bây giờ cô muốn đi, cậu ta sẽ thành toàn giúp bọn họ. Làm được việc này, chứng tỏ tình cảm cất giữ trong lòng cậu ta cũng đủ sâu lắm rồi.”


Ngô Thúc Nguyên vẫn còn không hiểu: “Vẫn không hiểu, chẳng lẽ là sau khi kết hôn tình cảm nảy sinh?”


Cái này, Bạch Sơ Tuấn nở nụ cười: “Không hẳn. Các cậu còn nhớ rõ bộ dạng Tu Lăng trước đây không? Chính là bộ dạng ngây ngô dễ xấu hổ. Rõ ràng không giống hiện tại. Cậu ta trước đây luôn không dám nói chuyện về Giang Nhân Ly, sợ bị người khác phát hiện tình cảm này. Nếu cậu không thích người kia thì tốt rồi, tùy tiện nói cái gì cũng sẽ không đỏ mặt, cảm thấy đương nhiên.”


“Tên này cậu đúng là hiểu chuyện.” Ngô Thúc Nguyên cười nhạt nhưng hoàn toàn đồng ý: “Cũng đúng, cậu nói làm mình nhớ tới Tu Lăng vì Giang Nhân Ly mà còn chơi mộ trận bóng rổ, lúc đó thật không hiểu nổi cậu ta. Giờ thì hiểu rồi.”


Lý Khánh Anh cũng gật đầu: “Ba người chúng ta hình như thành chuyên gia phân tích tình cảm Tu Lăng mất rồi, vậy mới nói, hôn nhân đều không đáng sợ như vậy. Tìm một người phụ nữ phù hợp rồi kết hôn thôi.”


“Chính một mình cậu là đủ rồi, đừng lôi bọn mình vào.”
Lý Khánh Anh khinh bỉ: “Luật hôn nhân mới bổ sung thêm điều lệ, các cậu không động tâm sao?”
“Đâu phải mới chứ? Cũng phải để cho cậu tiên phong thử nghiệm mới được…”


Lý Khánh Anh uống rượu, tìm bọn họ ra đây đúng là sai lầm.






Truyện liên quan