Chương 32: Điểm chung của bọn họ

Gần đây nhiệt độ không báo trước chút nào đã bắt đầu trở nên lạnh. Thành phố bị mây mù bao phủ, giống như một người đàn ông già không ngừng hút thuốc lá. Tất cả công trình và sự vật đều trở nên mơ hồ, không rõ ràng.


Hết giờ học, Quả Tri và Thời Tây đứng ở phía ngoài cổng trường chờ xe taxi. Thời Tây nhìn phía xa, Quả Tri nhìn Thời Tây: "Tại sao cậu phải đi mua DVD vậy? Xem trên ti vi không tiện hơn sao?"
"Quảng cáo rất chướng mắt." Thời Tây trả lời ngắn gọn câu hỏi của Quả Tri.


Trước kia mở đầu tập phim chỉ có 10 giây, sau đó biến thành 20 giây, bây giờ biến thành 60 giây. (Giới thiệu tên nhân vật, đạo diễn...) Có lúc phải dành 3 phút để xem một đoạn tiểu phẩm, sau đó mới chính thức xem phim. Hơn nữa, mỗi tập phải chờ 1 phút quảng cáo. Chưa dừng ở đó, đài truyền hình còn độc ác hơn, phim đang tới khúc kịch tính thì 【 Chương trình quảng cáo, đừng chuyển kênh, những cảnh phim sau khi quảng cáo sẽ rất hấp dẫn. 】 Sau khi chờ quảng cáo xong, tiếng nhạc kết thúc phim lại vang lên. (Hết một tập.)


Thời Tây cơ hồ không xem ti vi, hắn cảm thấy đây chẳng qua chỉ là công cụ tẩy não người ta mà thôi.
Đối với câu trả lời của Thời Tây, Quả Tri lại càng không khó hiểu: "Quảng cáo không tốt sao? Nó có thể làm cho cậu biết rõ được thông tin của các sản phẩm mới á, biết sản phẩm nào an toàn khi sử dụng."


"Không có gì hoàn toàn an toàn!"


Xe taxi dừng lại ở trước mặt hai người, hai người ngồi lên xe. Tài xế xe taxi một mực biểu hiện rất tức giận. Nếu như có xe nào đó dừng lại cản trở đường chạy, hoặc là có xe nào đó từ đằng sau vượt mặt ông ta, ông ta liền tức miệng mắng to. Những lời thô tục khó có thể lọt vào tai làm cho Quả Tri không nhịn được nhíu mi lại. Thời Tây không nhúc nhích. Quả Tri há miệng, vừa định nói gì, bị Thời Tây liếc mắt nhìn: "Đừng gây thêm chuyện phiền phức!"


available on google playdownload on app store


Xe taxi chậm rãi dừng lại, hai người xuống xe.
"Sao lại ngăn cản tớ? Có lẽ khi nãy, người sư phụ kia đã gặp phải chuyện phiền lòng, cho nên tâm trạng không tốt. Tớ có thể truyền thụ lại một chút mẹo nhỏ cho ông ấy."
"Mẹo nhỏ gì?" Hai người vừa nói vừa đi vào trong cửa hàng bán DVD.


"Lái xe đến một ngọn núi, sau đó đứng trên đỉnh núi, hướng về phía bầu trời rống to: Mọi chuyện sẽ ổn thôi ~~. Đại loại giống như vậy đó." Quả Tri nghiêm túc nói, Thời Tây hơi nghiêng đầu, quét mắt nhìn Quả Tri.
"Sao cậu lại nhìn tớ giống như đang nhìn người điên vậy?!"
"Rất rõ ràng sao?"


"Cậu không thấy mẹo nhỏ này của tớ hay sao?" Quả Tri ôm tay.


"Lãng phí tiền xăng, giống như một kẻ ngu chạy đến trên đỉnh núi, rống hai, ba tiếng, như vậy sẽ quên được phiền não và tức giận sao? Những cảnh đó trong ti vi chính là âm mưu lớn nhất. Nếu như cách này quả thật hữu dụng thì trên núi chẳng phải đã chật kín người đứng rồi sao? Chuyện như vậy chắc chỉ có mình cậu làm thôi."


"Tớ sẽ không làm chuyện đó, bởi vì tớ không có nhiều phiền não và tức giận như vậy."


Đây là điểm giống nhau của bọn hắn. Dung lượng tâm tình trong cơ thể Quả Tri cũng không lớn, những niềm hạnh phúc và vui vẻ còn không đủ chỗ chứa nữa, huống chi là phiền não và tức giận. Còn Thời Tây cho rằng phiền não và tức giận không thể mang đến cho mình cái gì, cũng không thể mang đi của mình cái gì, mà nó chính xác là đồ dư thừa.


Thời Tây lựa chọn DVD, ngón tay thon dài của hắn không ngừng hoạt động. Hắn cẩn thận xem kĩ từng cái DVD, DVD nào không hay hắn sẽ bỏ qua một bên, tiếp tục lựa chọn, cuối cùng cũng chọn được một đĩa DVD. Quả Tri đi theo sau lưng Thời Tây, cầm cái DVD mà Thời Tây mới vừa bỏ qua lên, xem, nói: "Đúng rồi, Thời Tây, kỳ nghỉ đông này cậu sẽ về nhà sao?"


"Ừ!"
"Nhà cậu có xa không?"
"Cậu muốn làm gì?"
"Tớ, tớ không muốn làm gì hết."


Quả Tri tiếp tục đi theo sau lưng Thời Tây. Đôi mắt của cậu mặc dù là đang nhìn bìa đĩa DVD, nhưng thỉnh thoảng cậu lại liếc trộm Thời Tây. Hồi lâu, cậu mới tiếp tục mở miệng: "Vậy, vậy trong suốt kỳ nghỉ đông cậu sẽ làm gì?"
"Làm việc."


Quả Tri nhìn Thời Tây, cúi đầu, tiện tay cầm một cái đĩa DVD lên. Thoạt nhìn, đột nhiên cậu kéo kéo vạt áo của Thời Tây đang đứng bên cạnh: "Thời Tây, cậu xem này. Bộ phim này kể về chuyện tình xưa của hai người đàn ông." Thời Tây liếc mắt nhìn tên bộ phim, bộ phim tên là Love of Siam: "Có gì đâu mà phải kinh ngạc!" Thời Tây tiếp tục đi vào trong, Quả Tri để DVD lại chỗ cũ. Cậu đi được hai bước liền quay đầu, nhìn cái DVD đó.


Cậu chưa từng xem qua thể loại phim này, cũng không biết có thể loại phim như vậy. Ba cậu nói mọi người sẽ không bao giờ nhận ra thứ tình cảm đặc biệt này, nhưng nếu quả thật là mọi người không nhận ra, vậy tại sao lại sản xuất ra bộ phim thuộc thể loại này? Phim thuộc thể loại này cũng có người xem sao?


(Phim thuộc thể loại BL (tình yêu giữa nam với nam.)
Tình cảm đặc biệt: tình cảm giữa hai người đàn ông.)


Thời Tây chọn được hai cái đĩa DVD, định đi trả tiền. Lúc đi ngang qua kệ đĩa có để đĩa DVD Love of Siam, hắn đưa tay ra, cầm đĩa DVD đó lên, đến thanh toán cả 3 đĩa DVD. Quả Tri vẫn nhìn chằm chằm vào cái đĩa DVD này, từ lúc nó còn nằm trong tay nhân viên bán hàng đến khi nó được bỏ vào trong bọc. Bọn họ cùng đi ra khỏi cửa hàng DVD, Quả Tri vẫn như cũ nhìn chằm chằm cái bọc đựng đĩa trong tay Thời Tây: "Thời Tây!"


"Sao?"
"Cậu là bạn trai của tớ có đúng không?"
"Cậu lại muốn gì nữa đây?"
"Cho nên quan hệ của chúng ta rất tốt có đúng không?"
Thời Tây không lên tiếng, Quả Tri nói tiếp: "Vậy cậu có thể cho tớ mượn cái DVD này một ngày có đúng không?"


"Cậu nói nhiều như vậy là muốn bị đánh, có đúng không?"


Bọn họ đi xe taxi trở về. Bọn họ ngồi ở sau xe. Thời Tây đặt cùi chỏ tay phải lên trên cửa sổ xe, nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Quả Tri đặt hai tay lên hai đùi, cũng nhìn ra bên ngoài. Phong cảnh bên ngoài nhanh chóng lướt qua. Chân phải của Quả Tri càng lúc càng dịch chuyển tới gần chân trái của Thời Tây. Chỉ là một cái đụng chạm rất nhẹ, nhưng cảm xúc mang tới lại rất nặng.


"Thời Tây, trong kỳ nghỉ đông, ngoài đọc sách và viết tiểu thuyết, vào thời gian rãnh cậu sẽ làm gì?" Lúc xe gần đến trường học, Quả Tri lần nữa hỏi.
"Rốt cuộc cậu có bao nhiêu câu hỏi liên quan tới kỳ nghỉ đông của tôi vậy?"


Xe dừng lại, bọn họ xuống xe, xe lái đi, Quả Tri cúi đầu, dùng đế giày ma sát mạnh với mặt đất: "Tớ đây chỉ là, tớ đang lo lắng trong suốt kỳ nghỉ đông cậu sẽ không cần tớ."
"Không cần thiết!"
"Không cần thiết cần tớ sao?" Quả Tri vẫn cúi đầu như cũ, tăng thêm lực ma sát đế giày với mặt đất.


"Là không cần lo lắng chuyện này." Thời Tây vừa mới dứt lời, Quả Tri liền ngẩng đầu lên, đang chuẩn bị cười thì bị Thời Tây đè cái đĩa DVD lên trên mặt. Thời Tây nói: "Mang theo cái đĩa DVD này và khuôn mặt ngu xuẩn của cậu biến mất cho tôi!"


Quả Tri lấy DVD trên mặt xuống, Thời Tây xoay người rời đi. Quả Tri ở sau lưng Thời Tây: "Hôm nay tớ biến mất, nhưng ngày mai tớ vẫn sẽ xuất hiện trong thế giới của cậu."
Thời Tây nhún nhún vai.


Có lẽ, giữa bọn họ không chỉ có một điểm giống nhau. Cảm thấy rất thỏa mãn với loại tình cảm bình dị nhưng đặc biệt này, không muốn yêu cầu nhiều hơn.






Truyện liên quan