Chương 4: Khoảng cách
-“Chán quá đi mất!” Bởi vì thời tiết không tốt, Cao Dương bị nhốt trong phòng ngủ ra không được, mà Cao Dương lại tính cách hiếu động không chịu ngồi yên.
Cốc Tử thì bị nhốt ở thư viện cũng chưa về, trong phòng ngủ chỉ còn Tần Cách là có thể trò chuyện, vì thế Cao Dương dời lực chú ý tới trên người Tần Cách.
-“Cách Cách, không bằng chúng mình...” Cao Dương khoát tay lên vai Tần Cách, đột nhiên biểu hiện một bộ anh em tốt.
-“Gì?” Tần Cách có chút thất thần, Cao Dương chạm vào mình thế nào cũng không phản ứng, nhưng màchẳng qua không cẩn thận đụng phải tay Tự Ý liền kích động mặt đỏ tim đập rất nhanh. Tần Cách vẫn rối rắm vấn đề này, thế nên căn bản không nghe câu nói của Cao Dương.
-“Mau cho anh trai nhìn tư tàng của cậu một chút xem.”
-“Hả?”
Cao Dương nghĩ rằng cậu không đồng ý: “Đừng có giấu tiệt đi chứ, thứ tốt phải cùng mọi người chia sẻ.”
-“Cái gì? Cậu mới nói gì tớ nghekhông rõ.” Tần Cách lặp lại một lần nữa, cậu thực không nghe Cao Dương nói gì với mình.
Cao Dương cười như tên trộm: “Giả vờ ngớ ngẩn để lừa đảo đúng không? GV đó.”
-“Tớ không có.”
Cao Dương hiển nhiên không tin: “Làm sao có thể không có!” Cao Dương không tin, sau đó tự đoán tự nói: “Nhất định là cậu sợ bị phát hiện nên xóa mất rồi phải không.”
Tần Cách thầm kêu oan uổng trong lòng, cậu ngay cả AV đều không có, huống chi là GV a! Đương nhiên, nếu là AV Cao Dương cũng không cần tìm Tần Cách, tự cậu ta có phương pháp.
-“Tớ còn rất hiếu kì nam với nam làm như thế nào, cậu đã không có, vậy tớ liền hỏi thăm bạn tớ.” Vì thế Cao Dương về chỗ ngồi của mình, quấy rầy anh bạn gay thân thiết kiến thức rộng rãi thôi.
Bị Cao Dương quấy rầy như vậy, bất tri bất giác, Tần Cách nhập chữ Gay vào trong Baidu, trang nhất hiện ra bài post một địa chỉ, cậu do dự chút liền nhấp mở.
Tần Cách chưa từng tiếp xúc qua thế giới này, cho nên có thể nói có chút ngây thơ, cũng có chút lòng tò mò.
Lướt ở trang đầu là một bài post có đánh giá lượt trả lời rất cao, tên là 《 Gửi tới người yêu nhất: Kỷ niệm chúng mình tròn năm năm 》, Tần Cách mở ra.
Lầu một đăng một tấm ảnh chụp, hai người nam sinh có tướng mạo thanh tú nghiêm chỉnh, một người nghiêng thân hôn lên khuôn mặt người còn lại, hai người kia hẳn là một đôi, từ khuôn mặt tươi cười trong ảnh có thể thấy được, bọn họ thực hạnh phúc.
Mặt sau đều là chữ viết, tự thuật quá trình bọn họ bắt đầu quen biết từ đại học đến khi yêu nhau tách ra lại đến hòa nhau, viết đơn giản, nói ra thứ tình cảm không đổi, làm cho người ta càng thêm quý trọng.
Phần sau có người sôi nổi trả lời, chân thành ngỏ lời chúc phúc.
Mỗi một đoạn tình yêu say đắm đều khiến người ta cảm động, mặc kệ họ thông qua hình thức gì để tồn tại.
-“Cách Cách, mau tới đây, tớ tìm thấy rồi.” Cao Dương lớn tiếng ồn ào.
-“Gì đó?” Tần Cách ngồi tại chỗ không chịu xê dịch, Cao Dương kéo người qua, thuận tay mang ghế dựa đi luôn. “Cùng nhau xem, lỡ như tớ có chỗ không hiểu thì cóthể hỏi cậu.”
Tần Cách đầu đầy hắc tuyến. Cậu biết còn nhiều hơn tớ có được không OTZ
Cao Dương đè Tần Cách không cho cậu đi, tuy rằng Tần Cách cũng không muốn xem phim người lớn, nhưng tầm mắt tránh cũng không tránh khỏi tiếp xúc với màn hình. Có đôi khi dư quang khóe mắt còn nhìn đến một mảnh màu da thịt, chung quy người luôn hiếu kỳ, chậm rãi, Tần Cách cũng cùng xem theo.
Trong phim có hai người mở cửa gian phòng, đi vào liền trực tiếp chạy nhanh tới trên giường, sau đó bắt đầu cởi quần áo.
Nam nhân cùng thiếu niên trần trụi đối lập lẫn nhau.
Trong màn hình tiếng nước của nụ hôn kích tình vang to, Tần Cách cách máy tính rất gần, không khỏi ngượng ngùng.
-“Đừng nghĩ trốn!” Cao Dương nhìn thấu tâm tư cậu, ngăn người lại. “Đều có cấu tạo thân thể giống nhau, đừng xấu hổmà.”
-“Da mặt tớ không dày như cậu đâu.”
-“Sao nào, chỉ bằng lòng cho người đàn ông của cậu xem sao.”
-“Cậu có thể đừng lần nàocũng nhắc đến cậu ấy được không hả.”
-“Được được được, không nói, chúng mình tiếp tục xem đi.” “Fuck, lão Nhị của huynh đệ này đủ lớn.” “Mẹ nó, thì ra nơi đó của đàn ông cũng có thểcắm vào a!” Cao Dương vừa xem còn vừa giải thích, miệng nói ra những lời xấu hổ thô không chút e ngại.
Tần Cách nhìn phim, chỉ cảm thấy, người ở trong đó kêu gào thảm thiết thậtkịch liệt.
Phim chiếu một tiếng rất nhanh liền xem xong, Cao Dương giống như vẫn còn chưa đã, giựt giây xem thêm bộ nữa.
-“Đều là một kiểu, có gì hay chứ!” Tần Cách hưng trí giảm dần dịch chuyển ghế dựa về chỗ cũ, không có tâm tư chơi máy tính, không hứng thú đi tắm rửa rồi lên giường ngủ.
Buổi sáng khi Tần Cách…thức dậy là bịdọa mà tỉnh, bởi vì cậu mơ một giấc mộng, hơn nữa cậu đã tỉnh nhưng vẫn có thể nhớ rõ ràng. Trong phòng Tự Ý, cậu bị Tự Ý ôm, hôn, sau đó Tự Ý cởi bỏ quần áo của mình, giống y như người trong phim tối qua, làm chuyện khiến người ta xấu hổ.
Thẳng đến lúc nghe được Tự Ý ở bên tai tinh tường nói “Anh yêu em” với mình, Tần Cách lập tức bật tỉnh, chỉ cảm thấy mộng này rất chân thật. Tần Cách dịch rồi dịch, tính mặc quần áo tử tế xuống giường, lúc này đã không còn sớm nữa, trong ký túc xá chỉ còn một mình Tần Cách.
Lại cảm thấy một trận cảm giác dính nhớp, Tần Cách thấy không thích hợp. Đưa tay xuống phía dưới sờ thử, ẩm ướt.
Tần Cách, mày muốn mất mặt đến thế sao! Cũng may Cao Dương với Cốc Tử không ở, Tần Cách mới có cơ hội đi xử lý.
Thời điểm đứng dậy đi về hướng phòng vệ sinh, cửa đột nhiên bị đẩy ra từ ngoài vào.
Tần Cách phản xạ có điều kiện vội vàng ngồi xổm xuống, thầm nghĩ tuyệt đối không thể bị người nhìn thấy. “Cách Cách, chuyện gì vậy?”
Cơ thể Tần Cách run lên, nghe được tiếng Tự Ý, hai má bất giác nhiễm lên một tầng đỏ ửng.
Tự Ý đứng lại ở đối diện Tần Cách, thấy cậu ngồi xổm người xuống ôm chặt hai chân, còn tưởng rằng không thoải mái. “Làm sao vậy? Không thoải mái?” Dứt lời liền định nâng cậu dậy.
-“Đừng đụng tôi!” Tần Cách phản ứng rất mạnh kêu lớn, sau đó giải thích: “Tôi không sao, anh có thể ra ngoài một chút được không.”
Tần Cách chỉ mặc áo ngủ có hơi phát lạnh, cả cơ thể đang run rẩy.
Tự Ý chỉ quan tâm thân thể Tần Cách, vẫn hỏi han ân cần.
Tần Cách còn kém bật khóc lên, gấp gáp tới đỏ mặt khẩn cầu: “Đi ra ngoài một chút, một chút nữa là tốt thôi.”
Tự Ý còn lưỡng lự liền bị thuyết phục, mãi đến khi bên trong truyền ra tiếng gọi to “Được rồi”.
Tần Cách đã đổi xong quần áo, mắt nhìn về phía Tự Ý có chút không được tự nhiên.
-“Thật không có việc gì chứ?”
Tần Cách liên tục gật đầu: “Không việc gì không có việc gì.” Rõ ràng là có việc,nhìn không che dấu chút nào lộ hết lên trên mặt, Tự Ý nhìn ra manh mối cũng không truy hỏi.
-“Sao anh lại tới đây?” Tần Cách cố ý chuyển đề tài.
-“Tôi mang cậu đi chỗ này.” Tự Ý đột nhiên thần bí nói, trực tiếp dắt tay Tần Cách đi ra ngoài.
Tần Cách tò mò hỏi đi nơi nào, cũng không để mắt đến mình và Tự Ý đang tiến hành tứ chi tiếp xúc.
Tự Ý không trả lời, chỉ nói rằng đi rồi sẽ biết.
Tần Cách phản kháng mình còn chưa có ăn cơm đâu, bị một câu lát nữa cho cậu ăn đủ của Tự Ý đẩy đi.
-“KTV?” Tần Cách không rõ Tự Ý đưa mình đến nơi đây có ý gì, hát karaoke? Dưới sự hướng dẫn của phục vụ sinh đi vào ghế lô, sau khi bị người ở trong một câu “Cách Cách giá lâm” dọa, Tần Cách nhìn thấy Cao Dương với Cốc Tử đã ở.
-“Sinh nhật vui vẻ.” Thanh âm dịu dàng của Tự Ý vang lên bên tai.
Tần Cách nhớ ra, hôm nay là sinh nhật cậu, ngay cả cậu cũng quên mất.
Tần Cách kích động nhìn Cốc Tử cùng Cao Dương bưng bánh ga-tô đi tới, ba người vây bên cạnh cậu hát bài chúc mừng sinh nhật. Nói không kinh ngạc vui vẻ không cảm độnglà không có khả năng, Tần Cách là người chú trọng tình cảm, thiếu chút nữa liền vui mừng tới bật khóc.
Xoa xoa cái mũi, Tần Cách điều chỉnh lại tâm tình của mình. “Cám ơn mọi người.”
Cao Dương ồn ào: “Cậu phải cám ơn Tự Ý, nếu không có anh ấy sắp xếp, kỳ thật tụi mình cũng không biết là sinh nhật cậu.” Cao Dương ăn ngay nói thật.
Tần Cách đối với Tự Ý, nói thêm một câu: “Cảm ơn cậu.”
Tự Ý đang dùng ánh nhìn nhu tình thẳng tắpchăm chú nhìn vào cậu, chằm chặp khiến Tần Cách có chút ngượng ngùng, trong đầu mơ hồ hồi tưởng lại giấc mộng tối qua.
Bình tĩnh kêu mọi người mau mau khai tiệc.
Tần Cách đã sớm đói, rất không có khí chất gặm lấy gặm để, Tự Ý thân mật đặt một ly nước chanhở bên cạnh, dẫn tới các loại trêu chọc của Cao Dương.
Nửa đường Tần Cách ra ngoài đi toilet, trở về nghe được thanh âm soàn soạt trong góc, liền tò mò liếc mắt nhìn một cái.
“Nhìn cái gì!” Tần Cách bị rống một tiếng, vội vàng chạy về phòng.
Nếu không nhìn lầm, cậu vừa thấy hai cậu con trai đang hôn nhau, đánh vào thị giác so với trong phim còn mãnh liệt hơn. Bị kích thích, Tần Cách đứng ở ngoài cửa làm dịu lại tâm tình, sau đó đẩy cửa đi vào.
Chỉ ca hát thì rất nhàm chán, Cao Dương cởi mở sôi nổi hiếu kỳ đề nghị mọi người đến chơi trò chơi, vì thế cậu ta thuận tay cầm thẻ đại mạo hiểm trong ghế lô.
Tần Cách có hơi chùn bước, bởi vì không rõ trong đại mạo hiểm sẽ có trừng phạt kiểu gì, hơn nữa ngộ nhỡ gặp được cái cần điều kiện tứ chi tiếp xúc, Cao Dương với Cốc Tử hiểu lầmmình và Tự Ý là một đôi rồi giễu cợt thì không phải là rất xấu hổ rồi sao.
Tần Cách bị Cao Dương ép buộc cuối cùng cũng cùng chơi, ai bảo cậu là thọ tinh cần phối hợp với mọi người.
Bốn người đổ xúc xắc, ai số nhỏ nhất liền rút thẻ nhận trừng phạt.
Thua trước không phải Cốc Tử mà là Cao Dương, bị trừng phạt nằm trên mặt đất làm 20 cái hít đất, còn giả đóng vai hát mấy bài hát kỳ quái, tức cười đến tất cả mọi người đều cười không khép miệng được.
Tần Cách nghĩ này không tồi cũng không phải rất khó, liền thở phào.
Lần này rốt cục đổi người khác, đến phiên Tự Ý.
Cao Dương vừa thấy nội dung hắn rút – thẻ, nhảy dựng lên. “Chọn người hôn một cái, để tớ, rất đơn giản mà, còn cần chọn chi nữa.” Cao Dương trực tiếp đẩy Tần Cách vào lòng Tự Ý.
Tần Cách thiếu chút nữa ngã sấp xuống, cánh tay đầy lực của Tự Ý ôm lấy thắt lưng cậu.
Tần Cách nghĩ ngay tới hai cậu con trai vừa nhìn thấy kia, cũng tư thế này không khác nhau là mấy.
-“Cái kia...” Tần Cách ấp úng.
-“Nếu không đổi thành uống rượu đi, Cách Cách em ấy có vẻ thẹn thùng.”
Cao Dương đâu chịu bỏ qua, mất đi cơ hội khó lắm mới xem kịch vui, từ trước đến nay thành thật Cốc Tử cũng không chịu đồng ý.
Tần Cách tay nắm thành đấm, một bộ không thèm quan tâm, không phải là hôn chút thôi sao, cũng không có gì cùng lắm thì.
-“Cậu hôn đi!”
Lỗ tai tinh tường nghe được tần suất tim mình nảy lên cực nhanh.
Tần Cách thực khẩn trương, cậu nhắm mắt lại.
Mãi đến khi tiếng xong rồi của Tự Ý cất lên.
-“Cái gì a, chỉ mới hôn mặt.” Cao Dương vì không được nhìn đến cái bản thân muốn nhìn mà oán giận, trừng phạt cũng tạm tính qua cửa.
Tay Tần Cách không tự giác sờ lên má phải mình, muôn vàn suy nghĩ.
Chơi đùa không sai, Cao Dương cùng Cốc Tử đem quà đã chuẩn bị tặng đi, Tần Cách nhận rồi cám ơn. Đến phiên Tự Ý, Tần Cách phát hiện hắn đang cầm gì đó hơi giống như là khung tranh, hẳn là bức tranh đi, Tự Ý vốn học hội họa mà.
Vạch vải trắng.
Tần Cách trừng to mắt.
Thiếu niên mặc quần áo màu trắng, dựa lưng vào cây đại thụ, chìm vào giấc ngủ say, gió nhẹ thổi bay mái tóc rối trên trán, lộ ra gương mặt tinh xảo.
Bộ dáng thiếu niên, Tần Cách rất quen thuộc đếnkhông thể quen hơn nữa, đó chính là cậu.
Quà do chính mình làm, trong đó bao hàm tâm ý mà cả khi lấy trân bảo sang quý dùng tiền mua đến so sánhra thì vẫn còn kém xa.
Tần Cách thừa nhận, ở một khắc kia, cậu bị Tự Ý làm cảm động.