Chương 37
Theo ý các bạn, cho Cúc giận 3 tuần (^•^):)). Ngược công:)).
*-----------------------*
Sáng ngày hôm sau.....
Lờ mờ tỉnh dậy, cậu nhăn nhó nhìn xung quanh. Cơn đau từ dưới hạ thân truyền đến khiến cậu cắn chặt răng. Tất cả cũng tại 6 con người đang nằm ngủ ngon lành kia. Xem này, cổ tay cậu có vết đỏ vì bị trói rồi. Rõ ràng là nói ăn đậu hủ mà tại sao.....
Bực dọc đứng dậy đi vào nhà vệ sinh thay đồ chuẩn bị đến trường ( vì đây không phải lần thứ nhất cạu bị “ăn” nên có thể đi lại được).
15" sau cậu đi ra với bộ đồng phục tươm tất, tóc mái cắt hơi ngang ( Thời I need U). Liếc nhìn đồng hồ, đã 7h45 rồi.
Mặc kệ các anh, cậu ngoảnh mặt đi trước.
-------------Trường học----------
- Sao hôm nay Jungkook đi học có 1 mình thế nhỉ? Chuyện gì xảy ra chăng? - Học sinh 1 tọc mạch.
- Tao nghĩ chắc là chia tay hay gì rồi! - Học sinh 2.
- Mày đừng nói nhảm. 6 anh nghe được mày chỉ có ch.ết nha con! - Học sinh 3 khuyên nhủ.
- Làm sao các ảnh biết được? Chia tay lại càng hay, tao có cơ hội tiếp cận với Kookie của tao a~ - Học sinh 2 cười toe toét.
- Vừa nói gì cơ?
Âm vực lạnh lẽo truyền đến từ phía sau khiến 3 học sinh rùng mình.
Chả là lúc nãy nghe tiếng xe của Bảo bối đi học nên các anh tỉnh giấc. Ngạc nhiên khi thấy hôm nay cậu là lạ. Sau đó các anh cũng đi học luôn. Vào trường thì nghe thế này đây.
3 học sinh giật mình quay lại. Có tổng cộng 1 2 3......6 tảng băng đang nhìn mình chằm chằm. Giọng nói vừa rồi là của....Yoongi. Thôi rồi đụng vào “đấng tối cao” nhất trong đám 6 anh rồi. Thấy cả 6 đang nhìn thẳng vào mình, học sinh 2 lắp bắp:
- Ơ....dạ? Em....em đâu nói gì đâu...haha.
- Cút ra khỏi trường ngay lập tức! - Tae trầm giọng.
Aisss, tâm trạng các anh hiện không được tốt mà lại còn gặp thế này. Bực càng thêm bực.
Học sinh đó luống cuống lên lớp lấy cặp rồi chạy vèo ra cổng. 2 người còn lại cũng hoảng hồn mà chạy đi.
Nhíu mày nhìn xung quanh kiếm thân hình nhỏ bé của cậu. Các anh thở dài khi không thấy cậu đâu. Chán nản lê bước lên lớp.
Đến lớp thì các anh thấy cậu đang nằm dài trên bàn mà ngủ. Biết điều các anh im lặng về chỗ ngồi. Cả 6 đều nằm luôn trên bàn.
Cô giáo ngồi trên dù bực bội nhưng cũng không dám làm gì. Quay xuống chỗ cậu, cô bạn phía trên tính khều nhẹ gọi cậu dậy vì thấy chướng mắt.
Nghe tiếng động, Jimin ngước mặt lên nhìn. Vừa đúng lúc tay cô bạn thò ra định gọi cậu dậy, anh nhíu mày chụp lại.
Hành động đó vô tình chạm nhẹ vào má cậu làm cậu thức giấc. Nhìn thấy cảnh tượng quá ư là tình cảm kia không khỏi giận dữ, cậu trừng mắt liếc anh rồi phồng má nằm lại trên bàn.
Cô kia tưởng anh có tình ý với mình, đỏ mặt quay lên rồi bụm miệng cười như điên.
Anh định giải thích với cậu nhưng khi thấy hành động của cậu không khỏi mỉm cười nhẹ.
Jimin pov:
Ôi trời, giận mà cũng đáng yêu thế cơ chứ. Vợ biết ghen nghĩa là yêu chồng nhiều lắm đúng không. Ahihi.
End pov
Nghĩ tới đó anh bật cười thành tiếng.
Cậu ngồi kế bên nghe cô gái kia cười mà anh cũng cười đáp trả thì mếu máo khóc thầm.
Đứng dậy, cậu quệt nước mắt xách cặp lên sân thượng. Trước khi đi không quên liếc Jimin 1 cái sắc lẹm.
5 người còn lại hiểu chuyện, thấy tình hình căng thẳng nên quay qua nhìn Jimin với ánh mắt khinh bỉ:)).
---------------------------------