Chương 57

Phân chia công việc rõ ràng xong. Mọi người ai nấy làm việc của mình.
Chỗ cậu....
Đi dọc hành lang bán đồ lưu niệm, cậu dừng lại khi thấy 1 con thỏ bông trắng, được làm rất tỉ mỉ, liền ưng ý cầm lên. Cùng lúc đó 1 người nữa cũng đưa tay ra mà lấy:


- Ơ? Tôi xin lỗi nhưng tôi là người thấy nó trước. Không biết anh có thể nhường cho tôi không? Tôi rất thích nó. - Cậu giương đôi mắt long lanh to tròn của mình ra, nhẹ nhàng mỉm cười.


Bộ dạng cậu thật là khiến người ta muốn phạm tội nha. Đối tượng trước mắt cũng không ngoại lệ. Hắn ta nhìn cậu thèm thuồng, chỉ thiếu điều nhỏ nước dãi. Vẻ ngoài hắn nhìn khá là du côn, mặt mày băm trợn, tóc vuốt keo thẳng đứng, nhuộm 7 màu, bấm tai, xăm mình..... Chắc là đi mua quà cho bạn gái đây. Hắn đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt nõn nà của cậu, nhả từng chữ ghê tởm:


- Nếu cưng thích, anh sẽ nhường cho cưng! Đổi lại cưng phải đi với anh nha.
Thôi ch.ết rồi, gặp phải dân chả ra gì. Các anh giờ này chắc đang mua sắm rồi. Ai cứu cậu đây? Đương nhiên là cậu chứ ai:)).


Tung cước, cậu làm cho tên kia đứng dậy không nổi. Hắn ta đâu bỏ qua dễ dàng vậy? Đứng lên, từ bỏ sỉ diện mà lao vào đánh cậu. Tay hắn mém tí nữa chạm vào cậu thì đột nhiên hắn la lên đau đớn:
- Mày lớn mật nhỉ?


Hóa ra là Jimin. Tay hắn hiện đang bị anh nắm chặt, có thể nghe cả tiếng rốp..rắc của xương, chứng tỏ đã gãy.
- Mày buông tao ra! Aaaaaa.


available on google playdownload on app store


Tên đó hung dữ la lên thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Cậu không thể để yên như vậy được, mọi người sẽ phán xét, rồi có những lời phỉ báng Jimin của cậu mất.
- Anh Jimin. Dừng lại nào. Em không sao hết! - Cậu vuốt lưng Jimin, hạ nhiệt cho anh.


- Nghe chưa? Nó không sao hết! Giờ thì buông tao ra! Em ấy thích tao! Chấp nhận đi! - Hắn ta vẫn chưa vừa, tưởng cậu siêu lòng trước nhan sắc “nam thần” của mình rồi nên đắc ý, ra lệnh cho Jimin.
- Mày vừa nói gì cơ? -Jimin vốn đã định bỏ qua rồi. Nhưng thằng đó vừa nói gì? Cậu thích nó á? Ảo tưởng.


- Tao...tao. *nhìn cậu* Em nói đi! Em thích anh phải không? - Hắn ta nhìn cậu hất cằm.
- Điên hả ba? - Cậu ngạc nhiên.
Hắn ta bây giờ rõ sợ sệt, cậu không thích hắn. Vậy thì phải nạp mạng ở đây sao? Bỏ đi danh dự, hắn quỳ xuống dưới chân anh:
- Tôi biết tôi sai rồi. Làm ơn tha tội cho tôi.


Jimin ngồi xổm xuống đối mặt với hắn ta, nhếch mép:
- Rác rưởi! Mày nên cảm ơn trời vì chỉ gặp mỗi tao đi. Còn tận 5 người như tao nữa. Mày chống nổi không? Đụng ai không đụng lại đụng bọn tao! Hên là gặp tao, mày mà gặp Yoongi thì mất xác cũng không chừng!


- Yoongi? Thiếu gia MT lớn nhất thế giới? - Gã mặt trắng bệch nhìn cậu và Jimin.
- Phải! Còn có cả Namjoon này, SeokJin này, Hoseok này, Taehyung nữa. Vậy mày đoán được tao là ai rồi chứ?
Anh bình thản liệt kê làm người đối diện muốn ngã ngữa.
- Park....Park Jimin? Bộ 6 thiếu gia?- Hắn ta lắp bắp.


- Thằng đó đấy! - Jimin cười nhẹ.
- Tôi xin lỗi. Tôi sai rồi. Làm ơn tha cho tôi, tha cho tôi! - Hắn van nài.
- Coi như mày còn biết điều! Cút đi!
Hắn ta mừng hết lớn sau câu nói của Jimin. Chạy thục mạng về cửa thang máy. Mọi người xung quanh sợ hãi giải tán.


- Chúng ta đi thôi bảo bối. - Anh vui vẻ cười với cậu, hình tượng ngầu lòi đến đáng sợ lúc nãy hoàn toàn biến mất.
- Vâng!
---------------------------------------------
Sau khi đã mua hết những thứ được dặn, các anh tập hợp tại Lotteria ở khu đồ ăn.


- Sao sao sao? Mua hết chưa? - Jin cầm cái đùi gà trên tay, miệng nhồm nhoàm hỏi chuyện.
- Tao mua rồi này! - Cả 4 giơ bịch đồ lủng củng lên trước mặt Jin.
Vừa thấy đồ ăn thì liền sáp lại, bám dính lấy Yoongi đang cầm miếng Pizza.
- Anh Yoongi ới ời.
- Rồi. Rồi. Anh hiểu em quá mà. Đây. - Anh đưa luôn miếng Pizza cho cậu.


Cậu vui vẻ đón lấy, ăn ngon lành.
- Đâu? Đưa đây bố xem nào. Chúng mày mua được gì? - Jin nghênh mặt, ra dáng đàn anh đi về phía 4 người.
- Đây! - Cả 4 chìa đồ ra cho Jin xem.
- Hừm.....Đẹp đấy.....Nhưng mà khoan. Mày mua cái quái gì đây hả?
----------------------------------------------
_-. Cmt của tuôi T_T, ★ của tuôi T_T.






Truyện liên quan