Chương 73
Trả tem:
+ NhiPs ♥
+ Quyenkookie ♥
+ Meu-ho-park ♥
+ Minie279 ♥
+ Harumi Miya ♥
+ Quynhanh ♥
Chân thành cám ơn tất cả các bạn ♥
Ngày hôm nay vẫn vậy. Duy chỉ có các anh cấm cậu đi làm, trừ khi đi học ban sáng còn ban chiều có thể đến chơi với bọn anh rồi cả 7 cùng về, việc học không thể xem nhẹ và cả để giảm thiểu thời gian cậu phải chạm mặt với lão dê già kia.
- Theo như ông muốn. Chúng tôi đã giúp công ty lấy lại thế cân bằng.
Để xấp tài liệu lên bàn, các anh khuôn mặt vẫn không cảm xúc mà nhìn ông ta.
Nhìn vẻ mặt hài lòng của lão, các anh lại nhớ lại khuôn mặt đáng thương của bà lúc mòn mỏi đợi hắn về trong vô vọng để rồi nhận lại là sự nhẫn tâm của Kang HyunSuk ông! Bàn tay tức giận nắm chặt thành đấm, tuy vậy nhưng thái độ không hề thay đổi.
- Làm tốt lắm. Công ty như vậy ta yên tâm rồi. Tìm thú vui 1 tý chắc không sao đâu nhỉ? Jungkook đâu rồi? Hôm nay nghỉ làm à?
Ông ta ngả ngớn nhìn các anh, vẻ mặt không khỏi gian tà. Tay vuốt cằm, ông nhớ lại bộ dạng sợ hãi đến đáng yêu của cậu khi đối diện với ông, miệng cười thích thú.
Thú vui? Từ khi nào ông có cái đặc quyền gọi em ấy là thú vui?
- Em ấy hôm nay phải đi học. Còn nữa, em ấy đã có người yêu rồi. Việc gì họ cũng dám làm. Đụng vào Jungkook, cái mạng của ông e rằng khó giữ đấy CEO à! - Mặt Tae đanh lại đáng sợ. Câu nói đánh dấu chủ quyền lại mang thanh âm đe dọa khiến người ta phải dựng cả tóc gáy khi nghe.
Tiếc là lão HyunSuk này da mặt quá dày! Đã nói vậy mà nét cười trên môi lão càng đậm. Rõ ràng lời nói kia đối với lão chả được 100g!
- Bảo em ấy khi nào rãnh đến đây với ta đi. Người yêu? Việc gì cũng dám làm? Chắc là đám giang hồ nào đó ngoài cái mặt thứ 2 của xã hội bẩn thỉu kia rồi. Chỉ có dân chợ búa mới thế! - Ông ta khinh thường nhìn các anh ( ý là khinh thường người yêu của cậu mà các anh nói. Lão vẫn chưa biết người đó là các anh)
- Dân chợ búa?
Sống gần 20 năm mà đây là lần đầu tiên các anh phải nghe người khác phán xét và lăng mạ một cách không tiếc thương như vậy! Đám giang hồ ở xã hội bẩn thỉu? Thật hết sức chịu đựng mà!
- Chúng tôi về phòng. Nhưng ông cũng đừng khinh thường bọn người yêu của Jungkook! Ông có thể bị róc xương bất cứ lúc nào đấy!
Bàn tay nắm chặt đến nổi cả gân xanh. Jimin nhẹ nhàng đáp lại rồi đi ra cửa cùng đồng bọn, nếu ở đây chỉ chừng 1 phút nữa thôi thì các anh có lẽ không kiềm chế mà gây ra án mạng!
Và đúng như lời hứa, các anh cho cậu đến chơi với mình vào ban chiều.
Cậu vui vẻ xách cặp tung tăng đi đến quầy nhân viên. Miệng cười thân thiện với cô tiếp viên làm người đối diện đỏ mặt, cậu hỏi:
- Cho em hỏi, phòng thiết kế ở đâu vậy?
Cô nhân viên lắp bắp trả lời, mặt vẫn chưa hết đỏ:
- À....em đi lên tầng 14 ( tầng cuối), rẽ trái đi đến cuối dãy sẽ thấy phòng thiết kế.
Cậu cười cám ơn, đi thong thả về cửa thang máy. Ấn chọn tầng 14, cậu vui vẻ ngân nga bài hát “All in” mình vừa nghe. ( Nghe thử đi:))
”Ting”
Cửa thang máy mở ra. Cậu theo chỉ dẫn rẽ trái rồi cứ thế mà đi. Đang cắm cúi tìm kiếm hộp bánh vừa mua cho các anh, cậu bất cẩn va vào 1 người đàn ông rồi ngã sau, người kia nhanh chóng đỡ lại rồi kéo cậu vào lòng.
Mùi hương nam tính xộc thẳng vào mũi cậu. Là mùi của Namjoon! Anh ấy không có thói quen xịt nước hoa nhưng khi đi làm cũng sử dụng một ít để tăng vẻ quyến rũ.
Tay vòng sang ôm lấy người phía trước, cậu nũng nịu cọ cọ vào lòng ngực rắn chắc phía trước:
- Namjoon không ở cùng với 5 người kia sao? Nguyên ngày đi học không có các anh, thực buồn a~. - Cậu nhõng nhẽo.
- Vậy sao? Để anh bù đắp cho em nhé?
- Hửm?
--------------------------------
- Đã 5h chiều, sao em ấy chưa tới? 4h30 tan học, đi taxi đến đây cũng chỉ mất 15" là cùng. Vừa nãy mới gọi điện nói đến ngay mà? - Hoseok khó chịu nhìn đồng hồ.
- Chắc kẹt xe hay gì đó. - Jin trấn an.
- Không đâu. Đường từ trường đến đây rất ít người và xe cộ. Nhân viên công ty thì phải đi cổng chính ở đường lớn. Không thể nào có kẹt xe được. - Yoongi phân tích, mặt đăm chiêu nhìn Jin.
- Khoan đã... Đây là tầng 14, cũng là tầng cuối cùng! Nếu muốn đi đến căn phòng này thì chỉ có 1 đường duy nhất. Và nếu muốn đến đây thì đương nhiên phải đi ngang qua....phòng giám đốc! - Suy nghĩ một hồi, Jimin thẳng thắng nhìn vào từng người.
Phải rồi! Nếu vậy thì...
- Sao vậy? Có chuyện gì à? Bảo bối chưa tới sao?
Namjoon mở cửa đi vào, tay còn cầm cốc cà phê nóng hổi.
- Mày vừa đi đâu?
- Tao đi mua rồi pha một tí cà phê. Có gì sao?
- Trên đường đi không gặp bảo bối?
- Ừ. Không gặp.
Lập tức họ đứng dậy và bước ra khỏi phòng, kéo theo cả Namjoon.
------------------------------