Quyển 2 - Chương 43
Tập Thư đưa Dực San đến hậu viện, đầu tiên là dẫn nàng đến căn phòng mà nàng đã ở trước kia
“San San, trước kia ngươi ở Chuyển Sinh điện thì ngụ chỗ này, bài trí bên trong, chúng ta chưa từng động qua”
Dực San vừa đi vào đã bị ánh sáng chiếu lóa mắt, vất vả lắm mới thích ứng được thì thấy một cây san hô cao lớn ở giữa phòng, gần chạm đến trần nhà. Nàng kinh ngạc nhìn cây san hô cỡ một người ôm, bên trên treo đầy dạ minh châu, hồi lâu mới nói nên lời “đây là cách bài trí chung của địa phủ hay là tài sản riêng của ta lúc đó?”
Hơn nữa san hô và dạ minh châu hẳn thuộc về biển cả, sao có thể đặt trong phòng, chẳng lẽ chỉ để trang trí?
Tập Thư nghĩ nghĩ “có thể xem như là tài sản riêng của ngươi?”
‘Không phải lúc đó ta là phàm nhân sao? sao lại có nhiều tài sản như vậy?”
“Đây là Đông Hải Long cung Ấn Trì quân tặng cho ngươi?”
“Ấn Trì quân? Đây là ai?”
Tập Thư thấy Dực San như bị choáng váng, nhiệt tình đề nghị “nói hai câu thì không nói rõ, hay là ta thuật lại toàn bộ chuyện sau khi ngươi đến địa phủ?”
Trong khi Tập Thư kể cho Dực San nghe chuyện xưa, Hành Tư đang uống trà cùng Tất Trì
Tất Trì châm chước hỏi “Hành Tư quân nay tính thế nào?”
Hành Tư nhìn hắn ‘cái gì mà tính thế nào?”
“San San” Tất Trì híp mắt tưởng tượng “năm đó chuyện kia ảnh hưởng không nhỏ, ta ở địa phủ cũng nghe được, chỉ là sau này bị đè ép xuống, cho nên ở địa phủ không ai biết vị Thần nữ kia chính là San San. Kể tủ đó, sẽ không khó giải thích vì sao Nhạc Thác quân muốn sửa đổi mệnh số, hạ phàm thể nghiệm là giả, tìm San San đầu thai thành phàm nhân mới là thật. Chà, không để ý mình đã có phu nhân vẫn mạo muội như thế, cũng không biết rốt cuộc hắn có tình hay là vô tình với San San”
Hành Tư đảo mắt nhìn ngoài cửa sổ, không lên tiếng, Tất Trì lại nói tiếp “Hành Tư quân, sau khi ngươi trở về thiên cung e là không biết tình trạng của San San, nàng khi đó ngày nào cũng là ra vẻ không có việc gì, người lại tiều tụy rất nhiều, có thể thấy được là không thể bỏ được ngươi. Khi đó chúng ta đều cho rằng nàng là phàm nhân, cũng không khuyên nhiều nhưng vẫn rất đau lòng cho nàng. Thời gian đó Nhạc Thác quân thường đến thăm nàng, hai người ở chung rất vui, cũng chỉ khi đó, San San mới có biểu hiện như trước, có thể thấy được nàng vẫn có hảo cảm với hắn”
Tất Trì buồn rầu lắc đầu “dù San San có nhớ lại chuyện trước kia hay không, Nhạc Thác quân vẫn là chướng ngại ở giữa hai người các ngươi, chẳng lẽ Hành Tư quân ngươi không có tính toán gì sao?”
Hành Tư rũ mắt uống trà, hồi lâu mới chậm rãi nói “thuận theo tự nhiên”
Tất Trì sửng sốt, lập tức có chút bất mãn “thuận theo tự nhiên?ngươi chỉ nghĩ như vậy?San San đối với ngươi tình chân ý thiết, khi đó thường xuyên mượn rượu giải sầu, còn suýt nữa bị Mạnh Dung kéo xuống Nại Hà, ngươi đối với nàng lại lạnh bạc như vậy?”
Hành Tư vụt ngẩng đầu nhìn hắn
Tất Trì ra vẻ thần bí, xích lại gần nói “chuyện Mạnh Dung đã bị Mạnh Bà áp chế, không nhiều người biết. Ta có quen biết với Mạnh Bà,có biết được chút tin, Mạnh Dung khai là do phu nhân của Nhạc Thác sai sử nhưng chỉ dựa lời nói một bên của nàng là không đủ chứng cớ, sợ nháo lớn lại liên lụy tới San San, dù sao năm đó các nàng cũng kết thù rất lớn. Có điều qua chuyện này, có thể thấy năm đó San San tổn thương Phù Tuyên cũng chưa chắc là thật, chúng ta đều biết cách làm người của SanSan, hơn phân nửa là nàng bị ác nhân vu hãm rồi. Hành Tư quân, ngươi chẳng lẽ đã biết San San bị ủy khuất còn khoanh tay ngồi nhìn sao?”
Khó trách Tất Trì nhìn nghiêm trang nhưng vẫn có thể chung đụng hài hòa với Vô Thân, Vô Khâu, thì ra hắn mới là đệ nhất bát quái thâm tàng bất lộ ở Chuyển Sinh điện
Hành Tư im lặng uống trà suy tư, cho đến khi uống cạn mới đặt cái chén xuống, nói “khi San San là phàm nhân, tuy mệnh số bấp bênh lại chẳng có bản lĩnh gì nhưng vẫn kiên cường, lạc quan, không phải là nữ tử nhát gan, suy nhược. Việc này ta đương nhiên sẽ không bàng quang đứng nhìn,có điều vẫn muốn nghe ý kiến của nàng”
Tất Trì nhíu mày “dù vậy, ít nhất cũng phải làm cho San San nhớ tới chuyện khi làm phàm nhân ah. Hiện tại, nàng chỉ nhớ Nhạc Thác quân mà không nhớ ngươi, giống như trước kia chỉ biết ngươi mà không biết Nhạc Thác quân, rốt cuộc vẫn là quên, chuyện lúc trước ở địa phủ cũng không nhớ rõ, sao có thể có ý kiến gì?”
Hành Tư trầm mặc vuốt ve chén trà một hồi mới lên tiếng “dù có giải dược của Vong hồn đan nhưng cũng không chỉ làm nàng nhớ tới những chuyện ở địa phủ mà tất cả mọi chuyện cũng sẽ bị xáo tung lên. Như vậy…không tốt lắm”
Tất Trì ngẫm lại thấy cũng có lý, nhíu mày suy nghĩ một lát “nếu như vậy, chi bằng để San San ở Chuyển Sinh điện một thời gian, chúng ta để nàng đi vào mộng cảnh rồi nói chút chuyện, cũng coi như làm nàng gián tiếp nhớ lại, đương nhiên nếu ngươi tự mình nói với nàng thì càng có hiệu quả hơn. Hai người các ngươi trong lúc đó xảy ra chuyện gì, chúng ta nhất định không biết tường tận bằng các ngươi, hơn nữa cũng tiện cho các ngươi bồi dưỡng tình cảm”
Hành Tư nhìn Tất Trì nói đến hưng phấn, đột nhiên nhịn không được hoài nghi người trước mắt có phải do Vô Thân hay Vô Khâu biến hình hay không?
Tất Trì bị ánh mắt đánh giá của Hành Tư nhìn không được tự nhiên, nắm tay che miệng, ho một tiếng “sao lại nhìn ta như vậy? hiển nhiên là vì ta và Hành Tư quân ngươi làm cộng sự một thời gian, về tình về lý cũng phải đứng bên phía ngươi, hơn nữa Nhạc Thác quân đã có thê thất, đứa nhỏ cũng sắp sinh, chẳng lẽ còn muốn cho San San đi làm tiểu lão bà của hắn?Đúng rồi. Hành Tư quân, có chuyện gì ta cũng phải nói với ngươi một chút. Lần trước Ấn Trì quân bị mang về sau không biết thế nào, làm cho Đông Hải Long Vương nghĩ hắn thích vị thiên kim của Diêm Vương nào đó ở địa phủ nên thường xuyên phái người đến hỏi thăm, nói là tìm được sẽ lập tức tới cửa cầu hôn. San San tuy không phải là thiên kim của Diêm Vương nhưng gia thế tương đương với Ấn Trì quân. Hành Tư quân, ngươi phải tranh thủ một chút”
Đến lúc hoàng hôn buông xuống, Dực San rốt cuộc đã nghe xong chuyện xưa
Vừa đẩy cửa ra, liền thấy Vô Thân, Vô Khâu ngồi hai bên cửa “các ngươi làm gì vậy?”
Hai người kia đứng lên, mặt không đổi sắc “vừa rồi vô tình đi ngang qua, nghe Tập Thư kể cho ngươi nghe những chuyện trước kia liền dừng lại nghe một lát”
Vô tình đi ngang qua? Dực San hồ nghi nhìn bọn họ “vậy sao lại còn ngồi?”
Vô Thân, Vô Khâu giống như đột nhiên bị phong hàn, ho khan một trận, sau đó nói sang chuyện khác “San San, nghe xong, cảm giác thế nào?”
“Không được tốt lắm.”
“…”
Dực San đúng lý hợp tình “ta không thể tự mình nhớ lại, nghe kể như vậy khác nào nghe kể chuyện xưa của người khác?” lại có chút khó xử nói tiếp “hơn nữa ta và Hành Tư quân…”
Vô Thân, Vô Khâu lập tức gật đầu, ý nói nàng đề tài này rất hay, tiếp tục nói
Dực San lại khẽ nhíu mày “Tập Thư nói không được tỉ mỉ lắm, có lẽ do ban ngày hắn không ở Chuyển Sinh điện nên không nắm được hết. Các ngươi biết cái gì, có thể nói ta nghe không? ta nhớ mình và Hành Tư quân mới lần thứ hai gặp mặt, chuyện này quá đột nhiên”
Hắc hắc, rốt cuộc cũng biết tầm quan trọng của bọn họ. Vô Thân, Vô Khâu lập tức cảm giác giá trị bản thân tăng cao, lập tức hưng phấn hẳn
“Biết thì có biết nhưng mà sống lâu, trí nhớ có chút không tốt, không chắc sẽ nhớ lại được”
“Đúng vậy, hơn nữa mấy chuyện đó quả thật là chuyện tổn hao trí nhớ nha”
Dực San hờ hững nhìn bọn họ diễn, cảm thấy vừa rồi Tập Thư miêu tả về bọn họ rất chính xác. Nàng làm ra vẻ tiếc nuối, lắc đầu “như vậy sao? vừa rồi Tập Thư nói với ta là các ngươi thích uống rượu ta ủ, còn tính sau này trở về thiên cung sẽ gởi cho các ngươi vài rủ quỳnh tửu vừa ủ được”
Hai mắt Vô Thân, Vô Khâu lập tức tỏa sáng
“Nhưng dù quên cái gì cũng không quên chuyện của San San ngươi. Chúng ta có giao tình gì chứ”
“Chuyện của ngươi và Hành Tư quân lúc đó, tuy chúng ta không biết nhiều bằng Hành Tư quânnhưng tuyệt đối là nhiều hơn những người khác trong Chuyển Sinh điện. Ngươi coi như đã tìm đúng người”
Nói xong bọn họ lập tức kéo Dực San ngồi xuống bậc thang
Có điều trước khi nói chuyện, Vô Thân cảm thấy hắn vẫn nên đưa ra một yêu cầu nhỏ “San San, ngươi có thể thu lại tiên quang của ngươi không? rất chói mắt”
Vì muốn mau chóng được nghe chuyện, Dực San vô cùng phối hợp, che lại tiên thân, lúc này y như phàm nhân
Vô Thân vì thế rất hài lòng, Vô Khâu cũng hài lòng, cao thấp khen ngợi nàng “quả nhiên vẫn là bộ dáng phế vật nhìn thuận mắt hơn”
Vô Thân nhàn nhã nhìn Dực San đằng đằng sát khí đuổi giết Vô Khâu khắp sân, Hành Tư và Tất Trì vừa lúc đi tới, cùng bọn họ xem náo nhiệt
Tất Trì cảm thán “thật sự thân thiết”
“Thật sự hoài niệm” Vô Thân cảm thán
Có điều hiện tại bị Dực San đuổi giết, lực sát thương hoàn toàn khác với trước kia bị nàng phóng dao. Vô Khâu nhảy lên nhảy xuống, vừa né tránh vừa cầu xin tha thứ, chạy hồi lâu cũng không thể thoát khỏi nàng, rốt cuộc tuyệt vọng nhìn thấy Hành Tư liền ôm hi vọng cuối cùng chạy tới chỗ hắn “Hành Tư quân cứu mạng ah, nay chỉ có ngươi mới trấn trụ được San San thôi”
Vô Thân cảm thấy Vô Khâu đúng là miệng chó không mọc được ngà voi, ở thời khắc mấu chốt còn nói nhu thế.
Vô Khâu vừa trốn sau lưng Hành Tư, Dực San đã bừng bừng lửa giận đuổi tới.
Hành Tư quả nhiên không khiến Vô Khâu đã uổng công vỗ mông ngựa, ngăn cản Dực San, nhìn cây dao không biết đã xuất hiện trong tay nàng từ lúc nào, nói “đã quên hết chuyện dặn dò trước khi xuống đây sao?”
Dực San nhất thời tiêu tan lửa giận, nàng đã quên hắn còn có chức năng giám sát, nếu hắn trở về cáo trạng với Trường Sinh Đại Đế vậy sau này nàng đừng mong ra ngoài dạo chơi nữa
Hành Tư vươn tay “đưa đây”
Dực San ngoan ngoãn đưa dao cho hắn
Đã lâu mới nhìn thấy biểu hiện phế vật của nàng, mọi người cảm khái vô ngần
“Thực sự rất thân thiết nha” Tất Trì lại cảm thán
“Thực sự là hoài niệm ah” Vô Thân lại cảm thán.
Từ địa phủ trở lại thiên đình, liên tục vài ngày, Dực San đều nghĩ tới chuyện cũ mà Tập Thư đã nói với nàng
Đáng tiếc Tập Thư không mặt trong đa số sự kiện, chỉ biết kết quả, không biết chi tiết, nói không rõ ràng, lại vì Vô Khâu nửa đường xông vào gây rối, cuối cùng cũng không nghe được Vô Thân nói gì, điều này là cho Dực San cảm giác có móng vuốt cào trúng tim mình.
Về phần quan hệ của nàng và Hành Tư, theo cách nói của Tập Thư thì nàng đối với Hành Tư tình thâm ý thiết, cả người tiều tụy nhưng trước mắt chuyện này đối với Dực San mà chỉ là chuyện xưa của người khác, nàng không cảm thụ được hết, cho nên nhìn thấy Hành Tư cũng không có cảm giác xấu hổ. Hơn nữa Hành Tư thường xuyên tới chỗ nàng uống trà nói chuyện phiếm, thần thái cũng rất tự nhiên, ôn hòa có lễ. Người ta đã không tỏ thái độ gì, nàng cũng không cần da mặt dày mà chủ động tìm hiểu, nên tạm thời để chuyện này qua một bên. Tuy nhiên nàng vẫn rất hiếu kỳ, nghe xong “chuyện xưa” liền muốn biết chi tiết hơn, nên cũng đang tìm cơ hội đến địa phủ hỏi cho rõ ràng.
Hơn một nửa quỳnh tửu đã được bổ sung vào tửu diếu, tiếp theo chỉ cần để chúng tự lên men, không cần để ý nhiều, Dực San liền lấy danh nghĩa đáp tạ Mạnh Bà mà đến địa phủ ở vài ngày, chậm rãi nghe “chuyện xưa”. Dù sao tuy nàng không có ấn tượng với mấy người ở Chuyển Sinh điện, hơn nữa nhìn còn rất kỳ lạ nhưng nàng lại thấy ở chung với bọn họ rất thú vị, vô câu vô thúc, có lẽ là do đã từng quen biết nhau.
Sáng sớm hôm nay, Dực San cảm thấy nhàm chán liền đến tiên đàm bên cạnh đi dạo, vừa đi vừa nghĩ cách xin gia gia đến địa phủ, quá tập trung tinh thần, không để ý mà đụng phải một người ngay khúc quẹo
“Bồ Tát suy nghĩ chuyện gì mà đi không nhìn đường vậy?”
Dực San vừa nghe ý cười tràn đầy trêu chọc, không cần ngước mắt nhìn cũng biết là ai, liếc mắt xem thường “không phải chỉ là nói dối cho qua chuyện sao, Hành Tư quân có cần cứ lấy nó để chèn ép ta không?”
Đột nhiên nghe như vậy, Dực San kinh ngạc tới mức suýt chút nữa bật thốt “đồng quy vu tận thì đồng quy vu tận, ai sợ ai” cũng may lời đến bên môi thì kịp nuốt trở lại, nàng cười híp mắt, nói “được, đi bao lâu?”
Tốt nhất là lâu một chút nha
Lần này có khả năng sẽ lâu một chút
Vì có Hành Tư bảo kê, Trường Sinh Đại Đế liền sảng khoái đồng ý cho Dực San xuốn địa phủ ở một thòi gian
Dọc đường đi, Dực San hưng phấn, hiếu kỳ hỏi Hành Tư “Hành Tư quân, ngươi lần này đến địa phủ là có chuyện gì sao?”
Hành Tư gật đầu “tiếp tục công việc”
Cho đến khi Chuyển Sinh điện, Dực San mới hiểu được ý hắn là gì mà những người khác ở Chuyển Sinh điện đã biết tin sớm hơn nàng, đều đứng ngay cửa nghênh đón bọn họ
Dực San nhìn nhìn, phát hiện thiếu một người “Luân Chuyển Vương xinh đẹp còn hơn nữ nhân, vẻ mặt mất hứng đâu rồi?”
Tất Trì lắc đầu “may mà Hợp Nghiêm quân đã đi rồi, vốn tâm tình đã không tốt, còn nghe ngươi hình dung hắn như vậy, không tức giận mới lạ”
Dực San tả hữu nhìn xem, phát hiện thiếu một người: “Lần trước cái kia vẻ mặt mất hứng so với nữ nhân còn xinh đẹp Luân Chuyển vương đâu?”
Vô Khâu tiếp lời “còn nhớ những gì lần trước Tập Thư nói với ngươi không? Hợp Nghiêm quân bị Tàng Vương triệu trở về tiếp tục diện bích”
Dực San nghĩ tới nguyên nhân trước kia Hợp Nghiêm bị phạt “nhưng không phải đã trở về nhận chức sao?”
“Đó là vì Hành Tư quân đột nhiên bị triệu hồi thiên cung thôi”Vô Thân bĩu môi “Chuyển Sinh điện không thể không có quản lý, Tàng Vương chỉ tạm thời để Hợp Nghiêm quân trở về, thời hạn chịu phạt của hắn còn chưa xong ah”
Nghĩ đến ấn tượng gặp mặt Hợp Nghiêm lần trước, Dực San lại thấy tò mò “Hợp Nghiêm quân hẳn không phải là người thành thật, nhẫn nhịn chịu đựng, chẳng lẽ không mặt dày phản kháng sao?”
Vô Thân đáp “đương nhiên có, nhưng muốn phản kháng cũng phải xem đối tượng nha, Tàng Vương chỉ nói một câu, Hợp Nghiêm quân liền thành thành thật thật trở về diện bích”
“Nói cái gì?”
“Hợp Nghiêm quân nói Tàng Vương từ bi phổ độ chúng sinh, vì sao trong chuyện này không thể xử lý nhẹ một chút, kết quả Tàng Vương nói hắn chỉ độ hóa lục đạo chúng sinh, Hợp Nghiêm quân đã siêu thoát ngoài lục đạo, không trong phạm vi từ bi của hắn. Hợp Nghiêm quân liền không còn lời nào để nói”
Dực San đã sớm nghe nói Tàng Vương nổi tiếng nói năng chua ngoa nhất trên trời dưới đất,dù trong lòng từ bi nhưng lời nói ra lại có sức sát thương rất lớn, tuyệt đối không có khả năng bình thản uyển chuyển
Vô Thân ngoài ý muốn nhìn nàng, vẻ mặt:chuyện này mà ngươi cũng biết. Tàng Vương đã nói “lão tử độ lục đạo chúng sinh, liên quan gì tới ngươi’
Dực San lắc đầu cảm thán, lực chú ý rất nhanh đã dời đến chỗ ở của nàng ở Chuyển sinh điện, theo Tập Thư đi đến hậu viện
Vô Thân nhìn theo bóng dáng nàng, lại nhìn Hành Tư bên cạnh, đột nhiên nhớ tới tin tức lần trước Tất Trì lấy được từ chỗ Hành Tư đã chia sẻ với bọn họ, đột nhiên trong đầu hắn toát ra một suy đoán lớn mật “Hành Tư quân, chuyện của Hợp Nghiêm quân lần này, không phải là ngươi động tay động chân chứ?”
Dù sao lúc trước Tàng Vương cũng đã không có ý định tiếp tục phạt Hợp Nghiêm, đột nhiên lại triệu người trở về tiếp tục chịu phạt, thật sự có chút nói không thông. Hơn nữa với thân phận của Hành Tư, lại thêm Tàng Vương nể mặt sư phụ hắn là Thái Thượng Lão Quân, muốn làm chuyện này dễ như trở bàn tay
Hành Tư không đáp, đi thẳng vào trong
Vô Thân, Vô Khâu liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng khẳng định thái độ của hắn là chấp nhận.
Khi đó Tất Trì đề nghị Hành Tư để Dực San quay lại Chuyển Sinh điện nhớ lại chuyện cũ, kết quả hắn chẳng những lừa Dực San xuống đây, còn để Tàng Vương giao vị trí Luân Chuyển Vương cho mình, dụng tâm thực sự là…
“Âm hiểm” Vô Thân cảm khái
“Giả dối” Vô Khâu cảm khái