Chương 55: MỘ VY VY CÁI TÔI MUỐN ... LÀ CẢ ĐỜI.
Vy Vy cởi cà vạt của anh vứt xuống đất rồi tiếp tục mở từng nút áo sơ mi của anh ra, " nói cho cùng thì chẳng phải là anh chỉ muốn lên giường với tôi sao? "
phó Hàn tranh dùng một tay nắm tay cô lại không cho cô tiếp tục cởi cúc áo anh ra nữa.
Vy Vy liền ngước lên nhìn anh hỏi , " cần bao nhiêu lần anh mới bỏ qua cho tôi, 5 lần? hay mười lần ? "
Nói cho cùng thì không phải đêm ấy ngủ với anh , anh mới ăn quen miệng ngửi quen mùi , nên mới bắt đầu có hứng thú với thân thể cô sao.
Phó Hàn tranh chậm rãi buông tay cô ra , ngón tay thon dài sẽ nâng cằm cô lên, ép cô nhìn vào mắt anh , rồi đôi môi mỏng mím chặt hơi mở ra hôn lên đôi môi xinh đẹp của cô, triền miên trằn trọc ...
Phòng khách yên ắng, sẵn sàng lỗi lên âm thanh thở dốc nho nhỏ Ái muội , không khí nhuộm màu ân ái.
Hơi thở nóng bỏng bá đạo của người đàn ông xâm chiếm mọi giác quan của cô, như đang dần dần gặm nhấm linh hồn của cô vậy, anh hôn đến nỗi đầu lưỡi cô dần dần tê dại đi.
Không biết từ lúc nào cô từ vị trí ngồi trên người anh đã bị đè xuống ghế sofa.
Cặp môi mỏng mềm mại của anh bỏ qua cho đôi môi đỏ mọng của cô, anh chuyển sang hôn lên mắt , lên mũi cô , vô số nụ hôn ôn nhu của anh rơi trên mặt cô, giống như cô chính là bảo bối trân quý nhất cuộc đời của anh vậy.
Cô kháng cự nghiêng đầu tránh đi Anh lại cắn vào vành tai nhỏ của cô , đôi môi nhẹ nhàng ma sát vào trên má cô ,một giọng nói trầm ấm truyền vào trong tai, " chỉ năm lần , mười lần mà đã muốn đuổi tôi đi sao?"
Vy Vy quay đầu lại , nhìn vào đôi mắt phượng gần trong gang tấc, ngả ngớn cười lạnh , " cho nên , cậu Phó đây có ý muốn bao nuôi dài hạn ?"
Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông bất chợt được thu lại, thay vào đó là một ánh mắt trong suốt ,sáng ngời như sao, khiến người ta mê mẩn, anh đáp ," Mộ Vy Vy ... Cái tôi muốn là cả đời..."
" Cả đời quá dài ,anh không thấy chán, nhưng tôi sẽ thấy chán", Vy Vy quay đầu đi , không nhìn thẳng vào mắt anh .
Ánh mắt Phó Hàn Tranh lập tức trầm xuống , anh bắt đầu có chút tức giận.
" Cho nên ba năm thôi , anh cho tôi nhà , xe , tiền bạc , tôi ngủ với anh " , Vy Vy lờ đi sự phẫn nộ trong mắt anh , tiếp tục nói.
Phó Hàn Tranh nhìn cô , gằn từng chữ một , " cái tôi muốn không phải như vậy ."
" Vậy anh muốn gì ? Muốn tôi yêu anh ? " , Vy Vy cười lạnh , gỉ ngj điệu giễu cợt đáp lại.
" Không được sao " , anh càng lạnh lùng .
" Phó Hàn Tranh , lúc đầu là anh bắt tôi cút khỏi nhà họ Phó. Bây giờ tôi cút rồi , anh lại muốn tôi ở lại ? Xin lỗi , tôi cút xa quá , về không được ." Vy Vy cười lạnh mà nói.
Phó Hàn Tranh nghe cô nói như vậy thì không cách nào phải bác, lúc đầu là anh muốn đuổi cô đi ,bây giờ anh lại muốn giữ cô ở bên cạnh mình. Sự mâu thuẫn này có lẽ chính là sự mâu thuẫn đầu tiên trong cuộc đời của anh.
Vy Vy không kiên nhẫn ở đây cãi nhau , liền thúc giục, " có làm thì nhanh lên một chút, tôi cởi đồ rất lạnh."
Lời vừa nói ra ,Phó Hàn Tranh lập tức bế cô đi lên lầu ,vào phòng của cô.
Vy Vy nghiến răng ,tuy quần áo là do cô tổ tự cởi , lời cũng do tự cô ném ra, nhưng nếu làm thật thì quả thật cô có chút hơi sợ. Dù sao Mộ Vy Vy đã ngủ với anh , nhưng cô thì không mà .
Cho dù trước đây có tình cảm với Cố Tư Đình , nhưng ngại bà cố và nhà họ Cố lên hai người chỉ mới ở mức ôm hôn thôi, chưa bao giờ vượt qua mức cuối cùng, nên chuyện này đối với cô kinh nghiệm bằng không.
Phó Hàn Tranh đặt cô lên gường , kéo chăn đắp kín cho cô , chỉ trừ mình cái đầu ra , xoa đầu cô , nói , " Vy Vy đừng khiêu chiến sự nhẫn nại của tôi thêm nữa..."
"...."
Vy Vy chớp chớp mắt, đây là không tính ngủ với cô sao?
" Đừng để tôi nhìn thấy em là người đàn ông khác dây dưa không rõ" , Phó Hàn Tranh nói xong , dứng dậy rời đi ngay.
Vy Vy nằm trên gường , nghe tiếng anh mở cửa ra khỏi biệt thự , chớp mắt , thở phào một hơi.
Người đàn ông này rốt cuộc là làm sao vậy?
Cô cũng đã cởi thành như vậy, rõ ràng lúc nãy anh cũng đã cứng như đá, vậy mà chị đặt cô lên giường rồi bỏ đi sao ?