Chương 6

“Y Nguyên, dì tìm con khắp nơi.” Y tá trưởng từ một nơi bí mật gần đó thấy hết mọi chuyện đang xảy ra,cô cảm thấy sự tình nghiêm trọng, cô lo lắng có nên tạm thời không cho Tô Y Nguyên đến bệnh viện hay không, Bách Kiến Tề có khuôn mặt anh tuấn kia là cao thủ tình trường, đối với cô gái đơn thuần như Tô Y Nguyên quả thực là độc dược trí mạng.


“Y tá trưởng.” Tô Y Nguyên đối với y tá trưởng lộ ra tươi cười ngọt ngào, “ Con chỉ xuống dưới hít thở không khí, đã để cho dì lo lắng, thực xin lỗi.” Tô Y Nguyên biết các anh trai nhờ y tá trưởng chiếu cố cô, y tá trưởng đối với cô thật sự tốt, nên cô không muốn gây thêm phiền toái cho y tá trưởng.


“Xảy ra chuyện gì, đôi vợ chông kia vì sao lại níu lấy con không tha?” Y tá trưởng một chút cũng không cảm thấy Tô Y Nguyên gây phiền cho cô, cô thật thích cô gái thiện lương ngọt ngào này, cô vừa thấy cặp vợ chồng kia níu lấy Tô Y Nguyên không tha, vừa định tiến tới hỏi, lại bị Bách Kiến Tề đi trước một bước.


Tô Y Nguyên đem chuyện vừa rồi cặp vợ chồng kia níu lấy cô không tha kể lại một lần, “Y tá trưởng, dì giúp con hỏi một chút được không? Có lẽ bọn họ thật sự cần giúp đở.” Tuy rằng bọn họ nói dối, nhưng không có nghĩa là bọn họ không thực sự cần trợ giúp.


“Dì sẽ hỏi.” Tô Y Nguyên căn bản chính là sống ở một môi trường hoàn toàn khác, người nào tiếp xúc với cô đều không đành lòng tự tay đánh nát phần vô tư này của cô, cho nên y tá trưởng liền đồng ý, không muốn vạch trần bộ mặt thật của cặp vợ chồng kia làm cho Tô Y Nguyên thất vọng.


Bất quá, chuyện này thật đáng nghi, rốt cuộc bọn họ làm sao mà biết, Tô Y Nguyên có thể giúp bọn họ tiền để chữa bệnh cho con bọ họ? Mọi chuyện từ trước tới giờ đều là do các anh trai Tô Y Nguyên xử lý, cũng đều âm thầm tiến hành, không có nhiều người biết, vì sợ mang đến phiền toái không cần thiết cho Tô Y Nguyên.


available on google playdownload on app store


“Ừ.” Đem chuyện này nói cho y tá trưởng, Tô Y Nguyên biết nhất định sẽ được xử lý thích đáng, tâm tình cô cũng tốt lên, dùng sức gật gật đầu cùng y tá trưởng đi về tòa nhà khu nội trú.
“Y Nguyên.” Y tá trưởng cẩn thận quan sát biểu cảm Tô Y Nguyên, “Con quen biết Bách Kiến Tề sao?”


“Bách Kiến Tề?” Tô Y Nguyên nghi hoặc lặp lại tên này, người này không phải là cái người mà y tá trưởng bảo cô tránh xa sao?
Nhìn thấy bộ dáng mờ mịt của Tô Y Nguyên, y tá trưởng thở dài, “Chính là người vừa rồi ở trong hoa viên, anh chàng giúp con đuổi đôi vợ chồng kia đi.”


“Nguyên lai anh ta là Bách Kiến Tề a!” Tô Y Nguyên bừng tỉnh đại ngộ, “Y tá trưởng vì sao bảo con tránh xa anh ta, bởi vì anh ta là người xấu sao?” Tuy rằng Tô Y Nguyên cùng cảm thấy Bách Kiến Tề không tốt, cô còn ghi hận chuyện hắn ở thang lầu trêu cợt cô, tiếp theo lại nhớ đến Bách Kiến Tề cùng nữ bác sĩ dây dưa với nhau, bộ dáng sắp bốc cháy, đôi má Tô Y Nguyên nóng lên.


Nếu y tá trưởng cũng cho rằng như vậy. Người đàn ông kia khẳng định là không tốt, bởi vì y tá trưởng hiểu biết nhiều hơn cô, các anh trai đều nói cô ngây ngốc.
“Y Nguyên, nghe dì nói, cách xa cậu ta một chút là được rồi.” Y tá trưởng không biết nên giải thích với Tô Y Nguyên như thế nào.


“Vâng.” Tô Y Nguyên không có tiếp tục truy vấn, nhu thuận gật dầu.


Lại một ngày thứ sáu, Tô Y Nguyên ở trong phòng sinh hoạt trẻ em, cùng nhóm bạn nhỏ vui vẻ chia tay một bạn nhỏ đã hồi phục xuất viện, mọi người chơi đến mồ hôi đầy đầu, Tô Y Nguyên lúc nào cũng tươi cười, nhóm bạn nhỏ hết ôm lại nắm tay, cô cũng thực hưởng thụ hết thảy, cô quyết định trở về liền nói với anh trai, cô đột nhiên rất muốn thiết kế quần áo cho các em nhỏ, không biết Nhã Nhĩ Tái có định tấn công qua thị trường đồ trẻ em không!


Sau khi tạm biệt nhóm bạn nhỏ, Tô Y Nguyên đi vào thang máy, chuẩn bị rời khỏi bệnh viện.


Lúc ở trong thang máy soi gương, Tô Y Nguyên làm cái mặt quỷ nhớ đến Bách Kiến Tề, trước đây mỗi lần đến Nguyên Thịnh luôn có thể gặp được hắn, vài lần gần đây lại không thấy hắn đâu. Cô ở trong toilet nghe lén các y tá nói chuyện phiếm, nói Bách Kiến Tề là Bạch mã vương tử của Nguyên Thịnh, nói hắn anh tuấn hài hước, phong lưa tiêu sái, sẽ không xem phụ nữ là trung tâm, chỉ có phụ nữ đi theo hắn mà thôi


“Tôi thực sự rất thích Bách chủ nhiệm, dù tình một đêm cũng được, đáng tiếc, tôi không phải đồ ăn ua thích của Bách chủ nhiệm.” Y tá nhỏ câu dẫn Bách Kiến Tề nhiều lần mà không được bưng mặt gọ má cảm khái.


“Đúng vậy, nghe nói kỹ xảo Bách chủ nhiệm rất tuyệt, chỉ cần một đềm cũng sẽ làm cho người ta cả đời hoài niệm!” Một y tá nhỏ háo sắc khắc bổ sung.


Khi đó Tô Y Nguyên ngồi trên bồn cầu, không biết có nên đi ra ngoài hay không bưng gò má, nghe các y tá nói chuyện phiếm, nghĩ đến ngày nào đó ở thang lầu nhìn thấy hết thảy, bàn tay to của Bách Kiến Tề ở trên người nữ bác sĩ lưu luyến vuốt ve, bọn họ giao triền cùng nhau, cô rõ ràng nghe được thanh âm bọn họ lưỡi giao tóc rối.


“A!” Tô Y Nguyên nâng đôi má đỏ lựng, cô làm sao có thể nghĩ loại sự tình này đây?
Y tá tránh ở trong toilet nói chuyện phiếm phát hiện có người, vội vàng rời khỏi toilet, Tô Y Nguyên mới có thể rời khỏi toilet.


“người đàn ông kia quả nhiên là không tốt, giống y như các anh trai!” Anh trai Tô Y Nguyên Tô Y Phàm cũng có không ít bạn gái, cô nghe được người trong công ty nói anh trai hẹn hò với bạn gái, chờ đến khi cô thấy được, đã là thấy một cô bạn gái mới, bất quá, mọi người trong công ty nói tốc độ thay đổi bạn gái của anh trai còn tính là chậm, nhiều thiếu gia khác đều là bắt cá hai tay.


Tô Y Nguyên không rõ, vì sao lại phải như vậy? Giống cống chúa bạch tuyết cùng bạch mã vương tử không phải là tốt lắm sao?
Lúc Tô Y Nguyên đi khỏi tòa nhà khu nội trú, mắt nhìn thấy Bách Kiến Tề hai tay cắm trong túi áo trước áo blouse đi vào hoa viên, cô đứng tại chỗ suy nghĩ vài giây, rồi đi theo.


Bách Kiến Tề ra sau khu hoa viên gặp được băng sơn mỹ nhân khoa nội đứng dựa vào thân cây, “Làm sao vậy, lúc đi làm tới tìm tôi?” Không cần ngữ khí chọc giận băng sơn mỹ nhân.


“Bách Kiến Tề, lúc chúng ta lên giường anh không có để ý đến thời gian đi làm a!” Biểu cảm của băng sơn mỹ nhân rất lạnh, ánh mắt nhìn Bách Kiến Tề thực khốc, nhưng dù ai cũng có thể nhìn thấy cô đang ở thế hạ phong.


“Mỹ nữ, cô không phải nói muốn chia tay với tôi? Tôi cũng đồng ý.” Bách Kiến Tề nhún nhún vai, dùng ngữ khí không cần nhắc nhở bạn gái trước lựa chọn của cô ta.


“Anh biết rõ em đó là……” Lạt mềm buột chặt, không muốn thừa nhận thất bại, hốc mắt băng sơn mỹ nhân tràn đầy nước mắt, cực kỳ tội nghiệp nhìn Bách Kiến Tề.


“Mỹ nữ, kết giao vui vẻ chia tay vui vẻ, tôi sẽ không vì người nào mà thay đổi quy tắc trò chơi của tôi.” Bách Kiến Tề từ trong túi trước áo lấy ra khăn giấy đưa cho băng sơn mỹ nhân, “Lau nước mắt, đừng khóc, khóc lên sẽ không đẹp.” Tuy rằng chia tay, nhưng Bách Kiến Tề vẫn ôn nhu như trước.


“Kiến Tề, em yêu anh, em không muốn chia tay!” Băng sơn mỹ nhân chỉ vì muốn chứng minh mình đặc biệt, không phải thực sự muôn chia tay, ôn nhu giờ phút này của Bách Kiến Tề làm cho cô hối hận, liều mình ôm chầm lấy Bách Kiến Tề, dâng lên môi thơm.


Bách Kiến Tề lách qua, né tránh môi thơm của băng sơn mỹ nhân, quy tắc trò chơi của hắn còn có một cái, tuyệt sẽ không tiếp tục dây dưa với bạn gái cũ, Tô Y Nguyên đang trốn ở sau cây, hồn nhiên nhìn lén hai người.


Bách Kiến Tề trên người lộ vẻ băng sơn mỹ nam, nháy mắt mấy cái với Tô Y Nguyên, truyền đến điện lưu mạnh, sợ đến mức Tô Y Nguyên vội vàng lui đầu về sau, xoay người né đi.
Ở khách sạn Hạ Phong của Hạ thị, một buỗi tiệc tối từ thiện long trọng đang được tiến hành.


Bách Kiến Tề cùng bạn gái mới quen ở lầu 22 nhà hàng cao cấp khách sạn Hạ Phong dùng bữa tối, sau bữa tối bạn gái cực lực mời hắn cùng nhau trải qua một đêm đẹp lửa nóng, không biết vì sao, Bách Kiến Tề lại cảm thấy không có hứng, hắn đưa bạn gái đến lầu 16 làm spa, rồi mới quyết định đi tìm quán đêm nhỏ uống hai chén rượu rồi về nhà ngủ.


Thang máy dừng lại ở lầu 3, có người đi vào thang máy, Bách Kiến Tề ở cửa thang máy chuẩn bị đóng lại, nhìn thấy một cặp vợ chồng quen mắt tránh ở sau cây cột ở sảnh lớn tham đầu tham não, bộ dáng lén lút kia nói cho mọi người biết bọn họ có âm mưu, cửa thang máy đóng trước mặt Bách Kiến Tề, Bách Kiến Tề dùng sức mở cửa thang máy đi ra.


Bách Kiến Tề theo phương hướng đôi vợ chồng kia nhìn thoáng qua, là cửa lớn hội trường tổ chức tiệc tối từ thiện, bọn họ muốn gì?


Bách Kiến Tề nhíu mày, cảm thấy thần kinh mình gần đây có phải bị rối loạn hay không, làm ra vẻ không để ý bạn gái ướt át bóng bẩy, thế nhưng ngay cả loại việc nhàm chán này cũng muốn tham gia, cho dù đang khinh bỉ chính mình, hắn vẫn lặng lẽ đi theo, nghe được thanh âm vợ chồng khe khẽ nói.


“Vừa rồi tôi nhìn thấy cô ta đi vào, chờ một chút cô ta đi ra một mình, chúng ta sẽ bắt cô ta, lấy tiền chuộc mười triệu!”


Nghe đến đây, Bách Kiến Tề có thể xác định đôi vợ chồng ngốc này muốn làm cái gì, bằng loại người chỉ còn thiếu trên trán chắc hai chữ “người xấu” như bọn họ cũng nghĩ bắt cóc? Thật sự là trò cười lớn nhất thiên hạ.


“Thực sự có thể có được mười triệu sao? Có mạo hiểm quá hay không?” Phụ nhân lo lắng hỏi người đàn ông.


“Đương nhiên, anh đã hỏi thăm qua, cô ta là đại tiểu thư Tô gia, đừng nói mười triều, một trăm triệu cùng không thành vấn đề!” Người đàn ông lộ ra tươi cười tham lam, “Chỉ cần lấy được mười triều của Tô gia, là có thể trả hết nợ quá đơn giản rồi, chẳng lẽ em không muốn sao?”


Phụ nhân dùng sức mà gật đầu.
Bách Kiến Tề nhìn thoáng cặp vợ chồng đang lén lút, cất bước đi vào đại sảnh yến hội.


Tuy rằng theo hiểu biết của hắn về Tô gia, sẽ không để cho Tô Y Nguyên một mình trong những trường hợp như vậy, nhưng hắn vẫn không nhịn được lo lắng, nếu con thỏ nhỏ kia rời vào tay người xấu, nhất định sẽ bị dọa hỏng đi.


Bách Kiến Tề tuy rằng không có thiệp mời, nhưng mặt hắn chính là giấy thông hành tốt nhất, ai đều biết hắn là ý nghĩa của tiền tài, sắc đẹp cùng địa vị, thủ vệ tiếp đãi khách khí mời hắn vào sảnh yến hội.


Yến hội từ thiện vẫn không thể thoát khỏi nguyên tắc yên hôi xã hội thượng lưu, đây chính là điều Bách Kiến Tề không thích nhất, hắn đứng ở cạnh cửa đánh giá tình huống, một ít tiểu thư xã hội thượng lưu phát hiện hắn, một mặt ra vẻ dè dặt dời tầm mắt, khinh thường phát sinh quan hệ với tay ăn chơi có tiếng xấu như hắn, về phương diện khác lại không thể kiềm chế được hưng phấn vụng trộm phóng điện.


Hắn giống như quả táo độc mê người, phụ nữ đều biết là có độc, lại không thể kháng cự được sự hấp dẫn của hắn.
Không bao lâu, thông tin Bách Kiến Tề xuất hiện trong yến hội truyền khắp yên hội, nhóm thục nữ lén lút hướng chỗ Bách Kiến Tề đi tới, muốn được cái liếc thân của hắn.


Bách Kiến Tề rất nhanh liền phát hiện ra Tô Y Nguyên, không nghĩ tới, bảy anh em Tô gia luôn luôn đem Tô Y Nguyên bảo hộ như giọt nước không rỉ, thực sự để cho Tô Y Nguyên ở một mình!


Tô Y Nguyên mặc một thân lễ phục nhỏ màu vàng nhạc đứng ở trong góc nhỏ của yến hội, trang điểm nhàn nhạt, không có trang sức dư thừa, tóc được quấn một kiểu đơn giản, một phân tóc để tán tự nhiên buông xuống, so với những phụ nữ thô tục trang điểm đậm lại lộ ngực lộ đùi kia cô thực sự rất thu hút.


Cô như tinh linh đi nhầm nơi, vẻ đẹp cũng hết thảy chung quanh không hợp nhau.


Đàn ông có phẩm vi, thật tinh mắt, đơn thuần háo sắc, đều bị vẻ đẹp tươi mát của Tô Y Nguyên hấp dẫn, huống chi Tô Y Nguyên đại biểu cho kinh tế cường đại do Tô gia hậu thuẫn, tiểu công chúa được Tô gia cất kín như vậy xuất hiện trong yến hội, động vật giống đực đều muốn đạt được cái liếc thân của cô, không biết Tô Y Nguyên bị bọn họ tới gần có bị dọa đến hay không.


Cô dùng sức nắm chặt hộp trang sức mẹ đưa, khẩn trương nhìn quanh bốn phía, lại tìm không thấy đối tượng nào có thể khiến cô an tâm, khiến cho cô có thể xin giúp đỡ. Những người đàn ông này không ngừng tới gần cô nói rất nhiều, cô quá khuẩn trương, rất nhát gan, căn bản không nghe rõ họ nói gì.


Ba ba nói muốn cô xuất hiện trong phạm vi xã giao, anh trai cũng đồng ý, nói là sẽ bồi cô cùng đến, đem bộ trang sức mẹ quyên cho hội từ thiện bán đấu giá, còn nói xem qua danh sách khách mời hội từ thiện, xem như là trường hợp xả giao bình thường không đáng chú ý. Nhưng anh trai có việc không thể tới, nói anh ba sẽ bồi cô đến, kết quả lại là anh cả, anh cả đưa cô đến cửa sảnh yến hội, nhận được một cú điện thoại vội vàng rời đi, ý tứ nói rõ anh tư sẽ ở trong sảnh chờ cô.


Kết quả Tô Y Nguyên tiến vào một anh họ cũng không có nhìn thấy, chỉ có một đám người không quen biết liều mình muốn tiếp cận cô, rõ ràng phụ nữ trên yến hội này so với cô đều xinh đẹp hào phóng hơn, bọn họ vì sao cứ muốn vây lại đâu, chẳng lẽ cô có chỗ nào rất kỳ quái sao?


Cô căn bản không biết xử lý loại tình huống này như thế nào, muốn gọi điện thoại nhờ anh trai giúp đỡ, lại phát hiện túi xách cô để quên trên xe anh cả, trên tay chỉ có hộp tang sức mẹ muôn quyên góp.


Tô Y Nguyên cố gắng cắn môi, nhìn xuống nước mắt, mọi người đều biết cô là con gái Tô gia, nếu giờ mà khóc, sẽ làm mất mặt cha mẹ và các anh trai, nhưng là, cô thực sự không nhịn được.


“Nguyên Nguyên, thật có lỗi anh đến chậm!” Bách Kiến Tề đuổi hết đám đàn ông đang vây quanh chỗ Tô Y Nguyên, đối với cô vô cùng thân thiết vươn ra cánh tay.


Tô Y Nguyên bị Bách Kiến Tề đột nhiện gọi mà phát hoảng, sau khi cô nhìn thấy mặt Bách Kiến Tề lập tức không chút do dự vươn tay giao cho Bách Kiến Tề, như là nhìn thấy cứu tinh, tuy rằng cô cùng Bách Kiến Tề không thực thân thiết, nhưng ít nhất bọn họ đã gặp mặt, nói chuyện nhiều, biết hắn là bác sĩ của Nguyên Thịnh, ở giữa một đám người xa lạ vây quanh, Bách Kiến Tề là người quen duy nhất tạm thời có thể cho cô cảm giác an toàn.


Bách Kiến Tề nắm tay Tô Y Nguyên, đối với các vị nam sĩ mỉm cười, “Thật có lỗi, chúng tôi là tới cùng nhau.”
Cảm giác bàn tay Tô Y Nguyên ở trong tay hắn run nhè nhẹ, biết cô sợ hãi, Bách Kiến Tề nắm Tô Y Nguyên đi đến ban công, tránh đi lũ ruồi bọ đáng ghét này.


Bách Kiến Tề còn chưa có mở miệng khi dễ, nước mắt đã từ trong hốc mắt con nhóc tràn ra.
“Cô làm sao vậy? Chỗ nào không thoải mái?” Bách Kiến Tề phát hoảng, chiêu bài tươi cười đều quên, lôi kéo Tô Y Nguyên đi đến bên ban công, khẩn trương nâng khuôn mặt Tô Y Nguyên lên.


“Không có…… Không có không thoải mái…… Tôi sợ hãi……” Tô Y Nguyên khóc vừa kéo vừa kéo, ủy khuất mà nói đều nói không có rõ ràng.


Ba vạch đen xuất hiện trên trán Bách Kiến Tề, dưới đáy lòng hắn thật sâu mà thở dài, nói chính mình đây là đại tiểu thư Tô gia, là công chúa chân chính.
Thanh âm Bách Kiến Tề dịu lại, bỏ đi trêu tức cùng trêu cợt thanh âm hết sức ôn nhu cùng mê hoặc: “Đừng khóc, không có việc gì.”


“Ô ô…… Nhưng là…… Tôi nhịn không được……” Tô Y Nguyên rất ủy khuất nói, cô đem đôi má dán lên ngực Bách Kiến Tề, mỗi lần cô khóc, các anh trai luôn cho cô mượn ngực, cô thực sự sợ hãi, cho nên mượn ngược hắn một chút chắc không sao đâu.


Thân thể Bách Kiến Tề chấn động, không nghĩ tới Tô Y Nguyên lại chủ động gần hắn, tuy rằng hiểu được động tác của cô là theo bản năng tìm kiếm chỗ dựa, nhưng là nghênh diện mùi hương tươi mát vẫn làm cho thân thể hắn căng thẳng.


Từ lần đầu nhìn thấy Tô Y Nguyên, hắn đã biết cô cũng những người con gái hắn từng kết giao không giống nhau, cô nhiều nhất chỉ có thể gọi là “cô gái”, đơn thuần giống như tờ giấy trắng, giống như không khí tươi mát ở bờ biển, trên người cô không có mùi của bất kì kẻ nào, mà là hương vị tươi mát làm cho tim hắn đập thình thình.


Ý thức được mình dùng bốn chữ kia, thân thể Bách Kiến Tề cảm thấy căn thẳng, hắn muốn đẩy cô ra, hắn là người không có tim, không có tình yêu, huống chi Tô Y Nguyên cũng không phải là đối tượng hắn có thể trẹo cao, cho tới bây giờ hắn không có nghĩ tới muốn trêu chọc một cô gái nhỏ đơn thuần lại gây nên phiền toái cho chính mình.


Nhưng, nước mắt Tô Y Nguyên xuyên thấu qua áo sơ mi của hắn chạm vào da thịt của hắn, cảm giác ẩm ướt lạnh lạnh làm cho hắn chần chờ, cánh tay lần lượt nâng lại buông, cuối cùng vẫn để Tô Y Nguyên tựa vào ngực hắn khóc.


Bách Kiến Tề nhìn chằm chằm đỉnh đầu Tô Y Nguyên, cả người cứng ngắc như một tảng đá.
“Thực xin lỗi…… Cảm ơn……” Tô Y Nguyên cuối cùng đem tất cả sợ hãi cũng ủy khuất khóc ra, cô ngượng ngùng rời đi ngực Bách Kiến Tề.


Quần áo của hắn đã bị cô khóc làm ướt một mảng lớn, không biết có phải trận thút thít này làm cho cảm giác của cô với Bách Kiến Tề càng thêm thân thuộc hay không, cô thế nào cũng không sợ người đàn ông xa lạ này, sao ánh mắt hắn nhìn cô hung dữ như vậy.


Ô ô, cô chắc chắn bị hắn ghét, các anh trai đều nói cô quá thích khóc.
Bách Kiến Tề hít sâu một hơi, khiến cho chính mình tỉnh táo lại, “Cần tôi gọi điện chó các anh trai cô đến đón không?”


Tô Y Nguyên dùng sức gật gật đầu, lập tức đôi má lại nhăn thành một đoàn, cực kỳ tội nghiệp quơ quơ chộp luôn vào hộp trang sức trên tay, “Tôi hiện tại chỉ có cái này, di động tôi để quên trên xe anh cả rồi, tôi không nhớ rõ số điện thoại anh trai.”


“Trong nhà thì sao?” Không nhớ rõ số điện thoại di động thực bình thường, hắn không có di động cũng không nhớ được vài số.
Đôi má Tô Y Nguyên nhăn thành bánh bao, dùng sức lắc đầu.


“Vậy cô nhớ cái gì?” Bách Kiến Tề khôi phục trêu tức như xưa, hắn cười xấu xa nhìn bộ dáng chột dạ ủy khuất của Tô Y Nguyên.
Tô Y Nguyện nhíu mày suy xét vài giây, hộc ra một đáp án là cho Bách Kiến Tề té xỉu: “119”


“Tôi đưa cô về nhà, cô sẽ không không nhớ rõ nhà cô ở nơi nào đi?” Bách Kiến Tề đề nghị, hắn không nghĩ để cho công chúa nhỏ Tô gia ngồi taxi về nhà là quyết định sáng suốt, trước không nói công chúa nhỏ có thể bình an trở về hay không, hắn cũng không quên bên ngoài yên hội còn có hai tên bắt cóc tống tiền ngu ngốc định bắt cóc công chúa nhỏ Tô gia.


“Tôi đương nhiên nhớ.” Tô Y Nguyên lộ ra biểu cảm “Anh thật ngốc”.
“Đi thôi.” Bách Kiến Tề vươn tay ra cho Tô Y Nguyên, bên ngoài còn có một đám sài lang hổ báo chờ nuốt chửng tiểu bạch thỏ này.


Tô Y Nguên nhìn bàn tay to duỗi ra trước mắt mình, đôi má đỏ lên, cô không biết vì sao đột nhiên cảm thấy thực thẹn thùng, nhưng cô vẫn giơ ra bàn tay trắng noãn, bị bàn tay to dùng sức nắm giữ.


Mới đi một bước, Bách Kiến Tề liền phát hiện tư thế của Tô Y Nguyên không đúng, hắn nghi hoặc nhìn xuống, phát hiện đôi chân trắng noãn của Tô Y Nguyên dẫm trên sàn bị nát, đôi giày cao gót sang quý kia để ở chỗ bọn họ vừa ngồi.


Tô Y Nguyên ý thức được tầm mắt Bách Kiến Tề, hai chân nghĩ giấu đi, “Cái kia…… Tôi sẽ không mang giày cao gót đó đâu, chân tôi đau quá……. Tôi có thể không mang hay không?” Ngữ khí cùng biểu cảm của Tô Y Nguyên đều thực khiếp đảm.


Bách Kiến Tề ngồi xổm xuống, phát hiện gót chân Tô Y Nguyên cũng ngón chân do ma sát mà có vài cái bọc nước lớn ở mặt bên chân, nghe đồn là công chúa hạt đậu quả là người giống như tên, giày cao gótmà đám phụ nữ kia ai mang cũng đều thành thạo, lại có thể tr.a tấn cô đến dạng này, nói vậy cô vì sự kiện này nếm không ít mùi đau khổ.


“Đương nhiên là có thể không mang.” Tuy rằng Bách Kiến Tề luôn cho rằng giày cao gót là công cụ trọng yếu để thể hiện sự nữ tính, bất quá Tô Y Nguyên là cô bé nhỏ, không mang giày cao gót có thể chấp nhận được, “Nhưng cô đi như vậy ra ngoài không tốt.”


Trước không nói sài lang hổ báo bên ngoài thấy thể nào, với trình độ chiều chuộng của Tô tiểu thư, hẳn là không có biện pháp dùng đôi chân đầy vết thương đi đường.
“Kia làm sao bây giờ?” Tô Y Nguyên cau mày, đáy mắt lại bắt đầu có ngân quang lóe ra.


“Tô tiểu thư đắc tội.” Bách Kiến Tề buông bàn tay mêm mại của Tô Y Nguyên ra, cúi người bế Tô Y Nguyên dậy.
“A……” Tô Y Nguyên phát hoảng, hồi nhỏ cô thường được các anh trai ôm, nhưng sau khi lớn lên thì không có, cô sợ bị ngã xuống, hai tay vội vàng ôm lấy cổ Bách Kiến Tề.


Bách Kiến Tề nhìn phản ứng của Tô Y Nguyên mà nở nụ cười, hắn bước ra ban công đi vào đại sảnh yến hội.






Truyện liên quan