Chương 42: Tất cả vì đế quốc 3

""El, hiện tại viện nguyên lão rất bận rộn nhiều việc, việc này tôi sẽ để bệ hạ ký tên cho."" Shisha bình tĩnh tự nhiên.


Tổng quản biết rất rõ quan hệ bí mật giữa hoàng đế và vị đội trưởng này, huống hồ vương tử cũng đã hy sinh, quả thật là công tác bảo vệ người chưa mất hẳn là nên do người này tới thay thế.


""Được rồi, tôi đã biết. Cậu nói một tiếng với Laila là được, cô ấy đang chăm sóc công chúa ở đây.""
Shisha đi vào tẩm điện của vương tử, thay màn phòng hộ, nếu...trong khu vực này xảy ra chuyện gì, bên ngoài cũng sẽ không biết.


Một cô gái tóc ngắn mặc một chiếc áo khoác dài màu trắng đi ra, Shisha nghênh đón:
""Laila, tôi tới làm việc thay đổi màn phòng hộ. Tình huống của vương phi ra sao rồi?""
""Rất ngoan, nhưng mà vẫn không chịu ăn gì cả.""


""Vất vả cho cô."" Shisha nở một nụ cười làm cho người ta cảm thấy thả lỏng tinh thần, sau đó phóng một con dao đến tổ trưởng tổ chữa bệnh khiến cô gục tại chỗ.
""Thật có lỗi, cô nghỉ ngơi chút đi.""


Trong danh sách biểu hiện giá trị chiến đấu của người Dicken, tên của Shisha luôn quanh quẩn ở vị trí thứ mười. Nhưng trên thực tế, ngoại trừ hoàng đế thì không ai biết, Shisha Mo Bethlehem đã tham gia vô số trận ám sát của tổ chức sát thủ, là đệ nhất chiến sĩ chỉ đứng dưới hoàng gia.


available on google playdownload on app store


Shisha lẳng lặng ra tay, nháy mắt giải quyết thêm năm nhân viên chăm sóc và ba nhân viên hậu cần, không ai kịp kêu bảo vệ. Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa tẩm điện, đi vào.


Trên vách tường phủ một lớp thảm bằng nhung thật dày, tất cả các góc cạnh của mọi đồ vật đều bị bao lại, ngay cả một cái ly bằng thủy tinh dễ vỡ cũng không có.


Một bóng dáng nhỏ nằm trên chiếc giường thật lớn, yếu ớt đến mức làm cho người ta có khả năng bỏ qua cô. Trên trán được cắm một ống dẫn tinh tế, thông trực tiếp đến đại não, chỉ cần khu bực tình cảm tản ra lượng vật chất u buồn quá mức quy định, thì sẽ tự động truyền thuốc ức chế.


Bi thương là cái gì? Là vật chất hóa học ức chế do đại não tiết ra.
Thống khổ là cái gì? Là vật chất hóa học làm cho thần kinh sinh ra ảo giác.


Tình cảm, bi thương và thống khổ, cũng chỉ là thứ có thể dùng thuốc để khống chế. Cô nằm trên chiếc giường lớn mà Kash từng ngủ qua, cho dù cảm thấy bi thương thống thiết đến mức nào, cho dù hối hận đến nhường nào, cho dù muốn chảy nước mắt thương tiếc ra sao, thì cũng chỉ khi có hạt cát rơi vào mắt mới có thể rơi lệ trên mặt.


Chỉ có vết thương nơi khóe mắt khi bị đóng băng, đã tạo thành một nốt ruồi hình giọt nước mắt nho nhỏ.


Cái ti vi nhỏ trước mặt Mạn Mạn, màn hình lóe sáng chiếu vào ánh mắt không hề tức giận của cô, những tiết mục có liên quan đến vương tử đều bị loại bỏ hoặc bị làm nhiễu, chỉ còn lại tiết mục nấu nướng nhàm chán.
Shisha bước qua, vươn tay đổi lại thành một loạt các kênh tin tức.


""Chính sách tàn phá đất được thực hiện, điều này có nghĩa những tinh hệ này sẽ bị biến hoàn toàn thành hành tinh ch.ết...""
Mạn Mạn chuyển động con ngươi, rốt cuộc mới phát hiện có người tiến vào.


Shisha cẩn thận gỡ bỏ ống truyền dịch trên trán cô, xốc tấm chăn mỏng trên người cô ra, phá bỏ toàn bộ dây an toàn đang cố định trên chân tay cô.
""Thật có lỗi với điện hạ, tôi đến chậm.""


""Khụ....."" Đã lâu không lên tiếng, Mạn Mạn cố gắng thông cổ họng vài lần mới nói được vài chữ nho nhỏ: ""Không đau, là vì tôi, dây mềm.""
Mờ mịt, hờ hững, logic hỗn loạn, đều là do tác dụng của thuốc.
""Xin ngài tiếp tục nghỉ ngơi. Tôi đến để nói lời tạm biệt với ngài.""
""?""


""Tôi có nhiệm vụ mới, không thể ở lại bảo vệ ngài. Có chuyện gì khó xử, ngài có thể tìm bệ hạ để thương lương.""
""Bệ hạ...chán ghét....""


""Không phải vậy đâu, người chỉ là không biết cách biểu đạt tình cảm của mình. Thử tìm hiểu một chút, sẽ biết bệ hạ là một người rất dịu dàng và biết săn sóc người khác.""


""..........."" Mạn Mạn không biết nên nói gì, cuối cùng thì từng người quen thuộc đều muốn cách xa cô. Không thể trỡ lại, không thể lưu lại, cô biến thành một sự tồn tại xấu hổ.
Shisha yên lặng ngồi với Mạn Mạn chốc lát, sau khi thấy thời gian đã tàm tạm, lấy ra một vật đặt trên đầu giường của cô:


""Nếu như có chuyện, cầm thứ này đi tìm bệ hạ.""
Đó là một mô hình trang trí nhỏ bằng thủy tinh, bên trong có hình một con rắn nhỏ, đôi mắt được khảm bằng tinh thạch màu đỏ lóe sáng lên.


Shisha đem giấu những người đã bị hắn đánh ngất xỉu đi, rời khỏi tẩm điện, đi về hướng hồ nước cạnh điện thờ tổ tông.
Trung thành và lựa chọn.


Trên con đường đã bước qua trăm ngàn lần, Shisha mang giày quân đội giẫm lên lá rụng dưới chân, phát ra tiếng sàn sạt. Mỗi một gốc cây cổ thụ cao vút, mỗi một vệt hoa văn loang lổ trên nền đá, mỗi một chỗ bí mật ở sâu trong rừng, đều giống trăm năm trước như đúc. Đây là lịch sử dày nặng trong trí nhớ hay là do sự ứ đọng cũ kỹ của thời gian?


Đi qua một gốc cây nhận tùng thì Shisha dừng lại một chút. Bên gốc cây cổ thụ một người ôm không hết có một ấn ký khó có thể nhận ra lần nữa. Ngày nào đó hai mươi năm trước, hắn đã từng đứng ở đây giúp vương tử Kash đo chiều cao. Sớm hơn, sớm hơn nữa, ngày nào đó trăm năm trước, khi bệ hạ còn chưa trưởng thành, Yolanda và hắn cũng ở nơi này cùng đo chiều cao.


Ở trung tâm đế đô, Shisha cũng có một bất động sản, nhưng hầu như không bao giờ ở. Đồ đạc để ở nơi đó còn không bằng sự quen thuộc trong cung điện.
Tòa đình viện, cùng cuộc sống của hắn, giống như các hành tinh nhỏ quay xung quanh Hằng tinh, quay xung quanh và cùng vượt qua với gia tộc vĩ đại này.


Shisha nghe được tiến nước chảy róc rách ở thiên điện, chậm rãi đi đến, quả nhiên người đàn ông tóc bạch kim kia đang ngồi bên mép hồ nước.


Mỗi khi có chuyện gì khó quyết định, khó có thể đối mặt, người đó luôn ngồi im lặng bên trong này nhìn chằm chằm vào dòng nước. Giống như khi đó, phải buông tha sự tìm kiếm và trở về ngồi và trong lồng giam.


Khi sinh ra đời thì người đã cường đại nhất, cao quý nhất, vinh quang nhất, kiêu ngạo nhất, sự tồn tại hoàn hảo, đầu của người luôn luôn phải ngẩng cao, lưng của người luôn luôn phải thẳng tắ, bước chân của người luôn luôn phải vững vàng, quyết định của người cũng phải luôn chính xác. Nhưng điều này cũng có nghĩa là người không được có thời điểm yếu đuối, không thể từ bỏ điều gì, không thể tùy hứng, không được phóng túng, cũng không có quyền lựa chọn.


Chỉ có người chân chính lý giải được lý do bọn họ vì đế quốc hy sinh cái gì, mới có thể chân chính phục tùng và nguyện trung thành cho bọn họ.
Tất cả vì đế quốc.
""Con bé có tốt không?"" người đàn ông tóc bạch kim đưa lưng về phía hắn hỏi.


""Ngài nên tự mình đi xem một chút, đừng giao tất cả cho tổ chữa bệnh.""
""Shisha, đã lâu rồi, cậu không dùng từ "" cậu"" để xưng hô với tôi.""
""Bệ hạ, khi đó thuộc hạ không có mắt trông thấy núi thái sơn.""


Khi đó không có cao thấp, không có tôn ti, không có cố kỵ, thời gian xưng hô cậu và tôi đã đi xa, mỗi khi nhìn thấy vương tử trẻ tuổi và Bute, Shisha liền nhớ lại....A, quả nhiên là đã già, chỉ khi lớn tuổi, người ta mới nhớ lại quá khứ đã đi qua.


""Cũng bắt đầu từ khi đó, cậu bắt đầu hận tôi phải không?"" Sauron đứng dậy, ""Bute, đứa nhỏ đã hi sinh kia, vào phút cuối đã dùng "không gian hủy diệt" mang về một chút di thể của Kash.""


Đây là đem hết năng lượng toàn thân mở ra không gian đặc biệt, dùng phương thức đồng quy vu tận đưa quân địch vào hố đen, đồng thời cũng có thể lưu lại tin tức truyền tống ra ngoài.


""Nhóm khoa học vốn là muốn xác nhận virus sẽ không lây truyền để nghiên cứu...nhưng...."" Sauron xoay người lại, tròng mắt màu bạc dựng thẳng che kín bởi tơ máu màu đỏ, mái tóc tung bay giữa đấu khí cuồng loạn, uy áp tức giận như xé rách không khí.


""Cậu giải thích cho tôi, vì sao những thứ ấy lại hoàn toàn giống gien của tôi?""


""Từ khi nó sinh ra, toàn bộ sự huấn luyện đều do một tay cậu tiếp quản, mỗi một tổ trưởng tổ chữa bệnh đều do cậu tự mình chọn lựa, mỗi một lần ghi chép chữa bệnh đều do cậu tự tay tiêu hủy, chưa từng tiết lộ cho viện nguyên lão. Tôi vốn cho rằng....cậu là vì đứa bé kia.......Cậu cùng Yolanda, rốt cuộc là muốn làm cái gì?""


Shisha không sử dụng màn phòng hộ, trên mặt bị lá diệp tùng quét qua, hiện ra những vệt máu.
""Ngài cũng biết mà, bệ hạ, thần cùng Yolanda sao chép ngài, và nhân bản ra Kash.""
Vẻ mặt của hắn bình tĩnh như thường, giọng nói cũng bình tĩnh như thế.


""Năm đó, ngài phải từ bỏ sự tìm kiếm nên Yolanda cũng bắt đầu quyết định. Cô ấy không thể chịu được sự thất bại duy nhất của ngài, hi vọng bản sao của ngài có thể tìm được người định mệnh, hoàn thành sự nghiệp vĩ đại hoàn mỹ của ngài.""


""Cho nên sự lựa chọn của ngài và vương tử đều giống nhau.""






Truyện liên quan