Chương 33: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: An Hàn23


Triệu Dao Cẩm do dự trong chốc lát, rồi liên tục rủ rỉ kể chuyện, cuối cùng tổng kết lại nói: "Mình sẽ không nói chuyện này cho mấy người Tinh Tinh, nhưng mà, sau này cậu phải chú ý hơn một chút."


Ứng Uyển Dung dừng bước vô cùng nghiêm túc nói lại lần nữa: "Cho dù cậu có nghe thấy lời đồn đãi nào đi nữa, mình chỉ muốn nói cho cậu biết, mình không phải người như vậy. Còn về chuyện mấy cô ấy nói về người bạn trai kia..."


Ứng Uyển Dung nhẹ giọng lại, mặt mày rạng rỡ cười nói: "Cậu quên rồi sao? Mình đã nói các cậu là mình đã kết hôn, anh ấy là quân nhân, ngày hôm qua được nghỉ phép nên sang đây thăm mình, sáng nay đã trở về trường quân đội rồi. Chờ đến chủ nhật anh ấy được nghỉ phép, mình sẽ dẫn anh ấy đến gặp các cậu."


Đôi mắt Triệu Dao Cẩm mở lớn, vẻ mặt không dám tin, nói: "Mình cho là lúc trước cậu nói đùa... Cậu thật sự đã kết hôn rồi?"
"Ừ, là thật."


Triệu Dao Cẩm ôm ngực sững sờ một lát, thở phào nhẹ nhõm nói: "Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng kết quả này cũng coi như là rất tốt rồi, nhưng mà chuyện này vẫn nên nói rõ ràng ra, nếu không mấy cô ấy lại nói lung tung về cậu, người khác nghe thấy cũng phải hiểu lầm."


available on google playdownload on app store


Ứng Uyển Dung không thèm để ý khoát khoát tay, "Chuyện này mình tự có tính toán, mấy cô ấy làm như vậy cũng chỉ là do hâm mộ số mình may mắn thôi. Nếu như chênh lệch quá lớn thì ngược lại mấy cô ấy sẽ không để ý đến mấy chuyện lông gà vỏ tỏi như này đâu. Hơn nữa, mình cũng không sợ bị truy cứu đến cùng sao? Cao lãng là chồng mình, cò gì mà phải sợ đây?"


Triệu Dao Cẩm lắc đầu cười gượng, không biết là nên khen cô có tấm lòng bao dung, hay nên cảm khái cho cho hành động tung tin vịt của mấy người ngu ngốc kia nữa.


Cho dù những người khác biết được chuyện này, người không ăn được quả ngon nhất định không phải là Ứng Uyển Dung, cũng vừa lúc có thể giúp cô có thể nhận được nhiều sự đồng tình hơn.


Triệu Dao Cẩm yên tâm về chuyện này liền rảnh rỗi nói về việc để Ứng Uyển Dung mời khách, nói nhất định lần sau cô nhất định phải dẫn chồng mình là Cao Lãng theo để giới thiệu cho mọi người làm quen, tình cảm của hai người vẫn đang nấp dưới bóng tối, bỏ lỡ cơ hội tìm ra chân tướng.


"Cậu không đeo nhẫn trên tay, thậm chí còn không để lộ ra ảnh chụp chung, có thể trách bọn mình hiểu lầm cậu hay sao? Nhưng mà bây giờ anh ấy đang đi học ở trường quân đội hay sao?"


Trong lòng Triệu Dao Cẩm có một đống vấn đề muốn hỏi, cũng không kịp ăn thức ăn, vội vàng đưa ra thắc mắc chờ đợi giải đáp.


Ứng Uyển Dung so với cô nhàn hạ thoải mái hơn nhiều, mấy thứ này không phải do mình bỏ tiền ra hay sao, không thể lãng phí thức ăn được. Có thể ngồi trong biển người giống như vậy, trong nhà hàng chật kín người, gần như là điều mà trước kia cô không dám nghĩ đến.


"Cậu ăn trước đã, từ từ rồi tớ nói cho cậu nghe." Ứng Uyển Dung giới thiệu sơ qua về tình huống giữa hai người trước, nói là đến hôm nay cô cũng mới biết chuyện Cao Lãng đến trường quân đội ở thủ đô để bồi dưỡng, thời gian là một năm, sau này vẫn còn có nhiều cơ hội để gặp mặt.


Đôi mắt Triệu Dao Cẩm chớp chớp nói: "Vậy cũng được, chủ nhật cậu mang người tới đoàn phim của chúng ta để giới thiệu cho mọi người. Cậu không biết đâu, hôm nay tên Lữ An Dịch đi cùng bọn tớ, cái vẻ mặt đần ra khi biết được cậu có bạn trai nha..."


Ứng Uyển Dung nhếch mày cười một tiếng, "Không phải tớ đã sớm nói với hắn là tớ đã kết hôn rồi sao? Hơn nữa, coi như tớ có bạn trai, thì có quan hệ gì với hắn? Nhiều nhất chúng tớ cũng chỉ có... Quan hệ đồng nghiệp đi?"


Triệu Dao Cẩm lắc đầu một cái, "Tớ cũng không hiểu được, quên đi, ăn nhanh thôi, nếu không nhất định lần sau Nhạc đạo sẽ không đồng ý cho cậu xin nghỉ nữa đâu. Vốn dĩ hôm nay mấy người Tinh Tinh cũng sẽ tới, nhưng lại vướng việc bận nên liền nhờ tớ đến xem cậu ở chỗ này như thế nào. Bây giờ nhìn thấy, cậu thích ứng cũng không tệ."


Trong lòng Ứng Uyển Dung ấm áp, biết mấy cô thật lòng nghĩ cho mình còn là một cô gái nhỏ đến chỗ này quay phim, sẽ khó mà chịu được. Làm sao biết được cô đã sớm hình thành thói quen tham gia vào đoàn phim, cũng chỉ là lặp lại thói quen lần nữa mà thôi.


"Chỗ dưa muối tớ để trên bàn ở ký túc xá các cậu nhớ lấy mà ăn, để quá mấy tháng sẽ bị hư thì làm sao bây giờ? Tớ ăn ở đoàn phim này, uống ở đoàn phim, không thể tốt hơn được nữa, các cậu không cần phải lo lắng cho tớ không quen ở chỗ này."


Triệu Dao Cẩm gật đầu một cái, cũng không có phản bác lại lời này, cho dù điều kiện ở chỗ này không tệ, nhưng nhất định sẽ rất cô đơn đi. Ở đoàn phim Hồng Lâu còn có các cô nói chuyện tán gẫu với nhau mỗi ngày, nói về việc học tập gì đó, nhưng ở chỗ này giống như đi vào một vòng tròn khác, ngoại trừ mỗi ngày đi quay phim thì còn phải làm quen với những ánh mắt soi mói không tốt nữa.


Haizz...
Ứng Uyển Dung không biết sự lo lắng của cô, kể cho cô nghe vài chuyện thú vị trong đoàn phim, còn có việc Nhạc Tu Minh đối với cô rất tốt nữa, ngoại trừ việc quay phim ở đây rất lạnh, thì cũng không còn việc gì khác.


Tiễn Triệu Dao Cẩm đi, Ứng Uyển Dung trở về đoàn phim, cô không thể ngăn cản được những lời đồn đãi đó, việc có thể làm tốt chính là hoàn thành công việc của mình, quay phim rồi quay phim thật tốt, chỉ là mấy tháng nữa thì các cô cũng đường ai nấy đi, để ý đến suy nghĩ của mấy người này thì quá buồn chán rồi.


Lúc Triệu Dao Cẩm xuống xe trở về chỗ cũ thì trời đã tối, mùa đông trời tối sớm, không có nhiệm vụ phải quay phim vào lúc này, phần lớn mấy người các cô đều ở trong ký túc xá đọc sách, đánh cờ viết chữ gì đó.


Hôm nay lúc cô trở về thì đi qua một phòng ký túc xá lại nghe được thanh âm xì xào bàn tán, nói không lớn không nhỏ nhưng cũng vừa đủ để cho mọi người nghe thấy rõ, đến khi cô một cô gái thấy cô thì kinh ngạc trong chốc lát rồi liền chủ động đi tới.
"Hôm nay cậu đi thăm Ứng Uyển Dung sao?"


"Ừ, hôm nay mình có xin Khang đạo cho nghỉ."
"Vậy những lời bọn họ nói là thật sao? Ứng Uyển Dung ở trong đoàn phim kia, cùng với diễn viên nam, đạo diễn, khụ khụ, cái đó..."


Trong nháy mắt khi Triệu Dao Cẩm nghe thấy lời nói che che giấu giấu của cô gái kia liền hiểu là họ đang nói cái gì, sắc mặt tức giận đỏ bừng, có ba người cùng đi với nhau, không phải do cô nói thì còn có thể là ai nữa?


"Đừng có mà nói hươu nói vượn! Uyển Dung không phải là người như vậy, chuyện này tôi nói cho mọi người biết, đây đều chỉ là hiểu lầm mà thôi."
Người tới tỏ vẻ am hiểu lòng người gật đầu nói: "Ừ, mình 






Truyện liên quan