Quyển 1 - Chương 53
Quan Hạo Lê hôn rất sâu, mang theo ý trừng phạt, quanh quẩn trong không gian, chỉ nghe tiếng hít thở răng môi quấn quýt của hai người, mập mờ đến khiến nhịp tim người đập tăng nhanh.
“Ưmh...” Tiết Giai Ny ưm một tiếng, hơi thở phái nam mãnh liệt bao quanh lấy cô, để cho cô sắp hít thở không thông.
Nhịn năm ngày, sao Quan Hạo Lê lại dễ dàng bỏ qua cho cô, hôn hôn, cũng hơi không khống chế được tay của mình rồi, nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, không có một chút ý xấu, vậy là người đàn ông bình thường sao?
Tay của anh vừa mới cầm lên chỗ mềm mại này, đã bị người cắt đứt chuyện tốt.
“Này! Không biết nơi này không thể tùy tiện đậu xe sao?” Cảnh sát giao thông mặc đồng phục gõ cửa sổ xe “Rầm rầm rầm”.
Tiết Giai Ny kịp thời tỉnh táo lại, đẩy người đàn ông đè trên người mình một cái, vẻ mặt xấu hổ.
Chuyện tốt bị cắt đứt, Quan Hạo Lê đầy lửa giận, đen mặt quay cửa xe xuống, “Cậu không định lăn lộn đúng không? Nhìn rõ biển số xe của tôi!”
Cảnh sát giao thông bị anh gào ngẩn ra sững sờ, nghe lời đi nhìn biển số xe, lập tức trợn tròn mắt, chính phủ? Sao có thể?
“Thật sự không có mắt!” Quan Hạo Lê buồn bực nói thầm, đánh tay lái, xe “Vèo” một cái cách xa tầm mắt cảnh sát giao thông.
Anh sờ sờ đầu, ngày đầu tiên đi làm lại xui xẻo như vậy, lừa bịp trắng trợn!
Trong lòng Quan Hạo Lê rất căm tức, hoàn cảnh lãng mạn như thế, vốn có thể giải quyết người đẹp tại chỗ, kết quả nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim! Hư chuyện tốt của anh!
Dọc theo đường đi anh đều buồn buồn không vui, cố ý chạy xe như ốc sên bò.
“Nếu không để em chạy.” Tiết Giai Ny thật sự nhìn không được.
“Ny Ny, anh đây là tranh đoạt từng giây tiết kiệm thời gian ở bên em.” Quan Hạo Lê rất uất ức.
Tiết Giai Ny nâng trán, “Anh không nhanh lên một chút em xuống xe!”
Xét thấy tính tình người nào đó nói được làm được, Quan Hạo Lê bất đắc dĩ chỉ đành phải tăng tốc độ nhanh hơn, không đến mười phút, đã đến dưới nhà Tiết Giai Ny.
Cô không hề lưu luyến xuống xe, không nhìn ánh mắt âm u của người đàn ông nào đó, sau khi về đến nhà, gửi cho anh một tin nhắn: Em đột nhiên phát hiện, anh rất đáng yêu ~
Thấy tin nhắn ngắn này thì Quan Hạo Lê đang chuẩn bị dẫm phanh, kết quả chân run lên, thiếu chút nữa đạp chân ga rồi, nếu không phải anh phản ứng nhanh, chỉ sợ xảy ra tai nạn xe cộ nghiêm trọng.
Đảo mắt, đã đến hôn lễ của Thư Nhĩ Hoàng và Úy Hợp Hợp, Tiết Giai Ny và Lương Chân Chân rối rít xin nghỉ chuẩn bị đi Hongkong làm dâu phụ, vốn hai người hẹn nhau cùng đi, nhưng họ bị người đàn ông của từng người phá hủy rồi, chia ra đi.
Khó có được cơ hội chung một chỗ tốt như vậy, Quan Hạo Lê há có thể lãng phí vô ích?
Anh thề, mấy đêm này phải bù lại mạnh mẽ, cần phải để cho Giai Ny không thể xuống giường được!
Hôn lễ long trọng tổ chức rất thành công, chú rể và cô dâu là đôi người ngọc trời đất tạo nên, dưới chúc phúc của bạn bè thân thích và cha sứ kết làm vợ chồng, tuyên thệ: Nắm tay cả đời, bên nhau đến già.
Úy Hợp Hợp là một cô gái nhiệt tình hiếu khách, nồng hậu muốn mời Lương Chân Chân và Tiết Giai Ny ở chơi Hongkong mấy ngày, trong lúc này, Lương Chân Chân đã xảy ra chút xíu ngoài ý muốn, cũng may thương thế không nghiêm trọng, ngược lại chạm vào tình cảm giữa cô và Đằng Cận Tư.
Bởi vì đài truyền thanh có chuyện, nên Tiết Giai Ny và Quan Hạo Lê đi về trước, chuyến đi Hongkong để cho quan hệ của bọn họ tăng thêm một tầng, sau khi trở lại thành phố C, hai người hoàn toàn ở chung.
Đang lúc mọi người thấy bọn họ rất khả quan, phát sinh ngoài ý muốn.
Ngày ấy, Lương Chân Chân vừa vặn đi tìm Đằng Cận Tư có chuyện, mà Đằng Cận Tư vừa vặn ở chung một chỗ với Quan Hạo Lê, nên cô ngồi nhờ xe Giai Ny đi, vốn mọi thứ đều rất tốt đẹp, nhưng... Lại nghe được chân tướng chôn giấu.
“Thật ra thì, Giai Ny và a Duyệt đã từng là đôi tình nhân người người hâm mộ hồi cấp ba...” Quan Hạo Lê nói ngọn nguồn sự việc.
“Trời ạ! Chẳng lẽ vừa mới bắt đầu anh đã biết Giai Ny là ai? Cho nên cố ý đến gần? Sau đó muốn đền bù tiếc nuối của em họ anh? Sao giống như chiếu phim truyền hình, OMG!” Giọng kinh ngạc của Nam Cung Thần.
“Nói thật, lúc mới bắt đầu tiếp xúc tôi cũng ôm ý nghĩ này, nhưng...”
Lời Quan Hạo Lê còn chưa dứt, cửa đã bị đẩy ra, Tiết Giai Ny và Lương Chân Chân đột nhiên đứng ở cửa, nét mặt hai người đều rất không tốt.
“Thật cảm ơn ý tốt bố thí của anh! Anh họ Quan Cảnh Duyệt, anh coi tôi là gì thế?”
Trong giọng nói của Tiết Giai Ny mang theo run rẩy và kiên quyết, chưa bao giờ nghĩ tới, tình yêu của cô lại chỉ là bố thí cố ý, bạn trai bây giờ là anh họ bạn trai mối tình đầu, bạn trai cũ cũng die nda nle equ ydo n không phải thay lòng đổi dạ mà ruồng bỏ mình, mà thân bệnh hoạn qua đời, không trách được cho đến giờ vẫn không có tin tức của anh, còn tưởng rằng anh đang ở nơi đất khách sống rất tốt, lại chưa từng ngờ tới, suy nghĩ cố chấp của mình bao nhiêu năm đều là một chuyện cười!
A Duyệt, anh đã sớm rời khỏi nhân thế, mà mình...
Cô đột nhiên cảm thấy ngay lập tức khó có thể thừa nhận sự thật này, chân tướng trần trụi lật đổ toàn bộ cách nghĩ trước đây của cô, để cho cô cảm giác bản thân hoàn toàn là một trò cười! Quan Hạo Lê, anh lại là anh họ của a Duyệt, anh đến gần mình, lại là vì a Duyệt? Mình có phần đáng thương như vậy sao? Mình có phần thiếu tình yêu như vậy sao? Chẳng lẽ cõi đời này thiếu anh em bọn họ, Tiết Giai Ny cô sẽ không ai muốn sao?
“Ny Ny, em hiểu lầm! Anh không có ý đó...” Quan Hạo Lê vội vàng giải thích.
Anh trợn mắt lườm Nam Cung Thần, đều là cái miệng ăn mắm ăn muối của cậu! Lần này rất tốt, làm hư chuyện!
Nam Cung Thần kêu oan trong lòng, anh cũng không cố ý, bình thường đã quen cái vã với bác sỹ Quan, nói ra lời cũng không có ý đó, nhưng tình cảnh trước mắt, Tiết Giai Ny nhất định hiểu lầm!
“Câm miệng! Anh không xứng gọi tên tôi!” Tiết Giai Ny la lớn, đột nhiên xoay người chạy, nước mắt không tự chủ chảy xuống theo khóe mắt, khổ sở như vậy!
“Giai Ny...” Quan Hạo Lê thầm nghĩ trong lòng: hỏng bét!
Nhấc chân đuổi theo, trong lòng cực kỳ hối hận không nói sớm một chút chuyện a Duyệt với cô, náo loạn đến hôm nay, thật thất sách!
Tiết Giai Ny đương nhiên không quan tâm tới hò hét của anh, cũng không quay đầu lại chạy về phía trước, cô không biết mình muốn đi đâu, chỉ muốn rời khỏi nơi này, rời xa nơi này!
“Cẩn thận!”
Quan Hạo Lê nhìn một chiếc xe đi sát qua bên cạnh cô, bị sợ đến trái tim sắp nhảy lên cổ họng rồi! Nếu Giai Ny vì vậy mà xảy ra chuyện gì, anh vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho mình!
Hiện giờ Tiết Giai Ny hận anh thấu xương, hoàn toàn không để ý tới hò hét của anh, khoảnh khắc đó, cô tình nguyện để mình bị xe đụng ch.ết rồi, cũng đỡ phải bỏ lại nhiều phiền não như vậy.
“Giai Ny, nghe anh giải thích được không?”
May mà Quan Hạo Lê chân dài, nhanh chóng đuổi theo cô, hai người cứ lôi lôi kéo kéo như vậy giữa đường cái.
“Bốp!” một tiếng giòn vang, Tiết Giai Ny tát mạnh anh một cái, không chút lưu tình.
Yên lặng ngắn ngủi đi qua, Quan Hạo Lê die enda anle equu ydonn quay mặt lại, “Ny Ny, anh thề, anh không lừa gạt tình cảm của em, còn nhớ rõ lần trước ăn cơm ở khách sạn cạnh biển anh đã nói gì với em không? Mỗi một chữ, từng câu từng chữ, đều nghiêm túc.”
“Đồ lừa gạt! Anh là đồ lừa gạt! Tôi sẽ không tin tưởng anh nữa!” Cảm xúc của Tiết Giai Ny rất kích động, cô không có cách nào dễ dàng tha thứ cho tình cảm phản bội, trước như thế, giờ lại là như vậy, buồn cười nhất là, trước bị phản bội là giả, bây giờ mới là thật.
“Nếu anh có nửa câu nói dối, sẽ bị thiên lôi đánh! Để cho anh không ch.ết tử tế được!”
Tiết Giai Ny bị lời thề độc của anh ngây ngẩn cả người, chung quanh cũng rối rít vang lên tiếng còi chói tai, giống như đang trách bọn họ không nên xử lý tranh cĩa tình cảm trên đường.
Quan Hạo Lê đành phải chặn chiếc taxi, “Cứng rắn nhét” Tiết Giai Ny vào , báo một địa chỉ cho tài xế.
“Thả tôi xuống! Tên lừa gạt này!” Tiết Giai Ny lớn tiếng chống lại.
“Cậu nhóc, chọc bạn gái tức giận hả? Cô bé! Muốn hò hét nhiều, vẫn nên nói chuyện cùng người ta!” Chú tài xế dieendaanleequuydonn thấy dáng vẻ hai người từ trong kính chiếu hậu, tốt bụng nói.
“Cám ơn ngài.” Quan Hạo Lê giật giật khóe miệng.
Sắc mặt Tiết Giai Ny lúng túng, biết chống lại không có hiệu quả, nên dời sang bên cạnh cửa xe ngồi, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi môi cắn chặt, trong lòng rối bời.
Sau khi xuống xe, Tiết Giai Ny náo loạn đòi đi, thế nào cũng không chịu lên lầu với anh.
“Giai Ny, tin tưởng anh được không?” Trong lòng Quan Hạo Lê cũng không dễ chịu.
“Tin tưởng anh? Anh lấy cái gì để cho tôi tin tưởng? Nếu không phải hôm nay chính tai tôi nghe được, anh định lừa gạt đến khi nào? Đùa bỡn tình cảm của tôi như vậy có vui không?” Trên mặt Tiết Giai Ny giàn giụa nước mắt.
Quan Hạo Lê túm lấy tay cô, đặt lên lồng ngực mình, thâm tình nói: “Trong lòng anh, cho tới bây giờ cũng chỉ có mình em. Chung sống thời gian dài như vậy, chẳng lẽ em không cảm nhận được tình yêu của anh với em sao?”
Tiết Giai Ny vội vàng che lỗ tai, “Tôi không muống nghe! Một chút cũng không muốn nghe! Anh đừng nói lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ tôi, tôi không chịu nổi! Anh cút ra xa cho tôi! Bây giờ nhìn thấy anh tôi lại ghê tởm!”
“Giai Ny... Em bình tĩnh một chút nghe anh nói được không?”
“Không nghe!” Tiết Giai Ny liều mạng lắc đầu.
Quan Hạo Lê thở dài ,vác cô lên vai, mặc kệ cô đánh cô nhéo như thế nào kêu la ra làm sao, đều không buông tay, từng bước từng bước một đi về phía nhà trọ.