Quyển 1 - Chương 63

Quan Hạo Lê có cảm giác như tên hòa thượng lùn không với tay đến đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết suy nghĩ gì), trước khi ra cửa mọi chuyện đang tốt đẹp, thế nhưng chưa tới một ngày, là được như vậy chứ?
"Ny Ny, em bình tĩnh một chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"


Bây giờ anh phải tỉnh táo, nhất định là đã xảy ra hiểu lầm, bằng không Ny Ny sẽ không khác thường như thế.
Tâm trạng của Tiết Giai Ny không tốt, con người dễ suy sụp nhất khi bị chính mình người mình yêu lừa gạt.
"Tôi không bình tĩnh được!"


Thật sự là cô rất khó bình tĩnh lại, chỉ cần vừa nghĩ tới chuyện anh đính hôn với người con gái khác, mà mình ngu ngơ chẳng hay biết gì, tâm trạng rất khó chịu.
"Ny Ny, anh thề anh chưa từng làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với em, nếu như em nghe lời đồn đãi gì, thì đó đều là giả."


Quan Hạo Lê nghi ngờ trong lòng, nhưng anh lại không biết cụ thể là chuyện gì.
"Giả? Chẳng lẽ chuyện anh có vị hôn thê cũng là giả!" Tiết Giai Ny nhếch môi cười lạnh.
"Vị hôn thê?" Quan Hạo Lê kinh ngạc hỏi ngược lại.
"Bớt giả vờ giùm đi!"


Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của anh, trong lòng Tiết Giai Ny thoáng qua một tia nghi ngờ, nhưng sau đó là xem thường! Con người của anh không đáng để thông cảm! Không đáng chút nào!
"Ny Ny, vị hôn thê của anh chỉ có thể là em, tuyệt đối không phải là người khác." Quan Hạo Lê nói như đinh đóng cột.


Tiết Giai Ny hừ lạnh một tiếng, "Anh cảm thấy tôi rất ngốc sao?"
Quan Hạo Lê lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho trợ lý Phương Thành, cố ý mở loa ngoài.
"Hôm nay trong nước có tin gì mới sao?"


available on google playdownload on app store


Trong lòng trợ lý Phương Thành hồi hộp, xem ra tổng giám đốc Quan đã biết việc này, mình muốn gạt cũng không gạt được.
Sáng sớm hôm nay, tất cả trang đầu của báo chí, tòa soạn đều đăng tin tức anh có vị hôn thê, thật là khiến người ta khó hiểu.
"Giản Mộng Ngữ?"


Quan Hạo Lê căm tức trong lòng, người phụ nữ đáng ch.ết này! Cô ta cho rằng lấy lòng mẹ anh thì có thể làm con dâu nhà anh sao? Người đi tới cuối đời với cô ta là mẹ anh sao?
Ừ.
Phương Thành cảm thấy phong ba bão táp sắp ập tới, tổng giám đốc Quan rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!


"Bây giờ anh đi điều tr.a rõ ràng cho tôi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì! Ai tiếc lộ tin tức này cho báo chí? Sau khi điều tr.a xong, niêm phong bọn họ!"
Vâng, xin tổng giám đốc Quan yên tâm, tôi nhất định làm được.


Trong lòng Phương Thành thở dài, cô Giản này, quả nhiên quá nóng lòng, chinh phục đàn ông không thể quá suy nghĩ trù tính, còn không sẽ mất nhiều hơn được.


Sau khi cúp điện thoại, Quan Hạo Lê nhìn về phía Tiết Giai Ny, "Ny Ny, anh thật sự không biết chuyện này, tối hôm qua anh lên máy bay, vừa xuống máy bay anh đã tới trường học tìm em, còn chưa kịp xem tin tức."
"Anh cho rằng gọi điện thoại, hát song ca với người ta thì tôi sẽ tin anh sao?" Giọng điệu của Tiết Giai Ny lạnh nhạt.


"Nếu như anh muốn hát song ca thì sẽ không mở loa rồi, Ny Ny, em bình tĩnh suy nghĩ thử mọi chuyện, phản ứng của anh giống như là giả vờ sao? Nếu như mà anh biết trước, nếu như mà anh cố ý lừa em, anh nhất định sẽ suy nghĩ kỹ để giải thích với em, mà không phải là bị động đứng ở đây."


Quan Hạo Lê nói nhỏ nhẹ phân tích lý trí, anh đúng là đã đánh giá thấp năng lực của Giản Mộng Ngữ.
"Anh còn biết vị hôn thê của mình tên gì, còn cần thiết giải thích sao?" Tiết Giai Ny lạnh giọng nói.


"Ny Ny, cô ta không phải vị hôn thê của anh, cô ta chỉ là con gái của bạn ba anh, trùng hợp là mẹ anh rất thích cô ta, nên cô ta ở tạm nhà anh." Quan Hạo Lê nói hết ra, che giấu ngược lại không tốt.
Tiết Giai Ny nghe xong lời này, tim lạnh lẽo, còn nói không phải vị hôn thê, cũng ở nhà anh ta rồi!
"Anh thật sự xem tôi là con ngốc sao?"


"Ny Ny, anh biết trước đó không nói cho em biết là anh không đúng, nhưng anh vốn chỉ xem cô ta là em gái, không có suy nghĩ gì khác với cô ta, bây giờ anh toàn ở lại công ty, rất ít khi về nhà, cô ta có ở nhà hay không, không liên quan gì tới anh. Với lại, mẹ anh thích cô ta nhưng không có nghĩa là anh cũng thích cô ta, cô ta làm những chuyện này, tất cả đều là cô ta đơn phương mà thôi."


Quan Hạo Lê liền vội vàng giải thích, anh vốn chỉ muốn nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, xong rồi, không có việc gì lại nhảy ra thêm một chuyện!
"Đừng nói nữa! Tôi không muốn nghe." Tiết Giai Ny quả quyết nói.


Coi như bây giờ Quan Hạo Lê nói đều là sự thật, với bối cảnh của gia đình anh, cha mẹ anh nhất định sẽ tìm một người vợ môn đăng hộ đối, có thể giúp cho sự nghiệp của anh, mà Giản Mộng Ngữ, không thể nghi ngờ là thí sinh tốt nhất.
Xem xét lại mình, không có gì cả.


Nếu sớm muộn cũng phải chia tay, còn không bằng kết thúc sớm một chút!
Nhưng chuyện làm cô để ý nhất là, sợ rằng cho tới bây giờ, cha mẹ anh cũng không biết là có một người như mình.


Trước tới giờ, anh đều thích để sau khi mọi chuyện đã xảy ra thì mới giải thích, trước đây đã có hai lần, bây giờ, cũng như vậy, cô thật sự mệt mỏi.
Trong lòng Quan Hạo Lê vô cùng thất bại, có trăm ngàn lời nói, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Giai Ny, thì không thể nói ra lời.


Xem ra, hôm nay nói gì cũng vô dụng.
"Ny Ny, anh biết bây giờ cho dù anh nói gì, em cũng không tin, nhưng anh có thể thề, trái tim và thân xác của anh, chưa bao giờ phản bội em."
Dứt lời, Quan Hạo Lê liền xoay người rời đi.
Chuyện đầu tiên anh làm khi trở về, chính là biết được người khởi xướng là ai, hại anh đủ thảm!


******
Phương Thành rất nhanh liền điều tr.a ra chân tướng của chuyện này, là một email vừa đăng ký gửi tin tức này cho tòa soạn, mặc dù nhất thời chưa tr.a ra người kia là ai, nhưng anh có dự cảm: 90% là Giản Mộng Ngữ.
Quan Hạo Lê cũng cho là như vậy, anh trực tiếp cầm tờ báo đi tìm Giản Mộng Ngữ.


"Đây là chuyện gì?"
"Anh Hạo Lê, em cũng đang thắc mắc sao báo chí lại nhạy tin tức như vậy, ngay cả em là một người trong cuộc. . . . . . chưa biết thì họ đã biết rồi." Giản Mộng Ngữ cố ý làm bộ như rất kinh ngạc.


"Xem ra, chúng ta cần mở một buổi họp báo để giải thích chuyện này." Quan Hạo Lê lạnh lùng nhếch môi.
Giản Mộng Ngữ vừa nghe, liền luống cuống, điềm đạm đáng yêu nói: "Anh Hạo Lê, anh thật sự không thích em một chút xíu nào sao?"


"Tiểu Ngữ, khi còn bé, anh xem em là em gái, sau khi lớn lên cũng là như thế, anh đã nói rất rõ với em rồi, anh có người yêu, em cần gì như vậy đây?"


"Anh Hạo Lê, em cũng nói rất rõ rồi, em thích anh, không phải anh thì em không gả, rốt cuộc cô gái kia có cái gì tốt? Em có chỗ nào không bằng cô ta? Anh nói cho em biết đi!" Giản Mộng Ngữ hơi cuồng loạn.
"Tiểu Ngữ, chuyện tình cảm vốn rất khó nói, không cần tốt, thì anh vẫn yêu cô ấy, mãi mãi không yêu ai khác."


Quan Hạo Lê nói rất khẳng định, anh và Giai Ny có được hiện tại, đã là bất ngờ rồi, anh hi vọng ngày sau có thể thuận buồm xuôi gió, đừng xảy ra chuyện gì nữa.
"Em không tin! Người trong lòng bác gái là em, bác ấy sẽ không cho phép anh cưới người khác." Giản Mộng Ngữ đã hoàn toàn bất chấp giá nào.


"Nếu mẹ anh thích em như vậy, anh không ngại cho mẹ anh và em sống với nhau suốt đời." Giọng nói của Quan Hạo Lê lạnh lùng như băng.
Anh không hiểu sao Giản Mộng Ngữ cố chấp như vậy, hai người mới gặp mặt được bao nhiêu lâu, sao cô ta cứ khăng khăng một mực yêu mình như vậy?
Hoàn toàn không có thể!


Giản Mộng Ngữ cực kỳ bi thương nhìn anh, "Anh Hạo Lê, em khiến anh ghét em như vậy sao?"
"Anh không ghét em, chỉ là không thích em."
Lời nói lạnh nhạt của Quan Hạo Lê làm thương tổn trái tim yếu ớt của Giản Mộng Ngữ, cả người vô lực ngồi co quắp ở trên ghế sa lon, khóe mắt không nhịn được chảy xuống hai giọt nước mắt.


Mặc dù làm tổn thương phụ nữ không phải là việc mà một quý ông nên làm, nhưng Quan Hạo Lê cảm thấy phải dừng chuyện này lại, cho một đáp án mơ hồ sẽ làm tổn thương người ta hơn.


Sau khi anh rời đi, Giản Mộng Ngữ liền trở về biệt thự nhà họ Quan tìm Trình Nhã Chi khóc lóc kể lể, khóc đến hoa lê đái vũ, đáng thương.
Trình Nhã Chi chỉ có thể phí tâm tư an ủi cô, còn gọi điện thoại hung hăng mắng con trai một trận, ồn ào rất không vui vẻ.


Sáng hôm sau, Quan Hạo Lê cố ý mở một buổi họp báo, giải thích với mọi người chuyện này chỉ là hiểu lầm, là người có ý xấu đồn đại, hoàn toàn không có thật.
Xong việc, anh còn nói quả thực anh có một vị hôn thê, nhưng không phải là Giản Mộng Ngữ, là một người khác.


Vừa dứt lời, các phóng viên rối rít giành hỏi.
"Tổng giám đốc Quan, anh có thể tiết lộ tên vị hôn thê của anh không?"
"Tổng giám đốc Quan, vị hôn thê của anh là tiểu thư của tập đoàn nào vậy?"
"Tổng giám đốc Quan, hiện giờ vị hôn thê của anh đang ở đâu?"
. . . . . .


Đối mặt với các câu hỏi của phóng viên, Quan Hạo Lê cười lạnh nhạt, ưu nhã mở miệng, "Xin lỗi, thứ cho tôi hiện tại không thể trả lời, đến lúc đó, tự nhiên tôi sẽ thông báo cho mọi người."


Nghe được câu trả lời này, nhất thời các phóng viên đều thổn thức, hình như người ta không muốn nói, bọn họ cũng không có biện pháp.






Truyện liên quan