Quyển 1 - Chương 66
Trình Nhã Chi vận dụng hết tất cả quan hệ để thăm dò thân phận của Tiết Giai Ny, mặc dù không biết tên của cô, nhưng đối với bà mà nói đó cũng không phải là việc khó gì, chỉ tốn thêm chút thời gian mà thôi.
Tiết Giai Ny, hiện đang làm ở đài phát thanh tại thành phố C, cha là Tiết Đại An kinh doanh một công ty nhỏ, mẹ là Như Mỹ Châu ở nhà làm nội trợ.
Xem xong đống tài liệu này, Trình Nhã Chi khinh thường, mặc dù có chút bối cảnh thì sao, không cùng đằng cấp với nhà này.
Muốn làm con dâu nhà này, không có cửa đâu!
Nhưng điều khiến bà kinh ngạc chính là, Tiết Giai Ny từng là bạn gái của Quan Cảnh Duyệt.
Chẳng lẽ, trong này có quan hệ gì sao?
Bà càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, càng nghĩ càng thấy nghi ngờ, cứ có cảm giác dường như mình đã phát hiện ra cái gì.
Nhất thời trong lòng đã có quyết định, lập tức đặt vé máy bay tới Italy, muốn để Tiết Giai Ny biết khó mà lui.
******
Sau khi ở thành phố C một tiaàn, Tiết Giai Ny đã về Italy, Quan Hạo Lê bởi vì công ty có chuyện, rời đi trước cô hai ngày.
Sau khi trở về trường học tâm trạng của Tiết Giai Ny đã có thay đổi rõ rệt, trên mặt ngọt ngào và xinh đẹp hơn, không còn buồn bực không vui nữa, bạn học phát hiện trên tay cô có đeo nhẫn kim cương, vội vàng hỏi cô về nguồn gốc của nó.
"Bonnie, bạn về nước kết hôn sao?"
"Bonnie, có phải chồng của bạn là người hay đến trường học của chúng ta hay không?"
"Bonnie, chồng bạn rất đẹp trai!"
Các bạn cùng phòng cùng nhau thảo luận, trong lòng Tiết Giai Ny ngọt ngào, không có người phụ nữ nào mà không mong mình tìm được một người chồng tốt.
Buổi trưa ngày hôm sau, Tiết Giai Ny chợt nhận được điện thoại từ một số lạ, "Alô, xin chào."
Cô là Tiết Giai Ny sao, tôi là mẹ của A Lê, cô rảnh không, chúng ta hẹn gặp nhau nói chuyện. Giọng điệu của Trình Nhã Chi rất thân thiện.
Trước hết bà muốn để lại một ấn tượng tốt cho cô, làm cho cô thoải mái, khi hiểu rõ cô là hạng người gì, thì bắn một phát trúng .
Tiết Giai Ny nằm mơ cũng không nghĩ tới mẹ của Quan Hạo Lê sẽ gọi điện thoại cho mình, nghe giọng điệu của bà rất là hiền hòa, nhưng rốt cuộc mục đích bà tìm mình là cái gì? Có cần nói cho Quan Hạo Lê nghe không?
Cô do dự một hồi vẫn gật đầu đồng ý, mặc kệ mẹ của anh có mục đích gì, tóm lại người ta cũng là người lớn, không đi sẽ không tốt.
"Vâng, thời gian tùy bác quyết định."
Vậy thì bốn giờ chiều gặp ở quán cà phê trước trường học của cô Tiết. Trình Nhã Chi bình tĩnh nói.
"Vâng."
Tiết Giai Ny chỉ có thể gật đầu, cúp điện thoại xong, cô do dự có nên gọi điện thoại cho Quan Hạo Lê hay không, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là thôi, mấy ngày nay anh bận việc của công ty.
Mẹ của anh cũng không phải là thú dữ gì, mình bình tĩnh nói chuyện là được, con dâu xấu xí cũng phải ra mắt cha mẹ chồng, đó là chuyện không sớm thì muộn.
Suy nghĩ xong, trong lòng cô cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Buổi chiều gặp mặt, hai người đều rất đúng giờ.
Trình Nhã Chi mặc một bộ trang phục của quý bà trí thức, khi giơ tay nhấc chân đều mang theo khí chất ưu nhã và trang trọng, quan sát Tiết Giai Ny từ đầu đến chân một lần, cũng chẳng qua như vậy, bộ dáng thua xa Giản Mộng Ngữ, thật không biết A Lê thích cô ta chỗ nào!
"Chào bác." Tiết Giai Ny lễ phép chào, hôm nay cô đặc biệt mặc một cái đầm trắng thanh lịch, chính là muốn để lại một ấn tượng tốt cho mẹ chồng tương lai.
Nhưng cô không biết, cho dù cô thế nào, Trình Nhã Chi vẫn sẽ không thích cô.
"Ngồi đi." Trình Nhã Chi ưu nhã bưng cà phê khẽ thưởng thức một ngụm.
Tiết Giai Ny nghe lời ngồi xuống ở đối diện bà, theo trực giác, cô cảm thấy mẹ của Quan Hạo Lê không đơn giản, cảm thấy như tiếu lý tàng đao (*), xem ra mình phải lấy hết tinh thần tới đối đáp.
(*) Tiểu lý tàng đao: Bề ngoài biểu hiện rất tử tế, nhưng trong thâm tâm rất độc ác
Yên lặng ngắn ngủi, hai người đều có suy nghĩ riêng, không có ai mở miệng nói chuyện trước.
Trình Nhã Chi liếc chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay của Tiết Giai Ny, trong mắt thoáng qua một tia lạnh lùng, ngay sau đó biến mất.
"Cô Tiết và A Lê, sao mà quen biết vậy?"
"Trong một lần họp mặt bạn bè." Tiết Giai Ny trả lời rất đơn giản.
"Hả? Hai người có bạn bè chung sao?" Trình Nhã Chi cười hỏi, kì thực ở trong lòng trào phúng thân phận của Tiết Giai Ny không xứng với con trai của bà.
Tiết Giai Ny không phải người ngu, đương nhiên đã hiểu, nhưng cô tự nói với mình: nhịn.
"Trùng hợp có một." Cô trả lời rất lạnh nhạt, không vui không giận.
Trình Nhã Chi cười khuấy cà phê, "Từ nhỏ A Lê nhà bác đã được nhiều cô gái yêu thích, sau khi lớn lên, cô bạn gái nào cũng không kéo dài được bao lâu thì đã chia tay, vì thế bác đã phê bình A Lê rất nhiều, haizzzz. . . . . . Không biết cô Tiết là bạn gái thứ mấy của con trai bác đây?"
Nói đến đây, Tiết Giai Ny đã hiểu rõ ràng được mục địch hôm nay Trình Nhã Chi tới tìm mình, tuyệt đối không phải đơn giản là nói chuyện phiếm.
"Mỗi người đều có quá khứ của mình, nhưng con người không thể sống mãi ở trong quá khứ, bác thấy có đúng không?" Tiết Giai Ny khéo léo đẩy lại vấn đề cho bà.
Trong mắt Trình Nhã Chi thoáng qua một tia bén nhọn, cô gái này kiên cường hơn trong tưởng tượng của bà, không phải nói vài ba lời là có thể đuổi đi.
"Lời nói của đàn ông tuyệt đối không đáng tin, bây giờ lời ngon tiếng ngọt ở trước mặt mình, một giây sau đã ôm những cô gái khác vui vẻ."
Tiết Giai Ny uống một hớp cà phê, cố ý mím môi cười nói: "Quả nhiên bác hiểu rõ."
Ý ở ngoài lời: thì ra bác là người từng trải!
Tay Trình Nhã Chi nắm cái ly càng chặt, khá lắm miệng mồm lanh lợi! Lại dám châm chọc tôi trắng trợn như vậy?
"Chưa ăn thịt heo thì cũng thấy qua heo chạy? Đạo lý dễ hiểu như vậy ai không hiểu?"
Hai người giễu cợt nhau, tình huống càng ngày càng kịch liệt.
"Nghe nói, cấp ba cô Tiết từng quen A Duyệt nhà tôi, sau đó sao chia tay vậy? Chẳng lẽ là ghét bỏ sức khỏe của A Duyệt nhà tôi không tốt, nên tìm một người tốt hơn?"
Trình Nhã Chi vẫn giữ dáng vẻ quý bà như cũ, nhưng miệng lưỡi không chút nào nhượng bộ.
Tiết Giai Ny không ngờ đột nhiên bà lại nhắc tới A Duyệt, bàn tay đặt ở dưới bàn dần dần siết chặt làn váy, cô không hiểu rốt cuộc mình đã trêu chọc mẹ của Quan Hạo Lê lúc nào, làm bà chán ghét mình như thế.
"Đúng là A Duyệt là bạn trai cũ của cháu, nguyên nhân chia tay không phải là như vậy, chuyện cũ đã qua, hi vọng bác có thể thông cảm. Về phần Hạo lê, hai chúng cháu thật lòng yêu nhau, hy vọng có thể được bác tán thành." Cô chân thành nói.
"Yêu thật lòng? Thật là buồn cười! Cô trăm phương ngàn kế tiếp cận hai anh em tụi nó, chẳng lẽ không có mưu đồ sao? A Duyệt không có ở đây cô liền chuyển sang A Lê, thật là không biết xấu hổ!" Khóe môi của Trình Nhã Chi nhếch lên thành một nụ cười lạnh.
Nếu không phải vì bà là mẹ của Quan Hạo Lê, Tiết Giai Ny đã lấy cà phê tạt vào người bà rồi, cho tới bây giờ cô không phải là cái dạng hiền lành gì, bị người ta ức hϊế͙p͙ cũng không đánh trả.
Hôm nay, cô phải nhịn!"Trăm phương ngàn kế? Hay là bác về hỏi lại con trai của bác, rốt cuộc chân tướng là cái gì."
Dứt lời, Tiết Giai Ny liền chuẩn bị đứng dậy rời đi, thật sự là cô không ngồi được nữa, tới nơi này, cô muốn để lại một ấn tượng tốt cho mẹ chồng tương lai, chứ không phải chịu nhục!
Cô cũng có cha mẹ, nếu ở bên ngoài bị người ta ức hϊế͙p͙, ba cô mẹ cũng sẽ đau lòng.
"Thật là không có lễ phép không có giáo dục! Đừng tưởng bây giờ A Lê mê cô, thì có thể làm bước vào cửa nhà họ Quan, nằm mơ!" Trình Nhã Chi giận dữ nói.
Tiết Giai Ny hít vào một hơi thật sâu, không ngừng nhắc nhở mình, đó là mẹ của Hạo Lê, cho dù mình không thích như thế nào, cũng không thể vô lễ với bà.
Lần đầu tiên gặp mặt chấm dứt trong thất bại.
Trên đường trở về trường học, tâm trạng của Tiết Giai Ny như đưa đám, mặc dù Hạo Lê rất tốt với cô, cũng nói không phải là cô thì không cưới, nhưng mẹ của anh ghét mình như vậy, bọn họ, có thể tiến tới với nhau sao?
Ngay vào lúc này, Quan Hạo Lê gọi điện thoại tới.
"Alô. . . . . ." Giọng nói của cô rầu rĩ, âm cuối kéo dài.
Ny Ny, đang làm gì vậy? Có nhớ anh hay không? Giọng nói trầm thấp của Quan Hạo Lê truyền tới.
"Không làm gì hết."
Giờ phút này Tiết Giai Ny hoàn toàn không có tâm trạng tâm tình với Quan Hạo Lê, giọng điệu mệt mỏi .
Sao vậy? Không khỏe sao? Có muốn anh bay qua khám cho em không?
"Vừa rồi mẹ anh mới tìm em." Cô nghiêm túc suy nghĩ qua, vẫn quyết định nói việc này cho anh biết.
Bên kia điện thoại im lặng hai giây, Quan Hạo Lê thu hồi lại giọng điệu đùa giỡn của mình, nghiêm túc nói: Ny Ny, mặc kệ mẹ anh nói gì, yêu cầu em cái gì, em cũng đừng nghe, biết không?
Người em gả là anh, không có liên quan tới bọn họ, em chỉ cần biết, anh yêu em, anh muốn cưới em, được không?
Anh thành khẩn nói khiến trong lòng Tiết Giai Ny thấy ấm áp, gật đầu một cái, "Ừ."
chuyện này giao cho anh xử lý, đừng lo lắng.
"Được."
Tiết Giai Ny có rất nhiều rất nhiều điều muốn nói với anh, nhưng đến cổ họng , liền bị nghẹn.