Quyển 1 - Chương 74

Lúc Ưu Ưu bé nhỏ tròn tháng, rốt cuộc Tiết Giai Ny chịu đựng hết cuộc sống ở cữ, thật là đau khổ!
Mẹ Tiết Như Mỹ Châu tự mình chăm sóc con gái, dĩ nhiên tỉ mỉ đầy đủ, những thứ không thể ăn, có thể ăn, những chuyện không thể làm, có thể làm, toàn bộ đều dặn dò kỹ càng.


Tiết Giai Ny cảm giác mình giống như đang ngồi tù, ngày ngày trừ chăm sóc đứa bé ngay cả khi ngủ, nhàm chán muốn ch.ết!


Thời gian một tháng trôi qua còn chậm hơn một năm, cảm nhận giống vậy còn có Quan Hạo Lê, từ lúc bà xã mang thai sáu tháng đến nay, gần như không ăn mặn, anh cảm giác mình sắp biến thành hòa thượng rồi.
Ch nên, ngày ngóng đêm mong thân thể bà xã nhanh chóng khôi phục.


“Ông xã, thịt béo trên người em làm thế nào?”
Tiết Giai Ny hết sức buồn bực nắm thịt béo mềm nhũn bên hông, sau khi sinh xong đứa bé, bụng giống như khí cầu, “Vèo” cái trống rỗng, cái này cần thời gian bao lâu mới có thể khôi phục như cũ!


“Bà xã, béo múp míp sờ thoải mái.” Quan Hạo Lê cười híp mắt tỏ ý mình không quan tâm.
“Anh thoải mái, em không thoải mái.” Tiết Giai Ny bĩu môi sẵng giọng.
Trên trán Quan Hạo Lê treo đầy vạch đen, thật ra anh muốn an ủi bà xã mà, ai ngờ...


“Ngoan, không phải trong nhà có máy tập thể dục sao? Xế chiều mỗi ngày em đi luyện hai giờ, kiên trì một tháng, đảm bảo hữu hiệu.” Anh đề nghị.
“Ừ, mục tiêu bây giờ của em chính là giảm cân!” Tiết Giai Ny tràn đầy lòng tự tin nói.


available on google playdownload on app store


“Bà xã, giảm cân là chuyện của ngày mai, tối nay...” Quan Hạo Lê cười hí hửng đến gần, trong tròng mắt đen sáng trong suốt, lóng lánh ánh sáng xanh biếc chỗ nào đó.
“Đi qua bên kia! Thân thể người ta còn chưa khôi phục.” Tiết Giai Ny vội vàng đẩy anh ra.


Nhưng Quan Hạo Lê lại giống như kẹo cao su, đuổi thế nào cũng không đuổi đi được, ngược lại nằm gần hơn, bàn tay càng thêm thuần thục luồn vào trong áo ngủ của bà xã, sờ lên mềm mại ngạo nghễ ưỡn lên trước ngực cô.


“Bà xã, anh là bác sỹ, em phải tin tưởng năng lực chuyên nghiệp của anh, đã sắp nửa tháng rồi, có thể.” Anh dứt khoát đè cô dưới thân, trắng trợn “Bắt nạt” cô.


Tiết Giai Ny vừa mới sinh, thân thể vốn hết sức nhạy cảm, hơn nữa quả thật hai người đã lâu không làm, nào chịu được trêu chọc thuần thục của anh, trong chốc lát, đã nộp vũ khí đầu hàng.


Ngay cả áo ngủ bị cởi xuống lúc nào cũng không biết, cả người xụi lơ khuất phục dưới người anh, mặc cho môi die3nda"nle3qu"ydo0n nóng bỏng của anh chạy trên thân mình, nhất là chỗ ngực, bị anh cắn vừa căng vừa đau, trong cổ họng vô thức rên rỉ ra tiếng.


Chính bản thân cô cũng giật mình, sao lại động tình nhanh như vậy, quá dịu dàng đáng yêu rồi, quả thật không giống như cô phát ra.
“Ừ...”
Mềm mại triền miên, ngọt ngào tinh tế, tê tê dại dại.


Quan Hạo Lê đột nhiên có cảm giác thành tựu, anh nghĩ đến ngày hôm nay đã mấy tháng rồi, tối nay, phải đòi trở về gấp bội.
“Bà xã, thật ra trong lòng em cũng thích.”
Anh buồn nôn nỉ non bên tai cô như vậy, cố ý dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ vành trong tai cô, khiến cho cô thở gấp liên tiếp.


Ngón tay thuần thục luồn vào trong vườn hoa bí mật, đã sớm mật ngọt róc rách, lại bỏ vào một ngón, tìm đúng chỗ quan trọng, bấm tay vân vê, lúc nặng lúc nhẹ...
“A...”


Tiết Giai Ny hơi cong thân thể thở hổn hển, cô cảm thấy trong cơ thể mình sắp đốt cháy, càng ngày càng trống rỗng, không kiềm chế được cong hai chân lên.
Quan Hạo Lê cố ý không để cho cô thoải mái chút nào, từ từ hành hạ cô.
“Bảo bối, thoải mái sao?”


Anh hỏi mập mờ, nhưng Tiết Giai Ny mới không dễ dàng trả lời anh như vậy, chỉ mềm mại quyến rũ rầm rì, chính là không mở miệng nói chuyện.
Quan Hạo Lê biết miệng cô cứng rắn, lập tức tư tưởng xấu trêu chọc cô, lại duỗi thêm vào một ngón tay...
“Ưmh...”


Tiết Giai Ny bị anh hành hạ đến gần cao trào, nhưng cảm giác này không giống cảm giác nào đó, bây giờ cô vội vàng khao khát cảm giác kia.
“Muốn không?”


Quan Hạo Lê xấu xa nhếch môi, thật ra thì anh nhịn cũng rất vất vả, nhưng chỉ muốn nâng tính chủ động của die enda anle equu ydonn bà xã lên, phụ nữ chủ động trong chuyện này sẽ cực kỳ đề cao hưng phấn của đàn ông, có ích có cuộc sống tính phúc của hai người.


Tiết Giai Ny khó nhịn gật đầu, cô rất muốn, rất muốn...
“Không nói ra, vậy thì...” Quan Hạo Lê đột nhiên rút toàn bộ tay ra ngoài.
Xem ra, Tiết Giai Ny càng thêm khó nhịn, cặp đùi trắng nõn thon dài tức giận mơn trớn hông ông xã, môi đỏ mọng tràn ra từng tiếng yêu kiều uyển chuyển.
“Ông xã, cho em...”


Cô chỉ có thể kêu theo anh, ai bảo mình tạm thời ở thế yếu đây?
Cô vừa dứt lời, Quan Hạo Lê lập tức đâm mạnh vào, hai người đồng thời phát ra tiếng kêu rên thỏa mãn.


Hai chân thon dài của Tiết Giai Ny vòng thật chặt hông gầy gò của ông xã, thừa nhận từng đợt đâm mạnh của anh, cánh tay ôm chặt cổ anh, cắn một cái trên bờ vai anh, nuốt trọn toàn bộ âm thanh rên rỉ mắc cỡ.


Tối nay, Tiết Giai Ny bị ép bày ra rất nhiều tư thế mắc cỡ, mỗi một lần đều cho cô đạt tới vui sướng cực hạn, cảm giác đó giống như bị quẳng vào đám mây thật sự quá kích thích!
Cô dần ngất đi trong kích thích, đã quá lâu không vận động, mệt quá!


Sau đó, Quan Hạo Lê ôm bà xã đã ngất đi vào phòng tắm rửa ráy đơn giản, rồi về giường ngủ, cả đêm mộng đẹp.
--- -----------------------------------------
Sáng sớm ngày hôm sau, trời mới tờ mờ sáng.


Hai vợ chồng tối hôm qua hăng hái chiến đấu đến nửa đêm, giờ đang ngủ ngọt ngào yên bình, đột nhiên, một loạt tiếng khóc trẻ nít rõ to đánh thức bọn họ.
“Oa... Oa oa...”


Tiết Giai Ny khổ sở mở mắt, có đứa bé thì không thể hành động tùy ý như trước, muốn ngủ đến mấy giờ thì ngủ được, haizzz...
“Ny Ny, dậy chưa? Ưu Ưu đói bụng.” Như Mỹ Châu gõ cửa ở bên ngoài.


Tiết Giai Ny vừa định chuẩn bị xuống giường, phát hiện bắp đùi mình đau đớn khó nhịn, trong đầu nhanh chóng nhớ lại chiến đấu kịch liệt tối qua, có lẽ đã rất lâu không làm, cho nên sau khi vận động kịch liệt khó tránh khỏi bị căng cơ.


Cô oán hận nhìn ông xã ngủ say bên cạnh, đẩy anh một cái, “Nhanh đi mở cửa!”
Quan Hạo Lê mờ mịt mở mắt, “Sao vậy?”
“Nhanh đi mở cửa! Ưu Ưu die nda nle equ ydo n đói bụng! Chân em đau...” Tiết Giai Ny bĩu môi nhỏ giọng nói.


Hết cách rồi, Quan Hạo Lê chỉ có thể cam chịu số phận bò dậy mở cửa, nhận lấy con gái khóc đến đau lòng muốn ch.ết từ tay mẹ vợ, xoay người ôm bé về phía bà xã nằm trên giường.
Như Mỹ Châu là người từng trải, đương nhiên biết chuyện gì xảy ra, cũng không hỏi nhiều.


Ưu Ưu bé nhỏ vừa nhìn thấy thức ăn của mình, lập tức ngừng khóc, mở to miệng nhỏ cắn lên, ʍút̼ chụt chụt, trên khuôn mặt trắng nõn tràn đầy nước mắt.


Quan Hạo Lê đứng bên cạnh nhìn con gái ăn vui mừng, trong lòng nghĩ ngợi: Vị trí kia phải thuộc về riêng mình anh, cho dù kẻ nào cũng không thể cướp đi, xem ra, phải nghĩ cách cho con gái cai sữa, nếu không, bà xã cũng không chịu nổi!


Tiết Giai Ny quả thật hơi không chịu nổi, tối hôm qua bị ông xã cắn, hôm nay lại cho con gái ăn, sao số cô lại khổ vậy!
Xem ra, về sau phải giữ vững!
Tuyệt đối không thể bị ông xã dùng sắc dụ nữa!


Sau khi ăn no, Ưu Ưu bé nhỏ rất biết điều, không khóc không làm khó, yên tĩnh mở to mắt đen tròn vòng tới vòng lui, hình như rất tò mò với bất kỳ cái gì.
“Em còn muốn ngủ một lúc nữa.” Tiết Giai Ny giao con gái cho ông xã, nằm lại giường ngủ tiếp.


Ngay cả Quan Hạo Lê muốn dieendaanleequuydonn ngủ, nhưng đối mặt với tình huống này, anh chỉ có thể lựa chọn rời giường chơi với con gái, cam tâm tình nguyện làm ɖú em.


Sau khi Ưu Ưu bé nhỏ tròn trăm ngày, vợ chồng Quan Hạo Lê và Tiết Giai Ny thường hai mang con gái qua nhà bạn tốt, mới đầu, Ưu Ưu bé nhỏ thấy người lạ còn có thể “Oa oa” khóc lớn, mấy lần sau gặp lại đã giỏi hơn nhiều.


Nhạc Nhạc vẫn rất tò mò về cô em gái này, mỗi lần nhìn thấy bé đều yên tĩnh ngồi bên nhìn chằm chằm, người lớn đều rất kỳ quái không biết bé đang nhìn gì.
Có một lần, Lương Chân Chân thật sự không nhịn được.


“Nhạc Nhạc, sao mỗi lần con đều ngồi đó nhìn chằm chằm em gái vậy?”
“Me me, sao con cảm giác em gái biến dạng.” Nhạc Nhạc nâng hàm non nớt trả lời.
“Sao có thể chứ?” Lương Chân Chân tò mò hỏi.


Nhạc Nhạc đứng dậy nhào vào trong ngực mẹ, ngước đầu nói thật nhỏ: “Lúc mới đầu em ấy không phải như thế này.”
Giờ Lương Chân Chân mới hiểu ra ý tứ của con gái, cười ha hả vuốt ve tóc bé, “Bởi vì em gái lớn lên, sẽ càng ngày càng trở nên xinh đẹp.”


“Nhưng.. Sao con còn như thế này?” Nhạc Nhạc đáng yêu mân mê cái miệng nhỏ nhắn.
“Ha ha ha ha...” Người lớn cả phòng đều cười.
“Ngu ngốc, bởi vì em đã trở nên xinh đẹp.” An An như tiểu đại nhân nói.
Thần Thần vui sướng vỗ tay, “Đại ngốc nghếch, đại ngốc nghếch...”


Nhạc Nhạc mất hứng, vung tay đuổi đánh Thần Thần, trong khoảng thời gian ngắn, hai bé chạy tới chạy lui trong phòng, một chạy, một đuổi theo.
“Cậu mới ngu ngốc! Đại ngốc nghếch!” Nhạc Nhạc thở phì phò kêu.


Bầu không khí sung sướng lây đến Ưu Ưu bé nhỏ nằm trong lòng mẹ, bé cũng cười toe toét cái miệng nhỏ nhắn ngu ngơ.






Truyện liên quan