Chương 12: Sĩ quan thẩm vấn bụng bự PLAY (Hạ)
Hai anh em không ngừng ɭϊếʍƈ ʍút̼ đầu nhũ Diệc Thanh, vuốt ve núm ɖú y, liều mạng ʍút̼ mát, giống như làm vậy có thể ʍút̼ ra sữa từ trong ɖú vậy.
“A đừng mà đừng chơi đầu nhũ nữa ɖú đau quá a chơi nữa sẽ để lại dấu vết sẽ bị bọn họ phát hiện a đừng chơi nữa được không a ” – Diệc Thanh ngoài miệng nói thế, nhưng hoa huy*t lại không ngừng mà đè ép gậy mát xa, tao thủy cuồn cuộn tuôn liên tục, gậy mát xa nhỏ mấy số trong hoa huy*t căn bản không đủ để thỏa mãn Diệc Thanh, bình thường quen ăn phân thân thô to của hai anh em đâu thể thỏa mãn được bởi một cây gậy mát xa thon dài.
“Không chơi à? Còn muốn giữ mình cho hai nhân tình của mày ư? Dựa vào cái bộ dạng *** đãng này còn chống cự nổi sao?” – Nói xong, bắt lấy gậy mát xa lộ ngoài hoa huy*t hung hăng đâm vài nhát, tiểu chồi run rẩy bắn ra tinh hoa, hoa huy*t cùng lúc phun ra một dòng *** dịch.
“Hôm nay tụi tao còn muốn thao tao huyệt của mày, lưu đầy dấu vết trên người mày, bắn dịch thể vào tử cung mày, khiến nhân tình mày biết mày bị người khác chơi qua, xem tụi nó còn muốn mày nữa không?”
“Nhân tình mày không cần mày, mày có thể tới tìm tụi tao, tụi tao khiến mày hoài thai con tụi tao chịu không?” – Nói dứt liền rút gậy mát xa trong hoa huy*t ra, vói ngón tay vào bắt đầu khuếch trương hoa huy*t, để ngừa Diệc Thanh khó chịu.
Chờ hoa huy*t nới rộng không sai biệt lắm, Nhược Hú ôm lấy Diệc Thanh ngồi lên người mình. Gậy mát xa ở huyệt khẩu bị rút ra sau, huyệt khẩu trống rỗng co hợp không ngừng, đầu đỉnh đỉnh đến miệng huyệt liền bị ʍút̼ vào, huyệt khẩu ʍút̼ mát đầu đầu đỉnh liên tục, hi vọng cả căn phân thân đều tiến vào trong. Đáng tiếc phân thân không chịu vào, cứ không ngừng cọ xát miệng huyệt.
“Ư đừng làm vậy Trưởng quan đừng vậy mà cầu các người thả tôi ra đi mà ” – Ngoài miệng nói không muốn không muốn, nhưng tao huyệt lại không ngừng ʍút̼ lấy đầu côn th*t hi vọng nó tiến vào. – “Đừng tiến vào hả? Tao huyệt của mày cũng không phải nói vậy nha? Tụi tao sẽ đem toàn thân trên dưới mày nhiễm đầy hương vị của tụi tao, trong tao huyệt chứa dịch thể của tụi tao rồi cho mày đi gặp nhân tình mày, thích hay không?” – Dứt lời, ưỡn eo chôn cả căn côn th*t vào trong hoa huy*t, chỉ chừa hai quả trứng bên ngoài.
“A! Thật đầy ô phân thân Trưởng quan lớn quá a ưm tao huyệt bị nhét đầy tao thủy không chảy ra ngoài được a ” – Tao huyệt trống rỗng rốt cuộc ăn được phân thân bự, nhục huyệt gắt gao bọc lấy côn th*t, đầu đỉnh đỉnh đến phần thịt mềm ở miệng tử cung, khiến tao huyệt ngưng ngứa ngáy.
“Chậc, miệng phía dưới lẳng lơ như vậy, vậy cái miệng nhỏ nhắn trên này nhất định cũng rất lẳng lơ đi.” – Lời vừa dứt, Nhược Thần nắm cằm Diệc Thanh, bắt y hé miệng, chuyển hướng sang phía mình, giơ phân thân to bự của mình đút vào trong miệng Diệc Thanh.
“Ô… ưm. ư…” – Trong miệng đột ngột bị nhét vào phân thân to, thân thể bị kéo nghiêng về trước, hai tay vớ được phần hông của Nhược Thần.
Hai miệng nhỏ xinh trên dưới đều bị phân thân nhồi đầy, côn th*t phía dưới bắt đầu ra sức đỉnh vào chỗ sâu hoa huy*t, thoải mái đến Diệc Thanh muốn rên rỉ lại bị phân thân to trong miệng chặn lại, bị một căn phân thân lấp đầy miệng nhỏ chỉ có thể ‘Ô.. ưm..’ kêu rên thành tiếng, khiến cái miệng nhỏ nhắn vì thốt thành tiếng mà hít thở vào càng ít, Nhược Thần bị ʍút̼ chịu hết nổi, tay nắm cằm Diệc Thanh bắt đầu cắm rút.
Bầu ɖú đã hoàn toàn nảy ra khỏi áo ngực, bị tay hai anh em vân vê đỏ hồng. Tầm mắt Diệc Thanh thoáng nhìn lướt, liền thấy chính mình trong gương, hoa huy*t non mịn phía dưới bị phân thân tím đen không ngừng trừu sáp, *** thủy dọc theo cán chảy ra, ɖú bị đùa bỡn đỏ ửng, cái miệng bóng lưỡng đỏ au còn nhét một thứ giống y như phân thân tím đen kia, cắm rút liên tục còn có nước miếng rơi vãi ra, Diệc Thanh bị kích thích đỏ mặt nhắm nghiền hai mắt, không muốn lại trông thấy hình ảnh *** đãng của bản thân mình trong gương.
“ɖâʍ phụ, hai cái miệng chuẩn bị cho tốt nha, bắn cho mày thì nuốt ngay vào, có nghe thấy không? Dám rơi một giọt liền thao nát hai tao huyệt phía dưới của mày, khiến mày đời này ăn không được phân thân nữa.” – Dứt lời hai anh em liền bắt đầu dùng lực đưa đẩy, một cái bắn vào khe thịt mềm tử cung, một cái bắn tuốt vào trong cổ họng, tiểu chồi cũng đồng thời phun ra.
Một hồi hoan ái qua đi, Diệc Thanh cả người xụi lơ nằm ở trên người Nhược Hú, hai anh em ôm Diệc Thanh đến trên giường đặt nằm xuống. Từ lúc Diệc Thanh mang thai, loại làʍ ȶìиɦ điên cuồng này liền ít đi, hôm nay thật vất vả mới tới một lần, làm sao có thể bỏ qua dễ dàng vậy được, nhưng bận tâm đến đứa bé trong bụng, không thể chơi quá ác.
Hai anh em ăn mặc chỉnh tề, mà Diệc Thanh lại không còn một sợi vải. Nhược Hú ôm Diệc Thanh vào lòng, Nhược Thần thì cố gắng nương theo *** thủy hoa huy*t chảy ra khuếch trương hậu huyệt, tuy rằng ban nãy một mực thao làm hoa huy*t, nhưng hậu huyệt cũng đã ướt sũng, rõ ràng đã làm tốt chuẩn bị cho trận kế tiếp, móc khuấy hậu huyệt vài cái liền có thể nhét được ba ngón tay, phân thân Nhược Thần từng chút đâm vào hậu huyệt, sờ soạng hoa huy*t Diệc Thanh vài cái, Nhược Hú cũng giơ phân thân to lớn tiến vào hoa huy*t.
Khi mang thai thể chất *** đãng rất nhanh thích ứng hai căn phân thân cùng nhau làm, lúc Diệc Thanh cảm giác sắp cao trào thì dựa theo luật động của phân thân lắc mông mình khiến phân thân thao càng sâu, tiếp đó siết chặt huyệt đạo, tiểu chồi phun tinh nhục huyệt nhả nước, sướng tới bản thân chịu không nổi. Hai anh em thỉnh thoảng còn xoa bóp bụng bự của Diệc Thanh, thời điểm bị xoa bụng Diệc Thanh càng thêm phóng đãng.
“Bị hai sĩ quan cùng làm thích chứ, tiểu lẳng lơ?” – Bắn xong phát thứ hai, hai anh em cười hỏi Diệc Thanh bị làm tới ngốc ngơ ngác.
“Sướng, tiểu lẳng lơ bị Trưởng quan làm thật thoải mái a Trưởng quan thật đẹp trai quá đi ưm phân thân cũng thật lớn, làm tao huyệt *** phụ không thể khép lại rất thích tao huyệt còn muốn trưởng quan thao cơ ” – Diệc Thanh ngây ngô cười trả lời, chân còn thỉnh thoảng cọ xát côn th*t của hai anh em.
Trên quân phục hai anh em đã lưu đầy *** dịch của Diệc Thanh, trông thấy Diệc Thanh lại bắt đầu phạm tao, tách hai chân ra thao ngay vào, lần này tốc độ chậm rãi hơn nhiều, sau đó Diệc Thanh chịu đựng không được sung sướng ngất đi. Hai anh em phóng thích lần cuối thì đêm đã khuya.
Ôm Diệc Thanh cả người phủ đầy dịch thể vào phòng tắm tẩy rửa, mỗi lần trông thấy cái bụng tròn vo, hai anh em liền vui vẻ đến miệng không thể khép được. Hai anh em tắm rửa xong lên giường vừa tắt đèn, thì nghe Diệc Thanh cau mày kêu chân đau, nhớ rõ bác sĩ Trần nói mấy tháng trước khi sinh chân rất dễ rút gân, hai anh em mỗi người mát xa một chân.
Nhìn cảnh tượng lúc này, hai anh em lại nghĩ đến lúc trước, may mắn, bọn họ bắt được Diệc Thanh, hung hăng giữ chặt.
– Hoàn chính văn –