Chương 55: Zombie vương tái xuất
Edit: TrangQA830810
Vương Nhược Hi sau khi biến dị thành quái vật xấu xí, huy động cái lưỡi dài hướng về phía Dung Dật Thần. Dung Dật Thần cấp tốc tránh thoát sự công kích của chiếc lưỡi, xoay người trốn về phía sau của quái vật, nhặt lên thanh sắt bị gãy do móng vuốt của quái vật cắt phải. Đợi đến thời điểm cái lưỡi con quái vật tấn công lần hai, Dung Dật Thần chợt dùng cây sắt to dài xuyên mạnh qua, lại dùng thêm sức kéo vào khe hở giữa hai song sắt, sau đó chạy vội ra ngoài phòng thí nghiệm.
Quái vật thân thể khổng lồ, móng vuốt sắc nhọn có thể cắt đứt bất kỳ kim loại nào, thân thủ so với người thường có phần nhanh nhẹn hơn rất nhiều, Dung Dật Thần biết không thể chính diện đánh với nó, nên chỉ biết dùng biện pháp này kéo dài thời gian.
Binh lính ở trong phòng quân sự đang theo dõi quái vật qua camera giám sát, nên rất nhanh trang bị súng ống chạy tới, lúc này quái vật đã sử dụng vuốt nhọn cắt đứt tan nát buồng giam, cuối cùng đem gậy sắt từ trên đầu lưỡi gở ra, tức giận hướng đám binh lính vọt tới, Dung Dật Thần ở phía xa liếc nhìn tình hình chiến đấu của hai bên, không khỏi líu lưỡi khi thấy quái vật này tuyệt nhiên chẳng sợ súng đạn, vung móng vuốt sắc nhọn đem hơn mười binh sĩ cắt nát bấy.
Việc cấp bách hiện giờ là thoát khỏi con quái vật này, thừa dịp phòng quân cơ đang hỗn loạn chạy ra ngoài tìm em gái, nhưng ngoài dự liệu của Dung Dật Thần, quái vật kia khứu giác cũng cực kỳ linh mẫn, khi thấy anh sắp chạy ra khỏi cửa ngoài phòng thực nghiệm, một cái lưỡi đỏ thẳm từ phía sau đánh tới, thân thể Dung Dật Thần bị hung hăng đập mạnh lên vách tường, nằm dưới đất bị quái vật bắt lấy, chiếc lưỡi dài quấn chặt thân hình anh, cơ quan nội tạng dưới sức ép của chiếc lưỡi cơ hồ đều dập nát, con ngươi của quái vật phản chiếu khuôn mặt đầy máu, đang muốn há miệng cắn dứt đầu của Dung Dật Thần.
Một giây khi quái vật đang đưa anh vào trong miệng, mái tóc của Dung Dật Thần vốn là mái tóc đen ngắn chợt mọc dài biến thành màu bạch kim, ngay lúc cái lưỡi dài kéo vào trong mồm quái vật, anh chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt tím nhạt loé ra ánh sáng khát máu, hai tay giơ ra bắt lấy cái miệng rộng đang định khép lại, hướng về hai phía đẩy ra.
Quái vật cảm giác miệng như bị xé rách, đau đớn thống khổ, cái lưỡi dài đang quấn Dung Dật Thần chợt buông ra, Dung Dật Thần thuận tay túm lấy cái lưỡi, không tốn chút sức nào ném mạnh quái vật về hướng cửa phòng thực nghiệm.
Hình thể quái vật to lớn từ trong đống đổ nát lảo đảo bò dậy, giống như chó mất nhà rên rỉ vụt chạy chẳng thấy tăm hơi. Hình ảnh quái vật và Dung Dật Thần đều được camera quay lại, tổ trưởng sau khi quan sát quá trình Dung Dật Thần biến dị, hai tay khẽ run rẫy gọi điện thoại cho Trác tướng quân.
Lúc này trên màn hình xuất hiện đôi mắt tím nhìn chăm chú, người đàn ông với mái tóc bạch kim rốt cuộc nhìn về phía camera giám sát đôi môi không kiên nhẵn mím thành một đường, tổ trưởng lộ ra vẻ mặt khẩn trương, không biết có phải hắn nghĩ nhiều chăng, nhưng hắn luôn cảm thấy đôi mắt tím ấy có thể xuyên qua màn hình nhìn thấy bản thân mình, cũng trong lúc đó, hắn cảm thấy trong não bị nghiền ép đau nhức, thống khổ áp đến khiến hắn co quắp đung đưa, hai vết máu chảy ra từ đôi mắt trắng dã, thân thể mềm nhũn té lăn ra trên mặt đất không còn nhúc nhích.
Dung Dật Thần sau khi dùng tinh thần lực giết người nhìn lén mình xong, nhanh như gió bay ra khỏi phòng thí nghiệm, một đôi cánh đen khổng lồ từ xương sườn dang rộng ra, hướng bầu trời xanh biếc bay tới.
Ở trên cao quan sát mặt đất bao la phía dưới, trại tập trung bên trong, phía ngoài là bầy zombie đang tìm cánh bò vào, còn có cả quái vật Vương Nhược Hi đang chém giết cùng đám binh lính, đôi mắt Dung Dật Thần lạnh lùng quan sát quang cảnh máu tanh, đôi môi mỏng tinh xảo phun ra hai chữ
" Buồn chán "
Cũng không biết tại nguyên do gì, trái tim Dung Dật Thần luôn cảm thấy trống rỗng, giống như bị mất đi thứ gì đó cực kỳ quan trọng, anh luống cuống dựa vào trực giác của dã thú nhìn xung quanh, rất nhanh hướng một toà nhà đáp xuống.
Trác tướng quân sau khi nhận được điện thoại báo cáo tình hình quái vật xuất hiện, căn dặn Dung Ân Ân đi nghỉ ngơi liền nhanh chóng rời khỏi. Dung Ân Ân bưng ly trà sữa tựa người trên ghế sa lon, chỉ biết thầm cầu mong anh trai đừng xảy ra bất cứ chuyện gì, đột nhiên nghe được tiếng thuỷ tinh đổ vỡ ào ào, theo sau đó là âm thanh đất và thép rơi xuống, cái cửa sổ bị phá huỷ hoàn toàn, một bóng dáng to lớn từ đống đổ nát bước ra, Dung Dật Thần nhìn về phía Dung Ân Ân đang trốn sau ghế sô pha, đôi mắt tím bộc phát ra cuồn cuộn ham muốn mãnh liệt, phải chiếm được cô làm vật sở hữu của riêng mình
" Tìm được em.."