Chương 9: 1: Vui hay buồn???
Cả bốn người đều bước về chỗ của mình và mỗi người…1 việc. Hắn, Vỹ và Nhật tất cả đều…ngủ. Cell thì đang nghe nhạc (bằng hearphone nhá), đôi mắt biết cười khi nãy giờ chỉ là một đôi mắt chứa khối băng khổng lồ
………
Profile về Cell tí nhá ^^!!
Tên thật: Celestial Hàn (chị của nó)
Đang là tổng giám đốc của tập đoàn White Angle, giỏi võ, đang là chủ bang Black Rose. Cô được mệnh danh là Hoa hồng gai độc.
IQ: 190/200
Cô đang cho người điều tr.a về nó.
…….
Trở lại hiện tại…
- Ê An mày quen anh Quân hả?! – Mi lẹ miệng
- Đúng hông?! – Hân phụ họa theo
- Aizz! Ờm, tao với Quân là bạn từ nhỏ.. Được chưa!!
- Ê giới thiệu cho tao ik, mò mò nhoa.(bà hết sky Phong iu vấu lại đến anh Quân/ Mi: chớ sao zai đẹp ngu gì không ưa kikiki)
- Thôi đừng cho nó cho tao nè…cho tao ik. Chiều tao bao mày ăn..
/Không cho tao….Tao mà…bla…bla/
- ỒN QUÁ!!- Nhật lên tiếng cắt ngang bài giảng của bà la sát khiến bả bực tức vô cùng.
-Em kia. Em coi tôi là gì hả? Hạt bụi à thích thì…-Im đi- hắn lên tiếng, cả hai đôi mắt của Nhật và hắn đều nhìn sâu vào mắt bả (tiêu cô rùi cô ơi)
-E..em…
Không đợi bả nói nhiều hắn và Nhật (cũng có Vỹ nữa, tại cu cậu muốn giữ hình tượng thôi kkk) bước ra khỏi lớp đi lên tầng thượng và…ngủ. Nó há hốc mồm không thể tin vào thái độ hôm nay của hắn. Bình thường thì có ồn cỡ nào thì hắn cũng chẳng để tâm hay vì hắn đang bực nó. Nó có làm gì sai đâu chứ. Haizzzz
….. Trên tầng thượng
Ba chàng trai, ba phong thái khác nhau.
Phong (hắn), người con trai có mái tóc màu nâu dẻ, đôi mắt nâu sữa đặc không tí cảm xúc làm cho hắn nổi bật với cái tính bất cần và vẻ ngoài lạnh lùng tàn nhẫn.
Vỹ, mái tóc vàng nâu dưới ánh nắng cùng đôi mắt màu xám có nét tà mị càng làm hào quang bên cậu tỏ ra rực rỡ hơn, cậu mang trong mình vẻ đẹp lãng tử vốn có, miệng tuy cười với con gái nhưng lại là kiểu người cực ghét con gái (e hèm hông biết Mi nhà ta có trị được khơm đây)
Nhật, cậu khác với hắn, gương mặt tà mị đến chết người, đôi mắt cafe sữa mang nét bất cần đời. Cái mũi cao thanh tú cùng bờ môi mỏng khiến bao nàng “ngả ngửa trước cửa”
Cả ba người hợp lại như một bức tranh tuyệt mệnh.
Hắn trầm ngâm lên tiếng: sao không ở Unistarted đi chuyển qua làm gì
- Thích.- Nhật vẫn style ngắn gọn xúc tích.
- Mới du học về vô cái trường toàn hotboy hot girl chán lắm nên tính về tìm chú chơi ấy mờ.
- Ờ. Ngủ đi – hắn phán một câu làm Vỹ xém ngả ngửa.
….Trong lớp
Cel đột nhiên bước ra ngoài mặc dù bà la sát đang sửa bài.
-Thiên Thiên. Em đi đâu đấy. Sao không xin phép tôi.
- À hihi xin lỗi cô em muốn đi ngoài ạ tại bên đó ai có nhu cầu thì cứ tự nhiên nên em không biết ạ.
- Không sao nhưng nhớ lần sau phải hỏi ý kiến của tôi đấy nhé.
-Vâng!- Cel đáp
…..
Bước ra ngoài Cel liền chạy nhanh đến phòng vệ sinh nhấn vào list tin nhắn về hồ sơ của nó
*Nguyễn Hoàng Trân An 10 năm trước mất tích, được bà Nguyễn Trân cưu mang và đặt cho cái tên là Trân An.*
Đôi môi khẽ cười mãn nguyện lên
- Trùng hợp?! Chỉ cần cổ em có đeo nó thì chị cũng có thể xác nhận em…
Đọc tiếp Anh yêu e….cô bé ngốc ạ! – Chương 8.1