Chương 19
Đứa bé rất hoàn hảo về mọi mặt. Nó khỏe mạnh, vui vẻ, dễ dàng cho mẹ xoay xở. Bé giống như thiên thần nhỏ lọt vào vòng tay của Annabelle. Nàng không ngờ lại yêu đứa bé đến thế. Những ý nghĩ về mối liên hệ của gia đình bố nó đã biến mất trong lòng nàng khi bé chào đời. Bé thuộc về Annabelle chứ không thuộc về ai hết.
Annabelle đến thăm bác sĩ Graumont tại trường y vào tháng bảy, ngay sau khi mặt trận thứ hai ở Marne bắt đầu. Từ ngày Annabelle rời khỏi Villers Cotterêts, số người tử vong tiếp tục gia tăng một cách kinh khủng. Khi Consuelo chào đời, nàng nhận thấy rằng nàng không thể quay lại giới tuyến được. Nàng không muốn đem con theo, không muốn xa con lâu ngày, không muốn gặp nguy hiểm khi sống ở nơi có nhiều bệnh truyền nhiễm. Mặc dù Annabelle cảm thấy có tội vì không giúp gì trong việc làm giảm bớt sự đau đớn của những người thương binh, nhưng nàng nghĩ rằng bây giờ là lúc nàng phải ở bên con. Florine đề nghị giúp nàng chăm sóc em bé nếu nàng trở lại tiền tuyến, nhưng nàng không chịu đựng nổi cảnh xa con chỉ trong một giờ, chứ đừng nói để con cho người khác hàng tháng trời. Cho nên nàng quyết định ở lại Antibes trong thời gian này.
Nàng luôn luôn muốn đi học trường y, hy vọng nàng thu xếp được để theo học. Khi nàng đến thăm bác sĩ Graumont, nàng đã có sẵn câu chuyện về mình trong đầu. Nàng kể cho ông ta nghe rằng nàng đã lấy một sĩ quan người Anh ngay sau khi đến Villers Cotterêts. Họ giữ kín chuyện này, đợi ngày họ đi Anh mới tuyên bố cho mọi người biết. Họ chưa kịp đi thì anh ta tử trận. Vì không ai biết về hôn nhân của họ, nên nàng quyết định giữ tên họ của mình, nhất là vì gia đình nàng không có người thừa kế, nên nàng không muốn bỏ họ Worthington để vinh danh cho gia đình. Câu chuyện có vẻ kỳ lạ, nhưng ông bác sĩ cố tin, hay bằng lòng với bất kỳ chuyện gì nàng nói cho ông biết. Ông nói đứa bé rất kháu, ông bằng lòng để cho nàng dùng ngôi nhà nhỏ nằm trong khuôn viên của trường cho hai mẹ con ở khi bắt đầu học kỳ tiếp theo vào tháng chín. Tại trường y hiện có chín sinh viên và ba người mới đến sẽ bắt đầu học vào tháng chín. Ông buồn rầu nói cho nàng biết rằng, có bảy người trong số bạn học cùng lớp nàng trước đây đã ch.ết từ ngày họ ra đi. Ông rất sung sướng khi thấy Annabelle khỏe mạnh, đầy tâm huyết và xinh đẹp hơn từ khi sinh con. Bây giờ trông nàng có vẻ chững chạc hơn và mùa xuân này nàng sẽ được 25 tuổi. Rõ ràng nàng chuẩn bị sẵn sàng để học tập trở lại, nàng không lo sợ gì về việc nàng sẽ 30 tuổi khi tốt nghiệp. Bây giờ nàng muốn bắt tay vào việc học tập ngay. Chỉ còn sáu tuần nữa là học kỳ sẽ bắt đầu.
Nàng quyết định giữ ngôi nhà ở Antibes để đến chơi bất cứ khi nào cần. Nhưng khi đi học, nàng cần phải có người chăm sóc Consuelo. Cho nên nàng thuê một cô tên là Brigitte để ở với họ. Ba người sẽ ở tại ngôi nhà do bác sĩ Graumont cho nàng thuê với giá ưu đãi. Mọi việc đều đâu vào đấy.
Đến ngày đã được ấn định vào tháng chín, Annabelle, em bé và Brigitte đến tòa lâu đài. Họ ở trong ngôi nhà nhỏ và hôm sau, Annabelle bắt đầu đi học. Việc học bây giờ đối với nàng hấp dẫn hơn trước, làm cho nàng sung sướng hơn bao giờ hết. Nàng đã có Consuelo, nàng yêu bé vô cùng và nàng học hành rất hăng say. Bây giờ công việc thực tập tại bệnh viện ở Nice dễ dàng hơn nhiều, vì nhờ nàng đã làm việc, học tập nhiều ở tu viện Abbey và ở bệnh viện tại Villers Cotterêts với tư cách là y sĩ, nên khi rời khỏi nơi này, nàng đã tiến bộ rất nhiều.
Chiến tranh ác liệt diễn ra suốt tháng chín. Trong thời gian này, người ta lo sợ bệnh cúm truyền nhiễm, bệnh này hoành hành dữ dội cả ở châu Âu lẫn Hoa Kỳ, thiệt hại rất nhiều sinh mạng của quân đội lẫn dân sự. Hàng ngàn người thiệt mạng, nhất là trẻ em và người già.
Vào cuối tháng đó, quân đội Pháp và Mỹ tấn công vào vùng Meuse Argone. Mấy ngày liền, lực lượng của tướng Douglas Haig tiến công như vũ bão giới tuyến Hindenburg và tiến qua chiến tuyến này. Sáu ngày sau, đại diện nước Ao và Đức gặp gỡ tổng thống Wilson để yêu cầu đình chiến, trong khi đó quân đội các nước Anh, Mỹ và Pháp tiếp tục nghiền nát địch thủ, lật ngược thế cờ. Cuộc chiến đấu tiếp tục năm tuần nữa. Trong thời gian này, Annabelle và các bạn cùng lớp ở trường y không nói chuyện gì khác.
Cuối cùng, vào ngày 11 tháng 11, cuộc chiến chấm dứt vào lúc 11 giờ sáng. Cuộc chiến đã diễn ra khốc liệt, tàn phá châu Âu hơn bốn năm trời và giết ch.ết mười lăm triệu sinh linh.
Khi Annabelle nghe tin đình chiến, nàng ôm con đứng yên, nước mắt chảy ròng ròng xuống má.