Chương 6: Cuộc trò chuyện trong đêm*2*
Nhưng thôi kệ vậy! nhỏ sẽ xem như đây là một vụ đánh vào tinh thần Jungkook đáng quý của ARMY vậy. Ah nghĩ đến thôi đã thấy phấn khích rồi, thực muốn biết cái bộ dáng tuyệt vọng của anh như thế nào mà. Sau đó thì sao nhỉ nhỏ có nên chụp lại màn hình để đánh vào tinh thần của ARMY thêm lần nữa không nhưng mà...sao lại không làm chứ! HA cõ vẻ cuộc gọi này từ anh nhỏ là người lời rồi
Nhưng thôi, giờ nên dẹp cái truyện này sang một bên, giờ việc nhỏ cần làm không phải là tiếp đãi cho em út vàng của BTS thật chu đáo sao? Dù sao cũng phải nên chào hỏi thật tốt một tý chứ
"Xin chào, tôi có quá vinh hạnh khi được tiếp chuyện một người nổi tiếng như anh không nhỉ? BTS Jungkook"
Jungkook hơi nhíu mày lại, quả là Antifan có tiếng nhỉ! Ăn nói cũng thực là mỉa mai khinh bỉ. Có vẻ...khá khó khăn với anh
"Tôi cũng không biết được! Cũng tùy vào từng người thôi! Nhưng tôi chắc người khôn ai cũng có thể tự trả lời được chứ không phải nhờ đến kẻ khác"
Anh trả đũa đấy nhé, đừng tưởng khích bác Jungkook này là dễ
Nghe đến đây nhỏ bật cười, có vẻ lần này khá là tốn sức rồi
"Oh, tôi không biết đấy! Nhưng tôi lại biết rõ anh nói với tôi chắc là có chuyện gì đó sâu sắc nhỉ chứ không phải là tán phét mua vui. Sao? Muốn cầu xin hay hối lộ"
"Cô nghĩ tôi thấp hèn đến vậy sao? Chỉ đơn giản là muốn đường đường chính chính thôi!" Anh hơi nổi gân tức giận nhưng không sao...anh chịu được. Đối phó với những người như thế này nhận nhịn là trên hết
"Oh, đáng tiếc là tôi nhát gan lắm, đường đường chính chính có vẻ hơi khó" Muốn đánh tâm lý sao? Luyện thêm chục năm nữa đi nha chàng trai không thì đấu với nhỏ thua thảm hại lắm
"Đúng, là kẻ nhát gan nhỉ? Vậy nên cô mới chỉ có thể đứng trong bóng tối làm mấy điều khốn nạn thôi nhỉ? Ah cái đó có phải còn được gọi là trơ trẽn không ta" Jungkook nói một cách dịu dàng nhất có thể. Sao nào? Đủ mỉa mai chứ
"Tôi sẽ nhường cho anh nói đấy! Yên tâm tôi sẵn sàng nghe mấy cái lời tâm tình của anh!"
Chỉ nhường thôi!!!
"Vậy tôi cũng không ngại mà nói hết ra đâu, mong rằng thính giác của cô đủ tốt để nghe rõ từng câu từng chữ của tôi!"
"Nếu cô ghét chúng tôi đến vậy thì sao cô không đường đường chính chính mà đối đầu đi? sao cô không ra mặt mà nói trong khi chúng tôi đều ra mặt? Nó công bằng? Nghĩ đi nghĩ lại thấy thực nực cười. Chỉ có điều cô lại là kẻ nhát gan không bằng nhiều người nên tôi không chấp làm gì nhưng mong rằng cô nên tôn trọng hiện thực một chút, đừng xuyên tạc lung tung làm hỏng mất danh dự của người khác!! Chúng tôi rất yêu thương nhau và sự thực là như vậy, nếu cô có ghét thì hãy tìm những cái thực sự mà bóc phốt đi huống chi cái này còn khích bác cả nhân tính của chúng tôi"
Rồi khóe mắt anh chảy ra một thứ nước trong suốt, khẽ lau đi bằng đôi bàn tay đang nắm chặt của mình, anh thực tức giận mà, sao lại có thể tức đến nỗi chảy cả nước mắt như thế này chứ? Thật mất mặt mà
cả đời anh có lẽ chưa bao giờ thấy tức giận hơn lúc này. Nhỏ đúng thật là đáng khinh mà, những kẻ đi xuyên tạc như thế luôn đáng khinh. Jungkook anh phải dằn mặt nhỏ, không thể để như thế này được. Các hyung...các hyung đều suy sụp cả, có người còn ốm luôn rồi. Giờ còn jungkook anh là tỉnh táo thôi nên nhất định, nhất định anh phải dằn mặt nhỏ, phải đòi lại công bằng
Jungkook tức giận đến nỗi đỏ cả mặt, anh là không thể kìm nén được cảm xúc của mình mà, ngọn lửa trong anh quá lớn rồi
Nhưng...nhỏ lại dửng dưng như không
" Jungkook à, anh biết không? Mấy lời này tôi ngày nào cũng nghe đấy nên anh nói tôi thấy cũng không có gì bất ngờ cả, nhưng cảm giác được chính một idol như anh nói thật khác biệt nha, tôi thấy khá phấn khích đấy đấy!"
"Cái gì" Jungkook anh là làm việc thừa thãi sao
"Nhưng chàng trai à, anh có dám đối đầu với tôi không? Đường đường chính chính! Nhưng tôi chỉ có thể đường đường chính chính với anh và các thành viên thôi chứ với cái thế giới này thật khó nga~~ Dám không?"
Nếu nhỏ đã có ý đối đầu như thế sao anh lại không đồng ý được Jungkook là đủ tự tin để đối đầu với nhỏ!!!
"Được! Tôi đồng ý!"
"Là anh nói đó nha, khi thua tôi mong anh đừng khóc thảm quá không thì chính tôi cũng thấy khó xử!! Chỉ là tôi cần thời gian, có thể anh chưa biết tôi vẫn đang là học sinh trung học và với tôi đường đường chính chính là mặt đối mặt mới công bằng nên cảm phiền anh chờ đợi!"
Là học sinh trung học? Cái quỷ gì đây? Anh tưởng nhỏ phải 20 là ít chứ! Nhưng...có vẻ vô cùng nguy hiểm! Mới chỉ là học sinh trung học nhưng câu từ đã sắc xảo như vậy rồi thì thực là nguy hiểm! Jungkook thực mất đi chút tự tin mà
Nhưng...không thể không đồng ý được, có chờ cả chục năm anh cũng chờ!
"Được! Nhưng khi nào xuất hiện hãy cho tôi biết và tôi mong rằng trong thời gian này cô không làm cái gì hèn hạ cả!"
"Được thôi, chỉ là tôi sợ không cản được bản năng của mình thôi" Bóc phốt BTS đã thành bản năng của nhỏ rồi!! Bỏ khó lắm!
"Tôi sẽ giám sát cô! Không thì ngày nào tôi cũng sẽ gọi điện nhắc nhở nên đừng có mà tơ tưởng linh tinh"
Nghe đến đây khóe môi nhỏ giật giật. Jungkook à anh là đang nói chuyện với bạn gái hay sao Tơ tưởng linh tinh Thực làm người khác nghe có chút không thoải mái a
Mà cũng làm nhỏ thực mất hứng mà, nghĩ đi nghĩ lại nhỏ sẽ có thêm một kẻ làm phiền rồi đây, mà có phải là đơn giản đâu! Anh đã biết số điện thoại cuả nhỏ rồi! Haizzz phiền phức thiệt mà. Nhỏ phải nghỉ ngơi trước mới được không thì mai sau lại chẳng có thời gian
Liếc vào màn hình điện thoại. Cũng gần 1 tiếng rồi còn đâu! Nhỏ nên thương cho tiền điện thoại của người ta một chút chứ mà điện thoại nhỏ cũng nóng ran rồi, nhỡ nổ thì ch.ết!!
"Nài cúp máy đây, tôi phải ngủ!!" Rồi nhỏ kết thúc cuộc gọi chẳng thèm chờ jungkook kịp phản ứng. Hết chuyện để nói rồi nên không lo bỏ lỡ trò gì vui cả mà để người khác cúp máy trước thực không phải phong cách của nhỏ mà!
Và trong một nơi tại thủ đô Seoul của Hàn Quốc tiếng píp của điện thoại như nhấn chìm cả một con người.
Nói thật là jungkook thấy cái này có cảm giác như bị leo cây vậy, để nhỏ cúp máy trước thực làm anh có chút mất tiền đồ mà. Đáng ghét, từ nay anh xin thề là sẽ không để cho nhỏ sống yên ổn. Chờ đấy