Chương 22
Jeon Jungkook thực chỉ muốn đào một cái lỗ mà chui đầu xuống đất. Tay giấu sau lưng mà nắm chặt đến nổi cả gân xanh, mặt cũng dăng đầy hắc tuyến
Khẽ cắn môi, Anna, đến cả con nhỏ đó xỉu tò te cũng làm nhục được bản mặt Jeon Jungkook này. Mai sau phải cách xa nghìn dặm thôi, nếu không dám chắc đụng vào sẽ bị chôn xuống hố mất. Đóng xong được cái bộ phim này, phải liệu thần hồn mà cuốn gói ra đi, không sẽ tổn thọ đến cả mấy chục năm của cuộc đời
Bác sĩ nhìn vậy thì cười cười
Aigoo, thực đáng yêu a. Tin đồn của Anna với Jeon Jungkook, rõ là phim giả tình thật rồi chứ còn bàn cãi chi nữa? Nhân chứng vật chứng rõ rành rành, không nhìn thấy thì có cái bọn đui thôi.
Ây ây, mà đừng nghĩ là đây thân bác sĩ mà đi đú đởn học đòi theo bọn trẻ trâu à nha. Biết là sa vào cái cạm bẫy bệnh viện này, đầu to hơn người, ngửi mùi thuốc quen hơn cả ngửi cái mùi trong lành của không khí, nên là biết thân biết phận mà làm cho tốt đi, kẻo lại hại mất cả mạng người thì xác định nhưng sao có thể bỏ cả được đời tươi đẹp như bọn trẻ ngoài kia nhỉ?
Bác sĩ đây thân là tuổi trẻ tài cao, thanh xuân phơi phới. Mấy chàng đẹp trai bên ngoài tất nhiên không biết nhiều thì cũng phải biết ít. Còn là bé Kookie nữa chứ, được mệnh danh là chàng trai từ trong truyện tranh bước ra đó à nha, không biết quả là phí hoài thanh xuân. Mà còn BlackPink, mấy bé em này thì chất không để đâu hết chất. Nhìn đồ thêm cả bo đì của tụi nó mà nhỏ cả dãi ra. Không biết đến mới là lạ đó à nhen
Mà đã biết như vậy thì còn lạ gì cái tin BlackPink Anna với BTS Jungkook có cái quan hệ mờ ám chứ. Cũng lên đầu trang bao cả tuần đấy chứ chẳng đùa đâu, có mù mới không nhìn thấy. Đã vậy, bác sĩ đại nhân đây cũng là vô cùng yêu quý cái loại tình cảm của bọn trẻ này nha, đặc biệt là của mấy chàng ca sỹ với mấy nàng nghệ sỹ. Ly kỳ phải nói là mấy cuốn tiểu thuyết gộp lại cũng chẳng bằng. Rõ là làm quắn quéo đến độ ɭϊếʍƈ cả màn hình
Mà nay nàng với chàng lại ngồi trước mặt, thật khiến cho bác sĩ đây cười mãi không thôi
Thực dễ thương quá xá!
Trộ ôi tôi là người nhà cơ đấy, sơ cứu cho đấy, bế cơ đấy, vữa này lại còn cầm tay cơ đấy. Ngọt quá cơ, nếu không phải là bác sĩ đây ủng hộ thì đã đuổi khỏi cái xe này rồi nhá, chẳng có đường cho cái tụi nhoi nhoi này ngồi đây mà hú hí đâu. Ahihi
Mà bác sĩ này cũng thực là có tâm a. Không những thầm chúc phúc cảm thán hai anh chị nhà mình mà còn đặc biệt chuẩn bị phòng Vip cho cơ. Cũng gọi là biết điều, người ta dù gì cũng là thần tượng vạn người mê, sứt mẻ miếng nào mình không xía vô cũng bị lôi cổ ra mà đánh. Mà ngoài ra trong lòng là cố tình tạo không gian riêng tư, thi thoảng rảnh rảnh ngó vào xem phim sến. Dẫu sao, ở cái bệnh viện này, toàn mấy ông già với bà cô đội mũ đeo khẩu trang với nhau, thấy mà nhàm! Ngồi xem tụi trẻ vừa đẹp vừa ngọt tình tứ với nhau vui hơn nhiều
Mà tránh cho phim chưa bật đã hết, trước khi đủng đỉnh ra khỏi phòng bệnh sau khi băng bó rồi thay quần áo xong xuôi, bác sĩ trẻ còn nói vọng lại câu
" Cậu Jeon đây chịu khó ở lại chăm sóc cô ấy nhé, bị đánh thế sợ tuổi nhỏ tỉnh dậy sẽ không chấn chỉnh được tâm lý a, có cậu Jeon ở đây chắc sẽ yên tâm hơn "
" Thế nhé, phiền cậu! Tôi đi, nếu có chuyển biến hãy đến báo ở phòng trực "
Nói xong liền cười thầm chạy đi ngay
Jeon Jungkook nghe xong mà ngây người. Đây là đâu? Tôi là ai? Con chó Min là ai? Trả lại đĩa bay cho anh đây về với quê mẹ thân yêu a
Liếc mắt nhìn cái con người đang say ngủ trong một đống thứ chăn ấm đệm êm, còn mình thì áo rách quần bẩn gió lùa lạnh run cả người mà muốn khóc. Thầm chửi.
Là cô may đấy, hôm nay tôi mà không điên, cô đã chẳng có nổi cái diễm phúc được quý ngài Jeon đây ngồi chăm sóc cho đâu
Chửi xong, nhìn qua con nhỏ đó vẫn nằm ngủ say như ch.ết. Ghét quá liền đưa tay ra búng nhẹ một cái vào giữa trán, búng cái bóc một phát, thấy thích thích tay, lại búng tiếp
ch.ết nè, ch.ết nè. Đây là Jeon Jungkook trả thù đấy. Cho đau ch.ết nhà mi luôn
Nhưng người ngủ rồi thì biết cái đau là gì? Jungkook làm trò trẻ con hờn dỗi một mình mãi cũng chán, búng được khoảng có chục cái liền thôi. Lại thấy hơi hơi có lỗi, rõ là người ta vừa mới bị đánh đến lên bờ xuống ruộng xong, tay quấn băng mà mặt cũng bôi thuốc đến mà thương tâm,mình giờ lại đi búng đến đỏ trán thế này. Cứ thấy có lỗi kiểu gì ý >.<
Chu môi ra uất ức, Anna chính là cái loại làm Jungkook khó chịu không thôi
Nhưng khó chịu thế nào cũng chẳng thể làm anh thấy hết thươnh xót cho cái con người vẫn đang mê man chưa tỉnh nổi kia. Lại chẳng biết suy nghĩ thế nào, liền bữu môi đến gần cái chỗ sưng đỏ lên vì bị búng ấy mà thổi phù phù, chỉ mong nhỏ sẽ giảm đi phần nào những đau đỡn
Nhưng những vết đỏ kia chẳng hề chịu xẹp đi mà cứ cứng đầu hiện diện trên cái trán thanh tú ấy, Jungkook bữu nhẹ môi. Lấy đôi tay mát lạnh của mình mà xoa lấy thật dịu dàng, ước sự mát lạnh của đôi bàn tay sẽ thật mạnh mẽ như là quả trứng gà, lăn rồi sẽ giúp nhỏ bớt đau đi. Rồi xẹp hẳn xuống, đến khi đôi hàng mi kia động đậy mở ra, đâu đớn sẽ chỉ còn là không khí
" Đừng đau nữa nha, hết đau nè, hết đau nè "
" Kookie đang xoa cho đó, hết đau rồi dậy đừng phốt nữa nha, Kookie mệt lắm ý "
" Nè, nè, nè, mau dậy đi mà~~~ dậy tui mới về được đó, không dậy là tui ngủ ở đây lun, mà ngủ cùng giường đó nha "
Xoa xoa vết thương chán rồi, cái vết đỏ vẫn chẳng hề mất. Thiết nghĩ chắc mấy cái hành động của mình toàn là thừa thãi thôi, chẳng giúo được nổi cái gì cho người ta, Jeon Jungkook lại chuyển sang chọt má.
" Mặt mịn ghê ha, lúc ngủ như vậy có phải đáng yêu không nè "
" Thật chẳng bù cho lúc dậy gì cả, vừa chảnh vừa dữ lại vừa hãm nữa, ghết ghê!"
" Hay thôi ngủ mãi đi, như vậy là dễ thương nhất đó "
Trong vô thức Jungkook nói ra lời trong lòng, nói xong liền trợn mắt nhận ra mình thực sự là cái loại ngu không để đâu hết ngu. Liền nấy tự tay vả bôm bốp cái mặt của mình mấy cái cho nó tỉnh ngộ
Trời má ơi là má, từ nãy giờ cầu mưa khấn phật, chỉ mong cho con gái nhà người ta tỉnh lại, giờ lại bảo ngủ mãi luôn đi. Thôi thôi, thiện tai thiện tai. Jeon jungkook nguyện một đời đi tu hối lỗi~~~
À mà phải đợi lời mình có thiêng không cái đã
Thiết nghĩ, anh đây phải bồi đắp tinh thần cho con nhỏ đáng thương vừa bị rủa đến ch.ết, liền nắm chặt lấy bàn tay vẫn không chút động đậy của Anna, không chặt cũng chẳng lỏng, đủ để giữ cho riêng mình trong khoảnh khắc chẳng chịu chia sẻ cho ai và sự mát lạnh của da thịt xuyên vào tâm trí làm ai đó có chút gì xao xuyến trong lòng
" Nè, nè, xin lỗi. Thôi tỉnh dậy khỏe mạnh rồi ngoan ngoãn nha. Nếu hiền lành hối lỗi là Kookie sẽ tốt bụng bỏ qua hết tất cả lỗi lầm của bé mà thu nạp thành em gái đó, yêu thương hết mực lun "
" Yên tâm không phải làm Em Giá Mưa đâu a, sẽ được anh đây yêu quý cực kỳ luôn á. Mua kẹo nè, mua gấu bông nè, gì cũng mua cho hết nè. Chỉ cần hết chảnh hết hãm hết dữ là được. Kookie sẽ yêu hết "
" Dậy đi, dậy đi mà "
Jeon Jungkook như vứt đi hết tất cả các tôn nghiêm của một thằng đàn ông thêm của một đại thần tượng bên ngoài mà biễn thành một chú thỏ nhỏ chính hiệu. Ngồi đung đa đung đưa cái tay nhỏ như khỉ đu cây mà mè nheo như trẻ lên ba làm cái bà bác sĩ đứng đằng xa nhìn lán cũng phải cười đến rớt quai hàm, kìm nén lắm mới không phá cửa đạp tường ra mà cười hẳn vào bản mặt Jeon Jungkook một trận đã đời
Đấy đấy, Thỏ mãi là thỏ thôi. Chẳng bao giờ chịu lớn cả. Biểu sao, mãi là bé con của mấy anh chàng Bangtan. Dễ thương đến quắn quéo cả ruột gan mất
Nhưng cái bản tính của trẻ con, chính là làm nũng không được thì quay sang giận dỗi. Mà Kookie thì có khác gì trẻ con đâu nhỉ? Có khi còn đáng yêu thích dỗi hơn cả trẻ lên ba ý, đâm ra, ngồi làm nũng mãi nàng chẳng dậy, liền dỗi chẳng thèm ngó đến nữa ngồi phồng mồm trợn má giận dỗi một mình
Có điều, ngồi được có 1 phút, tăng động suốt ngày giờ ngồi im chẳng chịu được. Ngó trước ngó sau chẳng thấy có gì chơi liền xụi lơ như hoa héo, chỉ muốn đem cả cái thế giới ra mà hờn
Điện thoạt hết Pin, không TV, không máy tính, không game. Phải nói là muốn giết Jeon Jungkook này
Nếu ngồi ở nhà chắc chắn sẽ cày lên được đến mấy level chứ chẳng chơi, hay cả cày mấy bộ phim ngồi xếp xó trong máy nữa
Thế mà giờ....nhìn về phía Anna vẫn ngủ say như ch.ết. Rõ là như có con quạ kêu quác quác trong tim. Đắng cả ruột gan phèo phổi. Cuối cùng chỉ biết đến ngồi tự kỷ ra đấy mà đôi lúc ảo tưởng độ đẹp trai của mình
Mà người đời có cái kinh nghiệm ngàn năm chẳng hề sai. Rảnh quá hóa rồ. Jeon jungkook như thằng rồ, tự dưng ngồi chán đem dao ra gọt hoa quả
Mọi ngày thì có bao giờ thế đâu. Cam quýt thì cứ giơ vuốt mèo ra mà bóc cho kỳ được mới thôi, táo lê thì cứ bất chấp hết vỏ hay cùi, cứ lao đầu vào mà gặm. Mấy cái vượt xa tầm với quá thì nhờ anh Jin đảm đang ngồi mày mò gọt cho mà tống vào mồm. Hôm nay còn gọt vỏ cơ đấy, Anna đúng là có diễm phúc quá đó à nhen
Táo này, lê này, có cả cam nữa. Thế nào Jeon Jungkook ngồi được tỷ mỷ gọt ra khéo léo như mấy nàng dâu đảm đang đến đáng hờn. Cứ chán quá, hết quả này lại sang quả kia, hóa ra lại gọt được cả cái rổ trái cây to đùng
Đến khi tỉnh ngộ, hết điên, quay lại làm Jeon Jungkook của thường ngày, mới ngộ ra nãy giờ mình cũng bày bừa ra được những ba bốn đĩa đầy ắp hoa quả rồi. Chán nản đến nỗi thở dài nhìn sang con người vẫn ngủ kia
Dậy đi, dậy đi má nội. Dậy để Jeon Jungkook này được phóng sinh với, chứ bị cầm tù ở đây, chắc tổn thọ đến chục năm vì buồn quá đó~~~
Nhưng đến cuối cùng, chửi bới thế nào vẫn là chỉ có mõi con quạ kêu quác quác trong tim Jungkook mà thôi. Thực tủi thân mà
Đã vậy Jeon Jungkook cả đời ghét cay ghét đắng cái cô đơn. Phẫn nộ quá liền vung tay ra đấm một phát cái tường bên cạnh
" Ahhhhhhhhh.... đau ch.ết mất"
Độ ngâu nghê làm anh cứ đấm mà chẳng biết cái quy trình là gì, một phát như đập búa vào tay, đau đến rớt cả nước mắt
Nhưng thật may. Cái độ vang của thanh quản và cái độ to của âm thanh đã làm Anna thức dậy, một phát ngồi thẳng mà hét lên làm Jeon Jungkook đến là ngây người
" Thằng cờ hó, mày bị rồ à Hét như con điên trốn trại. Mày không tính cho bà ngủ à? Hả thằng chó"
Lại một tràng tiếng ngoài hành tinh, Jungkook thở dài. Đến là điên rồi, nói tiếng người không nói lại đi nói tiếng đông tiếng tây. Xem ra, Anna này là bị đánh đến ngộ cmnr
Tự dưng trong lòng sinh chút thương cảm, chẹp chẹp chẹp. Xem ra Jeon Jungkook đây phải một hôm tốt bụng làm bác sĩ trị liệu cấp cao của cái cô nàng điên điên dở dở này thôi, chứ nếu không á, ra đường cứ nói tiếng này tiếng nọ, người chẳng hiểu mà chó cũng chẳng hiểu, thì thật là đáng thương a
Nhưng thực ra, ngồi với nhau một hồi, cái tràng mà con nhỏ kia vừa xổ ra chính là tiếng mẹ đẻ của nàng, đã vậy là còn là hàng Made in Vietnam giọng chuẩn dân Hà Nội, nếu nói là tiếng người ngoài hành tinh, dám chắc cái thằng đi chỉ trích bị ngộ rồi. Ahaha, hiểu nhầm, là hiểu nhầm a
Jeon Jungkook cười nhẹ mà toát mồ hôi lạnh
Tụi trẻ thời nay thật đúng là loại cao siêu không để đâu hết. Mới có tý tuổi đầu ranh con chè đặc mà đã ngồi thuộc làu mấy thứ tiếng rồi phán như thánh. Chẳng bù cho bậc tiền bối anh đây, cả cuộc đời hơn 20 năm học Tiếng Anh, giờ nhiều lúc vẫn thấy mình chẳng bằng cái bọn trẻ nít. Thực thấy tổn thượng không hè nhẹ chút nào đâu nha
Nhưng biết sao giờ? Ngu hay dốt là do trời quyết định, mình thì làm cái quái gì được, chỉ biết mỉm cười mà bước qua cuộc đời cho đỡ xấu mặt thôi chứ biết sao?
Nghĩ vậy, Jungkook cười, đưa cái đĩa trái cây to sụ mình ngồi cả giờ gọt ra trước mặt Anna mà dịu dàng nói
" Ăn quả đi nè, bệnh này vẫn ăn được "
Anna gật đầu, thiết nghĩ tên này sẽ chẳng có nổi cái suy nghĩ xấu xa, cũng chẳng đoái hoài nghĩ ngợi mà vươn tay ra với lấy một miếng táo nhỏ cắn. Thực ngọt a~~~ Táo hàng quý xì tộc có khác. Ăn vào là muốn ăn nữa
Và tất nhiên, Anna lại lấy thêm miếng nữa ăn. Hết miếng này đến miếng khác. Còn cảm tưởng có thể ăn mãi không chán
Jungkook cười. mặt tràn đầy thỏa mãn
" Vậy có phải dễ thương không. Nhìn thế này mới yêu chứ! "
Phụt
Bao nhiêu cái thứ tinh hoa phú quý từ mồm của Ann có được cái diễm phúc bay vào măt Jungkook
Anh đơ mà nhỏ cũng đơ
Jeon Jungkook này, hôm nay là ăn phải bả chó phỏng?