Chương 42: Người yêu cương thi (25-Hoàn)

“Hủy diệt và tái tạo.”
【Thế là ch.ết á hả?】
【Series diễn viên thì thấy tốt, khán giả muốn chửi thề, uổng công tui mong đợi, kết quả cứ như thái thịt vậy】
【Sảng khoái quáaaaaaa】


【Đại lão: Bắt đầu địa ngục, kết thúc như mộng; Cương thi: Bắt đầu như mộng, kết thúc địa ngục; Hoành phi: Đại lão bá đạo】
Bên ngoài màn ảnh phim kinh dị, chút sắc đỏ yêu dị trong đôi mắt cương thi dần suy yếu, từng cảnh chuyện xưa hiện lên, nhanh chóng lướt qua.


Đó là chốn núi non hoang vu, người thiếu niên nghe thấy tiếng dã thú rên rỉ, tìm kiếm suốt một hồi, cuối cùng vén cỏ dại ra, trông thấy một con hồ ly lông đỏ bị bẫy thú kẹp vào chân trước.


Thiếu niên thiện lương cứu hồ ly, cũng phóng sinh cho nó, mấy năm sau, thiếu niên lớn lên thành một chàng trai, gia cảnh bần hàn, không cưới được vợ.


Một ngày nọ, trước cổng thôn có một cô nàng xinh đẹp bị thương, thôn dân thiện lương đỡ nàng dậy, nàng nói mình bị lừa bán tới chốn núi non sâu thẳm, vất vả trốn ra, quên đường trở về, liệu mọi người có thể thu nhận giúp đỡ nàng không, mọi người đều vui vẻ đồng ý.


Nàng ta quyến rũ chàng trai tên Du An, cuối cùng gả cho chàng ta đúng như ý nguyện.
Chàng trai hiền lành trung hậu cưới được cô vợ như tiên giáng trần, người dân trong thôn cũng chú ý tới nhà họ nhiều hơn.


available on google playdownload on app store


Bọn họ dần dần phát hiện ra, Du An vốn có cơ thể cường tráng, khí thế mạnh mẽ, dần dà sắc mặt sạm đen, thân thể ngày một suy yếu.


Dần có người cảm thấy không ổn, bọn họ toan xuống núi mời đạo sĩ nhìn xem, lại hay tin cô nương nhà kia mang thai, mọi người lập tức thả lỏng, chỉ nói là Du An dùng sức trên người nàng ta, nên càng ngày càng tiều tụy.


Du lang hay tin thê tử mang thai, vui đến mức nhảy lên, hồ ly tinh hay tin thì mặt mày tái mét, nhưng cuối cùng nàng vẫn chọn giữ đứa trẻ lại.
Bụng nàng ngày một to lên, đến khi được bảy, tám tháng, có một ngày hồ ly tỉnh giấc, phát hiện vậy mà đuôi của mình bị lộ ra!


Du lang bên cạnh vẫn còn đang ngáy, không phát hiện ra sự khác thường, hồ ly tinh khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhìn lên trần nhà, đôi mắt trống rỗng. Dường như nàng đang nghĩ, cố gắng chịu đựng một hai tháng là qua đi.


Sắp đến ngày lâm bồn, thôn trưởng và thôn dân nhiệt tình mời người đỡ đẻ cho nàng, cánh đàn ông ở bên ngoài ngồi với Du lang, cánh phụ nữ thì vào trong nhà giúp đỡ, tiếng gào đau đớn tê tâm liệt phế từ trong nhà vọng ra, lúc đứa trẻ sắp ra đời, trong phòng lại vang lên tiếng phụ nữ kêu thất thanh.


Người phụ nữ đầm đìa máu chảy đột nhiên biến thành một con hồ ly, đứa trẻ được sinh ra cũng bị biến thành hồ ly.
Mấy người phụ nữ chạy tán loạn. Đám đàn ông thì lập tức xuống núi tìm đạo sĩ.


Du lang ở trong căn nhà biết được chân tướng, ôm hồ ly tinh lặng lẽ rơi lệ. Với anh ta mà nói, dù là hồ ly hay là người đều không sao, đó là thê tử của anh ta. Du An đang muốn giải thích với mọi người, các đạo sĩ chạy tới lại bắt hồ ly tinh dưới sự giật dây của các thôn dân.


“Đạo trưởng, không thể để ả ta gây họa hại chúng ta!!”
Tất cả các thôn dân thiện lương dường như trở mặt, bọn họ bị kích động tâm lý đám đông, cầm nông cụ đánh đập hồ ly tinh yếu ớt.


Du lang bảo vệ người mình yêu thương, lại bị thôn dân đã trở nên điên cuồng đánh ch.ết.
Nửa cái đầu của hồ ly tinh bị đập nát, nàng nằm trên giường giả ch.ết giữ mạng.
Nàng chỉ muốn báo ân, nhưng lại hại ân nhân của mình, vĩnh viễn mất đi người mình yêu thương.


Yêu nghiệt ch.ết rồi, các thôn dân đang muốn thở phào, lại phát hiện ra trên mặt Du An xuất hiện nếp nhăn phát phúc.
Đạo trưởng biến sắc: “Không hay rồi! Sắp biến thành cương thi!!”


Trước khi ch.ết Du lang chịu uất ức, oán khí sâu đậm, rất có khả năng sẽ biến thành cương thi cường đại, thôn dân vì sảy tay giết y, hổ thẹn trong lòng, bèn góp tiền mua đồng giác kim quan, sau đó ngay ngáy trong lòng mà an táng ở chốn phong thủy trù phú.


Chỉ có hồ ly tinh lặng lẽ đào tẩu, hút tinh khí của mấy thôn dân, cuối cùng cũng giữ được cái mạng. Ả trơ mắt nhìn thôn dân khiêng quan tài của du lang và con mình đi, trong mắt lưu lại một giọt lệ.
Sau đó là hai mươi năm canh gác chờ đợi.
Cuối cùng giấc mộng cũng tan vỡ.


Tạ Tinh Lan nhặt thanh kiếm rơi xuống đất, điện thoại đột nhiên đổ chuông.


【Hoàn thành kết cục thứ nhất của “Người yêu cương thi”: Tình tan: Tình yêu giữa con rối và cương thi vượt qua sinh tử. Hoàn thành kết cục thứ hai của “Người yêu cương thi”: Mộng nát – Tình yêu cương thi và yêu tinh vượt qua chủng tộc. Hoàn thành hai kết cục.】


【Chúc mừng bạn nhận được phần thưởng hoàn thành kết cục thứ hai: 300 điểm tích lũy】
Bên ngoài phim kinh dị:
【Thực ra cũng rất hợp lý, một cái vượt qua sinh tử, một cái vượt qua chủng tộc, kết hợp chủ đề lại với nhau, chính là tình yêu vượt qua sinh tử và chủng tộc, ý chính quá sâu sắc.】


【Vậy là hết rồi à?】
【Mọi người quên còn phải trả nợ cho pháp tắc à? Tui thực sự tò mò không biết trả nợ thế nào đây, pháp tắc sủng ái đại lão như vậy, liệu có phải kiểu “Sấm to mưa nhỏ” không nhỉ?】
【Không thể nào, thiên đạo công bằng, không chơi trò này đâu.】


【Hở? Đột nhiên thấy căng thẳng ghê】
Điện thoại của Nghiêm Kính cũng đổ chuông, cậu đang định tiến lên chúc mừng Tạ Trì, đột nhiên có cảm ứng, nhìn xuống chiếc bát quái trong tay Tạ Trì, gương mặt dần hiện lên sự sợ hãi.
Tạ Tinh Lan sa sầm mặt: “Đừng tới đây! Mau lui lại!!”


Trên chiếc bát quái, ngũ hành dần dần thu lại, thoạt nhìn tưởng như đang lặng lẽ rút lui, nhưng thực chất đang có một nguồn năng lượng kinh khủng cùng cực từ từ được sinh ra.
Nghiêm Kính dừng chân, trái tim bị nỗi bất an to lớn bao trùm lấy: “: “@... &#*?”
Tạ Trì: “Cậu đừng lo, mau lùi lại đi.”


Pháp tắc sắp bắt đầu phản phệ, anh sợ sẽ gây hại tới Nghiêm Kính.
Những người dân trong trấn vừa sống trong ác mộng kinh hoàng của cương thi, bấy giờ đột nhiên được một chàng trai xa lạ cứu vớt, trong mắt không tự chủ ánh lên sự sùng bái và cảm kích.


Tạ Tinh Lan nhìn về phía đạo trưởng Liên Khê, ra hiệu cho ông lui về phía sau, đạo trưởng Liên Khê không lui lại, cười bảo: “Ông già này chắc chắn phải ch.ết rồi.”
Tạ Tinh Lan giật mình, bừng hiểu ra: “Ông dùng mệnh để mượn lấy hành Thổ?”


Đạo trưởng Liên Khê cười khổ: “Đúng vậy, tôi lỗ mất cái mạng này rồi.”
Thực sự lỗ mất cái mạng này rồi, cái mạng này xem như góp vào một cách vô ích.


Trên chiếc bát quái, khí của ngũ hành bốc lên hừng hực, bàn tay Tạ Tinh Lan tê dại một hồi, thản nhiên hỏi: “Ông cảm thấy tôi thế nào.”


Đạo trưởng Liên Khê cười khổ: “Nhất định cậu không muốn nghe đáp án này, tôi không muốn trước khi ch.ết còn bị cậu bóp cổ, cho nên tôi không nói gì đâu.”


Một người sau khi mượn được một hành còn chưa chắc liệu khi trả lại có sống được không, càng không nói là một mình Tạ Trì mượn tứ hành, như vậy mà trả lại, không còn nghi ngờ gì nữa Tạ Trì sẽ phải ch.ết.
Đạo trưởng Liên Khê liếc mắt nhìn hắn một chút, âm thầm cảm thấy tiếc nuối.


Tạ Tinh Lan vô cùng rõ ràng, lại nhướng mày cười một tiếng: “Tôi cảm thấy tôi có thể sống.”
Biết rõ là một chuyện, nhưng cảm thấy mình chắc chắn có thể vượt qua lại là một chuyện khác.
Đạo trưởng Liên Khê mở to mắt nhìn.
Tạ Trì nói nhỏ: “Anh à, em tin anh.”
Tạ Tinh Lan cười giễu.


Một giây sau, năng lượng ùn ùn tràn ra khỏi chiếc bát quái, Nghiêm Kính và dân chúng trong trấn đứng ở xa lập tức bị đánh bật ra ngoài.
Trên chiếc bát quái, đầu tiên năng lượng ngũ hành chia ra một luồng sáng màu vàng của Thổ, tiến vào trong thân thể đạo trưởng Liên Khê.


Đó hẳn là hành Thổ mà đạo trưởng Liên Khê mượn của pháp tắc.


Sau khi năng lượng hành Thổ vào trong thân thể đạo trưởng Liên Khê, sắc mặt đạo trưởng Liên Khê lập tức xám ngoét, thở thôi cũng khó nhọc, tốc độ máu chảy trở nên chậm chạp, gần như dừng lại, trái tim không được cung cấp đủ máu đập rất mạnh, chẳng đến mấy giây, gương mặt ông đã tím tái như củ hành tây.


Chiếc bát quái kia như dính vào tay Tạ Tinh Lan, không sao bỏ xuống được, Tạ Tinh Lan đang muốn giúp đỡ đạo trưởng Liên Khê, đạo trưởng Liên Khê lại chật vật lắc đầu: “Vô dụng.. chỉ có thể dựa vào bản thân.”
Mấy chữ này gần như được gằn ra khỏi kẽ răng.


Lại chịu đựng thêm bảy, tám giây nữa, đạo trưởng Liên Khê đã ngã xuống đất, cả người cứng đờ như tảng đá, trong mắt không còn chút sức sống nào cả.
Hành Thổ đã lấy lại được thứ mà nó muốn.
【Đi đời rồi à?】


【Em có phần không nỡ để đạo trưởng ch.ết, mặc dù nói nhiều, nhưng con người ổng rất tốt.】


【Nói thật là tôi cảm thấy cái này không hợp với phim cương thi, không phải phim cương thi là thiện ác cuối cùng sẽ có hồi báo hay sao? Đạo trưởng thiện lương như vậy, lại không có được cái kết đẹp.】


【Đạo trưởng chỉ mượn có chút xíu mà đã ch.ết rồi, đại lão mượn nhiều như vậy, thế xác định rồi à?】
【Aaaaaaaa em không muốn đâu nam thần đừng ch.ết mà】


Nửa phút trước đạo trưởng Liên Khê còn nói chuyện với mình, lúc này chỉ là một thi thể, Tạ Tinh Lan mím môi lặng lẽ nhìn, trong mắt không có vẻ buồn bã “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”, đồng nhân bất đồng mệnh, hắn sẽ không ch.ết, cho dù cái giá hắn phải trả gấp trăm lần đạo trưởng Liên Khê.


“Tiểu Trì, có sợ không?”
Tạ Trì cười nói: “Có anh ở đây mà.”


Một giây sau, toàn bộ năng lượng ngũ hành trên chiếc bát quái đều ùa vào trong thân thể mảnh khảnh của Tạ Trì, bốn luồng năng lượng ngũ hành thoáng chốc khiến những người xung quanh bị bắn bật ra xa, những ai thể chất kém, bị chấn động đến mức nôn ra máu tươi.


Mạnh mẽ như hoạt cương cũng bị chấn động bật ra cả trăm mét, Nghiêm Kính chật vật bò dậy, chạy thật nhanh về phía Tạ Trì, vừa chạy vừa rơi lệ.
Cuối cùng cậu cũng nghĩ được tiền căn hậu quả, nhất định Tạ Trì dùng thuật tá pháp, bây giờ là lúc pháp tắc phản phệ.


Một chút xíu Thổ đã lấy mạng đạo trưởng Liên Khê, Tạ Trì anh ấy… Nghiêm Kính không dám nghĩ.
Năng lượng ngũ hành chỉ mới rót vào một nửa, thân thể gầy còm của Tạ Trì đã chịu tới cực hạn, dường như chỉ một giây sau sẽ nổ tung, máu thịt tứ tán khắp nơi.


Tạ Tinh Lan chống thanh kiếm, cố vươn thẳng sống lưng đang hơi khom xuống, đứng dậy, dường như mỗi động tác đều đau tới tận xương tủy, hắn không nói lời nào, mồ hôi lạnh ứa ròng ròng.


Hắn khác với đạo trưởng Liên Khê, đạo trưởng Liên Khê rõ ràng lấy mạng mình ra để giao dịch với hành Thổ, cho nên hành Thổ thẳng thừng lấy mạng của đạo trưởng Liên Khê, còn có chút nhân từ không để đạo trưởng Liên Khê phải chịu đau đớn gì.


Hắn chỉ mượn, không nói lấy gì để trả, cho nên ngũ hành tự cảm thấy lấy đi bao nhiêu là đủ, còn phải xem tâm tình của ngũ hành, nhưng chưa chắc ngũ hành đã muốn lấy mạng hắn.
Năng lượng ngũ hành vẫn còn đang trút vào, ngón tay Tạ Tinh Lan bắt đầu run rẩy, đầu ngón tay như muốn khảm vào trong thanh kiếm.


Trong thân thể đang bị băng hỏa hành hạ, lúc thì hắn lạnh tới mức mặt kết sương, lúc lại nóng như cả người bị lửa thiêu đốt, làn da lờ mờ đỏ lên.


Hành Kim tùy ý chạy đi khắp thân thể, nó chặt đứt kinh mạch nhỏ bé, phá hư lục phủ ngũ tạng, bên trong cơ thể Tạ Tinh Lan lập tức nát tươm, cuối cùng hắn không chống đỡ nổi nữa, chống kiếm quỳ gối xuống, phun ra một búng máu.
Trong búng máu kia, có nội tạng đã vỡ vụn.
【Vậy là ch.ết chắc rồi.】


【Em nhắm mắt đây】
【Khóc mất rồi】
【Vẫn rất đẹp trai】
Mộc trước giờ vẫn luôn nhân từ, cũng không bỏ qua cho hắn, chỉ là không hoành hành như Thủy Hỏa Kim. Nó hấp thu sinh mệnh hắn.


Ở đời không có chuyện tốt như miếng bánh từ trên trời rơi xuống, lấy được mỗi phần sức mạnh không thuộc về mình, đều phải trả một cái giá thật đắt.


Cuối cùng thân thể không chịu nổi, trên mu bàn tay Tạ Tinh Lan xuất hiện vết nứt, hiển nhiên năng lượng ngũ hành đang cần một chỗ để phát tiết, trong thân thể không còn chỗ để khuếch trương, bọn chúng cấp thiết muốn phát ra khỏi thân thể này, tản ra bốn phía.


Xác thịt con người dường như quá vô nghĩa so với thiên đạo to lớn.
Trước mắt Tạ Tinh Lan tối đen.
“Anh à!” Giọng Tạ Trì trở nên run rẩy.
Tạ Tinh Lan mở mắt ra, lại phun ra một búng máu, nhẹ giọng dỗ dành: “Không sao đâu.”
Hắn nói không sao đâu, nhưng vết rách trên mặt ngày một nhiều.


Vết nứt trên trán dần dần nới rộng ra, nứt xuống mũi, máu đỏ đặc quánh rịn xuống, khiến cả người hắn trở nên u ám và tà ác, đôi mắt hắn vẫn đen như mực, trong mắt không có chút tuyệt vọng nào.


Hắn còn chưa đưa Tiểu Trì ra ngoài, hắn còn chưa được ôm lấy Tiểu Trì, cho nên hắn sẽ không ch.ết.
Ngũ hành trút vào tới hồi cuối.


Ngũ hành không lấy mạng của hắn, nếu như vậy, hắn đã giống như đạo trưởng Liên Khê, còn chưa đầy nửa phút đã ch.ết rồi, chứ không phải chịu đủ tr.a tấn giày vò.
Thiên đạo chỉ muốn hắn trả lại, chứ không muốn lấy mạng hắn đi.
―― Thiên đạo thích hắn, Tạ Tinh Lan cười giễu.


Sao thiên đạo lại không có chuyện thiên vị chứ? Nếu không thiên vị, tại sao người không cho đại đa số mọi người mượn, mà lại cho hắn mượn nhiều tới vậy? Biết rõ ràng hắn không trả nổi, còn cho hắn mượn nhiều như vậy.


Nếu thiên đạo không thiên vị, vì sao nhất định thuộc tính giống nhau mới cho mượn, rõ ràng là bài ngoại.


Nếu thiên đạo thực sự vô tình, việc gì lúc này phải vẽ vời tr.a tấn hắn, chẳng phải cho hắn một nhát thống khoái hay sao, bây giờ hắn còn sống, chính là nói thiên đạo không đành lòng, chừa cho hắn cơ hội sống.
Cả người Tạ Tinh Lan đã đầm đìa máu chảy.


Càng tới thời khắc nguy hiểm, Tạ Trì lại càng bình tĩnh, anh yên lặng hồi lâu, cuối cùng run giọng nói: “Anh à, em biết rồi! Từ bỏ thân thể! Giữ vững linh đài, hoàn toàn từ bỏ thân thể! Đừng phản kháng! Trả lại thân thể cho ông ta!”


Xác thịt con người vốn không thể chống cự thiên đạo, bị ngũ hành tr.a tấn như vậy, Tạ Tinh Lan ch.ết chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Nhưng thiên đạo chỉ muốn Tạ Tinh Lan trả lại, chứ không muốn lấy mạng Tạ Tinh Lan.
Trả lại chứ không phải là lấy mạng.
Ý chí tan biến, linh trí tiêu vong mới thực sự là bỏ mạng.


Cuối cùng Tạ Trì cũng hiểu ý của thiên đạo ―― Tạ Tinh Lan trả lại xác thịt cho người, người giữ lại mạng Tạ Tinh Lan.


Đối với con người mà nói, xác thịt ch.ết rồi, con người cũng ch.ết, có thể nói xác thịt là tất thảy, nhưng với thiên đạo mà nói, xác thịt chỉ là một đống thịt, chứ không là gì cả.


Giống như ngũ hành nhận người bằng khí bằng hồn, chứ không phải bằng máu, xác thịt chỉ là vật dẫn của con người.
Chỉ cần ý chí của Tạ Tinh Lan bất diệt, hắn sẽ không phải ch.ết.
“Được rồi.” Tạ Tinh Lan cười nói.
【Đại lão nát bét rồi!!】


【Aaaaaaaa phim cương thi ch.ết bầm này đã nói thiện có thiện báo cơ mà, tui khóc mất rồi, đày vào lãnh cung!!】
【Thím trên à, có đại đội khóc tang ai vào chỗ nấy đi】
【Huhuhuhuhu】
【ch.ết rồi, thế mà lại ch.ết rồi, không muốn ngũ hành làm bạn trai đâu, ngũ hành là đồ đểu huhhuhu】


【Huhuhu vắt chanh bỏ vỏ, tui không thèm ngũ hành bác ái, tui muốn ngũ hành thiên vị cơ huhuhuhu!!】
【Rưng rưng ấn theo dõi, đây là nam diễn viên em thích nhất trong hai năm trở lại đây.】
Nghiêm Kính đuổi tới, phát hiện không còn thấy mối liên kết yếu ớt bằng huyết mạch giữa mình và Tạ Trì.


Vậy là Tạ Trì… ch.ết rồi ư?
Máu toàn thân Nghiêm Kính trở nên lạnh buốt, gương mặt giàn giụa hỗn hợp nước mưa lạnh lẽo và nước mắt. Trong mắt Nghiêm Kính hiện lên vẻ mê man chưa từng có.
Tạ Trì ch.ết rồi ư?


Cậu điên cuồng ngước nhìn lên trước mắt, không cảm nhận được sự tồn tại hình người.
Có phải… Tạ Trì vỡ nát ch.ết rồi không?
Nghiêm Kính quỳ xuống đất òa khóc.
Mạng của cậu do Tạ Trì cứu lấy, Tạ Trì lại vì quy tắc mà ch.ết trong phó bản.


Dân trong trấn thấy Tạ Tinh Lan nát tan thì hoảng sợ gào thét, cảnh tượng trước mặt trở thành cơn ác mộng vĩnh hằng của họ.
Chúa cứu thế cứu vớt họ, lại bị thiên đạo vô tình giết ch.ết.


Bọn họ như rơm rác, không giành được dù chỉ một chút thương hại của thượng đế, đây mới là chân tướng tàn khốc bị che giấu dưới lớp vỏ ngoài ôn hòa.


Có người lặng lẽ khóc thút thít, bầu không khí bi ai nháy mắt bao trùm lấy, dưới màn mưa xối xả, tất cả mọi người chứng kiến cảnh tượng này đều có vẻ trầm lắng ủ dột.


Phía Đông dần sáng lên, một luồng sáng chói mắt chiếu xuống, đêm dài dằng dặc dường như đã khép lại, lại dường như vĩnh viễn không kết thúc.


Chiếc bát quái nằm yên trong góc bị mọi người lãng quên đi, lại đột nhiên rung lên, năng lượng ngũ hành một lần nữa tề tựu lại, lao ầm ầm về một phía, ánh hào quang chói lòa, dân chúng trong trấn vội vã nhắm mắt lại, đến khi mở mắt ra, trông thấy cảnh tượng trước mặt, cả người không ngừng run lên.


【Aaaaaaaaaaaaaaa!】
【Em đang mơ đó hả】


Mưa rả rích suốt cả đêm cuối cùng cũng đã tạnh, cuối con đường có một chàng trai xuất hiện, chàng trai mũ áo chỉnh tề, gương mặt nhã nhặn. Trước kia anh đã trắng, bây giờ dường như trắng đến phát sáng, da thịt trơn bóng, dường như chạm vào có thể búng ra nước. Những tì vết trên gương mặt nay đã được tân trang lại, gần như hoàn mỹ, từng tế bào đều bừng bừng sức sống.


Vạn sự vạn vật đều có ngũ hành, máu thịt của con người cũng được cấu tạo từ ngũ hành, thiên đạo hủy đi thân xác anh trả lại, rồi vì thiên vị mà giúp anh tái tạo một thân thể mới, chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.


Thân thể đã ch.ết, nhưng ý chí bất diệt, chính là cơ hội sống thiên đạo chừa lại cho anh.
Thể năng và bề ngoài của anh tăng lên tới một trình độ nhất định, sáu giác quan nhạy bén chưa từng có.
Quan trọng nhất là, Tạ Trì cảm nhận được con chip trong lòng bàn tay.


Con chip được khảm vào trong thân thể anh ngay từ khi sinh ra, đã được thiên đạo lấy ra, anh không biết liệu bây giờ mình còn có thể sinh bệnh hay không, nhưng bây giờ anh đã thoát khỏi ký hiệu pet 1.0, không còn là “sủng vật” bị niêm yết giá, có thể giám sát bất cứ lúc nào, anh là một người sống sờ sờ, đây từng là điều mà anh khát vọng nhất.


Tạ Trì khẽ mỉm cười.
【Sống rồi sống rồi!!】
【Sao lại sống rồi!!】
【Quản vì sao anh ta sống làm cái gì nữa, cứ quẩy đi là được!! Tui thích phim cương thi quá đi mà!!】
【Tui yêu pháp tắc quáaa!!!】
【Anh ấy còn đẹp trai hơn nữa, muốn sờ!!】


【Đàn ông không dựa vào mặt okay?】
“Quỷ!!!” Dân chúng trong trấn còn tưởng mình gặp quỷ, vội vàng chạy ra tứ phía.
“”@&*#–!” Nghiêm Kính lao lên, chóp mũi và đôi mắt hoen đỏ, kết hợp với gương mặt cương thi của cậu, trông vừa hài hước vừa tức cười.


“Đã bảo không sao rồi mà!” Tạ Trì cười nói.
“%@#*@*!”
Tạ Trì bất đắc dĩ nhìn cậu khua tay múa chân.
Rất nhiều đạo sĩ vừa khéo chạy tới trấn Hoài Oa, bắt đầu tiêu diệt các con cương thi cấp thấp.


Năng lực ngũ hành trên chiếc bát quái bắt đầu biến mất, dung nhập vào thế giới vô biên vô hạn, cuối cùng chỉ còn một dải sáng Mộc ôn hòa nấn ná trên chiếc bát quái, dường như đang do dự.


Tạ Trì đi qua đó, nhặt chiếc bát quái bẩn thỉu lên, nhìn dải sáng Mộc kia, cười bảo: “Muốn làm thì làm đi.”


Dường như được khích lệ, Mộc không đi theo các huynh đệ tỷ muội khác, ngược lại lặng lẽ chạy tới trước mặt đạo trưởng Liên Khê, nó nhảy nhót hai cái, dường như đang tạm biệt với Tạ Trì, sau đó tiến vào trong thân thể đạo trưởng Liên Khê.


Sức sống bắt đầu lan tràn trong cơ thể đạo trưởng Liên Khê, khởi tử hoàn sinh chỉ là vấn đề thời gian.
【Aaaa thiện có thiện báo mà, đạo trưởng sống lại rồi!!!】
【Đúng là chúa cứu thế, sao tui lại bị phim kinh dị chạm vào lòng chứ, dịu dàng quá】


Điện thoại của Tạ Trì và Nghiêm Kính vang lên âm báo.
【Bộ phim kinh dị “Người yêu cương thi” hoàn toàn kết thúc, chuẩn bị đưa đi, bởi vì có vật phẩm rơi ra, cho nên diễn viên sẽ dừng lại một lúc.】


【Bởi vì phẩm chất phim màu tím, kích hoạt chế độ bảo vệ riêng tư, không hiển thị đạo cụ thu hoạch được trước khán giả, các diễn viên có thể yên tâm.】


Tạ Trì hơi ngạc nhiên, anh mỉm cười. Trước đó lúc anh nhận được đạo cụ ở bộ phim “cẩu thả”, không được đãi ngộ như vậy, anh nhận được buff may mắn, tất cả khán giả đều biết đến, không ngờ phim “tì vết không che được ánh ngọc” lại có tâm như vậy.


Trong phim cấp thấp, các diễn viên gần như không có tiếng tăm gì, không sợ khiến người ta ghen tị, còn trong các bộ phim phẩm chất cao hơn, đạo cụ phổ biến nhưng cũng rất đáng giá, có thể làm con át chủ bài cho diễn viên, đúng là rất cần che giấu, coi như app nể mặt bọn họ.


Bên ngoài phim kinh dị, màn ảnh rộng đen kịt. Khán giả đã quen với điều này, kiên nhẫn đợi khâu đánh giá tổng hợp của các diễn viên.
“Thế mà lại rơi đạo cụ.”
“Độ hoàn thiện của đại lão cao như vậy, rơi đạo cụ cũng bình thường mà?”


“Đúng vậy, nhưng mà đạo cụ rơi trong phim cương thi đều là đạo cụ chuyên dụng cho thể loại phim này, bác nói xem liệu Tạ Trì có vì nó mà ở lại trong phim cương thi hoài không? Nếu vậy thì chúng ta có phúc lợi rồi, hứ, sướng ghê.”
“Muốn xem phim trước đó của Trì Trì quá.”


“Tôi nhớ hình như anh ấy là người mới thì phải? Không được, lát ra ngoài tôi phải đi xác nhận lại.”
“Nếu anh ấy là người mới, cộng thêm bộ phim này, chắc là có thể lên top 10 người mới ấy nhỉ? Liệu có được mời tham gia gameshow không? Mong đợi ghê.”


“Hì hì, sau này tui phải xác nhận xem ảnh có phải đa nhân cách không.”
“Mọi người đoán Trì Trì sẽ nhận được đạo cụ gì?”
“Thuật múa rối?”
“Chắc là kiếm gỗ đào tinh chế như Lục Văn?”
..


Chiếc bát quái lấm lem bẩn Tạ Trì cầm trong tay đột nhiên xoay tròn, chia ra làm hai cái, điện thoại của Tạ Trì đổ chuông.
【Kiểm tr.a đạo cụ: Bát quái có thể triệu hoán năng lượng ngũ hành (Chất lượng thấp, chỉ có thể sử dụng trong phim cương thi. Số lần có thể sử dụng: 2】


【Kiểm tr.a đạo cụ: Bát quái có thể triệu hoán năng lượng ngũ hành (Chất lượng thấp, có thể dùng trong mọi phó bản. Số lần có thể sử dụng: 1】
【Mời bạn chọn một trong hai làm đạo cụ phần thưởng】


【Chú thích hiệu quả đạo cụ: Diễn viên triệu hoán năng lượng ngũ hành, trong thời gian ngắn bộc phát năng lực mạnh mẽ, quá thời gian sẽ bị phản phệ, bởi vì chất lượng thấp, phản phệ không dẫn tới tử vong. Lượng sức mạnh ngũ hành có thể triệu hoán được quyết định bởi số lượng người, thực lực, tâm tính, tiềm lực của người mượn pháp lực.】


Tạ Trì không vội vã đưa ra lựa chọn mà mở app trước, anh nhập câu hỏi ở khung tìm kiếm【Sự khác biệt giữa chuyên môn và toàn diện】


Anh không chắc chắn mình có tiếp tục ở lại thể loại phim cương thi hay không, anh thích khiêu chiến, ghét việc lặp lại máy móc, nhưng nếu tiếp tục đóng phim cương thi kiếm điểm nhanh, chắc chắn anh sẽ ở lại.


Dù sao đóng một thể loại phim, tích lũy kinh nghiệm và đạo cụ rất nhanh, nên độ khó của thể loại phim sẽ giảm đi đáng kể với anh.
App nhanh chóng đưa ra đáp án ―― Sự khác biệt giữa chuyên môn và toàn diện:


【Chuyên môn: Lấy ví dụ phim cương thi, lần đầu tiên diễn viên đóng phim “tì vết không che được ánh ngọc”, đánh giá tổng hợp xếp thứ nhất thu được 500 điểm, lần thứ hai xếp thứ nhất thu được 300 điểm, lần thứ ba thu được 100 điểm, giảm dần theo số lần; trừ khi độ khó phim tăng lên, nếu không đóng phim kinh dị cùng độ khó cùng đề tài, sau mỗi lần tham gia, đều sẽ giảm đi từ mấy chục cho đến mấy trăm điểm tích lũy】


Tạ Trì giật mình, nói cách khác, nếu lần sau anh còn đóng phim cương thi của phẩm chất “tì vết không che được ánh ngọc”, nếu đánh giá tổng hợp xếp thứ nhất, chỉ có thể thu được 300 điểm, nhưng nếu anh tham gia phim cương thi độ khó cao hơn, lần đầu tiên khiêu chiến vẫn đạt thưởng bình thường, lần thứ hai sẽ giảm đi.


Điều này để duy trì cân bằng, nếu diễn viên chuyên đóng một dòng phim kinh dị, ắt sẽ tích lũy được kinh nghiệm và đạo cụ, độ khó của phim sẽ giảm đi, nếu vẫn tặng thưởng như ban đầu, như vậy sẽ không công bằng với những người tham gia nhiều thể loại phim kinh dị khác nhau.


Cho nên nếu anh lựa chọn chuyên một thể loại, anh phải chấp nhận lượng điểm thưởng sẽ giảm dần và tiêu tốn nhiều thời gian, nhưng đồng nghĩa anh sẽ an toàn hơn, số mệnh được bảo vệ.


Nếu như chuyên môn giống như ngân quỹ, tăng trưởng chậm chạp nhưng ổn định, thì toàn diện giống như cổ phiếu, chọn thể loại phim khác nhau, kiếm điểm cao nhất lần đầu, không diễn phim cùng một thể loại cùng một độ khó, kiếm điểm nhanh, nhiều nguy hiểm, tích lũy đạo cụ khó khăn.
Tạ Trì cười: “Anh à?”


“Còn phải nói nữa à?” Tạ Tinh Lan hờ hững nói.
Tạ Trì lựa chọn 【Chất lượng thấp, sử dụng toàn phó bản, một lần】
--------------------
*Lời tác giả:*
Đã hoàn “Người yêu cương thi”, sau đây xin được gửi lời cảm ơn.


Về cơ bản tư liệu trong phim “Người yêu cương thi” đều lấy từ phim Hongkong, đề tài cương thi thực sự có rất ít nội dung để tham khảo, cho nên một phần trong “Người yêu cương thi” phải dựa vào thiết lập từ phim ảnh, ở đây xin gửi lời cảm ơn thật sâu sắc:


Ý tưởng thuật tá pháp ngũ hành đến từ phim “Cương thi”, trong phim chỉ có cảnh tượng người đánh nhau, tất cả thiết lập ngũ hành đều do tôi tự tr.a và tự biên. Cảnh mở quan tài đầu tiên, xin được gửi lời cảm ơn tới phim “Cương thi tiên sinh”.


Thực ra trong ngũ hành, Thủy có màu đen, xử lý thành màu xanh lam coi như nghệ thuật gia công, cho nên có nhiều chi tiết không cần phải coi là thật, đều là tác giả thêu dệt nên.
Kịch bản có bug, mọi người nghĩ tới phẩm chất của phim là được rồi, không liên quan gì tới tác giả (Đùa thôi =)))


Sau cùng xin đề cử phim “Cương thi tiên sinh”, “Cương thi thúc thúc”, “Cương thi”.






Truyện liên quan