Chương 107: Hội Nghị Của Các Trưởng Lão (1)
Cả đoàn người tiến thẳng vào trong mảng sương mù dày đặt. Dẫn đường là Gil, một Á nhân sở hữu ngoại hình hao hao giống Tiger-man(người hổ).
Hajime, Yue, tộc Haulia và Alfrerick cùng với các thành viên Á nhân tộc khác xung quanh đã đi bộ trong làn sương này được hơn một tiếng đồ hồ rồi, điểm đến hiện tại là Faea Bergane. Có lẽ người truyền tin Zam lúc này đã chạy mở cờ đi trước.
Sau một lúc lâu, cả đoàn mới đến được nơi quang đãng, không, chính xác là họ đang đi vào một đường hầm được kiến tạo bởi vật liệu giống như bằng các khối sương ép lại thì đúng hơn. Nhìn kỹ lên các vách tường, dễ dàng nhận ra các khối tinh thể lớn được khảm nạm lên đang tỏa ra ánh sáng xanh nhạt. Đây chắc là cách để tránh khỏi lạc lối trong khu vực sương mù này.
Thấy Hajime cứ nhìn chằm chằm vào đống đá khảm trên tường, Alfrerick giải thích:
“Mấy viên đá đó được gọi là tinh thể Faeadrain, kể cả những cư dân tại Haltina này như chúng tôi cũng không thể hiểu được tại sao lũ quái vật và cả sương mù đều không dám lại gần nơi đây. Nó bao phủ quanh cả Faea Belgane và quanh các làng mạc nữa, nó gần giống như là “người quen” đối với đàn quỉ thú nơi đây.
“Hiểu rồi, nhưng quả thật cứ phải ẩn mình trong cái chốn sương khói này thật khó chịu, ít nhất tôi cũng không để mấy thứ này lảng vảng nơi mình sống được”
May là giờ quanh các làng mạc trong Thụ Hải Haltina không có tí sương mù nào , chứ không phải chờ hơn 10 ngày tại đây quả thật chẳng dễ chịu gì. Nghe được cuộc thảo luận của hai người, Yue nãy giờ đang chán nản cũng tươi tỉnh hẳn lên.
Cũng trong lúc đó, một cánh cổng cực lớn cũng đang hiện ra ngày càng rõ hơn trước cả đoàn người. Là một mái vòng lớn được kiến tạo nên nhờ vô số cây đan xen nhau tạo thành với bộ cửa(hiển nhiên bằng gỗ nốt) được để cao hơn 10m. Bức tường chắn của mẹ thiên nhiên có chiều cao khá khiên tốt, ít nhất 30m. Sở hữu độ cao khiến người khác phải ngước nhìn, cả bức tưởng thành toát ra một khí thế hào hùng đai diện cho cả “Quốc Gia” của Á Nhân.
Gil đưa ra tín hiệu thông báo cho các thủ hộ giả canh gác cảnh cồng mở nó ra, từng âm thanh trầm đục vang lên theo cánh cửa nhè nhẹ hé lộ. Từ trên nóc của các thân cây lân cận, từng ánh mắt liếc nhìn đến Hajime và các thành viên khác như muốn bóc mẽ từng chút một. Điều đó cũng phần nào thể hiện họ, những Á Nhân tại đây cũng đang bị kích động khi có một con người đi đến nơi này, nhìn thôi cũng đủ hiểu là họ không chào đón những vị khách mới đến. Nếu không phải vì Alfrerick ở đây thì chỉ với vài lời thông báo của Gil khó khiến nhóm người này khó tránh khỏi dẫn đến xung đột, có lẽ trưởng lão Alfrerick đã tính trước tình huống này nên mới đích thân đến.
Sau khi đi xuyên qua cánh cổng, một quang cảnh về thế giới khác hiện ra trước mắt. Hàng khối các đại thụ với thân hình lớn đến 10m. Bên trong thân cây là nơi trú ngụ của cư dân nơi đây, có thể gọi nó là nhà cũng được, nhà trên cây, nhìn từ bên ngoài vào, thông qua ánh sáng từ các cánh cửa sổ, trông nó giống như các trụ đèn. Các cành cây đan vào nhau tạo thành hành lang thông hành cho các Á Nhân sở tại. Các nhành dây leo bám trên thân cây được nối với các ròng rọc, một đầu bên kia buộc vào các khúc gỗ thả trên những rãnh nước để tạo thành một thiết bị di chuyển lên xuống giống hệt như thang máy. Những thân cây chọc trời này cao tương đương với các tòa nhà 20 tầng chứ không đùa.
Hajime và Yue vẫn còn đang bị say đắm bởi vẻ đẹp thiên nhiên hoang dại trong không gian thành trì của Á Nhân tộc. Cả hai kinh ngạc thốt lên lên, sau một lúc, lời nhắc nhở “đi thôi” vang lên, rõ ràng Alfrerick đã phát hiện ra sự thẫn thờ của 2 người nên mới phải lên tiếng thôi thúc.
“Fufu, có vẻ cậu bị say đắm bởi vẻ đẹp của Faea Belgane này rồi đấy”
Trưởng lão tinh linh vui vẻ nói ra, trong khi cả các Á Nhân lẫn tộc Haulia đều cảm thấy niềm tự hào về quê hương của họ. Nhìn thấy bộ dạng hớn hở của mọi người, Hajime cũng phải thành thật tán dương:
“Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến thị trấn nào đẹp đến như vậy, không khí nơi đây thật thoải mái, thực là một không gian hòa mình vào thiên nhiên” (Hajime)
“Nnnn………đẹp lắm” (Yue)
Nghe được những lời ngợi khen thẳn thắn đến chân thành như thế khiến các Á Nhân xung quanh hai người chút ngạc nhiên nho nhỏ. Mà sao đi nữa thì, nếu ai đó khen ngợi nơi mình sinh ra và lớn lên thì chắc người được khen sẽ phổng lổ mũi lên hãnh diện là điều hiển nhiên, không ngoài mong đợi, cả đoàn người xoay mặt đi với biểu cảm “Hmpl” (tựa như “Ta biết mà”) trong lúc các đôi tai thú nhúc nhích vì thích thú.
Các cư dân của Faea Belgane bắt đầu chú ý đến Hajime và cả đội của cậu, từng ánh mắt tò mò lẫn đề phòng cứ liếc đến. Cũng có vài sự lưu tâm với đầy phẫn nộ xen lẫn lúng túng. Hiển nhiên cả đoàn người vẫn cứ tiến tục như thế tiến về nơi Alfrerick chuẩn bị sẵn.
“………ra vậy, là thử thách để đoạt lấy ma thuật của >>THỜI ĐẠI THÁNH THẦN