Chương 73

Cha đỡ đầu bị đả kích


Trên tóc Prince có một kẹp tóc nhỏ, trên kẹp tóc có một khối thủy tinh trong suốt, bên trong là một con bọ cánh cứng rất bình thường, rất bình thường nhưng là còn có thể động đậy!? Harry cầm kẹp tóc lên xem, cậu không hiểu con bọ cánh cứng này sao lại động và ở trong khối thủy tinh kia như thế nào, cậu cũng không biết công dụng của con bọ cánh cứng này cho nên Harry mở miệng hỏi:“Đây là cái gì?”


“Rita Skeeter.” Snape cầm cái khối thủy tinh nhỏ kia rồi một chú ngữ không tiếng động không đũa phép “Alohomora” Mở khối thủy tinh ra làm cho bọ cánh cứng bên trong bay ra.


“A, đúng vậy đúng vậy, Harry, tới gặp tiểu thư Skeeter của chúng ta, một vị…… rất mẫn cảm với các câu chuyện, một phóng viên……sáng suốt.” Dumbledore đi tới dùng một chú ngữ hiện hình Animagus lên bọ cánh cứng, bọ cánh cứng biến thành người — nói thật, người này cũng không xấu nhưng là trang phục của cô ta làm ra vẻ quá mức, cho dù là quý tộc Slytherin cũng không giống cô ta lực địa làm tóc của bọn họ cứng ngắc cuộn lại, hơn nữa, Harry không chịu được móng tay đỏ choét của cô ta, giống như là muốn ngụy trang thành quỷ hút máu nhưng lại thất bại.


“A, xin chào Harry!” Skeeter nhếch môi mỉm cười chào Harry, đôi môi đỏ rực khép khép mở mở,“Không ngại tôi gọi cậu như vậy chứ Harry? A cậu thật đúng là quá…… Không giống với lúc trước, đúng vậy, không quá giống trong tưởng tượng của tôi, a ha ha, tôi nghĩ phỏng vấn cậu, a, đúng vậy, đương nhiên, cái này cần sự đồng ý của cậu, nếu như cậu có thời gian……” Cô ta vỗ vỗ ngực, mắt nhìn lên trên giống như là đang cầu nguyện Merlin,“A! Tôi vừa trải qua một chuyện đáng sợ! Thật là đáng sợ! Merlin a! Tôi nghĩ tôi cần một ly Whiskey…… Không ngại a, các vị, tôi xin lỗi không tiếp được……”


“A, không, ta nghĩ…… Ta có thể cung cấp Whiskey tốt nhất.” Gellert ngăn cản đường đi của Skeeter.


available on google playdownload on app store


Người ở chỗ này đều là người Dumbledore tín nhiệm nhất — ngoại trừ Rita Skeeter — mỗi người đều nỗ lực vì tương lai của thế giới pháp thuật, mà Rita Skeeter cũng chỉ có thể thành thật nghe lời, cô tỉ mỉ miêu tả những gì mình nhìn thấy — dù sao người trưởng thành có sức thuyết phục và sức quan sát càng nhạy cảm, dù cho đứa bé này là thiên tài cũng sẽ có sơ hở, huống chi người này còn là phóng viên, cô ta biết rõ làm như thế nào nhìn vấn đề bằng nhiều góc và miêu tả chi tiết. Nhưng mọi người cũng không xem lời cô ta nói là chân tướng mà kết hợp với lời nói của Prince và Dobby, tổng kết ra thứ chân thật nhất, sau đó được một đáp án cuối cùng, đó là — Voldemort điên rồi mà Karkaroff thì choáng váng.


Không, kết luận là của Skeeter, mà Snape lại đưa ra một đáp án khác.


Trên thực tế sau Noel, Snape đã bị Voldemort gọi đến, mà bây giờ anh cũng không cần e ngại Voldemort — thực lực trước mắt của Voldemort không cách nào dùng “Crucio” trừng phạt nhưng hắn có thể dùng dấu hiệu đen, đây cũng là thứ duy nhất hắn còn. Đây cũng là lí do vì sao hắn không dám triệu hoán tử thần thực tử nhưng hắn vẫn gọi về, triệu hoán Karkaroff, mà Karkaroff khai ra Snape — bởi vì anh là đạo sư của cứu thế chủ, Voldemort không hài lòng.


Khi dùng dấu hiệu đen trừng phạt Snape — không thể không nói Voldemort đã mất đi lý trí, trạng thái trước mắt của hắn dùng dấu hiệu đen không gây ra thương tổn gì quá lớn, chỉ là Snape cũng không phải một người đơn giản, hắn làm như vậy hoàn toàn là muốn ch.ết. Đương nhiên, trạng thái đó cũng có chỗ tốt, chính là hắn ch.ết không được đầy đủ.


Slytherin, luôn nghĩ quá nhiều, vì thế cũng sẽ lưu một đường lui cho mình — dù cho điên, đầu óc không tốt, Voldemort cũng biết mình có rất nhiều đường lui nên hắn yên tâm có chỗ dựa trừng phạt Snape.
Bị chúa tể hắc ám trừng phạt là chuyện thường ngày, Snape nhịn một lát là đứng lên được.


“Severus, người bạn giảo hoạt, ngươi thu cứu thế chủ làm học đồ, không phải sao?” Giọng Voldemort tê tê,“Igor, ngươi rúc ở đây làm gì! Tới, người hầu trung thành của ta…… Tới đây!”
“Dạ, chủ nhân.” Karkaroff cúi đầu đi tới.


“Chủ nhân, ta nghĩ ngài hiểu lầm.” Snape không chút sợ hãi giống như đang báo cáo, không chút chột dạ,“Bề tôi chỉ dựa theo phân phó của ngài đi làm, ngoại trừ ra tay với Dumbledore và hội phượng hoàng còn tiếp cận cứu thế chủ, mục đích là có thể khống chế cứu thế chủ.” Snape dừng một chút,“Ngài biết rõ Dumbledore cũng không hoàn toàn tín nhiệm bề tôi cho nên rất nhiều tin tức bề tôi có thể dùng cứu thế chủ.”


“Rất tốt, không có sai!” Voldemort yêu lý do thoái thác này, sau khi hắn phân liệt khiêm tốn thì hắn cuồng vọng tự đại,“Đúng vậy, ta biết rõ, ta rất rõ ràng — cứu thế chủ lớn lên giống thằng cha Potter của nó, làm người ta chán ghét……”


“Đúng vậy, làm cho người ta chán ghét, chủ nhân.” Snape thỏa đáng khen tặng càng làm cho Voldemort vui vẻ.


“Ha, người bạn giảo hoạt của ta, ngươi luôn sẽ nói những gì ta thích.” Hiển nhiên Voldemort thích thú,“Đúng vậy, ngươi nhất định rất chán ghét cứu thế chủ, nhưng ngươi không thể ra tay với thằng nhóc đó, bởi vì nó là của ta! Không sai, là của ta!”


Khi Voldemort nói như vậy, Snape rất muốn cho hắn một trăm “Avada” — tiểu sư tử của anh chỉ thuộc về anh, cái gì chúa tể hắc ám cái gì Tom, cút đi! Nhưng được bế quan bí thuật duy trì, Snape không làm gì cả, vẻ mặt vẫn bình tĩnh.


Lúc đó từ cửa vang lên tiếng “Tê tê”, Voldemort cũng “Tê tê” một lúc rồi hắn phái Karkaroff đi ra ngoài cho sủng vật Nagini sữa, vài phút này, Snape nói về Prince, nói là khi mình còn trẻ phạm sai lầm, hơn nữa đứa bé này đang giúp anh làm việc — tiếp cận cứu thế chủ.


Đây cũng lí do khi Prince bị mang đi không kinh hoảng, lúc trước cha của cậu đã tiết lộ một ít bí mật, hơn nữa cho Prince các loại vật phẩm và độc dược chống cự chiết tâm trí thuật, mà Voldemort không làm gì “đứa con của cấp dưới trung thành”, khi hắn còn cần nhờ năng lực cha thằng bé đó. Đương nhiên, còn có một lí do tất cả mọi người không nghĩ tới, đó là tiểu vương tử luôn chơi đùa với hai trường sinh linh giá nên trên mình lây dính khí tức của Voldemort, đây cũng là một trong những nguyên nhân chúa tể hắc ám có thể ôn hoà khi đối mặt Prince.


“A, Sev, anh cũng không nói cho em biết anh đi gặp tên kia!” Harry xụ mặt, “Anh không nói cho em biết anh đi nhìn người kia!”
Skeeter đã trở về chỉnh lý bản thảo. Phòng hiệu trưởng chỉ còn vài người quan hệ thân mật — lão hiệu trưởng, lão ma vương, tổ hợp chó săn, nhà Snape…… A, ta nói cái gì sao?


“Em không thích hợp biết.” Snape chuẩn bị tốt nên mới làm cho Prince có thể bình an trở về, huống chi chẳng ai ngờ rằng Prince sẽ gặp mạo hiểm — khoản này cần tính đến trên đầu Karkaroff, tên ngu xuẩn!


“Nhưng Prince lại càng không thích hợp!” Harry nghe xong liền xù lông, “Prince mới mấy tuổi a? Severus Snape, nếu Prince xảy ra chuyện, em nhất định không tha thứ cho anh, anh hiểu hay không?!” Được rồi, hiện tại Harry đã xác định là mình sinh tiểu vương tử, càng coi chừng Prince chặt hơn, một khi có nguy hiểm đến con của mình Harry sẽ biến thân thành rồng mẹ hất hết đi, hiện tại tiểu vương tử lại đến chỗ mộ kia, cậu có thể không tức giận sao?“Nếu anh còn dám làm cho Prince gặp — bất kỳ nguy hiểm nào, hừ!”


A, khi nào thì Harry học được uy hϊế͙p͙?


Kỳ thật cũng không trách Harry tức giận như vậy, trước đó cậu vẫn cho là Snape sinh Prince, mà ở trong đầu hạt dưa của Harry, con nên là “Mẹ” chăm sóc nên cậu yên tâm thoải mái cho Snape quản lý đại bộ phận việc học và cuộc sống của tiểu vương tử, mà mình chỉ phụ trách chơi đùa cho Prince ăn. Nhưng qua một thời gian, Harry bắt đầu hỗ trợ nhìn bài tập của tiểu vương tử hoặc là quản lý quần áo các loại gì đó…… Nhưng mà, những cái đó cũng không quan trọng, quan trọng là, tiểu vương tử của cậu gặp nguy hiểm a!


Đối mặt một Harry giống rồng lửa, Snape lựa chọn trầm mặc, anh cho rằng cái uy hϊế͙p͙ này bình thường, nhưng mà nhận Harry chửi bới là chính xác, cho nên anh không tính cãi nhau với Harry.


Chính là không tính toán cãi nhau lại làm Harry căm tức, cậu nhảy đến nắm chặt vạt áo của Snape, trong ánh mắt phẫn nộ chỉ còn người tóc đen mắt đen này. “Anh phải — phải nói với em, Severus Snape, từ nay về sau không để ý cái gì, anh phải nói cho em biết, anh phải thề, ưm, anh phải thề — nếu Prince xảy ra chuyện gì, em sẽ ly hôn với anh! A, không đúng, không đúng…… Em sẽ không kết hôn với anh!”


Lúc này đúng rồi — đúng cái gì mà đúng!


Vừa nghe thấy “Ly hôn” và “Kết hôn”, diễn viên còn là Harry và Snape, Sirius cả hôn mê bất tỉnh — còn kém hét lên là giống một phụ nữ, đúng vậy, Sirius không thét lên, nhưng khi anh miễn cưỡng đứng vững, anh đã rít gào –“Snivellus! Mày làm gì Harry!?”


Cái gì mà Harry của ta! Snape hừ lạnh, ôm eo Harry, Harry ôm cổ Snape, tư thế phổ biến của hai người yêu nhau — một người ôm cổ, một người ôm eo.


“Harry, đến chỗ Chân Nhồi Bông, Harry!” Sirius giơ đũa phép chỉ vào Snape – nếu trước nói là nhìn lầm, như vậy hôm nay anh nhìn thấy rất rõ ràng, nghe cũng rõ!“Snivellus, tao muốn giết mày — giết mày! Mày dám làm vậy với Harry!”
“Sirius dừng tay!” Harry hét lên,“Không phải lỗi của Sev!”


“Không được làm gì cha cháu!” Prince nhảy lên ngăn ở trước hai ba ba, “Ba ba là của cha, không phải ‘Harry của ta’!”


“Harry, chờ chú giết hắn ta, yên tâm đi, hắn không thể làm như vậy……” Sirius còn chưa nói hết thì đã bị Remus chen ngang vào, người sói kinh ngạc nhìn Prince, nhìn nhìn Snape, lại nhìn Harry, băn khoăn trong nội tâm tới nay đã được giải đáp — anh đè tay Sirius lại, run rẩy hỏi:“Prince…… Nói cho chú biết, Harry……không phải ba ba của con đúng không? Con là con Severus…… Anh ta mới là ba ba của con……”


“Remus, khi nào thì chú đần như vậy a!” Prince lắc đầu,“Severus là cha, Harry là ba ba con a!”
“A! Không……” Sirius nghe hiểu, sau đó lại ngất xỉu ngã vào người Remus,“Hai người bọn họ đều là nam…… Làm sao có thể…… A, không phải nói không có loại dược đó sao……”


“A! Chân Nhồi Bông ngu ngốc!” Prince tiến lên đá Sirius một cái rồi nhanh chóng chạy đến sau lưng hai ba ba tìm kiếm che chở,“ Rael nhà hai người chẳng phải là chú và Remus sinh sao?”


Trong nháy mắt phòng hiệu trưởng như thể bị lốc xoáy đi qua, đủ loại chú ngữ bay qua, tuy không có người nào bị thương nhưng là đập hết mọi thứ làm cho lão hiệu trưởng đau lòng một lúc lâu.


“…… Rael…… Regulus James Black, không phải là một cái tên hay sao, ha ha……” Dumbledore nhìn Sirius,“A, Remus, giúp tôi kéo Sirius đi, có khả năng cậu ta không chịu đựng được đả kích sinh con…… Khụ khụ……”


“Đúng a, những hài tử này, sinh ở trong phúc không biết phúc,” Grindelwald ở một bên cảm thán,“Có người nghĩ muốn sinh ra còn không được a…… Thiệt là…… A, Al, chúng ta đi làm độc dược a, ta lại phát hiện một cách điều chế mới, đại khái là sử dụng được.”


“Được, chúng ta đi thử xem……”


Nhưng bọn họ không có khả năng bước đi luôn, tổ hợp chó săn bị ép ký kết các loại khế ước lại thề, hạn định bọn họ trước khi sự tình được giải quyết bọn họ không có khả năng thông qua bất luận cách gì tiết lộ bí mật thân thế của Prince ra ngoài, mà Harry chột dạ, quyết định tha thứ Snape một lần. Nhưng Sirius cũng không tính toán đơn giản bỏ qua Snape như vậy — Harry là con đỡ đầu bảo bối của anh, kết quả bị Snivellus bắt cóc …… Còn có con, a, Merlin, ra nói lí lẽ a!


Chính là vì vậy phòng hiệu trưởng mới có thể bừa bộn, dù sao làm bao nhiêu năm oan gia đối đầu, có cớ đánh một trận thì sẽ không buông.


Một ngày hỗn loạn kết thúc, mà người bị đả kích lớn nhất là Sirius, mãi cho đến khi trở lại Grimmauld cũng không có tinh thần, nhưng không biết là Remus nhanh mồm nhanh miệng hay là cái gì, vô tình tiết lộ cho Kreacher về Regulus James Black……






Truyện liên quan