Chương 11: Kẻ ngốc bị sói già ăn tươi, nuốt sống
Lần thứ ba....
Tôi vụn trộm để cho nữ chính quyến rũ Diệp Gia Thành, để anh ta say mê rồi XX nữ chính, buộc anh ta phải chịu trách nhiệm... Nhưng anh ta nhìn nữ chính không mặc gì rồi nói: “Da hơi đen nên dưỡng một chút, vòng 1 chưa no đủ lắm, hình như bụng có mỡ. Ah,...đùi khi ngồi có vẻ to lắm đấy! Mông cũng không to và cong như...”
“Diệp gia Thành, anh đủ rồi đó!” Nữ chính Diêu Khúc Lan chộp lấy chăn bọc cơ thể mình “Anh cút đi” Bất kể thân phận và kế hoạch, chị ta hét lên. Tôi lại thất bại lần ba. Cổ nhân nói quá tam ba bận hixx.....
Lần thứ tư...
Tôi vụn trộm bỏ Rocket 3h vào ly cafe của Diệp Gia Thành, đừng ngạc nhiên vì sao không phải Rocket 1h mà là Rocket 3h. Thế kỷ 21 đã qua, giờ là thế kỷ của số 22. Kết quả không tưởng luôn.... Diệp Gia Thành uống xong...
Tôi nghĩ lần này Diệp Gia Thành thất thân là cái chắc rồi, sau có cảm giác đau lòng vậy ta. Diệp Gia Thành dù gì cũng là nam chính của người ta..haizzz...tôi nằm chờ thành quả của mình. Lần này hẳn là sẽ thành công.
Một tiếng rầm, của phòng 3424 của tôi bị đá tung, Diệp Gia Thành đứng ở cửa, sắc mặt hầm hầm, gầm lên:
- Có phải tôi nhịn em lâu quá, nên em tưởng tôi là kẻ ngốc?
- Sếp Diệp...tôi... “Tôi sợ quá hix, giờ này anh ta thật đáng sợ”
Diệp Gia Thành đóng cửa, khóa trái. Đi đến bên giường tôi.
- Sếp Diệp, có gì từ từ nói.....tôi... tôi sợ hãi lùi ra sau.
- Câm miệng! Diệp Gia Thành nắm lấy cổ tay tôi, siết chặt. Cúi đầu hôn lấy môi tôi, tay hắn siết lấy eo tôi. Tôi thở khó khăn.
- Đừng mà Sếp Diệp, làm thế không tốt đâu ah. Tôi giãy giụa nhằm thoát ra khỏi hắn. Diệp Gia Thành thoát quần áo tôi.
- Đừng mà!!! Tôi kinh sợ.
Diệp Gia Thành chớp mắt nhìn tôi, động tác rút cà vạt, cởi áo vẫn tiếp tục. Tay khóa chặt tôi.
- Chú Diệp, chú lớn hơn người ta 10 tuổi nha!Tôi muốn tạo cảm giác cưỡng bức trẻ nhỏ đối với hắn.
- Hừ, chỉ cần tôi muốn! ai đó không hề quan tâm lên tiếng.
- Ô, ô...lão đại, van xin anh đừng.....đừng mà... Tôi gào thét, cố nặng nước mắt.
- Vô ích thôi, hôm nay ai cũng không cứu được em đâu! Diệp Gia Thành cười lạnh lẽo.
- Đồ trâu già gặm cỏ non, đồ bại hoại, đồ vô liêm sĩ, ɖâʍ tặc, vô giáo dục... Tôi hoảng sợ và khóc thật sự, không ngừng chửi bới và đấm lên người Diệp Gia Thành.
Tay hắn lần mò thoát đi quần chíp nhỏ của tôi, tay Diệp Gia Thành di chuyển đến đâu tôi cảm thấy chổ đó như có một dòng điện di chuyển. Hắn ngậm lấy môi tôi trằn trọc ʍút̼ ʍút̼, tôi lắc đầu né tránh. Một bàn tay giữ lấy cằm tôi buộc đầu tôi đứng yên. Nụ hôn rơi xuống xương quai xanh, rồi lướt nhẹ qua ngực. Bánh bao của tôi bị hắn bắt lấy, nhào nhào, nặn nặn.... “Ahhh,...tôi đang bị cường XX, huhu...”
Một đôi môi ấm áp ngậm lấy ti đỏ hồng “Tôi muốn ch.ết” Tôi liều mạng giãy dụa, vì tôi khó chịu quá. “Oh, nội ơi cứu Thi Thi” “Anh cả ơi, cứu Ái Thi uhuhu” “Anh hai ơi, mau đến đập ch.ết tên đang đè trên người em đi”.
Một cánh tay hắn đưa xuống đùi tôi, tách hai chân tôi ra.
- Sợ sao? Biết trước thì đừng làm! Diệp Gia Thành giọng khàn khàn. Hô hấp hắn nóng rực.
- Đừng...anh mà dám, anh phải chịu trách nhiệm! Anh phải cưới tôi, nếu không tôi dù như thế nào vẫn sẽ Kill anh! Tôi hùng hổ “Có ai muốn bị trói buộc hôn nhân đâu, TK 22 tuổi thọ trung bình 205, người chậm lão hóa, ai cũng chỉ muốn ăn chơi cho đã mà thôi”. Tôi tin hắn sẽ không!
- Hừ...em muốn biết dám hay không chứ gì? Diệp Gia Thành bắt sợi tóc trên trán tôi ngửi ngửi.
- Anh..anh...sẽ không.... Tôi run rẩy, cơ thể dưới sự ma sát của sếp Diệp : tôi bắt đầu có phản ứng.
- Ahhhhhhhh.... hai tay tôi nắm chặt ga giường.
Một lực xỏ xuyên qua người tôi thật mạnh, não tôi lập tức cảm nhận được sự đau đớn từ phía dưới. Cảm nhận được vật cứng rắn, nóng rực ấy trong cơ thể mình. Giây phút ấy đầu tôi như nổ tung. Tay phải tôi bấu lấy tay trái đang chống trên giường của hắn. Tay trai tôi chộp lấy vai phải hắn. Ra sức cấu xé nhưng tôi luôn cắt ngắn móng tay nên không có tác dụng gì hết.
Tay phải hắn không ngừng sờ nắn đủ chổ trên người tôi, vật đó vẫn oai phong lui ra, tiến vào!
Vì sao ah, vì sao lại thế này? Nam chính độc ác đang chiếm đoạt thể xác tôi. Và dường như linh hồn tôi cũng đang dần bị hắn chiếm đoạt.
Rocket 3h,.... M* kiếp, lợi hại thật. Cả đêm tôi không thể chợp mắt, bị con sói già láo cá hết ăn rồi gặm, gặm rồi nhả, nhả ra xong lại gặm vào tiếp...
Làm điều xấu, muốn hại người ta. Muốn người ta thất thân, giờ đây gậy ông đập lưng ông. Người thất thân là tôi!
Nhưng mà...
Tôi thành công rồi sao? Trong đau đớn và nghẹn ngào, trước khi mất đi ý thức tôi chỉ kịp suy nghĩ “Tôi tóm được rồi, tóm được con công đực đáng ghét rồi!”