Chương 8
Sáng 7:00 a.m
Tại một biệt thự thoáng mát, ở một căn phòng có màu chủ đạo là trắng- xám. Trên giường có 2 thân ảnh đang ôm nhau ngủ rất ngon lành. Ánh nắng buổi sáng sớm nhè nhẹ đáp xuống khuôn mặt của 2 thân ảnh đấy làm chàng trai bỗng cựa quậy. Chàng trai xoay người rồi từ từ mở mắt, bỗng thấy mình bị làm "gối ôm" cho cô gái nằm kế bên. Chàng trai gối tay xoay qua nhìn cô gái, chàng trai không ai khác là Hắn còn người con gái là Nó. Bây giờ Hắn mới thấy vẻ thanh bình trên khuôn mặt của nó, nó không còn giữ khuôn mặt lạnh lùng như hôm qua nữa mà bây giờ là khuôn mặt yên bình và là khoảnh khắc đẹp nhất của nó. Con ngươi bị nhắm nghiền che đi đôi mắt màu xám tro lạnh lẽo, chiếc mũi thẳng tắp, đôi môi anh đào chúm chím gợi cảm. Nó như một bức tượng tạc rất đẹp và đầy bí ẩn, vẻ đẹp như thiên thần ấy đã khắc sâu vào đầu và tim hắn lúc nào mà hắn không hay biết. Từ khi gặp nó ngày hôm qua nó đã thấy nó rất thú vị và càng làm hắn muốn chinh phục nó hơn nữa. Hắn sẽ không cho ai nó cả, sẽ giữ nó cho riêng mình mãi mãi, có thể cho là hắn ích kỉ nhưng vì nó hắn sẽ làm tất cả có thể." Anh sẽ làm tất cả vì em, Nguyệt à".- Hắn thì thầm.
Hắn cúi người hôn vào trán nó, rồi ôm nó ngủ tiếp. Còn nó thì đâu có ngủ đâu, nó chỉ nhắm mắt lại để xem hắn sẽ làm gì. Nghe hắn thì thầm như vậy thì một người lạnh lùng như nó cũng phải gượng đấy. Khuôn mặt nó bây giờ đã đỏ dần lên, đôi mắt từ từ mở ra. Cựa quậy người một chút rồi ngồi dậy nhưng nó không thể vì hắn ôm quá cứng và chặt. Nó đành phải gỡ từng ngón tay hắn ra để có thể ngồi dậy được. Khi ngồi dậy được rồi thì chân hắn lại đè lên người nó làm cho nó phải ngã xuống giường nằm tiếp. Nó nắm chặt tay thành quyền rồi dùng hết sức hét lên.- VÕ MINH LÂM, ANH DẬY NGAY CHO TÔI.- Nó hét lên thật to và sức công phá của nó đã làm hắn thót tim bật dậy nhìn dáo dác xung quanh tìm hung thủ đã làm thủng màng nhĩ của mình.
- Hở hở? Gì vậy?
- Anh bỏ chân anh ra coi nào, tôi còn phải về thay đồ đi làm này.- Nó trừng mắt nhìn hắn.
- Ừ ừ.- Hắn nói rồi bỏ chân ra khỏi người nó.
- Tôi về đây.- Nó nói rồi đi về phía cửa, mở cửa đi ra khỏi phòng bỏ hắn ngơ ngác nhìn theo bóng nó.
- Gặp ở công ty nhé, Chủ Tịch.- Nó nói vọng sau cánh cửa.
Hắn thì ngồi bên trong suy nghĩ vẫn vơ một lát rồi cũng vào phòng tắm. Còn nó thì gọi điện cho ai đó, sau một lát thì có một chiếc xe Mui trần màu đen được một người mặc đồ đen lái tới cho nó. Người đó bước xuống cúi chào nó.
- Anh cứ về đi, tôi sẽ lấy xe đi.- Nó nói rồi lên xe phóng đi, trước khi đi không quên được nhận một cái cúi đầu của người kia. Nó cứ thế vút trên đường, 10 phút sau điểm dừng chân là biệt thự Rose của nó. Nó bước đến trước cửa nhấn chuông liền có một cô hầu chạy ra mở cửa.
- Chào cô chủ ạ, mời cô chủ vào nhà.- Cô hầu lễ phép cúi đầu chào nó.
- Ừ. 2 con kia dậy chưa.- Nó không nhìn cô hầu đó mà lên xe phóng vào nhà làm cô hầu phải chạy tức tốc theo sau.
- Dạ, vẫn chưa dậy ạ.- Cô hầu nói.
-Ừ được rồi. Lui đi.- Nó vẫy tay cho cô hầu lui vào trong. Còn nó thì lên tầng 2 gọi 2 heo lười của mình dậy. Nó nhìn đồng hồ rồi lắc đầu, đã 8h mà chưa thấy con nào dậy, đúng là. Nó đứng trước cửa phòng nhỏ nói lạnh lùng với âm vực -100°c.
- 15 phút, xuống nhà chờ tao.- Nó nói rồi qua phòng cô nói y như câu hồi nãy. Quả là nó, rất hiệu quả, 2 con heo lười ấy cũng bật dậy như lò xo rồi phóng như điên vào phòng tắm làm Vscn. Còn nó thì về phòng thay đồ để đến công ty. 15 phút sau, 3 đứa nó bước ra từ cửa phòng mình cùng một lúc, 3 đứa nhìn nhau rồi nhếch mép cùng đi xuống nhà ăn sáng ( chỉ cô và nhỏ thôi). Vẫn như hôm qua, Vest nữ và váy ôm công sở màu xanh đen cùng đôi giày cao gót đen( nó), cao gót màu kem( cô), cao gót màu nâu( nhỏ). 3 đứa đều cầm trên tay một sấp tài liệu dày cộm. Nhỏ và cô ngồi ăn sáng còn nó thì nhâm nhi tách Cappuchino buổi sáng.
- Đi thôi.- Nó đặt tách Cappuchino xuống khi thấy đồng hồ đã điểm 8h40. 3 tụi nó ra gara lấy xe rồi phóng đến công ty nhanh. Nó_ Ferrari đen; cô_ BMW xám; Nhỏ_ Mesidez xanh dương. Cứ thế tụi nó phóng đến công ty, sau 20 phút thì tụi nó cũng đã đến công ty. Lái xe vào gara công ty tụi nó bước vào công ty với ánh nhìn của tất cả mọi người, một phần vì tụi nó quá đẹp và một phần là tụi nó làm thư kí cho 3 thành phần cao nhất công ty, đẹp trai nhất công ty. Ghen tị, ngưỡng mộ xen lẫn nhau trong đám nhân viên ấy nhìn tụi nó không rời. Thật không may là tụi nó lại tiếp tục gặp anh chàng Lâm Vũ ở thang máy lần nữa.
- Chào 3 tiểu thư.- Lâm Vũ chào 3 đứa tụi nó.
- Ừ chào anh, Lâm Vũ.- Tụi nó ( trừ nó) đồng thanh chào Vũ.
- Chào.- Nó nói.
- Hôm nay tôi mời 3 cô đi ăn trưa được chứ.- Vũ nghiêng đầu nhìn 3 tụi nó.
- Ô, không được rồi thưa anh, tôi phải sắp xếp đống tài liệu này cho xếp rồi nên xin lỗi anh. Lần sau nhé.- Cô và nhỏ nói.
- Tôi có việc bận.- Nó lạnh lùng nói.
- Ồ tiếc thật. Vậy lần sau nhé.- Vũ hơi tiếc và buồn buồn liếc qua nhìn nó để xem biểu hiện của nó nhưng lại thu ánh mắt về vì khuôn mặt nó vẫn lạnh tanh không chút cảm xúc nào.
- Thôi tôi phải đi làm việc rồi. Pye 3 cô.- Vũ nói rồi bước ra thang máy vẫy ray chào tụi nó. Sau khi cánh cửa thang máy đóng lại thì tụi nó chụm đầu lại tám chuyện.
- Này, hình như anh ta đang tính cưa cẩm 1 trong 3 tụi mình đấy.- Cô xoa cằm nói.
- Đúng đấy. Nhưng là ai đây.- Nhỏ nói rồi chỉ tay vào từng người trong chúng nó.- Là mày, chắc chắn là mày. Không ai khác đâu.- nhỏ nói rồi chỉ vào nó.
- Ơ, sao mày lại chắc chắn là tao chứ. Còn con Linh vời mày nữa kìa.- Nó phản bác rồi chỉ vào nhỏ và cô.
- Tụi tao thì nói làm chi. Tụi tao đâu hấp dẫn, quyến rũ và xinh đẹp như mày. Lại còn lạnh lùng làm biết bao đám con trai ch.ết mê ch.ết mệt mày rồi hả.- Cô nói.
- Đúng đó. Với lại anh ta hay lướt mắt đưa tình với mày lắm đó. Tao nghi lắm nha.- Nhỏ nói.
- Thôi mệt tụi bây quá. Lo chuyện tầm xàm ba láp, quan tâm chuyện thằng chả làm gì chk mệt. Tới tầng mày rồi kìa con *Lusmin kia. Còn mày nữa *Kamin bớt nhiều chuyện đi nghe chưa. Lo cho mình đi kìa.- Nó bực bội sổ một tràng vào mặt nhỏ và cô.
- Hừ, mày giỏi lắm. Về nhà rồi mày biết tay tao.- nhỏ và cô hâm doạ nó rồi phóng ra thang máy. Bây giờ chỉ còn lại nó ở thang máy để đi lên tầng 90. Hôm nay có thể sẽ là ngày vất vả nhất của 3 anh chàng nhà ta đây. Có đống việc đang chờ 3 chàng đây.
* Phòng Chủ Tịch.
« Cốc Cốc» Tiếng gõ cửa vang lên.
- Vào đi.- Giọng lạnh băng của hắn cất lên.
- Hôm nay chắc chắn sẽ vất vả cho anh lắm đấy. CHỦ TỊCH ạ.- Nó bước vào mở lời trêu chọc hắn.
- Có lẽ vậy. Phải không THƯ KÍ CỦA CHỦ TỊCH hở?- Hắn trêu lại nó.
- Phải chứ. - Nó nghiêng đầu nói rồi lại ghế sopha vắt chéo chân cầm sấp tài liệu lên đọc cho hắn.- Trưa nay chúng ta có bữa ăn trưa cùng chủ tịch Diệp của tập đoàn I.C. Tối nay có buổi ăn tối cùng ca sĩ Lysa độc quyền của công ty chúng ta lúc 6 giờ. Và 9 giờ có buổi hẹn với tổng giám đốc Lãnh của tập đoàn Y. Đó là lịch trình của ngày hôm nay đấy. Chúng ta nên chuẩn bị tinh thần đi ạ.- Nó xổ một tràng rồi thở dài vì lịch trình hôm nay quá bận rộn.
- Ừ. 10 giờ chúng ta đi được chưa.- Hắn cũng phát mệt với cái lịch trình ngày hôm nay rồi. Mà cỏn cái vụ ra mắt 3 công chúa của thế giới ngầm nữa chứ. Mệt ch.ết đi được.
- Được thôi.- Nó nói rồi định ra khỏi phòng nhưng hắn kêu lại.
- Cô pha cho tôi tách Cà phê Không đường được chứ.- Hắn đan 2 tay vào nhau rồi chống cằm hỏi nó.
- Okay. Đợi một lát.- Nó nói rồi đi ra khỏi phòng. Còn hắn thì đang sướng rơn vì được hành hạ nó một chút. Làm sếp của nó có lợi quá đấy chứ. Nhưng hắn đâu biết là nó đã biết âm mưu đó của hắn. Vài phút sau nó quay lại với một tách cà phê không đường nhưng lại có thứ khác. Đặt lên bàn cho hắn, nói giọng ngọt nhất từ đó tới giờ luôn.
- Đây, anh uống đi.- Nó vừa nói xong thì cười mỉm nhưng với ánh mắt của hắn thì lại là cười gian tà làm hắn có chút cảnh giác nhưng lại... quá muộn rồi. Hắn cầm tách cà phê lên uống mà không nghi ngờ gì cả làm nó cười khoái trá. Khi cà phê đã vào trong miệng thì...
- AAAAA... Cô...
-----------------------------------------------------
* Lusmin- Lusmin Harri là tên Anh của nhỏ- tên hồi nhỏ của nhỏ.
* Kamin- Kamin Lusia là tên Anh của cô- tên hồi nhỏ của cô.